Con Thỏ Này Phải Chết

Chương 280: Đông Thiên Môn


Chương 280: Đông Thiên Môn





Lúc này, giọng nói của Hằng Nga truyền đến:

-Ngọc Nhi, em muốn xem ai? Ai giỏi?

-Không có việc gì không có việc gì, ta đi làm bữa sáng!

Tần Thọ tranh thủ thời gian nhảy xuống lầu, mân mê bữa sáng.

Những ngày này, hắn đều không có thu hoạch ngoài định mức, thức ăn càng ngày càng ít, hắn tiện thể lấy lý do chuẩn bị đi Địa Tiên Giới vơ vét một vòng, động thực vật cũng bắt về một ít, cho Nguyệt Cung này thêm chút sinh khí...

Ăn sáng xong, Tần Thọ đưa tiễn Hằng Nga, xuất ra lệnh bài Nhật Dạ, cười nói:

-Xuất phát!

Trong khi nói chuyện, Tần Thọ đã chạy nhanh như làn khói... Mục tiêu, Nam Thiên Môn!

Đến Nam Thiên Môn, Tần Thọ nhìn thấy một Thiên Vương chưa từng thấy qua, trong tay ôm một thanh bảo kiếm, sắc mặt trang nghiêm trọng mục, rất có uy nghi, nhìn thấy con thỏ tới, cũng không sợ, mà là khẽ gật đầu nói:

-Tần Thọ, ngươi đến có chuyện gì?

Tần Thọ cười nói:

-Không có việc gì, thỏ gia ta muốn Hạ Giới một chuyến. Ngươi là Tăng Trưởng Thiên Vương Ma Lễ Thanh?

-Chính là bản vương, Tần Thọ, ngươi muốn Hạ Giới, đi về hướng nào?

Ma Lễ Thanh gật đầu, đồng thời hỏi ngược lại.

Tần Thọ bẹp miệng nói:

-Ngươi hỏi cái này để làm gì? Ta đi Tam Tiên Lộ của ta, lại không đi Nam Thiên Môn của ngươi.

Ma Lễ Thanh ha ha cười nói:

-Con thỏ, ngươi là thật không hiểu hay là giả vờ không hiểu?

Tần Thọ ngạc nhiên:

-Ý gì?

Ma Lễ Thanh nói:

-Ngươi cho rằng bốn cổng trời Đông Nam Tây Bắc của Thiên Đình là cái gì?

Tần Thọ theo bản năng nói:

-Chẳng lẽ không phải khác nhau cửa chính, cửa bên và cửa sau sao?

Ma Lễ Thanh nghe vậy, biểu lộ một trận cứng ngắc, sau đó thì không còn gì để nói lắc đầu nói:

-Ngươi thật đúng là... Quên đi, bản vương nói với ngươi. Ngươi có biết Thiên Đình lớn bao nhiêu không?

Tần Thọ lắc đầu nói:

-Không biết.

Ma Lễ Thanh nói:

-Thế giới rộng lớn, ngươi biết Tiên Giới cùng Tam Giới phía dưới hợp thành thế giới này của chúng ta. Mọi người thường nói Tam Giới, cũng không phải là ba cái thế giới, mà là một thế giới cực lớn được tạo thành từ Nhị Thập Bát Thiên trong Tam Thập Lục Trọng Thiên!

Tần Thọ nghe đến đó, giật nảy mình:

-Không phải nói Tiên Giới có ba mươi ba tầng trời sao? Tại sao Địa Tiên Giới cũng ở trong đó?

Ma Lễ Thanh cười nói:

-Vương thổ trong khắp thiên hạ, những nơi ánh sáng Thiên Đình chiếu tới, tự nhiên đều phải tính cùng một chỗ, Địa Tiên Giới, há có thể ngoại lệ? Nói về thời điểm Địa Tiên Giới đến, trước kia, đó là đất của Tam Giới, nơi Nhị Thập Bát Thiên giao hội. Nhị Thập Bát Thiên lại phân Dục Giới Lục Thiên, Sắc Giới Thập Bát Thiên Vô Sắc Tứ Giới Thiên, những người này không ở trong Tam Giới mà ở trong Ngũ Hành, chịu nỗi khổ luân hồi, nghiệp chướng của hồng trần. Ngay cả những chân nhân ở trong Vô Sắc Giới, chỉ cần một ngày không thành tiên, đều không cách nào thoát khỏi Tam Giới.

Tần Thọ khẽ gật đầu, có chút hiểu...

Ma Lễ Thanh tiếp tục nói:

-Một khi thành tiên thì có thể tiến vào trong Tứ Phạn Thiên, Tứ Phạn Thiên bao gồm bốn tầng Vô Thượng Thường Dung Thiên, Ngọc Long Đằng Thắng Thiên, Long Biến Phạn Độ Thiên, Thái Cực Mông Ế Cổ Dịch Thiên. Tứ Trọng Thiên này cũng chính là Tiên Giới mà mọi người thường nói.

Tần Thọ khẽ gật đầu, sau đó tò mò hỏi:

-Vậy cái này cùng với ngươi hỏi ta đi nơi nào có liên quan gì?

