Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 968: Hẹn gặp lại



Chương 968: Hẹn gặp lại





Tần Thọ buồn khổ nói:

-Chỉ là, ta không biết lựa chọn của ta là đúng hay là sai. Lý Trinh Anh đi vào tinh không, mặc dù ta biết nàng còn sống, nhưng mà trong lòng ta vẫn khó chịu. Bởi vì ta không thể giúp nàng…

Văn Khúc tinh quân nói:

-Nhưng mà ngươi giúp được nhiều người hơn, không phải sao? Nếu như không có hậu phương lớn là mặt trăng có thể bảo hộ thân nhân của mọi người, người ở tiền tuyến tác chiến, ai có thể an tâm liều mạng? Bây giờ mặc dù cái gì ngươi cũng không làm nhưng thật ra đã giúp mọi người giải quyết một nửa vấn đề.

Tần Thọ cúi đầu không nói gì.

Văn Khúc tinh quân nói:

-Đương nhiên, cuối cùng ngươi lựa chọn thế nào, ta đều ủng hộ ngươi. Nhớ kỹ, trên thế giới này không có lựa chọn sai, nếu có, thì chính là trái lương tâm!

Tần Thọ ngạc nhiên ngửa đầu nhìn Văn Khúc tinh quân, sau đó khom mình hành lễ, xoay người rời đi.

Ngồi ở trước cửa Nguyệt Cung lần nữa, nhìn từng cơn gió nhẹ thổi qua rừng cây hoa quế, cây hoa quế cũng đong đưa trong gió, Tần Thọ không nhịn được thở dài một hơi.

Hằng Nga đi tới từ sau lưng, ngồi ở bên người Tần Thọ, nói:

-Có thể nói với ta một chút không?

Tần Thọ ngửa đầu nhìn Hằng Nga.

Hằng Nga nói:

-Ta biết ngươi vẫn luôn có chút chủ nghĩa đại nam tử, thích tự mình gánh chuyện bên ngoài, không thích mang về, khiến cho ta phát sầu theo. Nhưng mà bây giờ cái dạng này của ngươi, cũng không phải là bộ dáng mà ta muốn thấy… Chúng ta ở bên nhau nhiều năm như vậy, lúc khổ nhất, còn khổ hơn so với hiện tại. Nhưng mà chúng ta vẫn đơn giản, vui vẻ. Những mà trong khoảng thời gian gần đây, ngươi không thoải mái, ta cũng không vui.

Ngay cả toàn bộ Phong Hoa Thành, toàn bộ mặt trăng, cũng ít đi rất nhiều tiếng cười.

Tần Thọ nằm ở trên đùi Hằng Nga, nhìn tinh không và gương mặt xinh đẹp của Hằng Nga nói:

-Ta cũng không biết nên nói như thế nào, bây giờ ở trước mặt ta có hai con đường có thể đi… con đường ta đi bây giờ chính là con đường rộng nhất.

Hằng Nga nói:

-Ngươi muốn đi đường nhỏ?

Tần Thọ lắc đầu nói:

-Ta không biết, chí ít, cho đến trước mắt, ta không thể đi được đường nhỏ.

Đúng lúc này, Yêu Kê chạy một mạch tới, kêu lên:

-Thỏ gia, không xong rồi!

Tần Thọ nhướng mày nói:

-Làm gì thế? Có chuyện gì từ từ nói!

Yêu Kê thở hồng hộc, toàn thân run rẩy nói:

-Câu Trần chết rồi!

Tần Thọ ồ một tiếng, sau đó đột nhiên đứng lên:

-Cái gì?!

Yêu Kê gật đầu nói:

-Câu Trần Đại Đế bị người của kính đen bao vây, Câu Trần Đại Đế tự mình xuất chinh, kết quả…

Tần Thọ nói:

-Hắn bị Đại Đế của kính đen vây đánh?

Yêu Kê lắc đầu nói:

-Không phải… hắn gặp phải Câu Trần hắc hóa!

Tần Thọ kêu lên:

-Không thể nào! Thực lực của người hắc hóa không thể nào mạnh hơn so với người thật!

Yêu Kê cười khổ nói:

-Nhưng mà, đúng thật là đối phương cường đại hơn so với người thật. Không có ai biết chuyện gì xảy ra… lúc ấy Câu Trần Đại Đế đánh với đối phương, sau đó liền truyền đến tin tức Câu Trần Đại Đế ngã xuống. Thỏ gia… chỉ sợ có biến.

