Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 239: Thu hoạch tốt đẹp



Chương 239: Thu hoạch tốt đẹp





Nhưng thỏ càng đánh càng phát nghiện, vung đầu lâu lên còn đánh theo nhịp trống nữa...

-Chết tiệt!

Trong một ngọn núi nhỏ bên ngoài Bách Cốt Sơn, tên lừa đảo đột nhiên cắt đứt liên hệ tinh thần với Thủy Tinh Khô Lâu, sau đó xoa xoa đầu theo bản năng, nhe răng nhếch miệng mắng:

-Con thỏ đáng chết, lại tới phá hỏng chuyện tốt của ta. Ngươi chờ đó cho ta!

Nói xong, tên lừa đảo híp mắt lầm bầm:

-Bảo khố kia bị Bách Cốt Phong Kim Trận khóa lại rồi, không có thực lực của Địa Tiên thì căn bản không đập ra được. Có lẽ con thỏ đó có cách để mở ra, ta cứ chờ ở bên ngoài, lấy bảo bối từ tay hắn vẫn dễ hơn tự mình đi vào.

Nghĩ tới đây, tên lừa đảo lắc người một cái liền biến thành một bộ xương ngọc xanh, cầm một cây đao xương bằng ngọc thạch đi vào khu vực Bách Cốt Sơn, hòa vào đội quân xương trắng...

Cùng lúc đó, Tần Thọ lại đập mấy cái nữa, phát hiện đầu lâu không có động tĩnh gì liền dừng lại xem xét tình huống.

Vừa mở Bảo Đồng ra nhìn đã thấy liên kết tinh thần trên đầu bộ xương cùng với hư ảnh của tên lừa đảo đã không còn nữa rồi.

Tần thỏ nhướng mày:

-Mới thế đã buông bỏ rồi à? Thật đúng là không chịu được đòn mà!

Nói xong, Tần Thọ cẩn thận đánh giá Thủy Tinh Khô Lâu trong tay mình, đưa tinh thần lực vào thăm dò bên trong. Đầu lâu lập tức có phản ứng, lóe lên hào quang rực rỡ… Tần Thọ nhanh trí liền rót lượng lớn tinh thần lực vào, quả nhiên Thủy Tinh Khô Lâu này căn bản không ai nhận chủ!

Nói cách khác, cái thứ đồ chơi này cũng không biết là vì sao mà không cách nào nhận chủ được!

Chỉ cần rót tinh thần lực vào, dựng liên kết tinh thần lên là có thể điều khiển nó bay tới bay lui, giả thần giả quỷ.

Nếu thứ này đặt ở Địa Cầu, buổi tối bay ra ngoài có thể dọa chết một đám người...

Nhưng đặt ở thế giới này, giá trị của nó liền trở nên thấp hơn.

-Không đúng, nếu cái thứ đồ chơi này chỉ có thể giả thần giả quỷ, vậy kẻ lừa đảo kia không cần thiết phải khiến bản thân mình dính vào. Chắc chắn là có huyền cơ khác.

Tần Thọ lại cẩn thận nghiên cứu, quả nhiên phát hiện một vài bí mật trong Thủy Tinh Khô Lâu.

Đầu tiên là Thủy Tinh Khô Lâu có thể điều khiển từ cách xa ngàn dặm, âm thanh, hình ảnh cùng truyền về.

Tiếp theo là trong đầu lâu này còn có một càn khôn khác, bên trong não lại là một không gian rộng lớn ước chừng cả trăm kilomet, có thể để đồ vật vào đó!

Đồng thời, có thể cách không thi triển pháp thuật, thần thông qua đầu lâu, toàn bộ quá trình không hề tiêu hao pháp lực dư thừa!

Cuối cùng là Thủy Tinh Khô Lâu này có một pháp trận ẩn thân, có thể che giấu tất cả khí tức của mình...

Nói trắng ra, đây là một người máy ẩn thân đường xa vô cùng ngầu, quả thực là lợi khí vào nhà cướp của, trộm gà trộm chó, tiện tay dắt dê tối thượng!

Nhưng Tần Thọ không hiểu, cái Thủy Tinh Khô Lâu này đã mạnh như vậy, sao kẻ lừa đảo kia không dùng nó thi triển thần thông Thần Mã mà trấn áp hắn?

Tần Thọ không nghĩ ra được, cũng không nghĩ nữa, cất đầu lâu vào, nghe ngóng động tĩnh bên ngoài một chút. Vẫn còn đang đánh nhau rất hăng say, có lẽ là xương cốt quá nhiều, nhất thời thiên binh cũng không xử lý được hết.

Nếu đã như vậy thì hắn yên tâm rồi, quay người sờ thử Bách Cốt Phong Kim Trận, Tần Thọ nhếch miệng nói:

-Tuy không biết ngươi là thứ gì, nhưng thỏ gia ta đây muốn nếm thử xem mùi vị ra sao...

Nói xong, Tần Thọ liền muốn xông lên...

Cùng lúc đó, thư sinh mặt trắng đang đại chiến với Na Tra trên trời bị một thương của Na Tra quét bay ra ngoài, có đại hán khác bay lên, đón lấy thư sinh, nói:

-Đại ca, động phủ có biến. Hình như có người đang tấn công Bách Cốt Phong Kim Trận.

