Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 900: Còn chưa cho gà ăn nữa




Chương 900: Còn chưa cho gà ăn nữa





Dường như là tất cả âm thanh đều đồng thời vang lên:

-Ôi đệch! Cái con thỏ kia trở về rồi?

-Móa! Nhanh như vậy đã trở về rồi?

-Móa! Chuyện gì xảy ra vậy?

-Đệch! Cuộc chiến này của chúng ta có đánh nữa không vậy?

-Thôi đi, đi tìm người đối diện thương lượng một chút…



Có điều, rất nhanh mọi người đã xác định được tin tức là con thỏ không có trở về, thế mà lại hỗn loạn hết cả lên.

Tần Thọ cũng không biết Địa Tiên Giới và Tiên Giới ở bên kia xảy ra chuyện gì, lúc này, Tần Thọ đã đưa tiễn tất cả bạn bè và người thân xong, tâm tình của hắn cực kỳ nhẹ nhõm và phóng khoáng, mặc dù ở phía trước chính là chuyện khủng bố mà trước nay hắn chưa từng đối mặt, nhưng mà hắn phát hiện, hắn lại còn có chút kích động!

Hít một hơi sâu, Tần Thọ bay lên trời, hướng thẳng về phía sâu trong tinh không!

Nhưng mà khiến Tần Thọ bất ngờ đó chính là, hắn bay không bao lâu, liền thấy một mảnh đại quân trùng trùng điệp điệp đi về phía bên này!

Nhìn đến đây, Tần Thọ biết, hẳn là Ngô Cương không có ngăn cản được bọn họ.

Tần Thọ nhướng mày, nhìn lướt qua bốn phía, cuối cùng nhìn chằm chằm vào một tiểu hành tinh, sau đó đâm thẳng đầu vào, trốn vào bên trong tinh cầu. Hắn chuẩn bị quan sát trước rồi mới quyết định động thủ như thế nào, biết người biết ta trăm trận trăm thắng!

Kết quả vừa đi vào, Tần Thọ đã ngây ngẩn cả người, bên trong này còn có ngươi!

Bốn mắt hai người nhìn nhau, sau đó trăm miệng một lời kêu lên:

-Là ngươi?!

Người này không phải ai khác, mà chính là Thú Hoàng Trương Vệ Vũ mà lúc trước gặp phải!

Trương Vệ Vũ vừa nhìn thấy con thỏ đã hận đến nghiến răng nghiến lợi, đằng đằng sát khí nói:

-Con thỏ, đúng là oan gia ngõ hẹp! Ha ha… Lần từ biệt trước, ta có cơ duyên khác, bây giờ ta đã là Đại La Kim Tiên, ha ha… Ông trời không có tệ với ta, đây là muốn để cho ta giết ngươi báo thù!

Tần Thọ nghiêng đầu nhìn Trương Vệ Vũ, sau đó quan sát từ trên xuống dưới.

Trương Vệ Vũ bị Tần Thọ nhìn chằm chằm, sao hắn lại cảm thấy ánh mắt con thỏ này nhìn hắn giống như là một con quỷ thèm ăn nhìn thấy một con gà quay vậy chứ?

Trương Vệ Vũ kêu lên:

-Con thỏ, ngươi không sợ?

Tần Thọ nói:

-Sợ, sợ già dai, không thể ăn luôn được.

Nói xong, Tần Thọ lấy ra một quả ớt nói:

-Ăn quả ớt đi?

-Ngươi làm gì vậy?

Trương Vệ Vũ đã từng chịu thiệt trước Tần Thọ, cho dù là thực lực tăng mạnh, những vẫn duy trì cảnh giác.

Tần Thọ nói với vẻ đương nhiên:

-Ướp gia vị sớm một chút.

Trương Vệ Vũ:

-$#%&&…

Trương Vệ Vũ gầm thét lên:

-Con thỏ chết tiệt, con mẹ nó ngươi không có làm rõ tình hình hả? Ta là Đại La Kim Tiên! Hơn nữa, đã là Đại La Kim Tiên tầng năm! Mà ngươi chỉ là một con thỏ! Sợ một cái để cho ta chút mặt mũi có được không?

Tần Thọ móc lỗ tai nói:

-Nói nhỏ chút, nghe thấy rồi.

