Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 416: Con thỏ chính nghĩa (2)


Chương 416: Con thỏ chính nghĩa (2)





-Đây chính là Sách Mệnh Thiếp? Thứ này thật sự đáng sợ thế à?

Tần Thọ hỏi lão già lừa đảo.

Lão già lừa đảo nói:

-Đáng sợ? Ha ha... Đây là Sách Mệnh Thiếp của tộc A Tu La, A Tu La là tộc chiến tranh, cứng đầu, thẳng thắn, chỉ cần bị bọn họ nhắm vào, chỉ cần trong tộc A Tu La còn một người sống, thì sẽ tìm cơ hội lấy mạng ngươi bất kỳ lúc nào. Hơn nữa tộc A Tu La nổi danh là không nói đạo lý, không ra tay thì thôi, ra tay là sẽ diệt cỏ tận gốc! Bất kỳ người nào tới gần mục tiêu, cũng có thể trở thành mục tiêu bị đuổi giết. Quan trọng nhất là, cao thủ trong tộc A Tu La tầng tầng lớp lớp, công pháp quỷ dị khó lường… Có người nói tổ tiên của bọn họ từng là người đứng ở cửa Huyết Hà, một đao bổ đôi Địa Tàng Vương Bồ Tát, Linh Sơn cũng chẳng có cách nào để bắt được bọn họ. Ngươi cảm thấy, bị một bộ tộc như vậy nhắm vào thì thế nào?

Tần Thọ ngẫm lại tình cảnh này, trong lòng cũng thẫn thờ.

Địa Tàng Vương Bồ Tát, tuy chỉ là bồ tát chính quả, thế nhưng thực lực tuyệt đối không hề kém bất kỳ một vị Phật nào! Một người có năng lực như vậy mà cũng bị một đao bổ đôi, vậy tổ tiên của A Tu La hung hãn tới độ nào?

-Nghe cũng thú vị, đáng tiếc… - Lão già lừa đảo thở dài nói.

Lúc này, tiểu nha đầu lên tiếng:

-Này! Mở ra đi, ta chuẩn bị xong rồi.

Lão già lừa đảo cười ha ha nói:

-Tiểu cô nương, ngươi xem cái gì?

Tần Thọ vừa nghe bỗng thấy không vui, truyền âm nói:

-Lão già lừa đảo, tiểu cô nương nhà người ta sắp chết rồi, ngươi còn lừa người ta tiền?

Lão già lừa đảo nói rất đương nhiên:

-Một người chết, thì giữ tiền làm gì? Đưa cho ta, ta giúp bọn họ góp cho người có nhu cầu, còn có thể giúp cho bọn họ làm việc thiện tích đức!

Tần Thọ vừa nghe đột nhiên nổi nóng:

"Lượn đi! Nói chung người này không thể lừa!"

Nét mặt của lão già lừa đảo tối sầm lại, truyền âm mắng:

“Con thỏ chết dẫm, tiền đều cầm rồi, ngươi không cho ta sống yên ổn chút à?”

Tần Thọ giận giữ nói:

“Sống yên ổn cái đầu ngươi! Ngày hôm nay ngươi lừa đảo tiểu nha đầu này xem!”

Lão già lừa đảo thấy Tần Thọ thật sự nổi giận rồi, bất đắc dĩ an ủi:

“Con thỏ, ngươi yên tâm, tiền này ta chắc chắn không tiêu linh tinh. Đến lúc cần sẽ đầu tư lên cung trăng cho ngươi, giúp đỡ một vài người có đời sống khổ cực, đây chắc chắn là làm việc thiện giúp đỡ cho bọn họ! Cũng có thể giúp họ lúc đầu thai, có thể được đầu thai tốt. Đúng không?”

“Cút đi! Ngươi còn muốn thuyết phục thỏ gia ta? Lời nói thốt ra từ trong miệng ngươi, thỏ gia ta một từ cũng không tin!” Tần Thọ không hề do dự cự tuyệt.

Lúc này tiểu nha đầu ngốc nghếch hỏi:

-Này! Sao ngươi không để ý tới ta? Giống như xem thường ta vậy?

Lão già lừa đảo nghe vậy, cười vội nói:

-Đâu có, bần đạo đang suy nghĩ một vài vấn đề liên quan tới thiên địa đại đạo. Đạo hữu, các người muốn xem bói gì thế?

Tần Thọ nghe vậy, mặt liền đen lại, truyền âm nói:

“Ngươi xem lời của thỏ gia ta đây là gió thổi bên tai đúng không?”

Lão già lừa đảo còn muốn nói gì đó, một cái móng vuốt màu trắng, lông xù đột nhiên đập lên bàn, sau đó nghe một tiếng rống lớn:

-Thứ tự trước sau, ta tới trước, bói cho ta trước!

Lời này vừa nói ra, mọi người đều sững sờ, lúc này mới để ý ra, gây chuyện là một con thỏ.

