Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 770: Ta quen Thánh nữ của nhà các ngươi



Chương 770: Ta quen Thánh nữ của nhà các ngươi





Lời này vừa nói ra, nụ cười trên mặt Tần Thọ lập tức cứng lại, đây không phải là đánh mặt, đây là mắng chửi người!

Nhưng mà vừa nghĩ tới Tiểu Gà Tây, Tần Thọ nhịn lửa giận lại, hé mắt, ngoài cười nhưng trong không cười mà nói:

-Người chim này, ta nhớ kỹ ngươi rồi. Nếu ta gặp được Thánh nữ nhà các ngươi, ta nhất định sẽ tố cáo ngươi!

Vừa nói xong, tướng lĩnh kim giáp sững sờ, cau mày nói:

-Ngươi biết Thánh nữ của tộc ta?

Tần Thọ nhìn đối phương có chút luống cuống, lập tức đắc ý nói:

-Phí lời! Không biết Thánh nữ nhà các ngươi, thì ta nói với ngươi làm gì!

Tướng lĩnh kim giáp nghe vậy, lập tức cười, sau đó hỏi:

-Ngươi quen Thánh nữ nhà ta ở đâu?

Tần Thọ nói:

-Hơn ba trăm năm trước, chúng ta gặp nhau ở trên Thiên Đình.

-Người đâu, bắt hắn lại, băm cho chó ăn!

Tướng lĩnh kim giáp nghe xong, vung tay lên trực tiếp hạ lệnh bắt người!

Tần Thọ sững sờ, cả giận nói:

-Sao hả, còn không tin?

Tướng lĩnh kim giáp nổi giận nói:

-Hay cho một kẻ liều mạng, đến bây giờ vẫn còn giả bộ. Thánh nữ chúng ta năm nay mới ba tuổi, hơn ba trăm năm trước, nàng còn chưa có ra đời đó! Miệng toàn nói nhảm, ngươi còn muốn lừa gạt ai? Giết!

Tần Thọ ngạc nhiên, ba tuổi? Tiểu Gà Tây đã mấy ngàn tuổi, sao lại có thể mới chỉ ba tuổi?

Tần Thọ chưa từ bỏ ý định, vừa lui về sau vừa nói:

-Đừng hiểu lầm, đừng lộn xộn, động thủ lung tung, tổn thương tình cảm! Ta nói là sự thật… Ây, ngươi nói ba tuổi, là chuỗi chuyển đổi của tộc Phượng Hoàng các ngươi à?

-Nói hươu nói vượn!

Tướng lĩnh kim giáp vung tay lên, một đám binh sĩ nhao nhao tiến lên, ép sát từng bước!

Đúng lúc này, một giọng nói vang lên:

-Chuyện gì mà nhao nhao thế?

Tướng lĩnh kim giáp giật nảy mình, nhanh chóng trở lại, cung kính hành lễ nói:

-Bái kiến Lục trưởng lão, ở đấy có người tự xưng là quen biết Thánh nữ, muốn lừa gạt để đi nhờ, thuộc hạ nhìn thấu hắn nói nhảm, đang chuẩn bị đuổi hắn đi.

Tần Thọ lập tức kêu lên:

-Không phải đuổi đi, hắn là muốn băm ta cho chó ăn.

Tần Thọ vốn cho rằng đối phương sẽ nói tướng lĩnh kim giáp quá đáng, kết quả Lục trưởng lão liếc nhìn Tần Thọ nói:

-Ngươi biết Thánh nữ?

Tần Thọ gật đầu nói:

-Quen mà, quen hơn ba trăm năm trước, nàng tên là Doanh Lâm đúng không?

Lục trưởng lão nghe xong, trong mắt lóe lên một vòng hàn quang, ngoài cười nhưng trong không cười nói:

-Thiên Đường có đường ngươi không đi, Địa Ngục không cửa lại xông tới, ngươi thật đúng là không muốn chết tử tế mà! Giết!

-Khoan đã!

Trong xe ngựa truyền đến một âm thanh cao ngạo.

Bọn người Lục trưởng lão nhao nhao cung kính nhìn sang.

-Nếu đã quen biết Doanh Lâm biểu muội, vậy thì cùng nhau đồng hành đi.

Lời này vừa nói ra khiến bọn người Lục trưởng lão ngây ngẩn cả người, có điều Lục trưởng lão cũng không nói gì, chỉ là nói với Tần Thọ:

-Con thỏ, còn không cảm ơn Thánh tử?

Hai mắt Tần Thọ khẽ đảo nói:

-Cảm ơn cái đầu ngươi, các ngươi vốn là nên mời ta đồng hành. Nhìn sắc mặt của các ngươi đi, chờ đến lúc ta gặp được Doanh Lâm, ta nhất định sẽ tố cáo các ngươi.

Lục trưởng lão đang muốn nói gì đó, trong xe ngựa liền truyền ra âm thanh của Triệu Vũ Hoàng:

-Con thỏ, vào đây tâm sự đi.

Tần Thọ ờ một tiếng, liền đi đến.