Ba ngày sau, một tên thủy quân chật vật chạy tới trên mặt trăng, phù phù một tiếng, quỳ gối trước cửa Nguyệt Cung, khóc lớn:

-Thỏ gia… nhà ta… nguyên soái nhà ta! Hu hu hu…

Tần Thọ nghe thấy có người khóc, vội vàng chạy đến, nhìn kỹ, hắn khá quen người tiểu binh này.

Hằng Nga nói:

-Ngươi là… thân binh của Thiên Bồng Nguyên Soái?

Tiểu binh dùng sức gật đầu, vừa khóc vừa móc một tấm sách lụa từ trong ngực ra, nói:

-Trước khi Nguyên Soái nhà ta ngã xuống, bảo ta đưa cái này đến mặt trăng, hu hu… đồ vật đã đưa đến, tiểu nhân cáo từ!

Nói xong, tiểu binh đứng dậy, vỗ đao gãy ở trên lưng, đột ngột bay từ mặt đất lên!

Tần Thọ kêu lên:

-Ngươi đi đâu?

Tiểu binh cũng không quay đầu lại hô:

-Giết trở về!

Tần Thọ nói:

-Ngươi điên rồi sao? Ngươi sẽ chết đó! Ở lại đây đi…

Âm thanh của tiểu binh từ xa truyền đến:

-Tất cả mọi người chết rồi, ta không muốn đào binh, ta muốn trở về, hoặc là giết địch, hoặc là chết ở trên chiến trường!

Trong lòng Tần Thọ chua chua, mở sách lụa ra xem, ngạc nhiên phát hiện, cái này viết cho hắn mà không phải viết cho Hằng Nga!

“Con thỏ, khi ngươi nhìn thấy phong thư này chắc là ta đã chết rồi. Chết thì chết thôi, dù sao cũng đã sống nhiều năm như vậy… Nói thật, ta rất hâm mộ ngươi. Một nhà một thế giới, có mỹ nữ làm bạn, thanh phong minh nguyệt không hề lục đục với nhau.

Có điều xem như là đời ta không có cơ hội… nhiều lần muốn phạm thiên điều, đi hạ giới sống thanh nhàn. Đáng tiếc, trong tay có quá nhiều chuyện không bỏ xuống được.

Nói thật, ta thích Hằng Nga.

Nhưng ngươi cũng không cần lo lắng… Trong khoảng thời gian ngươi không có ở đây, ta cũng xem hiểu, thấy rõ.

Đời này ta không có cơ hội.

Nếu như ta không có hồn phi phách tán, còn có thể trùng sinh, ta quyết định, ta muốn làm một cô nương! Quay về câu dẫn ngươi, hừ hừ!

Không nói nhiều nữa, mặc dù ta phải chết, nhưng mà ta phát hiện một bí mật động trời!

Người khác ta không yên tâm, chỉ có thể nói cho ngươi.

Thiên Đình chúng ta có người trà trộn vào, trong chúng ta có gian tế!

Ngoài ra, kính đen có vấn đề, có vấn đề rất lớn!

Bọn họ đánh tới, tuyệt đối không đơn giản là vì tranh đoạt thế giới này!

Hơn nữa, dường như bọn họ có được một loại biện pháp nào đó, thực lực đột nhiên tăng mạnh, người nào cũng cực kỳ hung mãnh.

Dù sao ta đúng là không đánh lại được người hắc hóa của ta, tên kia… rất mạnh!

Xem hết phong thư này, Tần Thọ cau mày, có điều tin tức hắn biết vẫn quá ít, cũng không phân tích được một hai cái.

Tần Thọ dứt khoát móc ra một viên đá truyền âm mà Đông Hoàng Thái Nhất để lại cho hắn, cái thứ này giống với điện thoại của địa cầu. Sau khi Tần Thọ kết nối được thì nói tình hình với Đông Hoàng Thái Nhất, Đông Hoàng Thái Nhất trầm giọng nói:

-Lần trước, Cự Linh Thần cũng nói pháp bảo bên trong kính đen rất mạnh, lúc ấy ta liền suy đoán là trong này có vấn đề. Bây giờ xem ra, bọn họ là thông qua pháp bảo này để điều khiển người có pháp bảo này, sau đó trà trộn vào trong Thiên Đình. Khó trách khoảng thời gian gần đây, kính đen luôn luôn có thể biết trước mỗi một bước chúng ta xuất thủ, đồng thời đều có thể tính toán chính xác mà phát động tấn công.

Bạn cần đăng nhập để bình luận