Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 768: Đông Cực



Chương 768: Đông Cực





Đệ tử của Xiển Giáo và Tây Phương giáp cộng lại, cũng không nhiều hơn một phần ba của Tiệt giáo.

Nhất thời bị Tiệt giáo đệ tử oán hận thực sự là rất phiền, lần đầu tiên hắn cảm thấy bất mãn đối với chuyện Khương Tử Nha có quá nhiều đệ tử Tiệt giáo là thần.

Bởi vì đệ tử Tiệt giáo căn bản không có cùng ngươi lý luận, chỉ là hoặc rời khỏi, Ngọc Hoàng không có ở đây, Câu Trần là lớn nhất, có pháp tôn pháp.

Đệ tử Xiển giáo thì lấy lý do thiên địa có biến đi tranh luận.

Nhất thời, bên trên Lăng Tiêu Bảo Điện loạn thành một đoàn, thậm chí có thần đã bắt đầu lén lút hạ độc thủ với đối phương, Hắc Hổ Đào Tâm, bắt cái mông, cào đối phương, ngoại trừ không có làm thương người ra thì các loại động tác nhỏ không ngừng xuất ra…

Câu Trần đại đế và Tử Vi đại đế phía trên cũng là mắt lớn trừng mắt nhỏ, ai cũng không phục ai.

Đúng lúc này, một tiếng vang thật lớn truyền từ cổng đến!

Tất cả mọi người theo bản năng quay đầu lại nhìn, chỉ thấy một người mặc một thân khôi giáp đen, hai tay chống một thanh kiếm đứng ở cổng Lăng Tiêu Bảo Điện, không nhúc nhích, như là một pho tượng đá!

Người tới chính là Tôn Vô!

Tôn Vô nói ra từng chữ một:

-Đông Cực Thanh Hoa đại đế đến!

Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người đều trở nên nghiêm nghị.

Câu Trần đại đế theo bản năng vẫn ngồi ở trên chỗ ngồi, không nói gì thêm nữa.

Tử Vi đại đế thì như trút được gánh nặng, nhẹ nhàng thở ra, cũng lui sang một bên.

Những người khác nhao nhao im miệng, thành thành thật thật đứng tại chỗ, không dám lên tiếng, trong nhất thời toàn bộ Lăng Tiêu Bảo Điện lâm vào cảnh hoàn toàn yên tĩnh, ánh mắt mọi người đều nhìn về cửa chính, cung nghênh vị đại đế thứ ba đến.

Bởi vì, đám người rất rõ ràng, Đông Cực Thanh Hoa đại đế cũng không phải như Câu Trần về sau mới thượng vị, cũng không phải là Tử Vi là dòng dõi đế vương thăng thiên thành đại đế, hai người bọn họ đều không đủ nội tình. Nhưng mà Đông Cực Thanh Hoa đại đế thì khác, hắn vẫn luôn tồn tại giữa thiên địa, trời đất biến hóa mấy lần nhưng vị trí của hắn vẫn luôn vững chắc như núi.

Đông Cực Thanh Hoa đại đế lấy tên là Thái Ất Cứu Khổ Thiên Tôn, ở thời kỳ thượng cổ chính là thần đứng đầu, chúa tể phương Bắc và Địa Ngục. Ở trong mắt người khác chính là nghiệp lực đáng sợ, nhưng trong tay hắn lại có thể thưởng thức tùy ý… Cho dù là tọa kỵ của hắn, Cửu Đầu Sư Tử Linh Nguyên Thánh, cũng có thể cả đời gầm thét rống ở cửa lớn của chín tầng Địa Ngục, cũng chính là sâu nhất của Địa Ngục Chi Môn, nối thẳng đến biển máu Minh Hà!

Thế gian chưa ai nhìn thấy Đông Cực Thanh Hoa đại đế xuất thủ, nhưng mà cũng không ai dám khiêu khích uy nghiêm của hắn.

Một cái bóng màu xanh đi vào Lăng Tiêu Bảo Điện, cái bóng kia vô cùng hư ảo, chỉ có thể nhìn ra hình người, lại không nhìn thấy người ở trong bộ dáng đó. Đến ngay cả hắn mặc quần áo gì, cũng không thấy rõ lắm…

Có điều tất cả mọi người vẫn đồng loạt bái.

Bóng người đi tới trước mặt Câu Trần liền bất động, cứ như vậy nhìn chằm chằm Câu Trần.

Câu Trần đại đế trầm mặc một hồi, nói:

-Đông Cực Thanh Hoa đại đế, mời ngồi.

Kết quả bóng người màu xanh vẫn không nhúc nhích, cứ như vậy đứng nhìn hắn.

Thấy cảnh này, tất cả mọi người đều hít vào một ngụm khí lạnh, nhất là đệ tử Tiệt giáo càng là có loại cảm giác mưa gió sắp đến, bọn họ biết, lần này Đông Cực Thanh Hoa đại đế đến, sợ là sắp có chuyện xảy ra.

