Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 275: Bẫy chết con thỏ



Chương 275: Bẫy chết con thỏ





Vút!

Một con thỏ bay lên đỉnh núi...

Thình thịch, thình thịch!

Hai âm thanh bị bóp nghẹt, một là tiếng mặt thỏ va vào đất, hai là tiếng của một loài chim gì đó đáp xuống đất.

Con chim không to, toàn thân màu trắng, không có lông, nói chính xác thì đây là một con chim đã được người ta làm sạch, chuẩn bị trở thành chim trong nồi.

Tần Thọ theo bản năng nghĩ tới con Bạch Hổ kia, nếu đó là Bạch Hổ, thì cái kia... không phải là Phượng Hoàng, hay là Chu Tước gì đó chứ?

Có điều Tần Thọ biết rằng nữ tử đó rất mạnh, rất trâu bò, bắt gì cũng không ngạc nhiên.

Cho nên, hắn không hỏi, lẳng lặng lấy Lò Bát Quái ra:

-Làm việc!

-Được! Không vấn đề gì.

Lần này Lò Bát Quái có biểu hiện rất tích cực, thậm chí còn còn chút hào hứng.

Tần Thọ ngạc nhiên, hỏi:

-Có phải ngươi ăn vụn tro bếp hay không?

Lò Bát Quái kinh ngạc:

-Ý gì?

Tần Thọ nói:

-Uống nhầm thuốc...

Lò Bát Quái:

-...

Tần Thọ nói:

-Lúc trước ta bảo ngươi nấu cơm, mặt ngươi ủ rũ như cha chết, than thân trách phận, thà chết chứ không chịu đi nấu cơm. Sao lần này lại dễ dàng như vậy?

Đến lúc này Lò Bát Quái mới rõ việc con thỏ đang hiểu nhầm là gì, cười khẩy nói:

-Trước đây ta chưa từng nấu cơm, có điều sau buổi trưa đó, ta phát hiện, nấu cơm dễ hơn việc luyện đan nhiều. Hơn nữa, nấu xong rồi, thơm lắm...

Lò Bát Quái nói đến đây, suýt nữa thì lỡ miệng.

Tần Thọ trợn mắt, cho hắn một cái tát:

-Lò Bát Quái nhà ngươi không có miệng, sao biết cái gì là thơm?

-Không thể ăn, nhưng ta có thể ngửi. Hơn nữa, thức ăn ở trong bụng ta, ăn hay không thì có gì khác nhau? - Lò Bát Quái đắc thắng nói:

-Huống hồ, thứ các ngươi ăn, không phải là ta bài...

Chưa dứt câu, một luồng gió lạnh thổi qua...

Lò Bát Quái rùng mình một cái, nhanh chóng nói:

-Không phải là ta vất vả làm ra sao? Ta cảm thấy có chút thành quả trong đó.

Tần Thọ mỉm cười, Lò Bát Quái chưa nói xong, nhưng hắn đều hiểu hết.

Lò Bát Quái nấu ăn trong bụng, làm xong thật có thể được hiểu là bài tiết hay là nôn ra… Nghĩ như vậy, đột nhiên Tần Thọ thường không được chia phần ăn lại cảm thấy một chút cân bằng. Theo bản năng, hắn xấu xa nhìn thoáng qua đại điện bằng xương trắng…

-Này thỏ, con chim này chế biến như thế nào? - Lò Bát Quái tò mò hỏi.

Tần Thọ cũng không biết loại chim này là chim gì, nên cứ làm theo phương pháp luộc gà cũng được, dùng nước luộc gà, phương pháp đơn giản, đỡ rắc rối…

Cùng lúc đó, Lăng Tiêu Bảo Điện.

-Khởi bẩm Ngọc Hoàng, Nhật Du Thần bị tấn công trong lúc đi tuần tra ở hạ giới, bị thương nặng, trong thời gian ngắn khó có thể hồi phục. Thỉnh cầu Ngọc Hoàng phái người khác tiếp quản công việc của Nhật Du Thần. - Lý Tịnh bước lên trước.

Ngọc Đế nói:

-Thái Bạch Kim Tinh, ai có thể đảm nhận vị trí của Nhật Du Thần?

-Bẩm Ngọc Hoàng, hiện tại chính thần các ty trên Thiên Đình, không có vị thần nào có thể đảm nhận vị trí của Nhật Du Thần. - Thái Bạch Kim Tinh lắc đầu.

Nghe Thái Bạch Kim Tinh nói xong, tất cả các vị thần thở phào nhẹ nhõm như trút được gánh nặng trên vai.

Trong mắt của nhiều người,vị Cáo Trạng Thần Nhật Du Thần này đích xác quyền lực không nhỏ, ngấm ngầm bẫy người, ai cũng phát sầu.

Nhưng đồng thời, nhân quả mà Nhật Dạ Du Thần trêu vào cũng nhiều, chỉ cần cáo trạng, nhất định sẽ đắc tội với người.

Nhân quả nhiều sớm muộn gì cũng phải trả…

Bây giờ việc Nhật Du Thần bị người tập kích thụ thương, đã nói rõ tất cả.

