Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 625: Cuồng bạo đi con thỏ (Thượng)


Chương 625: Cuồng bạo đi con thỏ (Thượng)





Tần Thọ nhìn về phía Huyết Thần Tử nói:

-Ngươi sẽ không coi trọng hắn chứ?

Con thỏ màu máu hé miệng cười một tiếng, chấp nhận.

Tần Thọ nhìn nụ cười của con thỏ trước mắt, hắn cũng không biết vì cái gì, rõ ràng đối phương dùng dung mạo của hắn. Mà dung mạo của hắn hẳn là béo phì, lông xù, có chút tiện, cũng hơi đẹp trai, nhưng mà tuyệt đối đầy nam tính!

Thiện ý của con thỏ màu máu đối với Tần Thọ là phát ra từ nội tâm, khiến Tần Thọ không thể làm ngơ.

Tần Thọ chẹp chẹp miệng nói:

-Ngươi sẽ không thật sự muốn dùng hắn đó chứ?

Con thỏ màu máu thản nhiên nói:

-Dùng một chút, không sao. Ngược lại là ngươi, tên bên ngoài kia ngươi xử lý thế nào?

Tần Thọ nghe xong, lông mày lập tức nhíu lại, trong mắt tràn đầy sát khí nói:

-Còn có thể xử lý thế nào được nữa? Liều mạng thôi!

Con thỏ màu máu cười nói:

-Có thể liều được không?

Tần Thọ rất muốn nói có thể, nhưng mà hắn biết rõ, căn bản là không chơi lại được! Đúng lúc này, Tần Thọ nhìn thấy bên trong mắt con thỏ màu máu có một nụ cười mờ ám, linh cơ khẽ động, bỗng nhiên có chủ ý!

Một khắc sau, Tần Thọ lập tức nhào vào trong ngực con thỏ, gào khóc nói:

-Tỷ tỷ! Ngươi phải giúp ta đó… Cháu trai bên ngoài kia khi dễ ta, ngươi không thể nhìn mà không làm gì chứ! Còn có, ta có một người bạn sắp bị hắn hại chết rồi, ngươi sao có thể không quản chứ…

Con thỏ màu máu lập tức sững sờ tại chỗ, đoán chừng nàng cũng không ngờ được, con thỏ này vậy mà lại dùng đến một màn này…

Sau đó con thỏ màu máu mang vài phần bất đắc dĩ, lại có mấy phần cưng chiều vỗ vỗ đầu Tần Thọ, cười cười nói:

-Các ngươi… thật đúng là người một nhà… da mặt đều dày như vậy.

Tần Thọ nói:

-Ta mặc kệ, da mặt dày thì da mặt dày, thích thế nào thì thế đó đi, dù sao ngươi cũng không thể để cho ta gọi không một tiếng tỷ tỷ đúng không?

Con thỏ màu máu bị Tần Thọ làm cho có hơi tức giận:

-Vậy nhỏ nhà ngươi… Mà thôi, cũng hoàn toàn chính xác không thể để ngươi gọi không ta một tiếng tỷ tỷ. Ngươi tỉnh dậy đi, sau đó làm thế nào thì do chính ngươi lựa chọn.

Tần Thọ sững sờ:

-Tỷ, ngươi không giúp ta, ta không chơi lại hắn đâu?

Con thỏ màu máu mang theo vài phần nghịch ngợm, cười xấu xa nói:

-Chưa thử qua, làm sao biết ngươi đánh không lại?

Không đợi Tần Thọ hỏi, một khắc sau, hai mắt hắn đã nhìn thấy ánh sáng!

Sau đó Tần Thọ thấy A Tu La vương mặt mày phẫn nộ cười như điên nói:

-Ha ha… Shiva lời này của ngươi nói ra thì ngươi có tin không? Thật sự là buồn cười, chỉ là một con thỏ, sao A Tu La vương ta lại không giết được?

Shiva kêu lên:

-Tuyệt đối không được!

A Tu La vương xem thường nói:

-Shiva, đừng có nhiều lời, hôm nay cho dù là đích thân Ngọc Đế tới, cũng không ngăn được ta giết con thỏ này!

Nói xong, A Tu La vương quay người nhìn về phía Tần Thọ, chỉ thấy con thỏ này mơ hồ nhìn A Tu La vương, sau đó vuốt vuốt mặt mình, ngốc manh hỏi:

-Vừa rồi ngươi nói cái gì?

Lời này vừa nói ra, A Tu La vương ngây ngẩn cả người.

