Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 517: Ngươi nhìn gì?


Chương 517: Ngươi nhìn gì?





-Hắn?!

-Ta?!

Tần Thọ và Hoàng Long đạo nhân hầu như đồng thanh kêu lên, sau đó thì thấy Cổn Cổn nhảy vào trong cái giỏ lớn của Tần Thọ, ôm lấy Tần Thọ rồi liếm láp.

Hoàng Long đạo nhân nín lặng rồi nói:

-Xem ra hắn coi ngươi là chủ nhân rồi.

Tần Thọ xoa xoa đầu của Cổn Cổn, cười lớn ha ha:

-Ta biết ngay, chúng ta là một phe.

Hoàng Long đạo nhân vẫn chưa từ bỏ ý định liền lấy ra một miếng da lông rách nát đưa cho Cổn Cổn rồi nói:

-Ngửi đi, chính là mùi của chủ nhân trước đây của ngươi, giúp ta tìm hắn, ta sẽ cho ngươi tự do.

Cổn Cổn ngây ngốc ngửi ngửi, sau đó nhìn về phía Tần Thọ, dường như đang hỏi:

-Làm thế nào?

Tần Thọ vỗ ngực một cái nói:

-Ta nghĩ rằng, bây giờ Địa Tiên Giới quá nguy hiểm, ở bên cạnh cái tên này có đồ ăn có đồ uống, còn có người xoa bóp, tắm rửa, lau nước mũi vân vân. Cũng khá là an nhàn, bản thân tự chạy lung tung không chừng tới ngày thứ hai đã bị người khác nấu lên rồi, cho nên, chúng ta đừng đi nữa.

Cổn Cổn gật gật đầu, sau đó liền mỉm cười phúc hậu với Hoàng Long đạo nhân, ra vẻ ta không nói cho ngươi biết.

Hoàng Long đạo nhân nghe xong lời nói của Tần Thọ, tức giận đến mức trực tiếp ói máu, tóm chặt lấy Tần Thọ nói:

-Con thỏ, nếu ngươi làm hỏng chuyện tốt của bần đạo, có tin bần đạo đánh ngươi không?

Tần Thọ lại không hề phản đối:

-Tùy ý ngài, hay là để ta tạo dáng, ngài đánh cho dễ?

Hoàng Long đạo nhân lập tức vì chuyện này mà giận dữ...

Đúng lúc ấy, một đám người bay vù vù từ xa đến, một đám tổng cổng mười hai người, người nào người nấy cao to khỏe mạnh, da đen, đầu cũng khá là kỳ lạ, một người thì nuôi một cái bím tóc, một người thì nuôi hai cái bím tóc, cứ thế mà suy ra, người cuối cùng là mười hai cái bím tóc.

Mười hai người vừa bay lên, bím tóc đằng sau đầu liền bay lung tung, giống như con bạch tuộc, cực kỳ có cảm giác vui nhộn.

Đám mây dưới chân bọn họ cũng là mây đen quay cuồng kèm theo những tiếng kêu thê thảm, vừa nhìn đã biết không phải là đồ tốt.

Khi mười hai người đi ngang qua Hoàng Long đạo nhân, liếc nhìn Hoàng Long đạo nhân một cái, mặc dù trên người Hoàng Long đạo nhân chỉ là một chiếc áo đạo sĩ bình thường màu vàng, trên đầu đội nón rộng vành, trên vai vác đòn gánh, nhìn chả ra ngô ra khoai gì, dáng vẻ rất dễ bị bắt nạt.

Tuy nhiên những người này cũng không có ý định kiếm cớ gì, thật sự chỉ là đi ngang qua liếc nhìn một cái.

Thế nhưng...

-Ngươi nhìn gì?

Câu này nói nhẹ nhàng, còn kèm theo một chút thi vị của Đông Bắc, một sự khiêu khích khinh bỉ.

Mười hai người lập tức dừng lại, nhìn trừng trừng vào Hoàng Long đạo nhân, trong mắt của bọn họ, con thỏ và Cổn Cổn có vẻ là sủng vật của Hoàng Long đạo nhân, cho nên trực tiếp tìm chủ nhân là được rồi.

Lúc đó Hoàng Long đạo nhân đã rất tức giận, không giúp đỡ thì thôi, mẹ kiếp lại còn gây chuyện cho hắn? Thế là liền tức giận nhìn con thỏ!

Kết quả là con thỏ bày ra vẻ mặt ngạc nhiên, con ngươi trợn lên còn to hơn cả của Hoàng Long đạo nhân, sau đó nói:

-Ta nói không phải là ta nói, ngươi tin không?

Hoàng Long đạo nhân từ sớm đã chịu đựng đủ con thỏ rồi, gần như là gầm thét lên:

-Tin ngươi cái rắm! Không phải ngươi thì là ai?

-Là kẻ vành mắt đen kia nói! - Lúc này, người tết mười hai bím tóc trong đám mười hai người kêu lên.

Hoàng Long đạo nhân ngạc nhiên, hắn coi lời nói của con thỏ là nói láo, căn bản là không tin, nhưng lời nói của mười hai nam tử da đen này, hắn lại tin, dù sao thì bọn họ cũng không cần thiết phải nói dối!

Thế là Hoàng Long đạo nhân nhìn sang Cổn Cổn, Cổn Cổn ngây ngô cười nói:

-Ngươi nhìn gì?

Hoàng Long đạo nhân ngạc nhiên nói:

-Ngươi có thể nói chuyện?

Cổn Cổn nghiêng đầu, nhìn Hoàng Long đạo nhân cả nửa ngày, hỏi:

-Ngươi nhín gì?

Hoàng Long đạo nhân im lặng, hắn đã hiểu ra một chút, Cổn Cổn này là đang học cách nói chuyện, hoàn toàn không thể chủ động tùy tiện nói. Vậy thì vấn đề là...

-Là ai dạy ngươi câu nói này? - Hoàng Long đạo nhân hỏi.

Cổn Cổn lập tức giơ tay chỉ sang con thỏ.

Tần Thọ vội vàng giơ tay nói:

-Ta chỉ tùy tiện nói ra, ai biết được hắn học nhanh như vậy... Đứa nhỏ này, thật thông minh, giống ngươi.

Bốp!

Hoàng Long đạo nhân tát một cái vào đầu Tần Thọ làm hai tai hắn bị đánh nghiêng ngả, thở hổn hển nói:

-Sau này cách xa Cổn Cổn một chút!

-Vị đạo hữu này, sủng vật của ngươi khiêu khích vô cớ, không nói câu xin lỗi sao? - Nam tử có một bím tóc quay đầu lại hỏi.

Tần Thọ nghe vậy, lập tức vui mừng, hắn biết về thực lực của Hoàng Long đạo nhân này, liền híp mắt lại, lấy ra củ cà rốt ăn rộp rộp, bắt đầu xem náo nhiệt.

Kết quả là Hoàng Long đạo nhân cười ha ha, chắp tay nói:

-Các vị đạo hữu, thật xin lỗi, sủng vật này của bần đạo thật không hiểu chuyện.

Mấy cái bím tóc gật gật đầu, tỏ vẻ đồng ý.

Lúc này, nam tử có mười hai bím tóc liền nói:

-Đại ca, sắp bỏ lỡ trò hay săn giết thiên thần rồi.

-Ừm, được. - Nam tử có một bím tóc gật gật đầu, chắp tay với Hoàng Long đạo nhân rồi quay người chuẩn bị rời đi.

Tần Thọ vừa nghe xong, trong lòng liền hồi hộp một chút, vô thức hỏi:

-Đợi đã? Các ngươi muốn săn giết thiên thần? Săn giết ai?

Nam tử mười hai bím tóc nghe vậy, quay đầu liếc nhìn con thỏ một cái, rõ ràng là không coi con thỏ ra gì, liền muốn rời đi.

Tần Thọ vội vàng:

-Mấy người các ngươi, thỏ gia ta đang nói chuyện với các ngươi đấy!

-Đạo hữu, trông coi cẩn thận con thỏ của ngươi.

Nam tử ba bím tóc có vẻ mặt dữ tợn dễ nhận thấy là tính khí không tốt chút nào, nói với Hoàng Long đạo nhân với giọng nói không mấy thân thiện.

Hoàng Long đạo nhân ra vẻ người tốt bụng, cười nói:

-Đương nhiên, tuy nhiên hắn không phải sủng vật của ta.

-Không phải sủng vật của ngươi? - Nam tử ba bím tóc ngạc nhiên, sau đó liền nhìn con thỏ, nhíu mày nói:

-Con thỏ nhỏ bé...

Chưa đợi nam tử ba bím tóc nói xong, đã thấy vẻ mặt con thỏ ngây ngô, ngốc nghếch kêu lên:

-Chủ nhân, câu tiếp theo ta nên nói gì? À, đúng rồi!

Sau đó Tần Thọ nói lớn tiếng:

-Đúng, ta không phải sủng vật của hắn, các ngươi mau đến đánh ta đi! Đến đây, đến đánh ta đi! Ha ha... Chủ nhân, ta kêu như vậy đúng chưa, bọn họ ra tay, ngươi sẽ có lý do để đánh lũ ngu ngốc bọn họ một cách quang minh chính đại rồi, đúng không?

Nhìn vẻ mặt của con thỏ đần độn lại cực kỳ bỉ ổi ở trước mặt này, nam tử mười hai bím tóc rõ ràng là có chút hồ đồ, nghi ngờ nhìn sang Hoàng Long đạo nhân.

Vẻ mặt Hoàng Long đạo nhân đầy gượng gạo nói:

-Đừng nghe con thỏ chết tiệt này, hắn không có quan hệ gì với ta cả. Nếu các ngươi muốn đánh, cứ việc ra tay, ta đảm bảo sẽ không quan tâm!



Bạn cần đăng nhập để bình luận