Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 489: Ngao Tuế vs con thỏ (2)


Chương 489: Ngao Tuế vs con thỏ (2)





Chẳng qua mọi người cũng không thể nói Nam Hải Tiểu Long Vương gian lận, bởi vì ai cũng không biết, khi hắn Luyện Khí Hóa Thần phải chăng có được loại năng lực nguyên khí vô tận này hay không, dù sao thiên hạ rộng lớn không thiếu điều hiếm lạ.

Trong nháy mắt, mọi người nhìn về phía Tần Thọ, chỉ cảm thấy con thỏ sắp xong đời rồi!

Tiểu nam hài ngửa đầu muốn hỏi gì đó, lão gia tử trực tiếp vỗ tay nói:

-Nếu là con khỉ kia còn có chút kịch để xem. Đổi lại là con thỏ này chỉ chưa hết một hiệp thì đã chết rồi.

Trong khi nói chuyện, Tần Thọ cũng di chuyển quát to xoay người bỏ chạy!

Hắc y lão nhân nhìn thấy con thỏ chạy về phía hắn thì nhíu mày.

Nam Hải Tiểu Long Vương Ngao Tuế kêu lên:

-Ngăn lại hắn! Ném trở lại cho ta!

Hắc y lão nhân vung ống tay áo lên, một luồng gió to cuốn lên, thổi Tần Thọ vù vù bay trở lại!

Ngao Tuế thấy vậy cười ha ha nói:

-Con thỏ! Ngươi chạy đi đâu?!

Lúc này Ngao Tuế vừa động thủ đã sớm quên ý nghĩ giả heo ăn thịt hổ trước đó, bây giờ hắn chỉ muốn đánh cho con thỏ mập này tê người! Bởi vì khuôn mặt này nhìn thế nào cũng thấy hèn hạ, không đánh cho một trận thì sẽ không thoải mái!

Con thỏ kêu thảm rơi trở lại, đám người thấy vậy nhao nhao lắc đầu, đặc biệt là những nữ tử thiện lương thì nhắm chặt mắt lại, không dám nhìn...

Dường như mọi người đều nhìn thấy cảnh con thỏ bị Thủy Long cắn một phát chết, trong lòng cảm thấy hơi thương hại con thỏ tội nghiệp.

Tiểu nam hài cũng cúi đầu, lão gia tử cộp cộp miệng không có bất cứ biểu cảm nào, lại còn uống một ngụm rượu, dường như xem có vẻ thích thú.

Oanh!

Một tiếng vang thật lớn!

Tiếp theo đó mọi người thấy Thủy Long kia nổ tung thành bọt nước đầy trời, hơi nước bốc hơi, không thể nhìn rõ tình trạng bên trong như thế nào.

Nhưng mà lại có thể nghe thấy được tiếng kêu thảm thiết của con thỏ cùng với nụ cười điên cuồng của Ngao Tuế, nhưng mà trong lúc quay người âm thanh hình như hơi không đúng!

Đáng tiếc, không thể nhìn rõ tình trạng bên trong như thế nào.

Bên trong hơi nước, Tần Thọ đột nhiên hơi ngửa đầu há miệng về phía Ngao Tuế, sau đó không nhiều lời há mồm cắn!

Ngao Tuế cũng đã từng nhìn thấy răng lợi của con thỏ, hắn bị dọa đến nỗi vội vàng lui về phía sau, kinh hô:

-Ngươi vậy mà không sao cả?

Tần Thọ lại không nói lời nào, tiếp tục đuổi theo cắn hắn!

Ngao Tuế rút một thanh trường kiếm ra, một kiếm quét tới, con thỏ cũng không đón đỡ, đưa miệng ra cắn!

Chỉ nghe thấy tiếng răng rắc!

Ngao Tuế trợn tròn hai mắt, một Hậu Thiên Pháp Bảo cứ như vậy bị con thỏ này cắn đứt!

Trong lúc hắn ngẩn ra, con thỏ kia giống như cái máy đánh chữ nuốt giấy, cắn răng rắc răng rắc, trường kiếm biến mất trong miệng của hắn với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.

Nhìn thấy con thỏ sắp cắn vào tay mình, Ngao Tuế vội vàng buông tay ra!

Sau đó nhìn thấy con thỏ kia bắt được chuôi kiếm bỏ vào bên trong miệng, quai hàm căng phồng ra để nhai, sau đó ngửa cổ lên nuốt chuôi kiếm xuống...

-Ta... - Ngao Tuế trừng to mắt như hạt châu nhìn con thỏ trước mắt, vậy mà lại không biết nên mắng như thế nào!

Trái lại con thỏ này lẽ thẳng khí hùng chỉ vào hắn mắng to:

-Đã nói không dùng pháp bảo quyết đấu công bằng cơ mà? Ngươi có còn biết xấu hổ hay không hả? Ngươi có còn là người hay không hả? Sau này ngươi còn mặt mũi mà hành tẩu thiên hạ sao?