Shiva càng ngây ngẩn cả người hơn, hai tay hắn giống như rắn độc dùng sức kéo tóc, quả nhiên là dùng sức mà, một cái kéo liền kéo xuống một mảng tóc… Trên da đầu còn có tơ máu, hắn sửng sốt không có nửa điểm phản ứng, chỉ là không ngừng nói thầm: “Không thể nào… Huyết Thần Tử nhập thể, vậy mà hắn không có biến hóa? Sao có thể chứ? Lẽ nào là ta nhận nhầm người rồi? Lẽ nào hắn thật sự không phải tên kia? Lẽ nào sách nói sai rồi?

Vô số nghi vấn quanh quẩn ở trong đầu Shiva…

Đại Phạn Thiên bên cạnh ha ha cười nói:

-Tứ sư đệ, lần sau muốn quấy rối, thì hãy động não một chút, nghĩ một cái chủ ý cho tốt.

Shiva nhìn Đại Phạn Thiên một chút, có điều hắn cũng không biết nên giải thích thế nào, dù sao, con thỏ không biến thân, lời nói của hắn lúc trước tất cả chỉ có thể xem như quấy rối.

A Tu La vương híp mắt nhìn Tần Thọ nói:

-Con thỏ, cho ngươi một cơ hội, nói cho ta biết ngươi phá giải Huyết Thần Tử như thế nào. Nếu trả lời tốt, ta tha cho ngươi một mạng, đồng thời bảo vệ ngươi chu toàn. Nếu như trả lời không tốt… hừ hừ! Ta sẽ lột da ngươi, chế tác thành một Huyết Thần Tử hoàn toàn mới!

Tần Thọ nghiêng đầu nhìn A Tu La vương, hỏi một đằng trả lời một nẻo nói:

-Tỷ tỷ, hi vọng ngươi không có gạt ta, ta bây giờ muốn tát vỡ mồm hắn!

Vừa nói xong, bên trong thần thức Tần Thọ vang lên một âm thanh:

-Tát vỡ mồm hắn!

Tần Thọ nghe được âm thanh này, trong đầu gần như đồng thời lóe lên một tổ hình tượng, con thỏ màu đỏ kia ngồi trên một cái ghế, đưa tay ra chính là một bạt tai! Mặc dù rất hung, nhưng mà luôn cho Tần Thọ một loại cảm giác ôn nhu, thế nào cũng cảm thấy rất thân thiết, thật giống như thực sự là một vị tỷ tỷ che chở cho một đệ đệ gấu con.

Đồng thời Tần Thọ cũng nghe được một tiếng vang giòn!

Bốp!

Thanh âm này nói là giòn, thực ra không khác tiếng sấm là mấy!

Lỗ tai Tần Thọ nghe cũng thấy run rẩy!

Đồng thời A Tu La vương giống như là bị một người tàng hình cho một cái vả, đầu lúc lắc như cái trống suýt chút nữa thì quay ra sau lưng!

Tay càng là mềm nhũn, mặc cho Tần Thọ hạ xuống.

Tần Thọ bay xuống đất, không có vội vã động thủ, mà ngửa đầu nhìn A Tu La vương, cười… hắn phát hiện, tỷ tỷ này của hắn, hình như… rất lợi hại!

A Tu La vương bụm mặt, phẫn nộ quay đầu lại, giận dữ hét:

-Ai!

Tần Thọ nói:

-Bên trái bị đánh sưng lên rồi, bên phải không cân bằng, bên phải tát thêm một cái nữa.

-Vậy thì liền tới một cái nữa!

Giọng nói của con thỏ màu máu vang lên.

Bốp!

Một tiếng vang giòn lại vang lên, A Tu La vương bị một bàn tay đánh đến đầu quay ra sau lưng!

Tần Thọ thấy thế, quay đầu nhìn về phía trên núi nói:

-A Tu La vương, hai bạt tai vừa rồi là dạy dỗ ngươi. Ngươi, hoặc là bây giờ trả lại Hàn Nguyệt cho ta, hoặc là… tự gánh lấy hậu quả!

A Tu La vương bụm mặt, không dám tin nhìn con thỏ trước mắt, nói:

-Là ngươi?

Sau đó A Tu La vương lắc đầu mạnh nói:

-Không thể nào! Dù thế nào thì ngươi cũng chỉ là một con thỏ con mà thôi…

Tần Thọ lại không để ý đến hắn, hai tay chắp ra sau lưng sải bước về phía trên núi, vừa đi vừa nhìn Hàn Nguyệt nói:

-Trên mặt Hàn Nguyệt có một vết sẹo, ngươi cũng phải có một cái.

A Tu La vương sững sờ, không hiểu ý của Tần Thọ.

Một khắc sau Thái A Kiếm trên tay hắn bỗng bay lên trời, một đạo kiếm quang hiện lên!

A Tu La vương chỉ cảm thấy trên mặt mát lạnh, dùng tay sờ lên, một mảng màu máu!

A Tu La vương nhìn Tần Thọ giống như là nhìn quái vật nói:
Bạn cần đăng nhập để bình luận