Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 471: Con khỉ ra (Hạ)



Chương 471: Con khỉ ra (Hạ)





Tôn Ngộ Không cũng bất động, cứ ở đó ngoáy tai!

Viên Luân rơi xuống, trúng đầu con khỉ.

Chỉ nghe keng một tiếng, hỏa tinh lốm đốm! Đầu khỉ lại chẳng hề di chuyển.

Ngược lại, Viên Luân kia trực tiếp bị bắn bay!

Lúc này Tôn Ngộ Không mới nghiêng đầu liếc mắt nhìn Hắc Thán Tinh đang ngơ ngác nói:

-Này... dùng sức đi! Lão Tôn ta nhiều năm như vậy không ra, còn chưa từng đánh ai!

Nghe vậy, Hắc Tiên Đại Vương như bị vũ nhục, hai mắt đỏ loè, gầm lên, nhảy lùi về phía sau, Viên Luân xoay tròn, hắn liên tục ấn quyết, thâm trầm nói:

-Con khỉ chết tiệt, thật sự tưởng ta sợ ngươi sao? Ăn chiêu của ta! Càn Luân Thôn Hải!

Viên Luân khổng lồ quay càng ngày càng nhanh, bên trong bắt đầu sản sinh từng luồng gió xoáy.

Giữa thiên địa nổi lên một luồng gió xoáy, tất cả nguyên khí thiên địa bốn phía đều bị hút, hấp lực ban đầu chỉ là nuốt nguyên khí, sau đó là cây cối, cánh hoa, trùng chim...

Mấy giây qua đi, đã là cát bay đá chạy, đại thụ bật gốc!

Không cần biết bao nhiêu thứ, chu vi xung quanh đều bị lực hút khủng bố xé nát!

Không có ngoại lệ!

Đám người dưới Ngũ Chỉ Sơn kinh hô, bọn họ sắp bị hút lên trời!

Lúc này, Tôn Ngộ Không vỗ ba chưởng nói:

-Đi xuống!

Những người kia vèo một cái rơi trên mặt đất, cho dù hút thế nào cũng không nhúc nhích! Mọi người thở vào nhẹ nhõm, ánh mắt nhìn Tôn Ngộ Không, như là nhìn một vị thần sống! Ngay cả trưởng thôn cũng dẫn đầu quỳ xuống bái lạy.

Tôn Ngộ Không thuận tay nắm lấy một cọng cỏ, rồi ngậm trong miệng, lười biếng nhìn Hắc Tiên Đại Vương thi triển thần thông, như thể đối tượng Hắc Tiên Đại Vương muốn tấn công không phải là hắn.

Thấy vậy, Hắc Tiên Đại Vương càng thêm tức giận, không ngừng gia tăng sức mạnh, cố gắng hút lấy con khỉ, kết quả là ngay cả cọng cỏ trong miệng con khỉ cũng không hút được, tới dao động một chút cũng không!

Hắc Tiên Đại Vương cũng có chút sợ hãi rồi...

Đúng lúc này, từ trên trời truyền đến một tiếng cổ vũ:

-Ta tới rồi!

Hắc Tiên Đại Vương sửng sốt, trong lòng nói:

-Trên đầu còn có người sao? Chết tiệt, thu hoạch ngoài ý muốn!

Hắc Tiên Đại Vương nhìn lên chỉ thấy một con thỏ đột nhiên ngã xuống, sau đó bị lực hút của Viên Luân hút vào, chỉ thấy con thỏ lăn lộn ở giữa Viên Luân! Kêu gào...

Hắc Tiên Đại Vương hừ hừ nói:

-Không giết được con khỉ, giết con thỏ trước cũng tốt!

Kết quả, con thỏ đột nhiên mở miệng, Hắc Tiên Đại Vương ngẩn ra! Chỉ thấy nguyên khí xung quanh đều bị cái miệng kia hút đi!

Những thứ đồ vật bị hút vào cũng bị con thỏ này ăn sạch!

Quá đáng hơn, vì được Viên Luân xoay nên con thỏ cũng không nhai, há miệng để cho linh khí và đồ vật lộn xộn tiến vào thực quản, thẳng vào bụng là xong!

-Ta cho ngươi no chết! - Hắc Tiên Đại Vương rống lên!

Nghe vậy, Tôn Ngộ Không trực tiếp ngáp một cái, nằm trên Cân Đẩu Vân nói:

-Ủng hộ tinh thần cho ngươi, nào! No chết hắn! Đừng dừng lại, dừng lại ta sẽ đánh ngươi!

Sau đó cái con khỉ này cứ thế mà ngủ thiếp đi...

Hắc Tiên Đại Vương đứng tại chỗ trợn tròn mắt, đau khổ mắng mỏ:

-Ta… ta đang tấn công các ngươi, các ngươi có thể tôn trọng ta một chút được không?

Đáng tiếc, Tôn Ngộ Không không để ý tới hắn.