Lúc hắn mắng to hơi nước cũng đã tản ra.

Mọi người nhìn thấy một màn này, tất cả đều nhìn về phía Ngao Tuế.

Ngao Tuế đỏ bừng mặt, chẳng qua khẽ nhanh trí nói:

-Ai nói ta dùng pháp bảo? Có ai nhìn thấy sao? Chỉ có một mình ngươi nói, ai có thể làm chứng chứ? Bớt nói nhảm, nhận một quyền của ta đây!

Ngao Tuế đánh một quyền ra, nguyên khí rót vào trên nắm đấm, nắm đấm màu lam mạnh mẽ đánh ra ngoài, hóa thành một trường thương, bùng nổ bắn về phía mặt Tần Thọ.

Nguyên khí trường thương ngưng tụ giống như là thực thể!

-Một chiêu này hơi bình thường thì phải? - Có người nói nhỏ.

Tiểu nam hài gật đầu theo.

Lão gia tử nghe xong há mồm mắng:

-Không hiểu gì thì đừng nói lung tung! Đây là thần thông Phá Pháp Long Thương huyền cấp bát phẩm của Nam Hải Long Cung! Lực lượng của Long Thương là tập trung, nghe nói năm đó lão Long Vương đã từng vung tay ngưng tụ ra một thanh Long Thương chân thực, bên trên Long Thương kia có ý chí của Chân Long, không gì không thể phá, một thương giết chết Hắc Long Địa Tiên đỉnh phong làm nhiều việc ác!

-Nghe nói Phá Pháp Long Thương có thể phá vỡ vạn pháp, chỉ cần nguyên khí đủ lớn mạnh, theo lý thuyết có thể phá huỷ tất cả phòng ngự, giết chết tất cả sinh linh!

-Hít...

Đám người nghe vậy, nhao nhao hít một ngụm khí lạnh.

Có người thở dài:

-Khá lắm, vừa ra tay chính là huyền cấp thần thông, không hổ là Nam Hải Tiểu Long Vương, nội tình thâm hậu!

Tiểu nam hài thấy vậy lại nhìn về phía lão gia tử nói:

-Gia gia người vừa mới nói một chiêu đã đủ để đánh chết con thỏ, đây đã là chiêu thứ mấy rồi?

Lão gia tử mặt dày đỏ bừng giải thích:

-Chiêu đầu tiên!

Tiểu nam hài hỏi:

-Thủy Long lúc nãy thì sao?

Lão gia tử nói lầm bầm:

-Không phải chỉ là hơi nước thôi sao? Cái đó không tính.

Tiểu nam hài:

-... -

Lúc nói chuyện Tần Thọ cũng ra tay, hắn biết rõ ưu điểm và khuyết điểm của mình, ưu thế chính là hàm răng có sức mạnh vô địch, thậm chí có thể so với quái lực Địa Tiên, khuyết điểm chính là không có thần thông tầm xa, không hiểu trận pháp vô cùng dễ dàng bị người ta cho leo cây.

Cho nên, Tần Thọ phát huy trọn vẹn giống như năm đó chơi trò chơi chiến sĩ đấu pháp, đó chính là đấu pháp chó điên quấn mình! Không quan tâm ngươi dùng thần thông gì chỉ dùng răng để chống lại! Chỉ cần quấn sát người của ngươi, hừ hừ...

Quả nhiên, Tần Thọ căn bản không quan tâm nhiều thứ, trừng hai mắt mở miệng rộng ra trực tiếp cắn!

Ngao Tuế khịt mũi nói:

-Để ta xem miệng của ngươi có thể lớn thế nào!

Trong khi nói chuyện, Ngao Tuế càng rót nhiều nguyên khí vào hơn, Phá Pháp Long Thương lập tức mở rộng gấp mười lần!

Nhưng mà con thỏ kia cũng giậm chân một cái, miệng cũng mở rộng ra lớn gấp mười lần, Phá Pháp Long Thương đâm thẳng vào bên trong miệng con thỏ! Sau đó trước ánh mắt trợn mắt hốc mồm của tất cả mọi người, dường như con thỏ sợ Long Thương kinh khủng kia bỏ chạy mất, hai tay dùng sức bắt lấy nó nhét vào bên trong miệng! Đồng thời miệng cắn răng rắc răng rắc, Phá Pháp Long Thương nổi tiếng không có gì không thế phá được, giống như một cọng hành tây rơi vào trong tay tráng hán Sơn Đông, hắn ăn nó một cách phóng khoáng!

Tiểu nam hài theo bản năng nhìn về phía lão gia tử, kết quả hắn phát hiện gia gia hắn đi đâu mất rồi...



Bạn cần đăng nhập để bình luận