Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 821: Trùng Bát



Chương 821: Trùng Bát





-Thử một chút thì thử một chút!

Hồng Sơn rống lại không có chút khách khí nào.

Có điều hai người cũng chỉ là kêu gào mà không có ý muốn động thủ thật.

Những người khác dường như cũng quen rồi, căn bản là không có ai nhìn bọn họ, chỉ có phụ trách công tác chỉ huy người tiếp đãi rồi thành thành thật thật đổi cái bàn cho hai người.

Lò Bát Quái nhìn thấy tình hình như thế thì cười phì một tiếng:

-Ây dà, ta còn tưởng rằng Vu Tộc các ngươi đều là thuần gia môn chứ, kết quả miệng từng người đều là quả pháo.

Nói xong, Lò Bát Quái nói với Hồng Sơn:

-To con, nhìn ngươi một thân thịt thế này mà bà ta nói ngươi như vậy ngươi cũng có thể chịu? Ta nói ngươi nghe, đổi lại là ta, ta tuyệt đối không thể nhịn.

Hồng Sơn nghe xong, trong nháy mắt mặt đỏ ửng lên…

Sau đó Lò Bát Quái lại nói với lão thái thái:

-Lão thái thái, tiểu tử này mắng ngươi như thế, ngươi cũng có thể nhịn hả? Nếu ta là ngươi, ta đã quất hắn rồi!

Nhưng mà điều khiến Lò Bát Quái bực mình là, lão thái thái cũng không có đáp lời, mà là nhìn chằm chằm vào hắn, giống như là đang nhìn thấy cái đồ chơi gì hiếm lạ!

Đồng thời, Lò Bát Quái phát hiện, lúc hắn nói chuyện tất cả đều yên tĩnh, tất cả mọi người theo bản năng nhìn về phía hắn… Hắn lập tức thấy sởn cả tóc gáy.

Lò Bát Quái nhìn qua một vòng, kêu lên:

-Nhìn cái gì? Chưa nhìn thấy lò luyện đan bao giờ à?

-Ngươi không phải là nồi luyện đan à? - Hồng Sơn hỏi theo bản năng.

Hồng Hà vung tay lên, ra hiệu bọn hắn đừng nói nữa.

Bỗng nhiên lão thái thái lấy lại tinh thần, đừng lên nói:

-Hồng Hà, cái này… cái này là lò luyện đan?

Hồng Hà không có tính tình nóng nảy như Hồng Sơn, khẽ mỉm cười nói:

-Là gia huynh nhặt được ở bên ngoài, còn cụ thể chiếm được như thế nào thì chờ khai thiên tế điện kết thúc, ta nói kỹ với mọi người, thế nào?

Lão thái thái gật gật đầu.

Lão đầu ngồi ở phía tây nói:

-Lò luyện đan… ta cũng chỉ từng thấy ở trong điển tịch. Có thể cho ta xem một chút không?

Hồng Hà nghe vậy, hé mắt, ngoài cười nhưng trong không cười nói:

-Ánh mắt của ngài vẫn còn tốt, vậy thì cứ xem đi.

Lão đầu cười khan ha ha một tiếng nói:

-Vậy thì chờ tế điện kết thúc rồi nhìn.

Nói đến đây, giọng nói của lão đầu này đã mang theo một tia không có ý tốt.

Tên nam tử đầu đội mũ rơm nằm trên con gấu kia cười theo nói:

-Cùng xem đi, cùng xem đi.

Lão thái thái nói theo:

-Đúng đúng, mọi người cùng nhau nhìn xem.

Hồng Sơn nhìn thấy vậy, chau mày, đang muốn nói thì Hồng Hà ngăn hắn lại, cười nhạt nói:

-Nghe nói bộ Bạch Thủy bắt được một con Cửu Thiên Tuế, là thật hả?

Lão đầu ngồi ở phía tây nghe vậy, ngạo nghễ ngẩng đầu nói:

-Đây là đương nhiên!

Vừa nói lão đầu vừa vỗ tay một cái, chỉ nhìn nhìn thấy bốn tráng hán khiêng một cái lồng gỗ tới, bên trên chiếc lồng có một tầng lá cây màu lục, cản tầm mặt của mọi người lại.

Có điều cho dù là như thế, mọi người xung quanh vẫn duỗi cổ nhìn lại.