Con thỏ ngồi xổm ở chính giữa Viên Luân, nơi có sức hút mạnh nhất, nuốt nguyên khí đến nỗi quên cả trời đất! Vẫn không quên dùng tay ra hiệu với Hắc Tiên Đại Vương cố lên.

Hắc Tiên Đại Vương thấy vậy, nước mắt cũng sắp chảy xuống, hắn làm yêu quái đã nhiều năm nhưng đây lại là lần đầu tiên hắn đánh nhau mà ủy khuất như thế!

Một chiêu này của Hắc Tiên Đại Vương thật ra chỉ là nửa chiêu, Càn Luân Thôn Hải nghĩa là biển dung nạp cả trăm dòng sông, nếu như hút đối phương không chết thì sẽ ngưng tụ ra nguyên khí, khi nguyên khí đã đầy đủ thì có thể tung ra sát chiêu thực sự, Côn Luân Sát!

Đáng tiếc, bây giờ hắn đã ngưng tụ một lúc lâu nhưng mà ngay cả cái lông của nguyên khí cũng không có ngưng tụ được... Muốn tản ra thì không dám, muốn tấn công lại không có chiêu, thế là hắn cũng chỉ có thể cay đắng không ngừng bóp ấn quyết, vận chuyển thần thông cố gắng duy trì Càn Luân Thôn Hải.

Nhìn thấy thế cục ở trên trời có thể cầm cự được, lão già lừa đảo vội vàng kéo cổ áo đi vào bên trong thôn dân, trên người lại phát ra ánh sáng lần nữa nói:

-Chư vị, bần đạo nhìn thấy ấn đường của các ngươi có màu đen, dường như sắp có tai họa ập xuống. Mọi người có muốn hóa giải tai nạn không?

Rất nhanh, không ít thôn dân đã bị lão già lừa đảo khoác lác đều xúm lại quanh hắn.

Lão Lưu nhìn thấy vội vàng đi tới kêu lên:

-Mọi người đừng nghe lời hắn nói! Nếu như hắn thật sự có khả năng thì cũng sẽ không bị đuổi như chó vậy! Nếu như nói về khả năng thì con khỉ có khả năng hơn hắn nhiều. Mọi người có tiền vậy thì không bằng chờ con khỉ tỉnh lại rồi tìm hắn xem bói cho.

Đám người nghe xong cũng thấy có đạo lý.

Lão già lừa đảo nghe vậy thì không vui:

-Nói như vậy là không đúng, bởi vì cái gọi là mỗi ngành mỗi nghề đều có chuyên môn riêng, bần đạo chuyên xem bói, người khác sao có thể so sánh?

Vừa mới dứt lời, thôn dân ở bốn phía vội vàng lập tức lui về sau hơn hai mươi mét! Hiển thị đầy đủ tố chất vững vàng của người bình thường ở Địa Tiên Giới!

Lão già lừa đảo chỉ cảm thấy cái gáy hơi ngứa nên quay đầu nhìn lại, hắn thấy Tôn Ngộ Không toét miệng nhìn hắn nói:

-Ngươi vừa mới nói cái gì?

Lão già lừa đảo nuốt một ngụm nước bọt rồi đáp:

-Ta nói mỗi ngành nghề đều có chuyên môn riêng, năng lực xem bói của người bình thường kém hơn bần đạo. Đương nhiên, chắc chắn là bần đạo không bằng ngươi.

Tôn Ngộ Không hừ hừ nói:

-Nhớ kỹ câu nói này, lần sau nếu ta lại nhìn thấy ngươi lừa gạt người khác… hừ hừ.

Lão già lừa đảo quả quyết ngậm miệng lại...

Tôn Ngộ Không ngửa đầu nhìn Hắc Tiên Đại Vương ở trên trời nói:

-Chỉ có một chút sức lực như vậy thôi à, chưa ăn cơm sao? Dùng thêm chút sức lực nữa đi!

Hắc Tiên Đại Vương cay đắng tăng thêm cường độ, hút thêm càng nhiều nguyên khí cho con thỏ ăn.

Cùng lúc đó Tần Thọ cũng điên cuồng hút, nguyên khí trong cơ thể càng ngày càng nhiều, tế bào cũng cắn nuốt càng lúc càng nhanh!

Bây giờ Tần Thọ còn chưa có công pháp đạt cảnh giới Luyện Khí Hóa Thần đại viên mãn, cho nên hắn cũng không vội vã tu luyện công pháp, mà chuyên chú vào tu luyện Bát Cửu Huyền Công! Tần Thọ rất rõ ràng, hiện tại vũ khí mạnh mẽ nhất của hắn chính là há miệng! Nếu như thân xác đủ mạnh mẽ, hắn hoàn toàn có thể bắt được ai thì có thể trực tiếp tấn công cắn tới! Hắn không tin dưới gầm trời này còn có kẻ thù bị hắn cắn mà không chết!

Mặc dù phương thức chiến đấu hơi ẩm ướt nhưng mà chỉ cần có thể thắng lợi, hắn cũng không quan tâm nhiều như vậy.

Bạn cần đăng nhập để bình luận