Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 860: Tự lấy nồi sắt hầm mình


Chương 860: Tự lấy nồi sắt hầm mình


Tần Thọ chỉ cảm thấy không gian bốn phía đều đang vặn vẹo!

Sau đó mặc cho Tần Thọ và mèo béo chạy như thế nào, kết quả phương hướng đều là Nguyệt cung!

Mèo béo bị dọa đến oa oa hét lớn:

-Con thỏ chết tiệt, ta không muốn đến, ngươi nhất định kéo ta đến, lúc này chọc tới người mạnh rồi đó! Mẹ nó, sắp chết rồi… ta còn chưa có sống đủ mà!

Vẻ mặt Tần Thọ xấu hổ, Thái Âm tinh quân hắn nhìn thấy cũng được, dung mạo đúng là cực kỳ hoàn mỹ, nhưng mà tuyệt đối không phải Hằng Nga.

Hai người đều rất xinh đẹp, nhưng mà phương thức xinh đẹp lại hoàn toàn khác biệt.

Trong lòng Tần Thọ cũng là một trận buồn khổ, hắn nào biết được Thiên Đình bên kia, chính là Thiên Đình bên ngoài, nhưng mà mặt trăng bên này lại là Thái Âm Tinh năm đó!

Đúng lúc này, hư không chấn động hai người ba chít chít rơi vào trên mặt trăng.

Tần Thọ ngẩng đầu liền nhìn thấy chân ngọc hoàn mỹ một lớn một nhỏ, lại ngẩng đầu…

Một cái chùy đồng từ trên không rơi xuống!

Coong!

Ánh lửa trên trán Tần Thọ văng khắp nơi.

Lại là Trường Nga mập mạp xuất thủ, sau khi một cái chùy của hắn đập xuống liền quát lớn một tiếng:

-Còn định giở trò lưu manh?

Vẻ mặt Tần Thọ ủy khuất, hắn giở trò lưu manh lúc nào chứ? Bị người ta bắt, còn không thể nhìn xem là ai bắt sao?

Có điều tỉ mỉ nghĩ lại, cái góc độ hiện tại này, có vẻ như ngẩng đầu lên thì đúng thật là có thể nhìn thấy phong cảnh.

Có điều Tần Thọ rất nhanh liền tử bỏ, bên trong những người này đều mặc quần dài, có nhìn thật thì cũng không nhìn thấy được thứ gì cả.

Trường Nga mập mạp tiến lên phía trước nói:

-Chúc mừng nương nương xuất quan.

-Trường Nga, mang cái con thỏ và con mèo này đi giam giữ đi, đêm nay ăn bọn chúng, coi như là bày tiệc ăn mừng. - Thái Âm tinh quân nói.

Tần Thọ nghe xong, lỗ tai lập tức dựng lên, đột nhiên đứng dậy, ôm chặt lấy đùi của Thái Âm tinh quân, ngao ngao khóc rống lên một tiếng:

-Đừng! Tinh quân, ta cũng là vô ý mà mạo phạm đến người, ta có nỗi khổ tâm! Hu hu hu… Ta trên có già dưới có trẻ, đừng có giết ta!

Mèo béo nhìn thấy, nhanh chóng lôi kéo lỗ tai Tần Thọ nói:

-Lúc ngươi nói chuyện, đừng có sờ chân!

Tần Thọ ngạc nhiên, ngẩng đầu nhìn về phía Thái Âm tinh quân.

Chỉ nhìn thấy mặt Thái Âm tinh quân như phủ băng, trong mắt có sát ý!

Tần Thọ nhanh chóng buông tay, nhăn nhó nói:

-Cái kia… có thể nghe ta giải thích không?

Bành!

Thái Âm tinh quân đá một cước ra, Tần Thọ bị đá bay ra ngoài trong nháy mắt!

Thái Âm tinh quân cắn răng nghiến lợi nói:

-Nấu!

Trường Nga mập mạp theo bản năng hỏi:

-Ban đêm?

Thái Âm tinh quân hất ống tay áo lên, quay người rời đi, vừa đi vừa nói:

-Bây giờ!

-Vâng!

Trường Nga mập mạp lên tiếng, quay người liền kéo lấy mèo béo rồi chạy về phía Tần Thọ, sau đó tay trái một con mèo, tay phải một con thỏ, vui vẻ hô:

-Chuẩn bị nồi!

Các cung nữ lập tức bay lên trời, không bao lâu sau một cái nồi đen lớn được khiêng đến đây.

Tần Thọ nhìn thấy, nuốt một ngụm nước bọt nói:

-Mập mạp, chúng ta coi như cũng là không đánh không quen biết, ngươi liền đối với ta như vậy sao?