-Không sao, Bách Cốt Phong Kim Trận đó chính là do nối liền khí của thi mạch trên Bách Cốt Sơn mà thành, không có tu vi cấp Địa Tiên thì không mở ra được đâu. Lần này chỉ có một tên Na Tra, huynh đệ chúng ta chỉ cần ngăn được hắn, những thứ khác, không ai có thể lấy đi được! - Thư sinh mặt trắng nói.

-Cũng được, vậy chúng ta chiến với tên Na Tra này trước đã!

Đại hán rút một cây Bạch Cốt Tiên ra, hét lên một tiếng, lại cùng thư sinh bay lên đánh nhau với Na Tra...

Kết quả mới đánh hai cái, một mùi thi khí đã trào lên trong hang núi...

Thư sinh mặt trắng vừa thấy, sắc mặt đột nhiên thay đổi:

-Chết tiệt, trong động phủ có Địa Tiên!

-Giao thủ với ta còn dám phân tâm? Đi xuống đi!

Một thương của Na Tra đâm tới, mở quạt xếp ra, một thương đã đâm thủng vai của thư sinh thành một cái lỗ lớn!

Lửa từ trên mũi thương bùng nổ, đùng một tiếng đánh vào nửa thân người của thư sinh!

Đại hán nổi giận gầm lên một tiếng:

-Đừng có làm đại ca ta bị thương, ăn một roi của ta đây!

Na Tra quay người cản đòn, lúc này thư sinh mặt trắng mới có cơ hội thở dốc. Có điều đại hán cũng không ngăn được Na Tra, thư sinh mặt trắng không dám phân tâm lo chuyện khác nữa, cắn răng khôi phục thương thế, đồng thời chiến đấu kịch liệt với Na Tra...

Bên trong hang núi, Tần Thọ chép miệng nói:

-Còn tưởng cứng đến đâu, vừa đánh đã mở, đúng là kém cỏi!

Tần thỏ buông lỏng, lỗ hổng bị hắn mở ra lại lập tức khép lại như cũ.

Tần Thọ nhướng mày nói:

-Ai yo, còn muốn giãy dụa đúng không? Mở ra cho ta!

Tần Thọ

nhanh chóng cắn xuống, một miếng tiếp một miếng, chớp mắt, Bách Cốt Phong Kim Trận đã bị cắn ra một lỗ hổng người có thể chui lọt. Tần Thọ liền thu nhỏ mình, một phát nhảy vào trong.

Lần thứ hai đối diện với cánh cửa màu vàng, Tần Thọ ha ha cười, vừa há miệng ra...

Răng rắc răng rắc...

Cánh cửa vàng rất nhanh đã bị cắn cho vỡ ra một lỗ, sau đó Tần Thọ thu người lại chui vào trong.

Xuyên qua cánh cửa lớn, ánh mắt Tần Thọ lập tức đỏ lên!

Chỉ thấy phía sau cánh cửa lại là một hang động rộng lớn!

Hang động cao đến đâu, Tần Thọ không có thời gian tính toán, nhưng trên mặt đất lại mọc lên một thạch nhũ cao lớn vô cùng!

Thạch nhũ này nhìn kiểu gì cũng giống...

-Đây là do mặt đất cô đơn quá lâu rồi à?

Tần Thọ chép miệng oán hận, sau đó hét lớn:

-Bảo bối của ta đâu?

Tần Thọ nhìn quanh bốn phía, cái gì mà bảo đao, áo giáp, chẳng có một thứ gì hết!

Tần Thọ không cam tâm, mở Bảo Đồng ra quét một vòng. Cuối cùng, ánh mắt dừng lại trên thạch nhũ!

Thông qua Bảo Đồng, tần Thọ có thể nhìn thấy một luồng sáng vàng lấp lánh rực rỡ phía trên. ở trong hang động tối đen này, giống như một mặt trời nhỏ vậy!

Tần Thọ bay lên phía trên, lúc này mới phát hiện trên thạch nhũ lại có một cây cỏ nhỏ cỡ bàn tay, phía trên cây cỏ có kết một hạt châu màu trắng ngà. Nếu nhìn kỹ, đây không phải màu trắng ngà, mà là trắng như xương! Bên trên thậm chí còn có chút đường vân của xương!

Tần Thọ lập tức lấy Hoàng Thư ra, nói:

-Đây là quả gì vậy?

Hoàng thư bị xử lý nhiều rồi, cũng không phản kháng nữa vô cùng phối hợp mà hiện ra tư liệu về loại quả này.

-Vạn Cốt Thiền Quả, chỉ sinh trưởng ở nơi thi mạch hội tụ, dùng kim thân do Phật Đà tọa hóa làm căn cơ, ngàn vạn xương trắng nuôi dưỡng vạn năm mới lớn dần. Mười vạn năm nở hoa một lần, trăm vạn năm kết quả một lần. Quả giống như trân châu do xương trắng ngưng tụ thành, có chứa khí thi cốt vô tận. Nếu dùng để luyện binh khí có thể luyện chế ra pháp bảo thi cốt, ví dụ như: Cốt Thi chiến binh, Khô Cốt Tử Mẫu Kiếm vân vân… Cấm kỵ: Bên trong Vạn Cốt Thiền Quả có ngưng thụ phật lực, khí thi cốt, hai luồng khí tức vô cùng không ổn định. Nếu yếu ớt mà tùy tiện dùng, hai luồng năng lượng sẽ xung đột trong cơ thể, sinh ra nguyên khí bùng nổ, nguyên trí dồi dào có thể no bạo chết thần tiên!
Bạn cần đăng nhập để bình luận