Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 795: Con thỏ, có chuyện gì từ từ nói


Chương 795: Con thỏ, có chuyện gì từ từ nói





Đúng lúc này, yêu soái Kế Mông bỗng nhiên cười nói:

-Xem ra Hồng Nhiên đạo hữu cũng đã cố gắng hết sức, Long tộc đạo hữu, giúp đỡ nàng một chút đi?

Nam tử mặc áo xanh kia bĩu môi nói:

-Tại sao yêu soái không đi? Hai người đánh một người, lại còn là vãn bối, quá mất mặt.

Kế Mông cười ha ha nói:

-Ta đi cũng được, vậy ngươi mang những người này đi đánh lén nha?

Nam tử thanh y sững sờ nói:

-Cái gì?

Ý của Kế Mông rất rõ ràng, thừa dịp cao thủ đều ở đây, những BOSS già này của bọn họ trực tiếp động thủ với đại quân của đối phương! Cái này ở sức chiến đấu bình thường, có thể nói là phá hỏng quy củ.

Đây cũng là quy củ được lập lúc Phong Thần đại chiến, cường giả chỉ có thể hẹn chiến, thời điểm ước chiến không được động thủ đối với quân của đối phương. Đồng dạng, nếu như hai bên quần ẩu, vậy thì liền không để ý cái này.

Ước chiến, là một loại ước hẹn quân tử, trái với điều ước cho dù thắng, cũng là mất thể diện, mất mặt, mất đến bà nội luôn.

Nhưng mà hiển nhiên, gia hỏa Kế Mông của yêu tộc Thiên Đình này không có chấp nhận phương diện văn hóa hun đúc này, hắn thấy, kệ con mẹ nó quy củ, thắng mới là quy củ.

Cho nên, Kế Mông muốn đánh lén.

Kế Mông nháy mắt mấy cái với nam tử thanh y…

Nam tử thanh y thở dài nói:

-Thôi, ta đi hai đánh một đi. Cái này nếu như sống, thì càng mất mặt hơn…

Nói xong, nam tử thanh y đằng không lên, đi thẳng về phía không gian kia.

Tần Thọ nhìn thấy lập tức sốt ruột, Thiên Đình bên này rõ ràng là không có một tôn nào có thể đánh, còn lại cũng không được… Hoàng Thiên Hoa bên kia vẫn còn cùng thuồng luồng ba đầu có sừng giày vò đó, xem ra hắn cũng sắp xong đời rồi.

Mặc dù thiên thần chết rồi, còn có thể trùng sinh ở trên Phong Thần Bảng, nhưng mà nhìn thấy người quen chết đi, trong lòng Tần Thọ rất không thoải mái.

Huống chi, Tôn Vô lại không phải thiên thần, tuyệt đối không thể chết.

Đúng lúc này, Kế Mông vung tay lên, mang theo một đám cường giả tinh anh đánh thẳng về phía Thiên Đình bên này.

Lý Tịnh nhìn thấy, nổi giận nói:

-Các ngươi không tuân quy củ!

Trả lời Lý Tịnh là một bạt tai của Kế Mông, cái bàn tay kia bao trùm trăm dặm, một bạt tai này khiến đại trận đẩy ra một lỗ hổng nhỏ, tử thương vô số!

Lý Tịnh nhìn thấy, trong lòng ớn lạnh, nhưng mà không ai có thể đánh lại, thế là chỉ có thể vận chuyển đại trận chống đỡ Kế Mông.

Nhưng mà thực lực của Kế Mông quá kinh khủng, chỉ sợ không yếu hơn so với Tôn Vô, những nơi đi qua máu tươi đầy trời, thi thể chồng chất như núi!

Tần Thọ nhìn thấy bọn Na Tra sắp bị Kế Mông đuổi kịp, biết không thể đợi thêm nữa, hét lớn một tiếng:

-Kế Mông, ngươi có bản lĩnh thì nhằm vào ta!

Kế Mông nghe xong, theo bản năng quay đầu nhìn lại, nhìn thấy là con thỏ, cười nói:

-Con thỏ, ta không muốn cùng ngươi khó xử, ngươi muốn ngăn ta cũng được, đuổi kịp ta rồi nói, ha ha…

Vừa nói Kế Mông đã hóa thành một đạo cuồng phong màu xanh quét sạch đại quân trận địa của Thiên Đình, cuồng phong màu xanh trong chớp mắt liền biến thành màu đỏ…

Đại trận bị phá hư liên tiếp, hai tòa đại trận vốn dĩ có thực lực ngang nhau đã bắt đầu xuất hiện chênh lệnh, yêu tộc Thiên Đình thừa cơ đại trận bị hỏng, đánh cho bốn phía đại trận của Thiên Đình vỡ vụn, tử thương vô số…

Tần Thọ nhìn thấy, nổi giận gầm lên một tiếng, dùng hết khí lực toàn thân, nhưng mà thực lực cách biệt quá lớn, căn bản là không đuổi kịp được Kế Mông, hắn quá gấp thì là oa oa kêu to.