Mèo béo gật đầu theo nói:

-Đúng vậy, đúng vậy, không phải các ngươi mới quen đã thân sao? Vừa rồi còn không phải đang nói chuyện rất tốt sao?

Tên mập mạp cười ha ha nói:

-Tốt cái rắm! Vừa rồi lúc ngươi đá cái mông ta, không phải rất phách lối sao? Lát nữa ta sẽ ăn cái mông của ngươi!

Nói xong, tên mập mạp liền nhéo nhéo cái mông của Tần Thọ, tấm tắc lấy làm kỳ lạ nói:

-Thật là mập.

Tần Thọ gạt tay tên mập mạp ra, cả giận nói:

-Vừa rồi ta có thể tha cho ngươi một mạng! Làm Nguyệt cung đại quản gia, nhân vật có tên tuổi của Thiên Đình, ngươi lại cứ như vậy mà đối đãi với người đã tha cho ngươi một mạng à?

Tên mập mạp nghe xong, trực tiếp mở nắp nồi ra ném Tần Thọ vào, tiện thể còn cắt một cây hành, không đợi Tần Thọ nói gì đã trực tiếp đậy nắp nồi lên.

Tên mập mạp hỏi mèo béo:

-Vừa rồi ta đối chiến với hắn là người nào thắng?

Tròng mắt mèo béo chuyển một vòng, nhanh chóng kêu lên:

-Ngươi thắng!

Tên mập mạp hài lòng gật đầu nói:

-Vậy thì là ai tha cho ai một mạng?

Mèo béo nói:

-Đương nhiên là ngài tha cho hắn một mạng, hắn là một con thỏ ngốc thì sao có thể là đối thủ của ngài chứ.

Tên mập mạp vui vẻ gật đầu nói:

-Nói rất hay, ngươi đi lấy ít củi lửa đến, ninh chín con thỏ, ta tính một phần công lao cho ngươi. Lúc về ta xin nương nương tha cho ngươi, về sau ngươi coi như là thủ hạ của ta, phụ trách thúc ngựa… khà khfa, chính là nói chuyện với ta, hiểu chưa?

Mèo béo nghe xong, vội vàng gật đầu nói:

-Không thành vấn đề! Đại ca nói cái gì thì chính là cái đó!

Tên mập mạp hài lòng vỗ vỗ mèo béo nói:

-Thực ra, ta cũng không ghét ngươi, ta chính là chán ghét tên mập mạp kia, một thân lông con thỏ. Ngươi nói xem, một con thỏ, làm sao lại có thể mập như vậy chứ?

Mèo béo gật đầu theo nói:

-Đúng đấy, sao có thể mập như vậy chứ?

Tên mập mạp nói:

-Được rồi, đi tìm củi lửa thôi.

Mèo béo hấp tấp đi chuyển củi lửa cách đó không xa tới.

Nắp nồi nhếch lên một chút, Tần Thọ thông qua khe hở khó chịu nhìn mèo béo vừa đi vừa chạy chuyển đống củi lửa đến bên cạnh nồi sắt, mắng:

-Móa, bây giờ lại chịu khó rồi?

Mèo béo liếc qua Tần Thọ.

Thừa dịp tên mập mạp không chú ý, đậy chặt nắp nồi.

Tần Thọ:

-... Cái CMM!

Bởi vì Tần Thọ cũng đã nhìn ra, đây là nồi bình thường, lửa cũng là lửa bình thường, nước cũng là nước bình thường, lấy những vật này tới để nấu hắn? Đây không phải là đang nói đùa đấy chứ?

Đúng lúc này, nắp nồi lại mở ra, tên mập mạp lấy một chút hạt tiêu đến, tiện thể đổ vào một thìa xì dầu.

Tần Thọ liếc hắn một cái nói:

-Còn chưa thả muối.

Tên mập mạp vỗ bàn tay một cái nói:

-Bây giờ đi lấy.

Tần Thọ lập tức có chút mệt mỏi, mẹ nó, lấy nồi sắt tự hầm mình, bản thân còn đi nghiên cứu phối liệu!

Không thể không nói mèo béo lần này thực sự hạ quyết tâm, đống củi lửa rất cao, hỏa diễm rung động, nước sôi rất nhanh.

Nhìn hành thái trôi nổi trước mắt, hoa tiêu, các loại bát giác, Tần Thọ hít sâu hai hơi, vậy mà lại cảm thấy rất thơm…

Nấu được khoảng nửa canh giờ thì thấy nắp nồi tự động mở ra.

Bạn cần đăng nhập để bình luận