Lão đầu cũng không đứng dậy, mà chỉ bắt chéo hai chân chỉ vào chiếc lồng nói:

-Đây là bộ Bạch Thủy chúng ta vượt qua Tinh Không vô tận, mới bắt được Cửu Thiên Tuế. Hẳn là mọi người rất rõ ràng, nguyên khí ở nơi này của chúng ta mỏng manh, khó thành tinh quái. Những linh vật hi hữu có huyết mạch kia, phàm là có chút bản lĩnh đều sẽ cố gắng dựa sát vào đất tổ. Chúng ta muốn bắt chút linh vật, chỉ có thể dựa vào vận khí. Có bắt được Cửu Thiên Tuế huyết mạch thuần Chân Long thì lại càng khó khăn… Chúng ta có thể bắt được, đã nói rõ đây là được trời cao chiếu cố, Tổ Vu chúc phúc. Từ nơi sâu xa, khí vận…

Nghe đến đây, Hồng Sơn xì một tiếng khinh miệt, Hồng Hà, lão thái thái và nam tử trung niên thì lại nhíu mày.

Hồng Hà chỉ vào Lò Bát Quái nói:

-Đây chính là chỗ trân quý của nó, nó có linh tính, chủ nhân ngày xưa của nó luyện đan thế nào nó là người rõ ràng nhất. Nó nói ta làm, sai mấy lần thì biết rồi, không phải sao?

Sắc mặt Bạch Phong càng khó coi hơn…

Lão thái thái chợt cười:

-Được được, chuyện lò luyện đan nói sau đi, dù sao tất cả mọi người đều cùng muốn nhìn xem. Bốn bộ tộc chúng ta phải trợ giúp lẫn nhau, giúp đỡ lẫn nhau mới đúng. Bạch Phong, tuổi tác của Hồng Hà và Hồng Sơn còn nhỏ, ngươi tranh cái gì với các nàng chứ? Hồng Hà, Hồng Sơn, các ngươi có chỗ không biết, cái lò này là từ bên ngoài đến, người bên ngoài nhiều đầu óc, quỷ kế. Lúc về chúng ta giúp các ngươi cố gắng thẩm vấn hắn, cũng giúp các ngươi phán đoán xem là mỗi một câu hắn nói có thật hay không, tránh cho các ngươi bị mắc lừa, phải chịu thiệt.

Hồng Hà và Hồng Sơn còn chưa lên tiếng thì hai người Bạch Phong và Quỷ Gấu đã gật đầu nói phải, rõ ràng là trong việc này ba người bọn họ là một phe, lấy thế đè người.

Mặt Hồng Sơn đỏ lên, đang muốn nói cái gì đó thì Hồng Hà khẽ lắc đầu, truyền âm nói:

-Đừng làm loạn, muội tự có biện pháp.

Vừa nói xong, Hồng Hà nói tránh đi:

-Bạch Phong tộc trưởng, cái lò để sau chúng ta hãy xem. Vậy giờ có phải là nên cho mọi người xem Cửu Thiên Tuế này của ngươi rồi không?

Bạch Phong cười nói:

-Mọi người muốn xem thì hãy xem đi.

Vừa nói, Bạch Phong vừa vung tay lên, cây cỏ bên trên chiếc lồng bay ra trong nháy mắt, lộ ra Cửu Thiên Tuế ở bên trong.

Một khắc này, tất cả mọi người, bao gồm cả Lò Bát Quái đều ngó lên nhìn, muốn xem rốt cuộc là cái gì.

Vừa nhìn thấy, Lò Bát Quái lập tức vui vẻ:

-Còn tưởng là cái Cửu Thiên Tuế gì chứ, hóa ra là một con rùa, ha ha… Rùa? Long huyết?!

Sau khi cười xong, Lò Bát Quái bỗng nhiên giật mình, chăm chú nhìn con rùa kia, hoảng sợ nói:

-Trùng Bát?!

Bên trong lồng chính là Trùng Bát, trên thân Trùng Bát lúc này bị vẽ đầy phù văn, những phù văn này như là một tòa núi ép ở trên người hắn, để hắn không thể động đậy.

Trùng Bát vốn dĩ đang mặt ủ mày chau, chợt nghe thấy có người gọi tên hắn, hai mắt hắn đột nhiên mở ra, vừa vặn thấy được Lò Bát Quái thì giật nảy mình.

Trùng Bát hoảng sợ nói:

-Lão Lô?

Lò Bát Quái kêu lên:

-Sao ngươi lại ở đây?

Không đợi Trùng Bát trả lời, lão thái thái túm lấy Lò Bát Quái hỏi:

-Các ngươi quen biết?

Bạn cần đăng nhập để bình luận