Vì vậy vị trí của Nhật Du Thần không ai muốn nhận. Làm thiên thần cũng tốt, thần tiên cũng được, mọi người đều muốn tiêu dao, ai lại nguyện tự tìm đến rắc rối?

-Bẩm Ngọc Hoàng, thần đề cử một người có thể đảm nhận vị trí của Nhật Du Thần.

Đúng lúc này, Na Tra bước ra khỏi hàng nói:

-Tam Thái Tử, chức vụ của Nhật Du Thần, cũng không phải ai cũng có thể thay thế. Thứ nhất, phải có trách nhiệm, chính trực, nếu không chỉ tra không báo cũng là vô dụng. Tìm ra người như vậy, rất khó.

Ai đó thở dài.

Na Tra cười tủm tỉm nói:

-Người mà ta sắp tiến cử, các ngươi không cần lo lắng, tuyệt đối có thể đảm nhận!

Mọi người tò mò…

Hỏa Thần hỏi:

-Tam Thái Tử, người mà ngươi nói đến, là ai?

Na Tra nhìn Ngọc Đế, nói:

-Ngọc Đế, người mà ta đề cử là con thỏ đang giữ Ngự Hoa Viên, Tần Thọ.

-Cái gì?

Na Tra nói dứt lời. mọi người đều sửng sốt.

Gần đây, con thỏ này rất nổi tiếng, luôn luôn được lôi ra bàn tán, mọi người không muốn biết cũng không được.

Quay lại mọi người đều thăm dò tin tức con thỏ này, kết quả mọi người phát hiện, những nơi con thỏ này đi qua, dường như không một chỗ nào yên bình. Chính là một cây gậy quấy phân đầy rắc rối.

Quan trọng là, dường như con hàng này thực sự không sợ trời không sợ đất, đi gây sự bốn phương, còn rất thích thú.

Chỉ là, một cây gậy quấy phân đảm nhiệm chức vụ của Nhật Du Thần, phù hợp sao?

-Con thỏ này không thích hợp với Hạ Giới, còn có lựa chọn nào khác hay không?

Lúc này, Ngọc Đế lên tiếng.

Na Tra sững sờ, không ngờ Ngọc Đế có thể nói ra một câu như vậy. Có điều Ngọc Đế đã nói như vậy rồi, hắn cũng không tiện tiếp tục đề cử, chỉ có thể từ bỏ.

Vì vậy mọi người tiếp tục thảo luận, nhưng khi kết thúc vẫn chưa tìm được ai phù hợp để tạm thời thay thế Nhật Du Thần.

Tin tức đó truyền đến nhà Nhật Du Thần, Nhật Du Thần vừa nghe, nhất thời mắng to:

-Khốn nạn! Ta ốm đau như thế này mà không cho ta nghỉ ngơi vài ngày sao?

-Lão đại, không còn cách nào khác rồi. Thiên điều như vậy, không ai giúp ngươi tuần tra, ngươi nhất định phải đích thân đi. - Dạ Nhất kêu lên

-Đại ca nói đúng, trừ khi mất mạng mới không phải đi. - Dạ Nhị nói.

Dạ Tam nói theo:

-Có chết cũng phải đi.

Dạ Thập Ngũ nở nụ cười:

-Tại sao khi nghe những lời các ngươi vừa nói, liền cảm thấy buồn nôn vậy chứ…

-Ha ha ha…

Những Dạ Du Thần khác đồng thanh cười.

-Câm miệng!

Nhật Du Thần tức giận gầm lên, Dạ Du Thần liền biến một cái, bay tán loạn như chim.

Nhật Du Thần nhìn cơ thể không lành lặn của mình, lẩm bẩm:

-Ta như bây giờ, lại đi ra, lỡ như bị vật kia tập kích, không chừng sẽ chạy về trên Phong Thần Bảng, đoàn tụ thần thể rồi. Những ngày cực khổ đó, ta không muốn nếm trải lại lần nữa… phải tìm người, giúp ta đi tuần tra mới được.

-Lão đại, ta nghĩ đến một người.

Dạ Nhất tiến lại gần, bí ẩn nói.

-Ai?

Nhật Du Thần hỏi.

Dạ Nhất cười nói:

-Con thỏ đó… hắn chạy nhanh lại còn hay đi gây sự, quan trọng là hắn có thù với chúng ta, nếu như hắn xuống Hạ Giới, sau đó cũng bị tập kích… chậc chậc… nếu như bị bắt lại… hắn cũng không có Phong Thần Bảng giúp ngưng tụ thần thể.

Nhật Du Thần liếc mắt nhìn hắn:

-Nhưng Ngọc Đế đã nói không thể để hắn xuống Hạ Giới.

Dạ Nhất nói:

-Nhưng hắn đã từng xuống Hạ Giới rồi, chẳng phải là không có chuyện gì xảy ra đó sao? Có thể xuống một lần, thì có thể xuống lần thứ hai, huống hồ, chúng ta chỉ là đưa thần bài của Nhật Du Thần cho hắn, để hắn giúp chúng ta tuần tra thiên giới mà thôi.

Nếu hắn tự mình phát sinh tà tâm, tự mình đi xuống Hạ Giới, thì liên quan gì đến chúng ta chứ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận