Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 972: Hắc ám giáng lâm


Chương 972: Hắc ám giáng lâm





Dựa theo tốc độ tu hành của nàng, nhiều nhất là trăm năm là có thể đạt tới cấp Hoàng!

Tương lai đến Đại Đế cũng có thể đạt được!

Nói đến đây, Tử Vi Đại Đế thở dài một tiếng nói:

-Chỉ là, không biết là chúng ta có thể đợi được trăm năm để nàng trưởng thành không…

Oành!

Một tiếng vang lớn vang lên, một tên võ tướng kính đen cao trăm trượng bị một kiếm của Lý Trinh Anh cắm vào lồng ngực, ngã ngửa trên mặt đất, chết!

Đại quân Thiên Đình ùa lên, binh sĩ kính đen ở bốn phía bị quét sạch sành sanh!

Đến lúc này, một trận chiến thắng lợi!

-Hống hống hống!

Tất cả mọi người đang hoan hô!

Ánh mắt mọi người đều tập trung trên người Lý Trinh Anh, Lý Trinh Anh lấy nón an toàn xuống, lau máu ở trên mặt, lại không có bất kỳ nụ cười nào, chỉ nhìn tinh không, lẩm bẩm nói:

-Phụ thân, ta đã giết ba tinh vực, rốt cuộc người đang ở đâu?

Oành!

Một tiếng vang thật lớn vang lên, trên bầu trời bỗng nhiên có một cái lỗ đen, sau đó một người chậm rãi đi ra!

Đám người ngẩng đầu nhìn lại theo bản năng.

Tử Vi Đại Đế đột nhiên đứng dậy, hoảng sợ nói:

-Nữ Oa?! Không đúng, là thân hắc hóa của Nữ Oa!

Hắc Nữ Oa giáng lâm, khí tức thuộc về thánh nhân trấn áp tất cả, mọi người không thể động đậy được!

Tử Vi Đại Đế liều mạng điều động sức mạnh cũng chỉ hô lên một câu:

-Thánh nhân?!

Hắc Nữ Oa liếc nhìn Tử Vi Đại Đế, vung tay lên:

-Giết!

Tử Vi Đại Đế chỉ cảm thấy toàn thân nổi da gà, lúc này, không còn ung dung như bình thường mà gầm lên giận dữ, kim quan màu tím nát vụn, hư không dần hiện ra hư ảnh của Tử Vi Đại Đế, bản nguyên Đế Tinh điên cuồng vận chuyển! Sức mạnh cuồng bạo rót vào cơ thể của Tử Vi Đại Đế, Tử Vi Đại Đế phun ra một ngụm máu tươi, tiến lên một bước, giận dữ hét:

-Rút lui!

Đồng thời kính Bát Quái ở trong tay Tử Vi Đại Đế bay ra, bộc phát một đạo ánh sáng chiếu nửa tinh không, ánh sáng màu tím tụ lại đánh về phía tay của Nữ Oa!

Hắc Nữ Oa đến nhìn hắn cũng không thèm nhìn, giống như Tử Vi Đại Đế cường đại cũng chỉ là sâu kiến không đáng để nàng nhìn nhiều.

Nhưng mà Hắc Nữ Oa lại liếc nhìn Lý Trinh Anh, hai đầu lông mày hiện lên vẻ không hiểu:

-Chính là nàng hả?

Đồng thời ngón tay Hắc Nữ Oa nhẹ nhàng bắn ra!

Một khắc sau, một trận gió thổi qua, trường hồng Tử Vi bị gió thổi, hóa thành tro bụi!

Những nơi ngọn gió này đi qua, bất luận là chiến trận mà thiên binh thiên tướng Thiên Đình tạo thành, hay là Tử Vi Đế Tinh của Tử Vi Đại Đế đứng thẳng giữa hư không, chỉ cảm thấy sức mạnh của mình biến mất trong nháy mắt!

Say đó từng người không dám tin nhìn thân thể của mình, hóa thành cát bay theo gió, biến mất giữa thiên địa!

Tất cả mọi người đều chết!

Chỉ có Lý Trinh Anh đứng trong hư không, vẻ mặt mờ mịt nhìn tay phải bắt đầu hóa thành cát bụi, sau đó hơi ngẩng đầu lên, giơ trường kiếm ở tay trái lên chỉ về phía Nữ Oa đứng cách đó không xa, lông mày dựng lên:

-Giết!



Cùng lúc đó, giữa đại quân của kính đen đang hành quân ở trước mặt nhiều thêm một người!

-Đi đâu đây?

Vóc dáng người này không cao, bên trong lông đen có lông trắng, Bình Đầu Ca.

-Giết!

Đại quân kính đen căn bản không nói nhảm, trực tiếp giết tới.

Bình Đầu Ca xì một tiếng khinh miệt, nhổ cây cỏ dại ở trong miệng ra, nhếch miệng cười gằn nói:

-Vậy là được rồi… Ta thích loại này, không phí lời nữa, đánh kẻ địch!

Một khắc sau, Bình Đầu Ca vọt vào bên trong đại quân kính đen, những nơi đi qua, như là cắt cỏ, giết từng mảnh đại quân kính đen thành bụi bay đầy trời!

Chờ lúc giết sạch những người này, Bình Đầu Ca nhíu lông mày nói:

-Thật đúng là không có tính khiêu chiến gì cả.

Đúng lúc này, toàn bộ thiên địa chấn động, giống như là có hàng nghìn tỷ sinh linh đang rên rỉ trong hư không!

Toàn bộ ngôi sao trên bầu trời phía bắc đang lấp lóe, tinh quang lúc này đều tràn đầy đau thương vô tận!

Trong khoảnh khắc đó Bắc Cực Tử Vi Đế Tinh tách ra vô số ánh sáng màu tím, ánh sáng màu tím dường như xé rách bầu trời ra làm hai!

Nhưng mà một khắc sau, trụ ánh sáng màu tím biến mất, Tử Vi Đế Tinh sáng ngời đang dần phai nhạt xuống, thậm chí người ở xa một chút còn không nhìn thấy ngôi sao từng là ngôi sao sáng nhất trên bầu trời này!

Say đó khí đế vương màu tím tràn ngập khắp các thế giới, sao trời khóc, sinh linh khóc, theo các cánh hóa màu tím bay đầy trời bồng bềnh hạ xuống!

Lúc này, tất cả mọi người dừng bước, dừng việc làm trong tay…

Trên chiến trường, đại quân Thiên Đình và đại quân kính đen cũng theo bản năng dừng tay lui lại, nhìn về phương bắc, rồi nhìn chăm chú về phương hướng của Tử Vi Đế Tinh.

Sau đó vô số sinh linh quỳ xuống đất khóc lớn…

Bọn họ biết, Đại Đế một đời, đại biểu chi khí đế vương giữa thiên địa, Tử Vi Đại Đế chết rồi!

Bởi vì bọn họ quá quen thuộc cảnh tượng hôm nay, lúc Câu Trần Đại Đế tử trận năm đó, vạn yêu quỳ lạy, chó vàng nằm sấp, cây già rên rỉ…

Chỉ là tuyệt đối không nghĩ tới, nhanh như vậy liền đến phiên Đại Đế của nhân tộc.

Trên mặt trăng, trong lòng Tần Thọ đau đớn, giống như là có người quan trọng rời đi đến cõi u mình, ngửa đầu lên nhìn bầu trời, Tần Thọ lẩm bẩm nói:

-Là ai?!



Bình Đầu Ca thấy vậy, nụ cười trên mặt biến mất, nổi giận gầm lên một tiếng:

-Đáng chết! Lý Trinh Anh gặp nguy hiểm!

-Ngươi vẫn nên quan tâm chính mình đi.

Đúng lúc này, một bóng người ngăn cản đường đi của Bình Đầu Ca.

Bình Đầu Ca đột nhiên ngẩng đầu lên trực tiếp mắng một câu:

-Cút!

Đối phương nhướng mày, nói:

-Ngươi có biết ta là ai không?

Một khắc sau, Bình Đầu Ca chỉ thấy toàn thân mình bị giam cầm, không thể động đậy!

Bình Đầu Ca dữ tợn nhìn người trước mắt, đây là người mặc áo đạo bào bát quái màu xanh, cầm Thất Bảo Diệu Thụ trong tay!

Nhìn thấy Thất Bảo Diệu Thụ, Bình Đầu Ca hoảng sợ nói:

-Thánh nhân?!

-Đã biết rồi, ngươi còn dám mắng ta? - Hắc Chuẩn Đề nói.

Bình Đầu Ca toét miệng cười một tiếng nói:

-Không cần biết ngươi là ai, thấy là đánh!

Bình Đầu Ca rít lên một tiếng, toàn bộ sức mạnh trên cơ thể bộc phát, trong nháy mắt đó, hắn lại xé nát da của mình! Một màu đỏ từ bên trong da thịt chảy ra ngoài, từ đó thoát khỏi sự trói buộc của hư không.


Bạn cần đăng nhập để bình luận