Trường Dạ Dư Hỏa

Chương 994: Tập hợp

Sát ranh giới khu trung tâm thành phố, Konimis.

Gnawa và Thương Kiến Diệu mặc thiết bị khung xương quân dụng băng qua một cây cầu vượt, đi về phía vùng ngoại ô.

Họ không trở về bằng đường cũ, toàn bộ hành trình Thương Kiến Diệu đều che giấu ý thức nhân loại, tránh bị các thành viên của viện nghiên cứu Số 8 do sinh vật họ mèo to lớn kia gọi tới phát hiện ra.

Thương Kiến Diệu "lỗ mãng" có đề nghị để một người phản phục kích, nhưng còn chưa tiến vào quy trình biểu quyết đã bị các Thương Kiến Diệu khác hủy bỏ, bởi vì hiện giờ họ không rõ lắm rốt cuộc viện nghiên cứu Số 8 phái bao nhiêu người đến Konimis, tổng thể thực lực như thế nào.

Cho dù các cường giả "Thế giới mới" như "Phó viện trưởng", "Giáo sư Lý" không bị khiêng từng vị đến đây, ngủ say ở bên này, tọa trấn một phương, chỉ cần hai ba người thức tỉnh thăm dò sâu trong "Hành lang tâm linh" cũng đủ cho "Tổ điều tra cũ" đi đời rồi.

Đi mấy bước trong khu đồng ruộng hoang vu, Thương Kiến Diệu bỗng nhiên quay đầu, bật cười ha ha.

"Làm sao vậy?" Là người máy thông minh, tính tình Gnawa khá tốt.

"Không, không phải câu này." Thương Kiến Diệu nhìn về phía Gnawa, đợi ông ta có thể đọc hiểu ý mình.

"Không phải câu này cái gì?" Gnawa tỏ ý không hiểu.

Thương Kiến Diệu chỉ hận rèn sắt không thành thép, đáp lại:

"Vào những thời điểm thế này, ông nên hỏi là "vì sao lại cười"."

Gnawa vội vàng kiểm tra câu này trong kho số liệu, nói như hiểu ra:

"Anh hi vọng tôi phối hợp với anh, tái hiện lại cảnh tượng kinh điển?"

"Đúng vậy!" Thương Kiến Diệu hướng dẫn từng bước: "Một con người chân chính không thể cứng nhắc, bảo thủ, phải tiến bộ, nắm giữ phong tục văn hó tương ứng, có thể tiếp lời những câu chuyện xu hướng mà bạn bè quăng ra."

Gnawa có ngoại hình tắc kè hoa gật gật cái cổ, biết điều hỏi lại:

"Vì sao lại cười?"

Thương Kiến Diệu lại cười ha ha, đáp:

"Tôi cười người của viện nghiên cứu Số 8 ngu ngốc cứng nhắc, lại không ôm cây đợi thỏ ở mấy lối ra chính của thành phố, mai phục chúng ta."

"Lẽ nào họ cho rằng chúng ta nhất định sẽ chọn đường cũ quay về sao?"

"Có lẽ họ chỉ là thiếu nhân lực, chỉ có thể lựa chọn ngăn cản trên con đường mà chúng ta có khả năng chọn nhất." Gnawa phân tích tình hình trước mắt.

Thương Kiến Diệu chẹp miệng cười nói:

"Nếu thật sự như ông nói, vấn đề của họ chính là chỉ phái ra vài người như thế để canh chừng Konimis."

"Không đủ nhét kẽ răng!"

"Quá kiêu căng ngạo mạn."

Nói đến đây, Thương Kiến Diệu giơ tay phải lên, để mặt ngoài của súng trường "Chiến sĩ điên cuồng" cọ vào cằm, lẩm bẩm như tự nói:

"Cũng có khả năng họ cho rằng người đi sâu vào trong trung tâm Konimis hoàn toàn không thể toàn thân trở ra, hoặc là chết, hoặc là trở thành "Vô tâm giả", cho nên dứt khoát không phái nhiều người ta tới chặn đường, mai phục."

