Trường Dạ Dư Hỏa

Chương 995: Chiến sĩ thi đua Gnawa

"Lão Gnawa, chúng tôi sẽ cổ vũ cho ông!"

Thương Kiến Diệu vung tay phải lên, nhiệt tình hô lên về phía Gnawa.

Anh, Tương Bạch Miên, Long Duyệt Hồng và Bạch Thần đang đứng trên một nơi cao, nhìn xuống người máy thông minh phía dưới.

Bởi vì không rõ kẻ chạy trốn có bao nhiêu đồng bọn, cấp bậc, thực lực như thế nào, phạm vi cảm ứng lớn nhất là bao nhiêu, có thiết lập các bẫy rập hay không, cho nên "Tổ điều tra cũ" lấy cẩn thận làm trọng, quyết định chỉ phái Gnawa ra ngoài lần theo dấu vết, tìm đến hang ổ, bốn nhân loại gốc các-bon thì sử dụng kính viễn vọng và địa hình xung quanh, cách mấy cây số, quan sát chặt chẽ các biểu hiện của đồng đội, chuẩn bị sẵn sàng phát động đòn tấn công tầm xa.

Đây cũng là chuyện không còn cách nào, ai bảo người máy thông minh có thể chịu được tỷ lệ sai sót lớn, nếu thật sự xảy ra chuyện bất trắc, xác suất sống sót cao hơn đám người gốc các-bon như Tương Bạch Miên rất nhiều.

Quan trọng hơn là, người máy thông minh có thể miễn dịch với đại đa số năng lực người thức tỉnh, không sợ bị cảm ứng được ý thức nhân loại.

Để đảm bảo an toàn cho lão Gnawa, bốn nhân loại gốc các-bon của "Tổ điều tra cũ" nhất trí quyết định lần này cho đối phương mặc áo giáp thông minh sinh học loại hình Thiết Xà Hắc Trảo, để tăng thêm năng lực phòng ngự.

Ở thế giới cũ có một câu ngạn ngữ như thế này: thịt bao sắt chết càng nhanh, sắt bao thịt có mạng về.

Mà Gnawa bây giờ gọi là sắt bao sắt, đủ chắc chắn, cũng đủ kiên cố.

Thịt bao sắt thường chỉ con người đi các loại xe đạp, xe gắn máy, máu thịt ở trên sắt thép, sắt bao thịt chỉ con người ngồi trong ô tô, tàu hỏa, máu thịt được sắt thép bảo vệ.

Gnawa giơ bàn tay bằng thép được bao trùm lớp vẩy màu đen của mình lên, vẫy tay chào các đồng đội, tỏ ý mình đã nhận được sự cổ vũ của họ.

Sau đó ông ta bắt đầu lần theo các đầu mối như vết máu, vết chân, đuổi theo về phía xa.

Tương Bạch Miên liếc nhìn sắc trời đã bắt đầu tối đến mức tương đương với khu vực trung tâm thành phố Konimis, thở hắt ra, nói:

"Trong hoàn cảnh thế này, cũng chỉ có lão Gna mới có thể không bỏ sót một chút vết tích nào."

"Đúng vậy, đúng vậy." Thương Kiến Diệu phụ họa.

Long Duyệt Hồng liếc nhìn họ, giơ cao kính viễn vọng, quan sát nhất cử nhất động của Gnawa để kịp thời phát hiện đối phương gặp phải cái gì.

Giờ phút này, bốn người gốc các-bon đều được vũ trang đầy đủ, ba người mặc thiết bị khung xương quân dụng, một người mặc áo giáp thông minh sinh học loại hình "Tắc kè hoa".

Một người chính là Long Duyệt Hồng.

Họ đều không tiết kiệm điện, chỉ đợi tìm được kẻ địch là lập tức phát động tấn công.

Thông qua kính viễn vọng và công năng tương ứng trong thiết bị khung xương quân dụng, bốn thành viên của "Tổ điều tra cũ" nhìn thấy Gnawa nhanh chóng đi về phía trước.

Điều này chứng tỏ cho đến giờ dấu vết vẫn chưa bị gián đoạn, vẫn còn lưu lại trên mặt đất.

"Lão Gnawa đi vòng qua một đống đá..."

"Lão Gnawa tiến vào làng mạc bị bỏ hoang, lại đi xuyên qua..."

"..."

Rốt cuộc Tương Bạch Miên không nhịn được nữa, cắt ngang lời Thương Kiến Diệu:

"Không cần thuyết minh, chúng tôi đều nhìn thấy."

Thương Kiến Diệu thất vọng ngậm miệng lại, tiếc nuối vì bản thân không thể hưởng thụ đầy đủ nghề nghiệp bình luận viên này.

Tương Bạch Miên một lần nữa nhìn về phía Gnawa, sau đó dựa vào hệ thống truyền tin nội bộ trong thiết bị khung xương quân dụng nói:

"Lão Gnawa, ông dừng lại một chút, chúng tôi thay đổi vị trí."

"Ông càng đi về phía trước, góc độ bên này càng không nhìn rõ, hơn nữa khoảng cách cũng quá xa, không thích hợp để hỗ trợ cho ông."

"Ông chú ý xung quanh, đề phòng chuyện bất trắc."

Sau khi nhận được câu trả lời của Gnawa, Tương Bạch Miên gọi đám người Long Duyệt Hồng, di chuyển đến vị trí giám sát thứ hai.

Vị trí giám sát này không được bố trí từ trước, bởi vì trước đó họ hoàn toàn không biết kẻ địch sẽ chạy về hướng nào, vừa rồi họ quan sát Gnawa lần theo dấu vết mới cố ý lựa chọn ra một vài điểm thích hợp, vị trí giám sát số hai này là một trong số đó.

Mấy người gốc các-bon của "Tổ điều tra cũ" đều có trang bị phụ trợ, không mất bao lâu đã di chuyển đến vị trí đã định.

Đó là một tháp nước.

Đám người Tương Bạch Miên đứng vững gót chân trên ban công nhỏ ở đỉnh thác nước, một lần nữa quan sát tình huống bên phía Gnawa.

Không có gì bất thường.

Gnawa tiếp tục cuộc hành trình truy lùng của mình.

Nhìn một lúc, trong đầu Long Duyệt Hồng hiện lên một cảnh tượng.

Đó là một hình ảnh hài hước trong tài liệu giải trí của thế giới cũ.

Hắn thấp giọng chia sẻ cảm nhận của mình với Bạch Thần:

"Em có cảm thấy tình huống hiện giờ giống trong bộ phim kia không? Một đám người vây xem, một người làm việc."

"Quả thật là có chút giống!" Bạch Thần còn chưa nói gì, Thương Kiến Diệu tai nghe tám hướng đã bày tỏ tán thành.

Anh cảm thán:

"Lão Gna đáng thương."

Nói cứ như trong số những người vừa cổ vũ cho lão Gna không có anh vậy... Tương Bạch Miên không nói câu mỉa mai này ra khỏi miệng.

Qua một hồi, Gnawa đi chậm lại.

Đến chỗ này, vết tích hình như càng ngày càng ít, càng ngày càng khó phân biệt.

Việc này không làm khó được Gnawa, ông ta dựa vào các module phụ trợ, các loại thiết bị, lần theo dấu vết, di chuyển từng chút về phía trước.

Không biết qua bao lâu, lúc màn đêm sắp buông xuống, Gnawa dừng bước, chỉ vào một toà nhà phía trước, nói:

"Kẻ địch chắc hẳn đã vào chỗ đó."

Toà nhà này thuộc về một thị trấn nhỏ bên cạnh Konimis, gần lối ra phía Bắc.

Nó vốn là tòa nhà cao nhất khu vực này, sau đó được cải tạo giống như trạm gác.

"Cứ cho nổ cả tòa nhà, thế nào?" Thương Kiến Diệu "thâm độc, cay nghiệt" đưa ra ý kiến.

Gnawa thành thực đáp lại:

"Theo tôi kiểm tra, bên trong không có sinh vật sống."

"Sao ông không nói sớm?" Thương Kiến Diệu "thích mới mẻ" tỏ ra thất vọng.

"Đã bỏ đi từ lâu? Là cái bẫy?" Tương Bạch Miên lầm bầm hai câu, lệnh cho Gnawa: "Lão Gnawa, ông tiến vào kiểm tra một chút, cẩn thận đấy."

"Được." Gnawa từ trước đến nay luôn nghe theo mệnh lệnh.

Sau đó ông ta dựa vào hệ thống truyền tin nội bộ, liên tục nói vào tai đám người Thương Kiến Diệu:

"Tầng dưới cùng có dấu vết con người sinh sống, rất mới..."

"Họ còn chăn nuôi động vật..."

"Khoảng bùn đất bên ngoài cửa sổ đằng sau nhà có mùi phân bốc lên..."

"Tìm được một nhà kho, bên trong có chút vật tư, nhưng không nhiều lắm, có dấu vết vận chuyển..."

"Tầng dưới cùng có điểm quan sát, có thể nhìn thấy con đường tiến vào Konimis ở miệng núi phía Tây."

"Bước đầu phán đoán, nơi này từng có ba đến bốn người sinh sống, còn thêm một động vật có hình thể rất lớn..."

"Phía đông của tòa nhà tìm thấy vết bánh xe khá rõ ràng, có lý do tin rằng, mấy giờ trước, người nơi này đã mang theo phần lớn vật tư, vội vàng bỏ đi, phương hướng là khu trung tâm thành phố Konimis."

Tương Bạch Miên chăm chú lắng nghe, cau mày lại.

Cô lẩm bẩm:

"Việc này không khoa học..."

"Viện nghiên cứu Số 8 chỉ có một vài người như vậy ở Konimis? Hơn nữa người bị bọn mình đánh bị thương là nòng cốt số một số hai..."

Trong nhận thức của cô, viện nghiên cứu Số 8 ít nhất phải có mấy chục người ở Konimis, phụ trách xử lý người đến điều tra, canh gác khu vực chồng chéo với "Thế giới mới", trong đó, người thức tỉnh cấp bậc "Hành lang tâm linh" một bàn tay cũng không đếm hết được, hơn nữa còn mang theo vật phẩm có thể liên hệ trực tiếp với cường giả "Thế giới mới" của Viện nghiên cứu Số 8.

Nào ngờ, theo Gnawa nói, nơi này chỉ có ba bốn người và một sinh vật họ mèo màu đen to lớn, đồng thời vì vị tập kích "Tổ điều tra cũ" bị thương nặng nên đã lựa chọn vội vã rời đi, chứ không tổ chức lực lượng mạnh mẽ hơn để bao vây tiêu diệt.

"Chẳng lẽ đây không phải là người của Viện nghiên cứu Số 8?" Long Duyệt Hồng lẩm bẩm.

"Không đâu, đặc phái viên chúng ta bắt được đã xác định viện nghiên cứu Số 8 làm cách ly ở chỗ này, chắc chắn sẽ để người lại canh giữ." Bạch Thần lắc đầu.

Tương Bạch Miên "ừm" một tiếng:

"Còn có sự tồn tại của sinh vật họ mèo to lớn kia, không thể trùng hợp như vậy."

Lúc này, Thương Kiến Diệu mỉm cười, giọng nói đồng thời truyền vào tai Tương Bạch Miên, Long Duyệt Hồng, Bạch Thần và Gnawa ở phía xa xa:

"Đáp án rất đơn giản."

"Viện nghiên cứu Số 8 không quá coi trọng nơi này, chỉ phái một tiểu đội đến trông coi."

"Vì sao không quá coi trọng? Là vì người từ ngoài tiến vào khu trung tâm thành phố Konimis, về cơ bản giống như đã tử vong, hoặc biến thành "Vô tâm giả", có rất ít người có thể sống sót ra ngoài, mà những người này hoặc ít hoặc nhiều đều được Chấp tuế phù hộ, viện nghiên cứu Số 8 cũng chẳng thể để ý đến được..."

Anh lặp lại những gì đã thảo luận với Gnawa lúc trước.

Tương Bạch Miên gật đầu, nói như có điều suy nghĩ: "Suy đoán này rất hợp lý, nhưng vấn đề là, trong tình huống như vậy, vì sao viện nghiên cứu Số 8 còn phải phái một tiểu đội như vậy canh giữ ở Konimis? Chê người thức tỉnh cấp bậc "Hành lang tâm linh" quá đông sao?"

"Rốt cuộc họ đang "canh giữ" điều gì?"

"Việc này phải hỏi bọn họ." Thương Kiến Diệu thành khẩn trả lời.

Lúc này Tương Bạch Miên dựa vào hệ thống truyền tin nội bộ, nói với Gnawa:

"Lão Gnawa, ông đuổi theo vết bánh xe, xem những người đó đi đâu."

Gnawa lần theo dấu vết, đuổi đến sát rìa khu trung tâm thành phố Konimis.

Sau khi màn đêm buông xuống, nơi này tối đến mức giơ tay không thấy năm ngón, liếc nhìn lại, ở sâu bên trong dường như có sự tồn tại nguy hiểm nào đó đang ngủ say.

Quan sát một hồi, Gnawa nói với Thương Kiến Diệu đang theo dõi cách đó mấy cây số:

"Hình như nhóm người kia đi vào khu trung tâm thành phố, họ không sợ bị mắc "Bệnh vô tâm" sao?"

Tương Bạch Miên, Long Duyệt Hồng và Bạch Thần không dám đến quá gần chỗ này, chỉ có thể phái Thương Kiến Diệu đến trợ giúp.

"Chưa biết chừng họ cũng có ai đó phù hộ." Thương Kiến Diệu không cảm thấy kinh ngạc, thờ ơ nói.

Đợi đến khi anh và Gnawa quay trở về chỗ của tiểu đội, báo cáo chuyện này, Tương Bạch Miên cân nhắc một chút rồi nói:

"Nơi này có quá nhiều điều bí ẩn, mà lượng điện dự trữ của chúng ta sắp xuống thấp hơn vạch an toàn rồi."

"Tiếp theo đi đến phạm vi thế lực của "Đoàn bạch kỵ sĩ", bổ sung năng lượng, sau đó lại tới đây, thăm dò thêm một bước nữa."

Theo "Tổ điều tra cũ" biết, điểm tụ cư nhân loại của "Đoàn bạch kỵ sĩ" cách nơi này gần nhất chính là pháo đài Guest mà đội ngũ "Vô căn giả" lúc trước xuất phát ở đấy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận