Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 518: Săn giết một nữ tử


Chương 518: Săn giết một nữ tử





Nam tử một bím tóc cười lạnh nói:

-Đạo nhân nhà ngươi coi huynh đệ chúng ta là đồ ngu sao? Hắn không có quan hệ gì với ngươi? Không có quan hệ thì ngươi gánh hắn làm gì? Muốn ra tay đúng không? Thật sự cho rằng Hồng Hà Thập Nhị Quỷ chúng ta là quả hồng mềm sao?

-Đại ca, phí lời gì với hắn nữa? Sớm đã thấy bọn chúng không vừa mắt rồi!

-Đúng, thằng ngu này mặc áo đạo sĩ, còn đội cái nón rách, mẹ kiếp nó xấu quá mức!

-Xử hắn!

-Đúng, xử hắn, ta muốn kho con thỏ kia lên ăn!

-Cho bọn chúng biết sự lợi hại của Hồng Hà Thập Nhị Quỷ!

Mười hai kẻ đang la hét ồn ào, đột nhiên cảm thấy bầu không khí xung quanh có gì đó không đúng.

Nhiệt độ không khí bắt đầu giảm xuống, cho dù là với tu vi của Nhân Tiên bọn họ, cũng cảm thấy toàn thân lạnh đến nỗi phát run.

Theo sau liền nghe thấy Hoàng Long đạo nhân cười híp mắt nói:

-Chửi con thỏ là được rồi, tại sao phải chửi bần đạo chứ? Bần đạo rất không vui... Cực kỳ không vui!

Hoàng Long đạo nhân không hề nói dối, từ sau khi bắt được con thỏ, cuộc sống của hắn càng ngày càng tệ, sắp uất ức đến tức chết rồi.

Ban đầu vốn không muốn làm hại đến người vô tội, nhưng nếu đã có lý do để đánh người, hắn cũng không có ý định kìm nén bản thân nữa.

-Đại ca, làm sao bây giờ? - Thập Nhị Quỷ hỏi.

Quỷ đầu đàn cười lạnh nói:

-Nếu là trước kia, chúng ta còn phải đắn đo lo ngại. Thế nhưng, bây giờ ở trên Thiên Tiên đều không thể ra tay, Hồng Hà Thập Nhị Trận của ta và các huynh đệ có thể vây giết Địa Tiên, không lẽ lại sợ một tên đạo nhân sao? Bày trận!

Quỷ đầu đàn nói xong, trong nháy mắt mười hai con quỷ liền phân tán ra, đứng đúng vị trí, mười hai người lại ghép lại thành một hàng, sau đó mười hai người xoay chuyển nguyên khí, khí thế của cả người hai người kết hợp lại với nhau, hai tay hướng ra bốn phía, hơi khom lưng, lại biến thành một con rết vô cùng lớn!

Con rết khổng lồ cúi người cúi đầu xuống nhìn Hoàng Long đạo nhân rồi há to miệng, nhếch miệng cười gằn:

-Quỳ xuống xin lỗi, sẽ cho ngươi được chết toàn thây.

Hoàng Long đạo nhân còn chưa nói gì, Tần Thọ đã ríu rít nói:

-Lão Hoàng, nhớ để lại cho ta cái chân, con rết to như này, chiên lên đảm bảo ngon.

Cổn Cổn cũng kêu theo:

-Lão Hoàng, nhớ để lại cho ta cái chân, con rết to như này, chiên lên đảm bảo ngon.

Tần Thọ nghiêng đầu, nói:

-Cổn Cổn, ngươi học nói tiếng người học thành thạo như này rồi sao?

Cổn Cổn ngây ngô nhìn Tần Thọ nói:

-Cổn Cổn, ngươi học nói tiếng người học thành thạo như này rồi sao?

Tần Thọ không còn gì để nói, hỏi:

-Ngươi là cái máy lặp lại à?

Cổn Cổn nói theo:

-Ngươi là cái máy lặp lại à?

Tần Thọ hoàn toàn không còn gì để nói...

Thật ra hai ngày nay Tần Thọ đã phát hiện ra không đúng lắm, cùng với những thứ mà Cổn Cổn ăn càng ngày càng nhiều, dường như cái tên này cũng càng ngày càng thông minh rồi, từ lúc ban đầu không biết nói chuyện chỉ biết kêu, đến sau này thỉnh thoảng phát ra một hai âm thanh ngôn ngữ của của loài người, đến bây giờ hoàn toàn không hiểu mà vẫn bắt chước theo, tốc độ tiến bộ có thể nói là tiến triển cực nhanh.

Nếu Cổn Cổn có thể tự mình tiến hóa học hỏi, Tần Thọ cũng lười phải tăng tốc độ dạy bảo, để hắn tự do trưởng thành là được.

