Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 450: Thiên Đình sụp đổ


Chương 450: Thiên Đình sụp đổ





Tần Thọ còn chưa hiểu tình huống như thế nào thì con đường đang nguyên vẹn đột nhiên bị đứt gãy, âm thanh của Ngô Cương cũng biến mất theo.

Sau đó hắn chỉ cảm thấy một trận quay cuồng!

Tần Thọ bất giác ngã xuống, không gian xung quanh tan vỡ, hắn đã rơi vào thế giới bên ngoài!

Khi Tần Thọ nhìn xuống, hắn lập tức thở phào nhẹ nhõm, núi cao Đại Xuyên, cổ thụ che trời, khí tức quen thuộc này, nơi này chắc chắn là Địa Tiên Giới!

Chỉ cần là Địa Tiên Giới, Tần Thọ liền yên tâm, hắn quay đầu định bay lên, kết quả hắn kinh ngạc phát hiện, hắn không bay được!

Lúc này hắn mới nhớ tới lời nói của Ngô Cương, pháp lực của hắn sẽ biến mất một lúc…

Nếu chỉ một lúc, Tần Thọ cũng yên lòng, cả người hắn ở giữa không trung, hai tay kéo quai hàm, nhìn lên bầu trời thầm nói:

-Pháp lực ơi, mau mau trở lại đi, thỏ gia ta đây muốn trở về mặt trăng gặp nàng ngốc! Còn cả mấy huynh đệ kia nữa... còn có cả Câu Trần nữa, ông đây muốn chơi mẹ hắn!

Tần Thọ hơi ngẩng đầu lên, lập tức trợn tròn mắt kêu lên:

-Mẹ nó, Nam Thiên Môn đâu?

Chỉ thấy nơi vốn là có thể thấy được một góc Thiên Đình, giờ chỉ có một cây cột đứng trơ trọi lẻ loi ở đó…

Nhìn thấy cây cột kia, đột nhiên Tần Thọ có dự cảm không tốt!

Nhưng mà ngay sau đó, hắn phát hiện hắn sắp rơi xuống!

-Tránh ra!

Tần Thọ hét lớn…

Nam Thiệm Bộ Châu, có một tòa am trên núi Dương Sơn ở phía nam của Tây Lương Nữ Nhi Quốc, tên là Tụ Tiên Am!

Diện tích của Tụ Tiên Am không lớn, cả trước cả sau chỉ có ba gian nhà, bởi vì đã lâu đời rồi, lại không được tu sửa nên nhìn rách nát không chịu nổi. Chỉ có Tụ Tiên điện ở giữa vẫn còn chút sáng sủa, có vẻ như đã được sửa sang qua.

Giờ phút này, bên trọng Tụ Tiên Điện, một nữ tử mặc phượng bào vừa kinh vừa sợ nói:

-Ngươi là ai?

-Nữ Vương Bệ Hạ, đừng kích động, đừng căng thẳng.

Một nam tử đầu đội tinh quan sáng rực, người mặc kim sợi pháp y màu đỏ. Dưới chân đi đôi giày cẩm tú, bên hông thắt một chiếc thắt lưng quý giá tinh xảo.

Nữ tử nghi ngờ nhìn nam tử, nói:

-Rốt cuộc ngươi là ai? Tại sao lại bắt ta tới đây?

-Bản tiên chính là Như Ý chân tiên, hôm nay tình cờ đi ngang qua đây, thấy nơi này phong thủy rất tốt, chuẩn bị định cư ở đây. Nghe nói ngươi là nữ vương ở đây, vì vậy bèn mang ngươi tới để bàn bạc một chút về chuyện cư trú của bần đạo.

Như Ý chân tiên phất phất cái quạt trong tay, cười ha ha nói.

-Hóa ra là thượng tiên tới thăm, nhưng mà Nữ Nhi Quốc của ta chỉ là một đất nước nhỏ, sợ là không cung phụng được thượng tiên. Thượng tiên nên tìm một nơi khác… - Nữ Vương từ chối.

Như Ý chân tiên cười ha ha ha ba cái, sau đó nghiêm túc nói:

-Bản tiên gọi ngươi đến đây không phải để thương lượng với ngươi mà là để thông báo cho ngươi một tiếng. Nghe cho kỹ đây, trong vòng ba trăm dặm quanh đây đều là lãnh địa của bản tiên, về sau không ai được phép xâm nhập vào! Nếu xâm nhập, nhẹ thì làm nô lệ, nặng thì chết!

Nữ Vương nghe vậy thì lập tức sợ hãi kêu lên:

-Không được!

Như Ý chân tiên cười như không cười nhìn Nữ Vương, nói:

-Không được? Ngươi quan tâm đến Lạc Thai Tuyền kia sao?

Vẻ mặt Nữ Vương lập tức trở nên tái nhợt không còn chút máu.

Như Ý chân tiên cười ha ha nói:

-Bản tiên trên thông thiên văn, dưới tường địa lý, trên trời dưới đất có cái gì mà không biết? Dưới núi có một dòng sông, gọi là sông Tử Mẫu, chỉ sau khi uống nước sông, nữ tử Nữ Nhi Quốc các người mới có thể sinh ra đời sau. Nhưng theo quy củ của các người, chỉ có thể sinh nữ, không thể sinh nam. Nếu sinh nam, cần phải lên núi uống nước Lạc Thai Tuyền kia!

-Lạc Thai Tuyền kia ở ngay địa bàn của bản tiên, ngươi sợ bản tiên độc chiếm?

Nữ Vương không nói gì.

Như Ý chân tiên ngồi xuống, thản nhiên nói:

-Yên tâm, suối nước kia không có tác dụng gì nhiều đối với bản tiên.

Nữ Vương thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng mà Như Ý chân tiên lại nói:

-Nhưng bản tiên tu luyện âm dương điều hòa, cho nên, nếu các người muốn nước thì có thể đến lấy, nhưng bản tiên muốn các người hàng năm phải cung phụng cho bản tiên một trăm nữ tử để làm lô đỉnh, giao dịch này, chắc là các người không lỗ đâu nhỉ?

(Lô đỉnh: nữ tu bị nam tu dùng để thải âm bổ dương, chuyên dụng để cung cấp nam tu sửa hấp thụ âm nguyên, đề cao công lực.)

Nữ Vương nghe xong thì giận tím mặt, lập tức đứng dậy nói:

-Không có khả năng! Đây là người đang cướp bóc!

Như Ý chân tiên nhìn Nữ Vương nói:

-Cướp? Nếu thật sự là cướp, bản tiên còn cần thương lượng với ngươi à? Đây chỉ là một vụ giao dịch, chỉ thế thôi.

Nữ Vương siết chặt nắm đấm, gằn từng chữ một:

-Ngươi… Ngươi làm như thế không sợ bị trời phạt sao?

Như Ý chân tiên lập tức cười ha ha nói:

-Trời phạt? ha ha… Ai đến phạt ta? Thiên Đình sao? Ha ha… Cười chết ta mất! Thiên Đình đã…

Lời còn chưa dứt, trên trời truyền đến một tiếng hét sợ hãi:

-Cẩn thận.

-Có người đang rơi xuống! Người phía sau mau tránh ra! Cái người nam tử kia mau đứng về phía sau!

Như Ý chân tiên lùi về phía sau mấy bước theo bản năng, sau đó nghe thấy ‘rầm’ một tiếng!

Nữ Vương che lấy miệng nhỏ nhắn, không thể tin được nhìn một con thỏ béo mập vừa từ trên trời rơi xuống, rơi vào người Như Ý chân tiên đang hống hách, tạo thành một cái hố lớn!

Nữ Vương tiến lên nhìn kỹ lại, nàng thấy một con thỏ đang chổng mông bò dậy, gật gù đắc ý nói:

-A… Cứ tưởng là một cái đệm thịt, kết quả toàn là xương, mẹ nó đau chết ông đây. Đạo sĩ đần, về sau phải ăn nhiều thịt vào biết chưa?

Con thỏ vừa nói chuyện vừa bò lên khỏi cái hố, sau đó hất tai lên thì nhìn thấy khuôn mặt khả ái của Nữ Vương, không thể không nói bộ dáng của Nữ Vương này cực kỳ xinh đẹp, nếu ở Địa Cầu thì chắc chắn sẽ là tuyệt thế họa thủy, nhưng mà từ trước đến giờ Tần Thọ vốn có sức đề kháng mạnh mẽ với nữ tử xinh đẹp, hơn nữa trong lòng hắn còn đang lo lắng cho trận chiến trên Thiên Đình cho nên không hề động tâm chút nào, chỉ hơi nhướng mày hỏi:

-Muội tử, đây là đâu? Ngươi biết đường lên Thiên Đình không?

Vẻ mặt Nữ Vương ngẩn ra, đầu óc vẫn chưa tỉnh táo lại.

Đúng lúc này, trong hố truyền đến tiếng cười lạnh:

-Đập bản tiên xong còn muốn đi? Ngươi…

-Xin lỗi, ngươi chờ một tý!

Tần Thọ ngắt lời Như Ý chân tiên, nhếch miệng cười với Nữ Vương, sau đó xoay người nhảy vào hố.

Sau đó trong hố truyền ra âm thanh giận dữ:

-Con thỏ, hãy ăn một kiếm này của ta!

-Răng rắc răng rắc…

-Kiếm của ta!

-Con thỏ, ăn một như ý của ta!

-Răng rắc răng rắc…

-Còn có gì ăn ngon không?

-Như ý của ta… Phụt!

Bạn cần đăng nhập để bình luận