Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 956: Phá gia chi tử đầu tiên trong lịch sử (2)



Chương 956: Phá gia chi tử đầu tiên trong lịch sử (2)





Huyền Minh thấy vậy, cũng xoa xoa mi tâm, thở dài nói:

-Gia hỏa này, làm việc gì cũng giống như là đánh bạc vậy, vẫn luôn thích một lần đẩy hết tất cả thẻ đánh bạc ra, sau đó đọ sức một lần. Thật không hiểu nổi, tên Đế Tuấn kia rốt cuộc là nghĩ thế nào mà lại để hắn tới…

-Phốc!

Bên trong Thiên Đình, phía bên Thiên Đình cũ!

Đế Tuấn phun miệng nước trà ở trong miệng lên tường!

-Cha! Người điên rồi à? Người lại để Đông Hoàng Thái Nhất thúc thúc đi làm việc này? Tên kia còn không đáng tin bằng con nữa!

Long Từ kêu lên:

-Người nghe hắn đang nói cái gì đi? Đây quả thực là hồ nháo! Trên mặt trăng có cái gì chứ? Thâm sơn cùng cốc, linh khí cũng không có mấy phần… Thật sự coi mình Thái Âm năm đó…

Bành!

Đế Tuấn ném chén trà trong tay vào bàn trà trên bàn.

Long Từ lập tức ngậm miệng không lên tiếng, thân thể không nhịn được run rẩy, trong nháy mắt, bờ môi không có huyết sắc.

Bởi vì nàng cảm giác được rõ ràng, Đế Tuấn luôn rất ít khi tức giận, luôn luôn ôn tồn lễ độ, nhưng lúc nàng nhắc đến ba chữ Thái Âm Tinh, thì bạo phát ra sát khí ngút trời!

Mặc dù sát ý này lóe lên rồi biến mất ngay nhưng mà Long Từ đã cảm nhận được!

Một khắc này, vậy mà Đế Tuấn lại sinh ra sát niệm đối với nàng!

Một đời tuyệt thế thiên kiêu, sát niệm của Đại Đế siêu cấp, kinh khủng đến cỡ nào?

Cho dù là nữ nhi của Đế Tuấn, Long Từ vẫn bị hù dọa.

Đế Tuấn nhìn thấy bộ dáng Long Từ như thế, thở dài một tiếng nói:

-Ài… có một số việc đừng nhắc lại.

Nói xong, Đế Tuần cầm chén trà lên lần nữa, mỉm cười với Long Từ, giống như là hòa tan hàn băng vạn cổ, xuân về hoa nở, cực kỳ ấm lòng.

Sắc mặt Long Từ lúc này mới dễ nhìn hơn không ít…

Lúc này Đế Tuấn mới nói:

-Có một số việc, cũng chỉ có hắn mới có thể làm được. Những người khác? Không được!

Long Từ không hiểu nói:

-Cha… cái kia… con vẫn là không hiểu, tính cách kia của thúc thúc, thật sự có thể được sao? Hơn nữa, chúng ta đường đường là một Thiên Đình, tại sao lại phải kéo quan hệ với cái con thỏ kia?

Hơn nữa, con thỏ kia là cái thứ gì chứ, lần trước còn đánh con như vậy…

Đế Tuấn đứng dậy, nhẹ nhàng xoa đầu Long Từ nói:

-Về sau đừng nói xấu sau lưng thúc thúc của con…

Long Từ:

-Vâng.

Đế Tuấn bổ sung:

-Muốn nói, thì nói ở trước mặt, dù sao tên kia cũng không cần mặt mũi… Nói phía sau có nghe được cũng sẽ làm như không nghe thấy. Nói ở trước mặt, tốt xấu gì cũng xoa xoa cái mặt dày kia.

Long Từ:

-#@$%...

Đế Tuấn tiếp tục nói:

-Về phần cái con thỏ kia, con không làm gì thì thân cận với hắn một chút, đừng trêu chọc hắn. Thật sự chọc hắn, đánh con là nhẹ tay với con rồi.

-Ây… Cha, nhưng mà con là công chúa Thiên Đình. Hắn chỉ là một con thỏ, vì sao đánh con lại còn là nhẹ tay với con rồi? Cái này con thật sự không hiểu! Nếu như người không nói rõ ràng, con… con chắc chắn là sẽ tiếp tục đi trêu chọc hắn. - Long Từ uy hiếp nói.