Thập Nhị Quỷ thấy kẻ địch trước mặt bình tĩnh như vậy thì có chút không vui, con rết khổng lồ ngẩng cao đầu, há to miệng, rồi phát ra một tiếng quái thú rít gào.

Hoàng Long đạo nhân vừa nâng mí mắt, phóng khí tức vượt qua cả thiên tiên ra ngoài!

Tần Thọ nhìn cái miệng há to kia, con rết khổng lồ đang chuẩn bị gào thét rít gào đột nhiên phải hít vào một ngụm khí lạnh, âm thanh sắp ra đến miệng rồi còn phải gắng gượng nuốt xuống! Nhịn đến mức mà cả con rết đều biến thanh màu đỏ thẫm, giống như sắp bị nổ đến nơi!

Lúc này Hoàng Long đạo nhân mới chậm rãi hỏi:

-Vừa nãy các ngươi nói cái gì?

Sau đó Tần Thọ liền thấy, con rết to lớn vặn vẹo một lúc, có thêm 24 cái chân người! Đây trông giống như mười hai người đang ẩn núp phía dưới như sư tử múa lân có hình dáng con rết. Cực kỳ quái lạ, không hòa hợp...

Sau đó mười hai người tràn đầy sức lực, tất cả đồng thanh gào lớn:

-Quỳ xuống lạy tiền bối!

Tiếp theo chỉ thấy mười hai người phù phù một tiếng, quỳ ở trên không, âm thanh vang trầm, có thể thấy mức độ dùng sức cho việc quỳ gối này.

Hoàng Long đạo nhân hài lòng nói:

-Không tệ, rất có khả năng nhận thức.

Tần Thọ trợn hai mắt, trong lòng thầm chửi:

-Nhận thức cái rắm! Thật ra là sợ chết!

-Tiền bối... - Giọng nói đáng thương của quỷ đầu đàn truyền đến.

Hoàng Long đạo nhân vừa vung tay lên, ngẩng đầu ưỡn ngực, dáng vẻ bậc tiền bối dạy bảo hậu bối, đang chuẩn bị lên tiếng.

Thì nghe thấy con thỏ ở bên cạnh kêu lên:

-Những người bạn nhỏ các ngươi, thật là tinh nghịch!

Hoàng Long đạo nhân liếc mắt nhìn sang, chỉ thấy con thỏ cũng đang làm động tác giống y hệt hắn ta, làm ra vẻ ông cụ non, giống như đang chỉ bảo thế gian nói với Thập Nhị Quỷ:

-Bỏ đi, nể tình các ngươi còn nhỏ không biết gì, thỏ gia ta cũng không làm khó các ngươi nữa, nhưng tội chết có thể tha, tội sống khó thoát, nếu không muốn chết, các ngươi ừm...?

Sau đó Hoàng Long đạo nhân liền nhìn thấy con thỏ này chìa một tay ra, xoa xoa ngón tay cái và ngón trỏ, vẻ mặt hèn hạ, trong ánh mắt đều là vẻ phơi phới ngươi hiểu mà, từ đầu tới cuối ánh mắt không ngừng đảo quanh chiếc túi Tu Di của Thập Nhị Quỷ.

Hoàng Long đạo nhân thấy vậy, không biết nói gì...

Vẻ mặt của Thập Nhị Quỷ lại càng hoang mang, đồng loạt nhìn sang Hoàng Long đạo nhân, dường như muốn hỏi:

-Tiền bối, con thỏ này nói có được tính không?

Ngay sau đó liền thấy con thỏ lấy ra một cái đùi gà, mà là quét dầu lên móng vuốt và mặt, tiếp theo cười cười với Hoàng Long đạo nhân.

Cổn Cổn ở bên kia cũng không biết đùi gà ở đâu ra, ôm ở trong lòng, ngốc nghếch cười ha ha nhìn Hoàng Long đạo nhân.

Hoàng Long đạo nhân thấy hai vị tổ tông này làm vậy, vẻ mặt bất đắc dĩ, khua khua tay nói:

-Tính, tính tính tính!

Sau đó Thập Nhị Quỷ đồng loạt nhìn sang con thỏ, quỷ đầu đàn nói:

-Thỏ gia, ngài có điều gì căn dặn sao?

Tần Thọ thản nhiên nói:

-Có bảo bối gì thì đều lấy hết ra cho thỏ gia ta, ngoài ra, kể cho ta nghe chuyện săn giết thiên thần đạo các ngươi nói lúc trước, kể hay, thì không cần bảo bối của các ngươi.

-Kể không hay thì các ngươi cởi truồng mà đi.

Ban đầu nghe thấy Tần Thọ muốn ăn cướp, Thập Nhị Quỷ sụp đổ trong lòng, nhưng sau khi nghe thấy lời nói phía sau, tinh thần lập tức tỉnh táo, bắt đầu mồm năm miệng mười kể chuyện.


Bạn cần đăng nhập để bình luận