Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 930: Thời gian, địa điểm, đánh ai?



Chương 930: Thời gian, địa điểm, đánh ai?





Tần Thọ lắc đầu nói:

-Còn chưa có.

Bình Đầu Ca nói:

-Vậy thì ta tự tìm, cam đoan là tìm con lớn nhất!

Trên trán Tần Thọ lập tức đổ mồ hôi lạnh, hắn thật đúng là sợ đầu óc Bình Đầu Ca nóng lên đi dánh những tên Đại Đế kia, vậy thì không phải là đi ăn mà là đi đưa cơm.

Thế là Tần Thọ nhanh chóng giữ chặt hắn, sau đó gọi con rùa ở cách đó không xa:

-Quy thừa tướng, ngươi tới đây một chút.

Con rùa Quy thừa tướng kia đang nằm rạp trên mặt đất, nhanh chóng ghi chép cái gì đó rồi vội vàng bò lên, hấp tấp đi tới trước mặt Tần Thọ, cúi đầu khom lưng nói:

-Thỏ gia, ngài có gì dặn dò?

Tần Thọ nói:

-Không có gì dặn dò cả, chính là, có tin tức đối thủ phù hợp với hắn thì gửi cho huynh đệ này của ta đầu tiên.

Tần Thọ cường điệu tăng thêm trọng âm ở hai chữ ‘phù hợp’.

Quy thừa tướng có thể nổi bật ở Long Cung, đương nhiên sẽ là nhân vật lanh lợi, lập tức hiểu ý của Tần Thọ, cười ha ha nói:

-Ngài yên tâm, ta nhất định tìm người thích hợp nhất!

Bình Đầu Ca cười ha ha nói:

-Nhìn dáng vẻ đần độn của hai người các ngươi kìa, nhưng có thể các ngươi không hiểu được tâm tư của ta… Ta muốn mạnh nhất, ta muốn đánh người mạnh nhất!

Tần Thọ và Quy thừa tướng nhìn nhau, đều thấy được nụ cười khổ trong mắt nhau, cái này xem như là bị tên toàn cơ băp này cười nhạo là đồ đần à? Có điều hai người còn dúng sức gật đầu nói:

-Không vấn đề! Nghe ngươi!

Lúc này Bình Đầu Ca mới vui vẻ rời đi, tìm một nơi nào đó, chỉ đợi có tin tức thì lập tức xuất thủ.

Mặc dù bốn phía mặt trăng khua chiên gõ trống chinh chiến, nhưng mà những người chân chính biết chuyện này thì có có mấy người mà thôi. Đại đa số nhóm tiểu yêu cũng chẳng qua là cảm thấy sau khi Tần Thọ trở về thì bẵng hữu tiên nhân tới nhiều, náo nhiệt một chút còn lại thì không có cảm giác nào.

Dù sao, cái con thỏ kia vẫn là mỗi ngày ăn no thì ngủ, ngủ xong lại ăn, cả ngày hấp tấp mang theo muội tử đi dạo đường cái, nhìn thế nào cũng đều không thấy một tý không khí khẩn trương nào.

Mới bắt đầu Hằng Nga có có chút hoài nghi, về sau cũng không hỏi nữa.

Có điều khiến Tần Thọ kinh ngạc là, con thỏ tinh nhỏ vẫn luôn đi theo Hằng Nga, gần đây lại luôn không gặp, cũng không biết đi đâu.

-Mặc dù nhân khí nhiều một chút, nhưng mà thiếu tiền. Binh mã chưa động, lương thảo đi trước, thỏ gia ta cũng phải chuẩn bị một chút hàng tích trữ.

Tần Thọ ngồi xổm ở đầu tường, tính toán chuyện tiền bạc.

Hằng Nga cười nói:

-Em đó, luôn luôn buồn lo vô cớ. Phía trên có nhiều cường giả như vậy, còn cần con thỏ nhỏ như em đi quan tâm à?

Hai mắt Tần Thọ khẽ đảo nói:

-Không quan tâm? Không quan tâm thì hai chúng ta còn có thể nhìn thấy mặt nhau sao?

Nói đến đây, con mắt Tần Thọ đột nhiên sáng lên, nhìn chằm chằm Hằng Nga.

Hằng Nga vừa bơi xong, những giọt nước vẫn còn vương trên tóc…

Hằng Nga cổ quái nhìn mình một chút, nói:

-Sao thế?

Tần Thọ bỗng nhiên cười:

-Ta biết làm thế nào để kiếm tiền rồi!

Nói xong, Tần Thọ vọt lên trên trời, đi thẳng về phía Thiên Đình.

Tần Thọ nghĩ nghĩ, cuối cùng lựa chọn đi Vân Đỉnh Thiên Tập.

Năm đó Tần Thọ đi qua một lần, nơi đó quả thực là phát một món tiền nhỏ, trọng điểm là, người ở đó nhiều! Muốn phát tài thì phải tìm nơi có nhiều người mới được.

Bây giờ lại đi, tâm tình cực kỳ tốt.