Ma Lễ Thanh cũng không vội mà trả lời, tiếp tục nói:

-Mà Thiên Đình vừa vặn ở giữa bốn phương, chưởng quản thiên hạ. Bốn cổng trời lớn, tương ứng là cửa ra vào của bốn thế giới đông tây nam bắc, ngươi vào Nam Thiên Môn của ta, nơi vào là Thái Cực Mông Ế Cổ Dịch Thiên, nơi này của chúng ta đi đến Thiên Cung rất gần, nhưng mà ngươi muốn đi những nơi khác, cũng đủ để ngươi chạy một hồi. Nếu chạy khắp cả thế giới, cũng đủ cho ngươi chạy rất nhiều năm, cho nên vào Nam Thiên Môn của ta có hai con đường, nếu đi Thiên Cung thì có thể trực tiếp đi vào. Nếu là đi những nơi khác, đều là truyền tống trận đi qua.

Tần Thọ hiểu rõ, cười nói:

-Thỏ gia ta muốn Hạ Giới mà thôi, sao lại dài dòng như vậy.

Ma Lễ Thanh nói:

-Ngươi vẫn không hiểu rõ, bốn tầng Tiên Giới mênh mông như vậy, tiên nhân còn phải thông qua truyền tống trận tới lui. Ngươi đi đến thế giới được tạo thành bởi hai mươi tám tầng trời, đi bằng chân trần sao?

Tần Thọ ngạc nhiên, theo bản năng hỏi:

-Địa Tiên Giới còn lớn hơn so với Tiên Giới?

Ma Lễ Thanh gật đầu đáp:

-Đúng vậy, nơi đó càng lớn hơn.

Tần Thọ líu lưỡi nói:

-Được thôi, vậy ta đi Đông Thắng Thần Châu thì đi như thế nào?

Ma Lễ Thanh nói:

-Đi Đông Thắng Thần Châu thì không thể đi Nam Thiên Môn.

-Vậy đi đâu?

Tần Thọ ngạc nhiên, hắn còn tưởng rằng tất cả mọi người đều đi Nam Thiên Môn.

Ma Lễ Thanh nói:

-Mặc dù Nam Thiên Môn là cửa chính của Thiên Đình, thông tới Nam Thiệm Bộ Châu của Địa Tiên Giới. Nếu ngươi muốn đi Đông Thắng Thần Châu thì đi Đông Thiên Môn, Đông Thiên Môn thông tới Đông Hải và Đông Thắng Thần Châu. Bỏ đi, ta nói hết luôn đi, Tây Thiên Môn thông tới Tây Ngưu Hạ Châu, Bắc Thiên Môn thông tới Bắc Câu Lô Châu. Cho nên, ngươi muốn đi châu lục nào thì đi cổng trời tương ứng.

-Về phần Tam Tiên Lộ, tam chưa bao giờ là một con số đơn thuần, mà là một con số không rõ ràng. Tam Tiên Lộ có bốn đầu, tương ứng bốn cổng trời lớn. Hiện tại, ngươi rõ chưa?

Tần Thọ yên lặng...

Lúc trước mặc dù Na Tra cũng đã nói một vài thứ, nhưng lại không có cặn kẽ như vậy.

Làm Tần Thọ vẫn luôn cho rằng, Tam Tiên Lộ chỉ có một đầu...

Chẳng qua có một số việc Tần Thọ cũng nghĩ không ra, Hoa Quả Sơn ở Đông Thắng Thần Châu, vì sao lúc trước con khỉ kia nhất định phải đánh Nam Thiên Môn? Vì cảm thấy đánh cửa chính càng nở mày nở mặt hơn sao? Quả nhiên con khỉ chính là con khỉ...

Lắc đầu, Tần Thọ chắp tay nói:

-Đa tạ Thiên Vương giải thích nghi hoặc.

-Ta đi Đông Thắng Thần Châu vậy đi như thế nào?

Ma Lễ Thanh chỉ chỉ đằng sau Nam Thiên Môn nói:

-Đi vào rẽ phải, ngươi có thể nhìn thấy một truyền tống trận, ngươi có lệnh bài Nhật Dạ, có thể tùy ý lựa chọn nơi ngươi muốn đi, truyền tống là được rồi. Nếu là người khác, vào Thiên Đình hoặc là về nhà, hoặc là thăm bạn, đều cần văn thư đặc biệt mới được.

Tần Thọ yên lặng, không nghĩ tới Thiên Đình lại có nhiều quy củ lộn xộn như vậy.

Sau đó Tần Thọ bay vào cổng, rẽ phải, quả nhiên thấy được một con đường kéo dài, cuối đường là tinh không, bốn phía lơ lửng rất nhiều tảng đá hình thù kỳ quái, trên tảng đá khắc hoạ các loại hoa văn, Tần Thọ cũng xem không hiểu, nhưng xét theo độ phức tạp, kẻ ngốc cũng biết, thứ này khẳng định là tác phẩm của tác giả nổi tiếng.

Ở giữa có cái đài cao, trên đài cao có một quang cầu nổi bồng bềnh giữa không trung.

Tần Thọ đi tới, nhìn một chút, phát hiện phía trên lại còn có văn tự biểu hiện, Tần Thọ đưa tay vào, sau một khắc quang cầu phóng đại!

Tần Thọ chỉ cảm thấy thế giới xung quanh lập tức thay đổi!

Như thể hắn đứng ở bên trên bầu trời, dưới chân là mặt đất rộng lớn, nhưng mà mặt đất bị một tầng sương mù bao phủ, không thể nhìn thấy chi tiết, chỉ có thể nhìn thấy hình dáng. Trên mặt đất cũng có văn tự đánh dấu địa danh...

Tần Thọ chọn Đông Thiên Môn ở phía đông!


Bạn cần đăng nhập để bình luận