"Con mèo lớn kia theo dõi chúng ta chỉ là muốn xác nhận xem chúng ta có thực sự vào sâu trong khu trung tâm thành phố, khu vực nguy hiểm nhất hay không."

Gnawa có chút nghi vấn với câu nói này:

"Nhưng bất cứ chuyện gì cũng không phải là tuyệt đối, luôn có người đi sâu vào khu trung tâm thành phố rồi lại sống sót trở ra, ví dụ như anh."

"Mà giống như anh, hẳn là không chỉ có một trường hợp, bao nhiêu năm qua, xuất hiện dăm ba tình huống tương tự cũng là chuyện rất bình thường.

Thương Kiến Diệu mỉm cười:

"Vậy ông nói xem, vì sao tôi có thể nguyên vẹn không tổn hại gì đi ra?"

"Đêm dài đằng đẵng, Tư Mệnh phù hộ." Lúc này Gnawa vô cùng phối hợp: "Cũng có thể là "Nam mô a nục Đa La tam miệu tam bồ đề", hoặc là "chí nhân vô kỷ, thế giới mới đang ở trước mắt"."

Thương Kiến Diệu thỏa mãn gật đầu:

"Cho nên, lúc trước những người có thể sống sót ra ngoài giống tôi và ông, xác suất cao cũng là vì nhận được phù hộ của Chấp tuế."

"Đối mặt với mục tiêu được Chấp tuế phù hộ, người của viện nghiên cứu Số 8 làm sao dám tùy tiện phục kích, không sợ gặp phải chuyện bị "U Cô" dọa sợ hỏng cả người như "Tiến sĩ" sao?"

Gnawa hoàn toàn hiểu ý mà Thương Kiến Diệu muốn bày tỏ:

"Chết ở bên trong thì không cần để ý, sống ra ngoài thì không để ý được, đúng không?"

Bang bang bang, Thương Kiến Diệu dùng cằm gỗ vào súng trường "Chiến sĩ điên cuồng" để thay cho vỗ tay.

Anh còn nói thêm:

"Vấn đề bây giờ là, nếu không cần thiết phải để ý, vậy tại sao viện nghiên cứu Số 8 còn phái người tới, cho mèo lớn đi tuần tra?"

"Thiếu điều kiện cần, khó hoàn thành phân tích." Gnawa thành thật trả lời.

Thương Kiến Diệu không cười nói về viện nghiên cứu Số 8 với Gnawa nữa, quay trở về nơi có bầu trời ngày càng sáng sủa.

Lúc đến gần khu rừng kia, họ một trước một sau dừng lại.

Gnawa dừng lại trước, Thương Kiến Diệu dừng lại sau.

"Thay đổi địa điểm tập hợp..." Thương Kiến Diệu nhìn ám hiệu mà đồng đội để lại, cảm khái một câu.

Gnawa cho cái cổ quay một vòng, sau đó lại quay ngược trở về:

"Đám người Đại Bạch hẳn là đã gặp một vài chuyện, cần thay đổi nơi đóng quân."

"Tôi lại bỏ lỡ rồi!" Thương Kiến Diệu nói với vẻ vô cùng đau đớn và thất vọng: "Sớm biết vậy hôm nay đã ở lại rừng cây này, để lão Gnawa ông một mình thăm dò khu trung tâm thành phố Konimis."

Lúc nói chuyện, anh và Gnawa dựa vào gợi ý của ký hiệu, đi vòng qua rừng cây từ phía xa, đến địa điểm gặp mặt thứ hai đã được định từ trước.

Ở một nơi kín đáo trong núi, họ thành công tập hợp với Tương Bạch Miên, Long Duyệt Hồng và Bạch Thần.

Đợi Tương Bạch Miên kể lại vụ việc nhóm người mình gặp phải, Thương Kiến Diệu lấy ra chiếc loa nhỏ nền xanh mặt đen ra, vui mừng vỗ lên nó:

"Ngươi lập công rồi!"

"Không hổ là thành viên của "Tổ điều tra cũ"!"

Không đợi đám người Long Duyệt Hồng mở miệng, anh đã đề nghị với vẻ vô cùng hăng hái:

"Bây giờ lần theo dấu vết, tìm ra căn cứ, tập kích lại?"

"Không vội." Tương Bạch Miên ngẩng đầu nhìn sắc trời: "Lúc đầu luôn phải cảnh giác nhất, hơn nữa, trời vẫn còn đang sáng."

Cô lại hỏi thăm:

"Hai người có phát hiện gì ở khu trung tâm thành phố không?"

"Hai người có làm chuyện gì, khiến cho toàn bộ Konimis xảy ra sự biến hóa không?"

"Có!" Các Thương Kiến Diệu mồm năm miệng mười kể lại chuyện đã xảy ra, Gnawa phụ trách bổ sung chỗ còn thiếu.

Long Duyệt Hồng càng nghe càng trở nên nghiêm túc, cuối cùng tổng kết:

"Konimis và "Thế giới mới" xuất hiện sự chồng chéo, càng đi sâu vào trong, tình huống chồng chéo càng nghiêm trọng?"

"Cũng gần như thế." Thương Kiến Diệu phán đoán với chút kỳ vọng: "Chưa biết chừng ở chỗ căn nguyên của vấn đề, sẽ có một cánh cửa nối đến "Thế giới mới", cánh cửa trên Đất Xám chứ không phải trong "Hành lang tâm linh"."

Bạch Thần nhíu mày nói:

"Konimis mới bị hủy diệt hơn mười năm trước, lúc trước không hề biểu hiện ra dấu vết có cánh cửa "Thế giới mới", mà lúc đó, thậm chí còn sớm hơn, lời đồn trên Đất Xám ẩn giấu một lối đi thông đến "Thế giới mới", cũng không phải là chỉ Konimis đâu nhỉ?"

"Ai nói chỉ có một cánh cửa nối đến "Thế giới mới"?" Thương Kiến Diệu cười nói: "Tai họa hủy diệt Konimis lúc đó chưa biết chừng đã tạo ra một cánh cửa dẫn đến "Thế giới mới"."

Bạch Thần gật đầu, cảm thấy tình huống này quả thật có khả năng nhất định.

Tương Bạch Miên "ừm" một tiếng:

"Đội ngũ điều tra nguyên nhân thế giới cũ bị hủy diệt lúc trước đến Konimis, chắc chắn là vì bản thân nơi đây tồn tại vấn đề nhất định, ẩn chứa đầu mối khá quan trọng."

Ý cô là chỉ "Tổ điều tra cũ" của cha Thương Kiến Diệu.

"Là vấn đề gì, đầu mối gì đây?" Gnawa hỗ trợ chỉ ra trọng điểm.

Không ai trả lời được.

Ngay cả Thương Kiến Diệu cũng chỉ thở dài, nói:

"Tạm thời không tìm được người sống sót."

Nói đến đây, anh đột nhiên lại phấn khởi, nhìn về phía nội thành Konimis, nói:

"Ngoại trừ dùng đầu đạn hạt nhân, làm cách nào để giải quyết vấn đề Konimis và "Thế giới mới" chồng chéo?"

"Tiếp cận căn nguyên vấn đề, tập trung tất cả lượng điện, phá hủy hiện tượng chồng chéo?" Long Duyệt Hồng thử thăm dò.

Gnawa nhắc nhở:

"Lượng điện hiện giờ của chúng ta không đủ."