Có điều sau khi lên xe ngựa, Lục trưởng lão lại ngăn bọn Quỷ Xa, Vô Lượng tổ sư ở ngoài.

Về phần Hoàng Long đạo nhân, thì không có theo tới, hắn đang đứng ở trong đám người ôm Cổn Cổn xem náo nhiệt.

Tần Thọ cũng mặc kệ hắn, leo lên xe ngựa, vén rèm đi vào.

Chờ Tần Thọ đi vào, Nhện Núi bỗng nhiên hỏi một câu:

-Bên trên xe ngựa này viết chữ Triệu, thỏ gia nói thánh nữ của bọn họ họ Doanh, hình như có điều gì đó là lạ.

Quỷ Xa hé mắt nói:

-Giờ mới phát hiện? Mặc dù không biết tộc Phượng Hoàng xảy ra chuyện gì nhưng cứ xem trước đi đã. Nếu như con gà con này dám động thủ với thỏ gia…

Phi Đản liếm môi một cái nói:

-Một ngụm nước miếng của gia gia đây đã có thể đưa bọn họ lên Tây Thiên.

Đám người Kim Thiền cười hê hê.

Bốn người bọn họ nói chuyện phiếm đều là dùng phương thức truyền âm, các đệ tử và Vô Lượng tổ sư không nghe được.

Đến bây giờ bọn họ vẫn còn đang mơ hồ.

Mặc dù thực lực Tần Thọ không yếu, nhưng mà tiên là mạnh nhất nên Tiểu Hắc Hắc cũng không cảm thấy con thỏ này quá cường đại. Nên cho dù có mạnh hơn nữa, cũng chỉ là một thân một mình mà thôi.

Nhưng mà tộc Phượng Hoàng lại khác, hắn biết thời kỳ tộc Phượng Hoàng năm đó cường thịnh là như thế nào, hắn biết, tộc Phượng Hoàng là đại tộc nhất đẳng! Đó là có thể khinh thường quần hùng, ở trên Tiên Giới cũng có tên tuổi đàng hoàng!

Nếu như có thể có quan hệ với bọn họ, đối với Vô Lượng Tiên Tông mà nói, đó chính là một bước lên mây!

Đồng thời hắn cũng có loại cảm giác giật mình trong mộng, hắn nằm mơ cũng không ngờ được, lại có một ngày hắn có thể cũng tộc Phượng Hoàng có quan hệ! Càng không ngờ được là, con thỏ này thế mà lại có quan hệ rất tốt với Thánh nữ của tộc Phượng Hoàng!

Nghĩ đến đây, tim Vô Lượng tổ sư Tiểu Hắc Hắc nhảy bịch bịch, hắn chợt phát hiện, mình có thể sẽ phát đạt.

Thế là Vô Lượng tổ sư chủ động lôi kéo làm quen với Lục trưởng lão, kết quả Lục trưởng lão không nhìn hắn cái nào, quay đầu đi thẳng.

Cảm giác kia, giống như là đang nhìn sâu kiến… Hoặc là ngay cả sâu kiến cũng không bằng.

Vô Lượng tổ sư lại đi tiếp xúc với những người khác của tộc Phượng Hoàng, kết quả vẫn không có ai để ý gì đến hắn.

Sau khi Vô Lượng tổ sư đụng đến cái mũi đầy bụi mới chịu dừng lại.

Cùng lúc đó, Tần Thọ cũng đi vào xe ngựa, đi vào trong xe ngựa, hắn liền thấy một tên mặt trắng tuấn lãng, da thịt trắng nõn, hai con ngươi nam tử như hàn tinh, hai mắt sáng ngời có thần nhìn hắn, ánh mắt kia mang theo vài phần hiếu kỳ, còn có mấy phần hàn ý.

-Xưng hô thế nào? - Triệu Vũ Hoàng hỏi.

Tần Thọ theo bản năng nói:

-Tần Thọ.

-Lớn mật, ngươi dám nhục mạ Thánh tử?!

Một người thị nữ ở trên xe nổi giận nói.

Sắc mặt Triệu Vũ Hoàng cũng khó coi:

Tần Thọ trợn mắt nhìn thị nữ kia một cái nói:

-Tóc dài kiến thức ngắn, thỏ gia ta tên là Tần Thọ, Tần trong Lĩnh Tần, thọ trong trường thọ, có vấn đề à?

Thị nữ nghe xong, lập tức sững sờ ngay tại chỗ, ngón tay đang chỉ thẳng vào cái mũi của Tần Thọ cứng đờ, thu cũng không được là để ở đó cũng không được.

Lúc này Triệu Vũ Hoàng nói:

-Còn không xin lỗi?

Răng thị nữ cắn môi mỏng, lúc này mới không cam tâm tình nguyện nói:

-Xin lỗi, là ta lỗ mãng.

Tần Thọ nói:

-Biết mình sai là được rồi, ngồi đi thôi.

Thị nữ tức giận dậm chân, đi qua một bên rồi ngồi xuống.


Bạn cần đăng nhập để bình luận