Sau đó Tần Thọ ngẩng đầu lên nhìn về phía đỉnh đầu, mặc dù có vỏ tinh cầu ngăn cản, nhưng mà đạt tới trình độ thực lực như Tần Thọ thì chút ngăn cản đó cùng với không có không có gì khác nhau cả, hắn liếc mắt đã thấy được tinh không, thấy được đội quân khổng lồ kia.

Sau đó ánh mắt Tần Thọ sáng lên, hắn phát hiện, mặc dù số lượng của nhánh quân đội này rất nhiều, nhưng mà thực lực của người dẫn đội dường như cũng chẳng ra sao cả!

Chỉ là một tên Đại La Kim Tiên, một người Đại La Kim Tiên tầng năm, một người Đại La Kim Tiên tầng ba mà thôi.

Tần Thọ lập tức vui vẻ…

Trương Vệ Vũ thấy con thỏ này không để ý đến mình thì hơi tức giận, cắn răng nghiến lợi nói:

-Chờ bọn họ đi qua, ta sẽ giết ngươi ăn… ây… ngươi làm gì vậy? Ai ai ai… buông tay!

Trương Vệ Vũ còn chưa nói xong thì đã thấy con thỏ này lắc mình biến hóa, hóa thành một con thỏ to lớn cao năm mét, một tay túm chặt lấy cổ áo hắn xách hắn lên! Khí thế cường đại ép xuống, trực tiếp ép hết chút lực lượng đáng thương kia của hắn!

Tần Thọ nói:

-Có phải vừa rồi ngươi nói ngươi là Đại La Kim Tiên tầng năm đúng không?

Trương Vệ Vũ gật đầu theo bản năng, còn chưa kịp nói gì thì Tần Thọ đã nói:

-Vậy ngươi đi mở đường.

Nói xong, Tần Thọ hơi vung tay, Trương Vệ Vũ lập tức như là đạn pháo, oanh một tiếng nổ tung vỏ tinh cầu rồi bay thẳng về phía sâu trong tinh không, ngăn ở phía trước đại quân kia!

Trương Vệ Vũ thật vất vả mới giữ vững được cơ thể, sau đó đập vào mắt hắn không phải là con thỏ, mà là vô số con mắt tản ra hồng quang!

Mặc dù nhánh đại quân này đều là hình người, nhưng mà khí tức phát tán ra căn bản không giống như ngươi, mà càng giống như là yêu ma quỷ quái rơi vào ma đạo, ánh mắt từng người từng người đều đăm đăm, sau khi xác định Trương Vệ Vũ là người, thì lại bắt đầu có chút hưng phấn và nổi điên!

-Người nào vậy?

Lúc này, một người lớn tiếng quát.

Lúc này Trương Vệ Vũ mới hồi phục tinh thần, cười khan một tiếng:

-Là thế này… Ta nói là ta đi ngang qua, các ngươi có tin không?

-Tướng quân, hắn nói là hắn đi ngang qua.

Một tên đại tướng đầu trọc bẩm bảo với hai tôn Đại La Kim Tiên.

-Giết.

Tên Đại La Kim Tiên tầng ba thuận miệng nói.

Sau đó đại quân nổi giận, gầm lên một tiếng, căn bản là không cho Trương Vệ Vũ cơ hội giải thích đã lao thẳng đến!

Trương Vệ Vũ nhìn thấy, biết là chạy không thoát nên cũng chỉ có thể đánh!

Quan trọng là, hắn phát hiện, mặc dù số lượng của nhánh đại quân này nhiều, nhưng mà cường đại nhất cũng chỉ là Đại La Kim Tiên tầng năm, hắn sợ cái rắm!

Thế là, Trương Vệ Vũ nổi giận gầm lên một tiếng, tóc đen hóa thành màu tím, tràn ngập cả bầu trời trong nháy mắt! Trên bầu trời bộ tóc của hắn phác họa ra một không gian màu tím, từng đồ đằng đầu dã thú sáng lên ở bên trong, sau khi phát ra từng tiếng gầm thì hóa thành một đại quân dã thú giết tới!

Thấy cảnh này, Đại La Kim Tiên tầng ba ở đối diện nhướng mày, con mắt lúc này mới liếc nhìn Trương Vệ Vũ, kinh ngạc nói:

-Hóa ra là một tên Đại La Kim Tiên!

Tên Đại La Kim Tiên tầng năm nói:

-Ha ha, còn là Đại La Kim Tiên tinh thông đạo ngự thú, thật đúng là hiếm thấy đó. Ta đi dạy dỗ hắn!


Bạn cần đăng nhập để bình luận