Tần Thọ vung tay lên, cũng không truyền âm, trực tiếp vỗ bàn nói:

-Ông lão, có tính hay không? Không tính thì ta lật bàn đấy!

Gương mặt lão già lừa đảo đen thui, hắn biết, con thỏ chết này không biết chạm vào cái gân nào, không giữ lời với hắn. Đối với con thỏ láo nháo dám náo loạn cả Thiên Đình, lão già lừa đảo cũng đành bất đắc dĩ, thuận miệng nói:

-Ngươi muốn bói đúng không? Được, nói đi, ngươi là thứ gì?

Tần Thọ vừa nghe, lông mày nhíu lại:

-Ngươi nói cái gì?

Lão già lừa đảo tức giận nhấn mạnh nói:

-Ta nói ngươi là cái thứ...

Lời còn chưa dứt, trong lòng lão già lừa đảo thầm nói không ổn, biết mình nói sai rồi.

Quả nhiên, con thỏ đối diện nhếch miệng lên, hét lớn:

-Ngươi dám mắng người?

Đáng nói, con thỏ này một phát nắm lấy bàn, dùng sức hất lên, cái bàn liền lật ngược ngay, va về phía mặt của lão già lừa đảo!

Lão già lừa đảo vội vã lùi về sau để tránh, tức giận truyền âm nói:

“Con thỏ chết dẫm, ngươi đang làm loạn đấy à? Ngươi có điên không?”

Tần Thọ chớp hai mắt một cái, ra cái dáng là thỏ gia ta tới phá đấy, thì sao? Đồng thời Tần Thọ truyền âm lại:

“Đồ khốn cút nhanh! Chớ ép ta gọi thiên thần tới đây bắt tên lừa đảo!”

Lão già lừa đảo nghe vậy, vẻ mặt oan ức nhìn Tần Thọ, hừ hừ hai tiếng, mở miệng muốn nói gì đó với mọi người, để giữ lại thể diện cho bản thân, để giữ được khu vực này, sau này còn quay lại làm ăn.

Kết quả con thỏ liền hét lên, khiến hắn nuốt lời lại:

-Cút! Cút mau!

Lão già lừa đảo bất đắc dĩ, không thể làm gì hơn là xoay người chạy mất.

Lão già lừa đảo đi rồi, Bích Ba đạo nhân còn chưa hết hi vọng, đi lên giả vờ làm người tốt nói:

-Vị đạo… ừm… thỏ gia này, ngươi làm vậy không được hay cho lắm. Theo bần đạo thấy, đạo hữu vừa rồi là biết...

-Biết cái đầu ngươi! Lấy mạt chược làm Ma Quải, ngươi tưởng ta bị ngốc à? - Tần Thọ trợn tròn mắt kêu lên.

Bích Ba đạo nhân còn định nói gì đó, con thỏ truyền âm tới nói:

“Đừng cho là ta không biết hai người các ngươi là cùng một giuộc, nể tình quen biết các người, nên không vạch trần các người, cũng không bắt các người vào đại lao. Nhân lúc thỏ gia ta còn chưa nổi điên, mau cút đi!”

Câu nói tiếp theo của Bích Ba đạo nhân bỗng nhiên đã bị chặt đẹp, ảo não xoay người chạy luôn.

Những người khác thấy vậy, đưa mắt nhìn nhau, hoàn toàn không thể hiểu chuyện này là thế nào, thậm chí còn có người lên tiếng oán trách.

-Con thỏ này ở đâu ra vậy? Thật khó lắm mới thấy Ma Quải đã thất truyền từ lâu,lại bị hắn ta phá nát.

-Lại còn không à...

-Thật là vô lễ, Linh Lăng cổ thành của chúng ta còn là thành Đức Tổ, hắn dám làm loạn, phá hoại quy củ như vậy.

...

Tần Thọ nghe mấy câu nói này, giống như con ruồi vo ve ở bên tai, liền nhảy dựng lên rồi kêu to:

-Các ngươi biết cái gì! Nếu thỏ gia ta đây muốn lấy đức phục người, sợ là các ngươi chịu không nổi!

Tính cách những người này cũng xem là ôn hòa, thấy con thỏ nhắm tới mình, hơn nữa trông có vẻ là loại không dễ động vào, lắc đầu liên tục, xoay người mà đi, giải tán hết.

Đợi khi người đi hết, Tần Thọ vỗ vỗ tay, bĩu môi thầm nói:

-Xì!

Độp!

Một cái tát đập vào trên gáy Tần Thọ!

Cái tai dựng thẳng lên cũng bị đánh dạt ra!

Tần Thọ cả giận nói:

-Ai?!

Vừa quay đầu lại thì thấy một đôi mắt to nhìn hắn chằm chằm!

Đây chính là tiểu nha đầu sát thủ mang đấu lạp!

Bạn cần đăng nhập để bình luận