Sau một khắc đồng hồ, Câu Trần đại đế rốt cuộc cũng không ngồi yên được nữa, mang theo âm thanh khàn khàn nói:

-Đại đế, vì sao không ngồi?

Bóng người màu xanh vẫn bất động, vẫn cứ như vậy đứng nhìn hắn.

Cuối cùng Câu Trần đại đế cắn răng một cái, đứng dậy!

Trong lòng chúng thần ở phía dưới run lên, thầm nghĩ:

-Tiêu rồi, sắp xảy ra chuyện rồi!

Kết quả Câu Trần đại đế nói với mọi người:

-Hôm nay dừng ở đây, giải tán đi.

Nói xong, Câu Trần đại đế tự rời đi.

Chúng thần ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, cũng muốn giải tán.

Kết quả là nhìn thấy cái bóng người màu xanh vô cùng an ổn ngồi trên vị trí của Câu Trần đại đế, cũng là vị trí mà Ngọc Hoàng đại đế từng ngồi!

Trong nháy mắt đó, tất cả mọi người đều hiểu rõ, không phải Câu Trần muốn tan triều mà là bị Đông Cực Thanh Hoa đại đế buộc thoái vị.

Thấy cảnh này, các đệ tử Xiển giáo nhao nhao lộ ra nụ cười vui vẻ, vẻ mặt của các đệ tử Tiệt giáo thì cực kỳ âm trầm.

Đúng lúc này, Văn Trọng vung tay lên nói:

-Danh bất chính, ngôn bất thuận, sao có thể nghe ngươi điều lệnh?

Nói xong, Văn Trọng xoay người rời đi, hơn hai mười tên hạ thần lôi bộ dưới trướng hắn nhìn thấy, lập tức đi theo.

Tam Tiêu nương nương cười lạnh một tiếng nói:

-Đông Cực Thanh Hoa đại đế quả nhiên uy phong, có điều, ngươi cũng không phải chính thống.

Nói xong Tam Tiêu nương nương cũng đi.

Bọn họ vừa dẫn đầu, những đệ tử Tiệt giáo còn lại cũng nhao nhao rời đi.

Chỉ có đệ tử của Xiển giáo và Tây Phương ở lại…

Văn Khúc tinh quân tiến lên phía trước lần nữa nói:

-Đại đế, hạ giới náo động, xin người hãy bình loạn.

Đông Cực Thanh Hoa đại đế rốt cuộc cũng nói câu đầu tiên:

-Chuẩn!

Chúng thần phía dưới còn chưa đi nghe vậy, con mắt lập tức sáng lên, cùng hét to:

-Xin chiến!

Đông Cực Thanh Hoa đại đế vung tay lên nói:

-Tôn Vô nghe lệnh, ngươi mang một tỷ thiên binh thiên tướng hạ giới hàng yêu! Thác Tháp Thiên Vương, Tam Sơn Chính Thần Binh Linh Công dẫn đầu các tinh quân nghe theo hiệu lệnh!

-Rõ!

Nhất thời, Lăng Tiêu Bảo Điện chiến ý ngập trời.

Cùng lúc đó, bên ngoài Lăng Tiêu Bảo Điện.

-Văn thái sư, bây giờ Câu Trần đại đế thoái vị cho Đông Cực Thanh Hoa đại đế, trận chiến này sợ là không thể tránh được. Chúng ta không tham chiến, không có nghĩa là những người khác không tham chiến, sợ là sắp có chuyện xấu xảy ra rồi…

Triệu Công Minh đi bên cạnh Văn thái sư, mặc dù hắn chỉ là Tài Thần, nhưng mà địa vị của hắn ở trong Tiệt giáo cũng không thấp, cho nên chưa từng cúi đầu với bất kỳ người nào.

Hiển nhiên Văn thái sư cũng đã thành thói quen, có điều lập tức cười lạnh nói:

-Khai chiến? Lấy cái gì khai chiến? Phong thần đại chiến năm đó, hai giáo ba thương, cuối cùng Tây Phương giáo đâm một chân, trợ giúp Xiển giáo diệt cả nhà Tiệt giáo ta để nhập Phong Thần Bảng, khiến cho Tiệt giáo là giáo phái lớn nhất thiên hạ không thể gượng dậy nổi từ đó. Vì thế mà Xiển giáo và Tây Phương giáo mới có cơ hội vùng lên.

Nhân quả tuần hoàn, báo ứng xác đáng, bây giờ báo ứng đã tới rồi.

Năm đó nhập Phong Thần Bảng đại đa số đều là Tiệt giáo đệ tử ta, đệ tử Xiển giáo nhao nhao né tránh, tìm kẻ chết thay đến chịu sát kiếp thay bọn họ.


Bạn cần đăng nhập để bình luận