Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 455: Đúng là hủy hoại tuổi thơ mà (2)


Chương 455: Đúng là hủy hoại tuổi thơ mà (2)





Nghĩ đến cảnh tượng đầu rơi máu chảy, Tần Thọ nhịn không được lẩm bẩm một cấu:

-Bách Lý Tùy Quân…

-Thượng tiên, ta nên gọi ngài là gì đây? Bách Lý Nữ Vương hỏi.

Tần Thọ trả lời một cách tự nhiên:

-Tần Thọ.

Đến thời điểm hiện tại, Tần Thọ sớm quen phản ứng của người khác rồi, cũng lười biếng giải thích, những thứ còn lại để cho đối phương tự lĩnh ngộ đi.

Bách Lý Tùy Quân nhếch môi cười một cái:

-Thành tiên rồi, đúng là cũng trường thọ.

Tân Thọ nghe thấy những lời này trong lòng vô cùng dễ chịu, đồng thời cũng có cái nhìn khác với nữ tử tên Bách Lý Tùy Quân này, suốt trên đường đi, những cử chỉ và lời nói của nữ tử này đều là suy nghĩ cho người bên cạnh, chứ không phải loại quốc vương ngạo mạn cố chấp, chỉ coi chính mình là cái rốn của vũ trụ.

Ngay lúc hai người đang nói chuyện, có người đi vào bẩm báo:

-Bệ hạ, chuyện mà bệ hạ yêu cầu, chúng thần đã chuẩn bị xong rồi. Bây giờ bệ hạ đi xem luôn hay lát nữa ạ?

Bách Lý Nữ Vương nhìn về phía Tần Thọ, cười nói:

-Phần lễ đáp ứng ngươi đã chuẩn bị xong rồi, thượng tiên có muốn đi xem không?

Tần Thọ sửng sốt:

-Phần lễ? Phần lễ gì chứ?

Sau đó đột nhiên Tần Thọ ngộ ra, trong lòng gào thét: “Con mẹ nó! Nữ tử này không phải thật sự chuẩn bị ba ngàn mỹ nữ cho ta đó chứ? Không đúng, là năm ngàn mới đúng… Mẹ nó… ra tay cũng hào phóng quá? Mẹ nó… tốc độ chuẩn bị này cũng quá nhanh đi?”

-Thượng tiên, bây giờ ngài có muốn đi xem thử không? Chọn lựa một chút?

Bách Lý Nữ Vương tùy ý hỏi, trong lòng Tần Thọ lại không mấy gì vừa lòng.

Chọn một chút? Lời này nói ra cũng dễ nghe quá rồi.

Bất luận như thế nào, Tần Thọ cũng là đến từ Địa Cầu, dù cho đã cắt đứt đi nỗi nhớ nhung chốn hồng trần, nhưng mà, vẫn còn có chút suy nghĩ gì đó bám rễ trong lòng hắn ta.

Nữ Vương này cũng là nữ tử mà, nhưng mà câu nói chọn một chút của nàng, lại cực kỳ nhẹ nhàng, giống như là thứ Tần Thọ chọn không phải là ba nghìn mỹ nữ, mà là ba nghìn món đồ gì đó.

Nàng dường như chẳng đáng để quan tâm đến sự tự do, hạnh phúc của ba nghìn nữ nhi như nàng!

Một trái tim lạnh giá như vậy, thật sự khiến Tần Thọ sửng sốt.

Nhưng mà Tần Thọ vẫn là gật gật đầu, biểu tình là đồng ý muốn đi xem thử.

Suy nghĩ của Tần Thọ rất đơn giản, dựa theo tính cách của Nữ Vương, năm nghìn nữ nhi đi theo hắn ta, vẫn còn hơn là ở lại đây, dù sao thì Nguyệt Cung cũng cần người dọn dẹp, hắn ta cũng không ngại tuyển thêm nhiều mỹ nữ đi qua đi lại nhìn cho đã mắt.

Bách Lý Nữ Vương cũng nhận thấy trong ánh mắt của Tần Thọ có gì đó không đúng, nhưng mà dựa vào sự thông minh của nàng, cũng không đoán ra được sao con thỏ này lại thay đổi sắc mặt.

Bách Lý Nữ Vương vừa đi vừa nói:

-Thượng tiên không cần lo lắng, năm nghìn mỹ nữ tuy là tìm được có hơi nhanh, nhưng về chất lượng thì ngài cũng yên tâm đi. Tuyệt đối là quốc sắc thiên hương, đẹp nhất nước ta! Bởi vì khi họ được sinh ra, chúng ta đều sẽ có người thống kê, thường xuyên theo dõi, đều có ghi chép lại hết. Chính bởi vì những ghi chép của chúng ta đều rất chi tiết, cho nên ta vừa đưa ra yêu cầu, họ chỉ cần dựa theo đó mà chọn lọc ra thôi, sau đó cho người đi bắt lại, cho nên tốc độ rất nhanh.