Mắt thấy đại trận Thiên Đình bên này đã sắp sập, Tôn Vô trên trời cũng bắt đầu gầm thét, hiển nhiên một đấu với hai, với hắn mà nói cũng không dễ dàng, lại thêm nơi này bị đánh đổ khiến hắn cũng gấp.

Lý Tịnh phát huy chuyện hắn am hiểu nhất lần nữa, đó chính là dẫn một đám người điên cuồng chạy… Kế Mông phía sau càng giết càng cuồng, cũng càng đuổi càng gần.

Tần Thọ kêu lên:

-Kế Mông, ngươi đừng ép ta!

Kế Mông cười ha ha nói:

-Con thỏ, ngươi có thể thế nào?

Tần Thọ giậm chân một cái nói:

-Lão tử có thể thành tiên!

Kế Mông sững sờ, hiển nhiên là không hiểu Tần Thọ có ý gì.

Một khắc sau, Tần Thọ lấy Hắc Ma Thần Hạp ra, sau đó ở trước mắt tất cả mọi người, bắt đầu móc từ bên trong ra các loại dược liệu cực phẩm, vật liệu, pháp bảo…

Sau đó ở trước mắt tất cả mọi người, nhét vào trong miệng, bắt đầu ăn!

Thấy cảnh này, vẻ mặt của mọi người lập tức biến đến vô cùng đặc sắc.

Ai có thể ngờ được, một khắc trước còn là dáng vẻ muốn liều mạng, một khắc sau liền ăn cơm được đây? Đoán là cả một đời của mọi người cũng chưa từng thấy qua phương thức liều mạng hung tàn như vậy?

Có người cười nói:

-Đây là đánh không lại ngươi, ta ăn cho bể bụng hả! Kiểu dọa chết ngươi hả?

Còn có người biết nhìn hàng, sau khi nhìn thấy con thỏ ăn những vật kia, từng cái mặt đều biến sắc đến vô cùng khó coi, không nhịn được nói một câu:

-Đệch, bại gia tử, khoe của!

Đương nhiên, cũng có người đấm ngực dậm chân mắng to:

-Móa nó, đó là thuốc, thuốc của ta!

Không cần phải nói, người nói lời này đương nhiên là Phi Đản.

Còn có người là vẻ mặt lo lắng, ví dụ như bọn người Hàn Nguyệt, Bình Đầu Ca.

-Hắn đang làm gì vậy? - Hoàng Long đạo nhân không hiểu hỏi.

Xi Vưu cười ha hả nói:

-Ăn.

Hoàng Long đạo nhân:

-…

Xi Vưu tiếp tục nói:

-Những gia hỏa yêu tộc Thiên Đình kia sắp phải chịu thiệt rồi, đi thôi, chúng ta trốn xa một chút, miễn cho tai bay vạ gió.

Nói xong, Xi Vưu mang theo Cổn Cổn và Hoàng Long đạo nhân lùi đến nơi xa, có điều Hoàng Long đạo nhân vẫn không hiểu Tần Thọ đang làm gì, thế là lại hỏi:

-Xi Vưu đại ca, rốt cuộc là cái con thỏ kia đang làm gì vậy?

Xi Vưu nói với vẻ đương nhiên:

-Ăn! Ngươi không thấy sao?

Hoàng Long đạo nhân nghe vậy, lập tức cười khổi nói:

-Có thể nói điểm chính không?

Xi Vưu nói:

-Đột phá!

Vừa nói xong, chỉ thấy Tần Thọ bỗng nhiên đứng dậy, mạnh mẽ chỉ vào Kế Mông nói:

-Thỏ gia ta hôm nay sẽ để cho ngươi biết, cái gì gọi là hối hận!

Một khắc sau, khí tức toàn thân Tần Thọ bắt đầu phồng lên, sau đó trên bầu trời bắt đầu hội tụ từng đám kiếp vân…

Giữa không trung, cầu phi thăng đưa ra ngoài lần nữa!

Tần Thọ nhìn thấy chiều dài, không nhịn được mắng một câu:

-Đệch, ngươi cũng kỳ thị ta à!

Hóa ra, cái cầu phi thăng kia chỉ dài có một mét, con thỏ đi lên một bước liền nhảy tới!

Bạn cần đăng nhập để bình luận