Rất nhanh, Tần Thọ liền phát hiện không hợp lý, Vân Đỉnh Thiên Tập hôm nay dường như phá lệ có rất nhiều người, thần tiên vãng lai kết đội thành đám, giống như là đi chợ vậy.

Đúng lúc Tần Thọ đang buồn bực thì phía trước bỗng nhiên có một tiểu đạo sĩ xông tới, con mắt tiểu đạo sĩ lóe sáng nhìn chằm chằm vào Tần Thọ, tiến lên chào:

-Vị đạo hữu này đến Vân Đỉnh Thiên Tập để mua sắm sao?

Tần Thọ gật gật đầu theo bản năng, sau đó hỏi ngược lại:

-Chẳng lẽ còn có người không tới mua sắm mà chỉ thuần túy đi tản bộ sao?

Tiểu đạo sĩ nghe xong, lập tức vui vẻ:

-Trước kia không có, bây giờ có.

Tần Thọ ngạc nhiên nói:

-Có thật à?

Không nói những cái khác, khu vực Vân Đỉnh Thiên Tập tuyệt đối không phải là nơi hoàng kim nhất, hơn nữa còn hơi xa, ở tình huống bình thường, không có chuyện gì thì sẽ không có ai tới.

Có điều, xem ra dường như gần đây có biến hóa.

Tiểu đạo sĩ cười ha hả nói:

-Vị đão hữu này, ngài có vé ra vào cửa hoặc là hẹn trước không?

Tần Thọ gãi gãi đầu nói:

-Vé vào cửa? Hẹn trước? Đó là cái gì?

Tiểu đạo sĩ cười vui vẻ, chỉ vào Vân Đỉnh Thiên Tập ở xa xa nói:

-Ngài xem, đó chính là Vân Đỉnh Thiên Tập. Đám dài đen kịt như con rồng ở cổng kia, chính là người muốn đi vào Vân Đỉnh Thiên Tập.

Tần Thọ nhìn đám người đen kịt kia, chẹp chẹp miệng nói:

-Ôi đệch, đây là chẳng phải là Thập Nhất Đăng Trường Thành sao? Không đúng, Thập Nhất Đăng Trường Thành cũng không có nhiều người như vậy. Những người này đều đang làm gì vậy? Chắc không phải là đến tản bộ đó chứ?

Tiểu đạo sĩ nói:

-Đạo hữu thật biến nói đùa, mặc dù mọi người đều là tu sĩ, tuổi thọ kéo dài, nhưng khi gặp loạn thế, còn có người nào có thời gian đi tản bộ chứ? Thời điểm này, đều là nghĩ biện pháp tăng cường thực lực.

Lời này thì Tần Thọ tin, tin tức kính đen xâm lấn truyền ra, toàn bộ tam giới, bây giờ cũng là kêu loạn, từng người đều vội vã cuống cuồng.

Tiểu đạo sĩ nói:

-Xem ra, ngài là chưa hiểu mấy về Vân Đỉnh Thiên Tập. Hay là, ta giới thiệu cho ngài một chút?

Tần Thọ gật gật đầu, biểu thị chờ nghe.

Mặc dù Tần Thọ nhìn ra tâm tư nhỏ của tiểu đạo sĩ, nhưng mà ở trong Thiên Đình này, hắn thật đúng là không có sợ cái phiền phức gì.

Hiển nhiên là tiểu đạo sĩ không biết Tần Thọ, sau khi sửa lại suy nghĩ một chút, nói:

-Ta tự giới thiệu trước một chút, tại hạ là Bạch Hạ đồng tử, gia sư chính là một vị Thiên Tiên thực lực thông thiên!

Thiên Tiên…

Tần Thọ nghĩ nghĩ, sau đó thở dài, hắn phát hiện, bây giờ Thiên Tiên đã không thể khơi dậy cảm giác thèm ăn của hắn.

Có điều, Tần Thọ cũng không đả kích đứa nhỏ này, vẫn duy trì một bộ dáng vẻ hiếu kỳ, chờ đoạn sau.

Bạch Hạc đồng tử thấy bộ dáng hâm mộ của Tần Thọ, có phần kiêu ngạo giương đầu lên, có điều ngay sau đó liền hạ thấp xuống, một bộ dáng vẻ con buôn, cười theo nói:

-Mặc dù trước kia Vân Đỉnh Thiên Tập náo nhiệt, nhưng mà khi đó mọi ngời đều là nhàn hạ vô sự, hoặc là lúc có nhu cầu cấp bách gì mới tới xem một chút. Cho nên, mặc dù khi đó có không ít người tới, nhưng mà cũng là có hạn.

PS: Nếu bạn không đọc truyện này trên trang "truyenyy. vip" hoặc mà yêu thích và muốn ủng hộ cho nhóm dịch của Ốc Sên Ngọc_Trúc_Anh thì vui lòng donate vào Momo 0981754165. Xin cảm ơn và chúc các độc giả thân yêu đọc truyện vui vẻ ạ ^^

Bạn cần đăng nhập để bình luận