Càng nghe sắc mặt của Tần Thọ còn đen lại, hắn ta đột nhiên phát hiện, hình như hắn ta vừa cứu phải một nữ tử còn xấu xa hơn cả Như Ý chân tiên!

Thậm chí Tần Thọ còn do dự, hay là gọi Như Ý chân tiên quay lại.

Nhưng mà điều khiến hắn ta không vui nhất, nữ vương của Nữ Nhi Quốc này so với hình tượng nữ nhi si tình trong Tây Du Ký khiến cho rất nhiều trái tim của nam lẫn nữ phải thương xót, hoàn toàn không giống một chút nào! Đúng là hủy hoại tuổi thơ mà!

Không vui!

Cực kỳ không vui!

Nhưng mà cứ đi rồi đi, Tần Thọ phát hiện có gì đó không đúng…

Đầu tiên kiến trúc bốn châu kết cấu không đúng, vừa rồi còn đang là đình đài lầu các, bây giờ đã biến thành khu lều nhỏ rồi!

Tiếp theo cách ăn mặc của những người tại đây cũng không đúng, vừa rồi con đang lăng la tơ lụa, quân giáp, giờ đều y phục đều là vải xám đơn giản.

Cuối cùng là khí thế không đúng, tại sao càng đi càng tỏa ra không khí quyến rũ vậy?

Chẳng lẽ đây là mỹ nữ cực đỉnh của Nữ Nhi Quốc, đều là mùi vị mỹ nữ? Tần Thọ đang suy nghĩ lung tung, Bách Lý Nữ Vương đã dẫn theo Tần Thọ đến một cánh cửa.

Bách Lý Nữ Vương cười nói:

-Tần thượng tiên, xin mời, bên trong là thứ mà ngài cần, năm ngàn giai lệ. Đây đều là tuyệt đỉnh mỹ nữ trong ghi chép của chúng ta!

Tần Thọ nghi hoặc nhìn Bách Lý Nữ Vương, nàng ta chắc là tuyệt đỉnh mỹ nữ, mà không phải là tuyệt đỉnh sâu thối chứ?

Tuy trong đầu không tin tưởng lắm, nhưng Tần Thọ vẫn đẩy cửa lớn ra!

Giây phút đó, trong đầu Tần Thọ đang xẹt ngang qua bức tranh rất nhiều mỹ nữ, đương nhiên, những bức hình này tự động lọc ra mỹ nhân của các đảo quốc trên Địa Cầu, không còn cách nào, tuy rằng trước đây hắn đều lăn lộn mỗi ngày với những mỹ nữ đó, nhưng hiện tại cách nhìn của hắn đã không như trước rồi.

Ở Thiên Đình ngắm qua đủ loại vẻ đẹp đơn thuần tự nhiên của các tiên nữ, giờ nhìn lại những nữ tử này, đã không thể tiếp tục ngắm nữa rồi.

Cũng giống như đã xem quen Triệu Lệ Dĩnh, quay đầu lại ngắm nhìn Phượng tỷ thì sẽ thấy nhan sắc đó rất bình thường, đó gọi là tự mình chuốc lấy khổ.

Trong đầu hắn hiện lên đương nhiên là những mỹ nữ có sắc đẹp tự nhiên, cũng chính là Bách Hoa tiên tử, Hà tiên cô, Hằng Nga... những sắc đẹp này mới gọi là tuyệt đẹp. Tuy nhiên một giây sau đó đập vào mặt lại là...

-Hả!

Tần Thọ mở to mắt nhìn những quả cầu nhảy lung tung phía trước, con ngươi đều đỏ lên rồi! Tần Thọ chỉ vào những đôi tai dài, mắt đỏ, cả người đều là lông trắng, hét lên:

-Đây là gì thế?!

Nữ Vương Bách Lý kinh ngạc mà nói:

-Mỹ nữ đó... siêu cấp mỹ nữ trong thỏ tộc.

Một miệng máu của Tần Thọ suýt chút nữa bị tức tới phun ra, lập tức nhảy dựng lên, nắm cổ áo Nữ Vương Bách Lý, nước bọt bay tứ tung kêu lên:

-Dầu gì thỏ gia ta đây cũng là thần tiên! Thần tiên hiểu không? Đã sớm thoát ly hứng thú làm dã thú cấp thấp rồi! Ngươi tìm một bầy thỏ cái để cho ta đạp?!

Phốc!

Bỗng nhiên, bốn phía xuất hiện một đám nữ binh không biết từ chỗ nào, trực tiếp dùng trường thương chỉa vào trên người Tần Thọ, càng quá phận là còn có một cây trường thương chỉ ngay cúc hoa của Tần Thọ!

Tần Thọ lập tức cảm thấy hoa cúc lạnh lên, nhanh chóng tát một cái đẩy cái mũi thương kia ra.


Bạn cần đăng nhập để bình luận