Đế Tuấn cười, nhìn hoa đào ngoài cửa sổ đang bay múa trong gió, chiều tà nhuộm đỏ bầu trời, thở dài một tiếng nói:

-Bởi vì gia hỏa kia… rất phiền phức! Cực kỳ phiền phức! Không chỉ có ta, trong thiên hạ này hẳn là không có ai nguyện ý đi trêu chọc hắn.

Về phần vì sao giao hảo với hắn, xem như… giữ lại đường lui đi.

Vẻ mặt Long Từ mờ mịt, còn muốn hỏi cái gì thì Đế Tuấn đã biến mất ở phía trước cửa sổ, chỉ có ly trà kia còn ở trên bàn không ngừng tản ra nhiệt khí...

-Con thỏ! Thế nào? Cổ phần danh nghĩa này của ta có phải là không chỉ là nhập suông không?

Đông Hoàng Thái Nhất gào xong, quay đầu cười hê hê với Tần Thọ, nói.

Tần Thọ nhếch miệng đáp:

-Trâu!

Đông Hoàng Thái Nhất nhíu mày, nói với Chúc Dung:

-Các ngươi giải quyết vấn đề tiền bạc, ta giải quyết vấn đề khách hàng, không kém hơn so với các ngươi chứ?

Chúc Dung chẹp chẹp miệng nói:

-Cái này… được, xem như ngươi qua cửa.

Sau đó mấy người nhìn về phía Lỗ đại sư lần nữa.

Lỗ đại sư bình chân như vại nói:

-Con thỏ, ngươi nói đi, ngươi muốn cái gì.

Tân Thọ hỏi dò:

-Thật sự là cái gì cũng được?

Lỗ đại sư cười nói:

-Đương nhiên!

Tần Thọ vỗ tay một cái nói:

-Đầu tiên đưa ta mười vạn tiên nữ!

Phốc!

Lỗ đại sư phun ngụm rượu trong miệng lên mặt Tần Thọ...

Tần Thọ lau rượu, hỏi:

-Không được à?

Sau khi Lỗ đại sư kho khan vài tiếng thì nói:

-Cái kia... ngươi chắc chắn?

Nói xong, Lỗ đại sư liếc nhìn lầu hai của Nguyệt Cung, nơi đó, có một thân ảnh xinh đẹp đang ngồi ở đó, an tĩnh ngồi đọc một quyển sách, không biết là sách gì.

Tần Thọ lại không thèm để ý chút nào, thẳng thắn nói:

-Đương nhiên! Đến lúc đó, nhiều khách như vậy, dù sao ta cũng phải có người tiếp đãi chứ? Một đám nam nhân đến đây, người yên tâm, nhưng ta thì chưa yên tâm đâu.

Lỗ đại sư nghe đến đây, mới hiểu ý tứ của Tần Thọ.

Con hàng này muốn tiên nữ, không phải là để chà đạp và nạp tiểu thiếp mà là suy nghĩ cho người phía sau.

Đã như vậy thì đơn giản.

Lỗ đại sư lập tức nói:

-Không thành vấn đề, ngươi yên tâm đi, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu. Thực sự không được, ta tới các đại môn phái ở hạ giới giúp ngươi tìm người! Đến lúc đó, điều kiện của chúng ta chính là, không cần độ kiếp, trực tiếp lên trời! Đồng thời cung cấp một bộ công pháp đối ứng! Sao hả? Cái đãi ngộ này, ta đoán là đừng nói người tu hành, cho dù là thánh nữ của rất nhiều môn phái chắc là cũng phải động tâm đi?

Tần Thọ nghe xong, dựng thẳng một ngón tay cái lên nói:

-Mạnh, vậy ta cần một trăm vạn là được rồi, đến lúc đó toàn bộ mặt trăng của chúng ta đều bao trùm thành viên của tổ chức phục vụ đỉnh cấp nhất.

Đúng lúc này, Đông Hoàng Thái Nhất ho khan một tiếng nói:

-Con thỏ, có phải là ngươi quá keo kiệt rồi không?

Tần Thọ gãi gãi đầu nói:

-Keo kiệt?

Đông Hoàng Thái Nhất vỗ bàn một cái nói:

-Một hành tinh lớn như thế, một trăm vạn người đủ làm cái gì chứ? Ta cho ngươi một ngàn vạn nữ yêu, mèo yêu, hồ ly tinh, chuột tinh gì đó, các loại tinh linh trong thiên hạ ta đều đưa đến cho ngươi một đám! Đến lúc đó, thỏa mãn các loại phương diện nhu cầu của mọi người!


Bạn cần đăng nhập để bình luận