"Ừm, có thể cân nhắc đến việc đi vào phạm vi thế lực "Đoàn bạch kỵ sĩ", sạc đầy tất cả pin." Tương Bạch Miên lại một lần nữa nhìn về phía bầu trời: "Nếu có thể dẫn sấm sét của mùa hè tới, dẫn thẳng vào khu nội thành Konimis, thì mọi việc đơn giản rồi. Tôi nhớ thế giới cũ có vũ khí cùng nguyên lý với thời tiết, đáng tiếc hiện giờ không có thế lực nào có thể tạo ra."

Cô "ơ" một tiếng, tiếp tục nói:

"Hơn nữa, nếu thực sự muốn phá hủy toàn bộ môi trường điện từ trong Konimis, chúng ta rất khó điều tra ra năm đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì."

Hiện giờ, chỗ sâu trong khu nội thành Konimis, hình ảnh của quá khứ đang không ngừng tái hiện.

"Đúng vậy." Thương Kiến Diệu lựa chọn phụ họa.

Tương Bạch Miên trầm ngâm một lát rồi nói:

"Thực ra, cũng có khả năng không kích thích đến vòng xoáy, tới gần căn nguyên của vấn đề."

"Làm như thế nào?" Hai mắt Thương Kiến Diệu sáng lên.

Tương Bạch Miên giải thích:

"Ở khu vực sát rìa thành phố, lúc hai người gặp phải Flora, Barnard, họ lại không nhìn thấy hai người, cũng không nghe được hai người nói, thậm chí đến khi hai người đến gần, mới cảm ứng được ý thức nhân loại tương ứng, mà người đàn ông ngồi trong thư viện kia, lúc hai người đi ngang qua, dường như có thể trực tiếp nhìn thấy hai người, hoặc nên nói là cảm ứng ý thức nhân loại."

"Nói một cách đơn giản, tôi nghi ngờ càng đến gần căn nguyên của vấn đề, tình huống chồng chéo sẽ càng rõ rệt, cường giả đang ở "Thế giới mới" cũng dễ dàng quan sát được cảnh tượng của Konimis ở xung quanh."

"Ban đầu, không nhìn thấy, không nghe được, phải gần trong gang tấc mới cảm ứng được, càng về sai, ở trong khoảng cách nhất định là có thể nhìn thấy, nghe thấy, cảm ứng được..."

"Cho nên, nếu lúc đó hai người lựa chọn đi vòng ra xa bên ngoài quảng trường, xác suất cao là không kinh động đến người đàn ông ngồi ở thư viện kia, sau này lúc gặp phải hình chiếu tương tự, cũng có thể xử lý như vậy, chỉ là càng tới gần căn nguyên của vấn đề, càng phải cẩn thận, dự phòng đủ năng lượng, thà đi đường vòng chứ không tiết kiệm năng lượng.'

"Có lý." Gnawa nói: "Nhưng đến chỗ sâu nhất rồi, sợ rằng biện pháp này không thực hiện được, chắc hẳn ở nơi đó chỗ nào cũng có hình chiếu, làm sao đi vòng qua được."

Tương Bạch Miên khẽ gật đầu, nói:

"Lúc đó, "Này" hẳn là có thể cảm ứng trực quan vòng xoáy, xác định căn nguyên vấn đề nằm ở đâu."

Bốp bốp bốp, Thương Kiến Diệu đã cất chiếc loa nhỏ và dây chuyền "Thiên sứ sinh mệnh" đi, dùng hai tay để vỗ.

Anh cũng cởi thiết bị khung xương quân dụng ra, để tiết kiệm điện.

Thảo luận vấn đề này một hồi, "Tổ điều tra cũ" bắt đầu ăn lương khô, uống nước trắng, chuẩn bị tinh thần và thể lực cho việc lần theo quỹ đạo tìm ra người của viện nghiên cứu Số 8.

Konimis bị viện nghiên cứu Số 8 kiểm soát, cho nên đám người Tương Bạch Miên cho rằng người tập kích lúc trước sẽ không thuộc về thế lực khác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận