Trường Dạ Dư Hỏa

Chương 778: Phim tình cảm?

Tương Bạch Miên cũng liên hệ lời của Từ Đại Đồng và những gì đội ngũ của mình gặp phải với nhau.

Hai bên rõ ràng đến cùng một chỗ, vì sao những gì nhìn thấy lại khác biệt?

Hơn nữa "Tổ điều tra cũ" rời công ty thực phẩm Số 2 không bao lâu, người của "Quân cứu thế" rõ ràng là đến từ một hướng khác, điều này chứng tỏ họ thăm dò trước, sau đó "Tổ điều tra cũ" mới đến, cửa chính của tòa nhà bị đổ nát cũng không thể nào quay ngược thời gian trở về nguyên vẹn như lúc ban đầu.

Ở giữa nhất định tồn tại vấn đề gì đó!

Lúc Tương Bạch Miên giơ tay lên sờ ốc tai sinh vật của mình, Thương Kiến Diệu vừa mới vẫy tay cười nhạo đám người Từ Đại Đồng:

'Không phải các anh đi nhầm chỗ rồi đấy chứ? Coi nơi khác là công ty thực phẩm Số 2?"

Từ Đại Đồng ra hiệu cho Lê Thủ Nghĩa đỗ xe vào một bên, mình thì đẩy cửa đi xuống, nói:

"Không phải là tòa nhà chưa bị đổ nát ở hướng kia sao?"

Anh ta chỉ về nơi mà "Tổ điều tra cũ" vừa từ đó đi ra.

Tương Bạch Miên liếc nhìn Bạch Thần, ý bảo cô cũng đỗ xe lại.

Sau đó, Tương Bạch Miên đi xuống, đứng cách một đoạn hỏi Từ Đại Đồng:

"Anh có thể miêu tả lại tình huống nơi đó không?"

Từ Đại Đồng là người có kinh nghiệm phong phú, lập tức nhận ra có điều bất thường, anh ta nhặt ra các trọng điểm mà bản thân nhìn thấy trong công ty thực phẩm Số 2, miêu tả lại một lần.

Ngoại trừ cửa chính bị họ làm sập, những nơi khác đều giống hệt như những gì mà "Tổ điều tra cũ" nhìn thấy.

"Các anh quả thực không bị lạc đường." Thương Kiến Diệu cũng xuống xe, nói có chút vui mừng.

Tương Bạch Miên trầm ngâm một lúc rồi nói:

"Công ty thực phẩm Số 2 mà chúng tôi nhìn thấy có chút khác biệt với chỗ mà các anh đã đến, bây giờ chúng tôi định quay trở lại xác nhận một chút."

"Đi cùng nhau nhé?" Từ Đại Đồng đề nghị.

Tương Bạch Miên suy nghĩ một chút rồi nói:

"Được."

Cô lại hỏi một câu:

"Các anh chỉ đi một chiếc xe?"

Trên xe chỉ có bốn người.

Từ Đại Đồng gật đầu:

"Những người khác đợi giao dịch ở chợ Đá Đỏ, đến cũng không có ích gì, hành động kiểu này cần nhân số ít mà tinh, tiện cho việc rút lui."

Ừm, di chuyển mang tính chiến lược... Long Duyệt Hồng thầm giúp anh ta bổ sung một câu.

Tương Bạch Miên không dài dòng thêm nữa, lại lên xe, bảo Bạch Thần lái trở về công ty thực phẩm Số 2.

Chiếc xe tối màu của "Quân cứu thế" vẫn duy trì một khoảng cách, đi theo sau họ.

Qua một hồi, tòa nhà "Công ty thực phẩm Số 2 thành phố Thiết Sơn" vẫn đứng sừng sững trong khu phế tích chỉ là mất đi bảng hiệu, một lần nữa xuất hiện trước mắt mấy thành viên của "Tổ điều tra cũ".

Trên bề mặt tòa nhà có rất nhiều cây leo màu xanh biếc, để lại một ít dấu vết khô vàng, rất có cảm giác đìu hiu tan hoang.

Lúc này đám người Tương Bạch Miên không quan tâm đến cái đó, mà là cửa chính.

Họ ngưng mắt nhìn lại, thấy nơi đó đã bị sụp đổ gần như toàn bộ, tạo thành đống phế liệu, cần phải vượt qua nó mới có thể đi vào trong công ty thực phẩm.

Mà lúc vừa rồi "Tổ điều tra cũ" vào thăm dò, nó rõ ràng vẫn còn nguyên vẹn!

Nhất thời Long Duyệt Hồng có cảm giác mình vừa mơ một giấc mơ.

Giấc mơ này bắt đầu từ lúc họ tiến vào khu phế tích thành phố Thiết Sơn, kéo dài cho đến khi họ gặp được người của "Quân cứu thế".

Tương Bạch Miên ổn định tinh thần, xoay người, cao giọng hỏi đám người Từ Đại Đồng:

"Các anh tới đây vào lúc nào?"

Từ Đại Đồng nhanh chóng đưa ra đáp án:

"Buổi sáng hôm qua!"

Buổi sáng hôm qua, cửa chính của "Công ty thực phẩm Số 2 thành phố Thiết Sơn" đã bị đổ sập.

Nghe thấy câu trả lời này, mấy thành viên của "Tổ điều tra cũ" đồng thời rơi vào im lặng.

Một lát sau Bạch Thần không kiềm chế được, thấp giọng tự nói:

"Rốt cuộc chúng ta vừa thăm dò nơi nào..."

Tương Bạch Miên lấy lại tinh thần, nhìn về phía Gnawa:

"Lão Gnawa, lúc ấy ông có phát hiện ra điều gì bất thường không?"

"Không có." Gnawa lắc đầu trả lời: "Tôi thấy cửa chính vẫn còn nguyên vẹn, hơn nữa trong quá trình chúng ta đi vào, cũng không phải vượt qua chướng ngại vật gì."

Từ Đại Đồng nghe thấy người máy thông minh này nói chuyện, đã hiểu đại khái đội ngũ của Tiết Thập Nguyệt gặp phải chuyện gì.

Anh ta cân nhắc rồi nói:

"Có lẽ các cô vừa đến gần khu vực này đã kích hoạt sự dị thường nào đó, tiến vào ảo ảnh."

"Có lẽ." Tương Bạch Miên không phản bác.

Cô nhìn quanh một vòng, ngăn lại Thương Kiến Diệu đột nhiên hăng hái, nói với đám người Từ Đại Đồng:

"Tình huống cụ thể như thế nào còn cần điều tra, nhưng bây giờ trời sắp tối rồi, chúng tôi định rút lui khỏi khu phế tích này trước, sáng mai rồi quay lại."

"Rất lý trí." Từ Đại Đồng khen một câu: "Chúng tôi cũng lên kế hoạch như vậy."

Tương Bạch Miên ngẩng đầu nhìn sắc trời, lại hỏi thêm một câu:

"Sau khi thăm dò công ty thực phẩm Số 2, các anh đã đi đâu?"

"Chúng tôi đang tìm tòa nhà chính quyền, hi vọng có thể lấy được tư liệu kiến trúc và bản đồ quy hoạch cải tạo thành phố cũ, điều tra xem Montes đã từng gặp qua chuyện bất thường nào ở chỗ này." Từ Đại Đồng thành thật trả lời.

Chuyện của Montes được "Tổ điều tra cũ" nói lại cho đám người của "Quân cứu thế" biết trong hai lần bổ sung thông tin cho nhau về sau này, nhưng cũng không nói quá rõ ràng tỉ mỉ, họ chỉ nói chủ nhân đầu tiên của "Chiếc thuyền Noah ngầm" từng đi qua thành phố Thiết Sơn, tham gia vào hạng mục cải tạo thành phố cũ, sau khi thế giới cũ bị hủy diệt đã thức tỉnh năng lực thuộc về lĩnh vực "Bồ Đề".

Trong mắt đám người Từ Đại Đồng đã biết "Công ty thực phẩm Số 2 thành phố Thiết Sơn" là thánh địa Phật môn, sự liên hệ này quả thực đủ để nghi ngờ, là một phương hướng điều tra quan trọng.

"Tìm được chưa?" Đối với chuyện này, Tương Bạch Miên cũng cảm thấy hứng thú.

"Tìm thì tìm được rồi." Từ Đại Đồng cười khổ: "Nhưng không có thu hoạch gì, các thợ săn di tích từng đến nơi này thực sự quá nhiều, đã càn quét sạch sẽ chỗ đó."

Các thứ như bản đồ quy hoạch, tài liệu kiến trúc đều có thể dùng để nhóm lửa và chùi mông, ổ cứng lưu trữ số liệu điện tử của chúng lại là tài nguyên có thể thu hồi để giao dịch.

"Ôi..." Thương Kiến Diệu ở bên cạnh thở dài, tỏ vẻ tiếc nuối rất nhập tâm.

Căn cứ vào việc nhìn mặt đoán ý và suy luận logic, Tương Bạch Miên cho rằng Từ Đại Đồng không nói dối, cô lật cổ tay xem đồng hồ điện tử, nói:

"Sau khi xác nhận vào ngày mai, chúng tôi có một vài thông tin có thể chia sẻ với các anh."

Sau khi trao đổi thêm về chỗ đặc biệt của "Vô tâm giả" cao cấp đã tập kích đội ngũ "Quân cứu thế", "Tổ điều tra cũ" tạm biệt đám người Từ Đại Đồng, hẹn sáng mai mười giờ tập trung ở cửa công ty thực phẩm.

Dưới bóng đêm thâm trầm, bên ngoài khu phế tích thành phố Thiết Sơn, trong một khe núi kín đáo.

"Tổ điều tra cũ" ăn tối xong, vây quanh bên đống lửa, thảo luận những gì xảy ra và thu hoạch được trong buổi chiều.

"Bước đầu nghi ngờ đây là ảo ảnh, ngày mai thăm dò thêm rồi tính." Tương Bạch Miên tóm lược những chỗ kỳ dị: "Hiện giờ, chúng ta cần suy tính xem Cát Tuấn Phi là ai, vì sao người nhập xác Lưu Lộ lại muốn xé rách ảnh và phần giới thiệu của anh ta."

Thương Kiến Diệu đã nghĩ ra từ sớm, lập tức nói không kịp chờ đợi:

"Cát Tuấn Phi và Lưu Lộ từng là người yêu, nhưng anh ta ngoại tình với người khác, bỏ rơi Lưu Lộ."

"Kẻ nhập xác Lưu Lộ kia xé nát ảnh chụp là để trút giận thay cô ta, hoàn thành tâm nguyện cho cô ta, loại trừ chấp niệm cho cô ta, kết thúc vòng nhân quả này, hoàn toàn tiếp nhận cơ thể..."

Đám người Tương Bạch Miên nghe nửa đoạn đầu còn cảm thấy tuy rằng hơi sến sẩm một chút, nhưng vẫn có thể tính là một khả năng, nhưng sau đó lại một lần nữa xác nhận, suy nghĩ của tên này không thể dùng lẽ thường phán đoán, anh ta nói một lúc từ phim tình cảm đô thị biến thành phim tu tiên huyền ảo.

Đợi Thương Kiến Diệu ào ào nói hết, Long Duyệt Hồng ngập ngừng nói:

"Thu hoạch lần này chưa chắc đã có tác dụng, chỗ chúng ta đi vào không biết có phải là công ty thực phẩm Số 2 thật không."

"Cứ giả thiết trước đã." Tương Bạch Miên nhấn mạnh.

Long Duyệt Hồng "a" một tiếng:

"Tôi lại có suy đoán khác."

"Một, Cát Tuấn Phi chính là người đã nhập xác Lưu Lộ, anh ta tiêu hủy ảnh và phần giới thiệu của mình là để giữ bí mật, nhưng tổ trưởng từng nói, vẻ mặt của Lưu Lộ lúc đó rất vặn vẹo, mang theo cảm giác căm hận, chi tiết này không đúng lắm."

"Hai, lúc trước Tiểu Bạch từng suy đoán, người nhập xác Lưu Lộ kia có tình cảm kỳ lạ nhất định với cô ta."

"Tôi nói không phải ý đó, là do vị kia nhập xác lâu ngày, lại là lần đầu tiên, đương nhiên sẽ sinh ra tình cảm kỳ diệu đối với cơ thể, Lưu Lộ mà Đại Bạch và "Này" nhìn thấy lúc đó hẳn là vừa bị nhập xác không lâu, nếu không thì không đến mức nhìn bảng giới thiệu nhân viên lâu đến như vậy." Bạch Thần ngắt lời Long Duyệt Hồng: "Nhưng suy đoán của anh cũng không sai, có lẽ vị kia trước khi nhập xác đã có tình cảm nhất định với Lưu Lộ, cho nên lúc thế giới cũ bị hủy diệt anh ta trực tiếp lựa chọn Lưu Lộ khi ấy đã trở thành "Vô tâm giả", hy vọng có thể để cô ta và tính mạng của mình được tiếp tục kéo dài."

Tương Bạch Miên chợt có linh cảm, phân tích tiếp:

"Cho nên, anh ta chưa bao giờ cân nhắc đến việc thay đổi đối tượng nhập xác, không chiếm cơ thể của chủ nhân căn phòng "522", cho đến khi cơ thể của Lưu Lộ hoàn toàn mất đi hoạt tính."

"Ừm... Kết hợp với nửa câu trước của "Này", có lẽ Lưu Lộ và Cát Tuấn Phi thực sự là người yêu, sau khi người thích Lưu Lộ kia nhập xác, nhìn thấy ảnh chụp của tình địch, đương nhiên sẽ căm thù đến tận xương tủy, xé nát nó ngay tại chỗ."

"Việc này ăn khớp với vẻ mặt căm hận, vặn vẹo mà Lưu Lộ để lộ ra lúc ấy."

Nói đến đây, Tương Bạch Miên dừng một chút rồi nói:

"Như vậy, dường như có thể thêm con trai của Lý Cẩm Long và Phạm Văn Tư - người thực vật được đưa đến một bệnh viện nào đó ở phía Bắc tiến hành điều trị kiểu mới - vào trong này."

Hai mắt Bạch Thần sáng lên:

"Đúng vậy."

"Lúc trước có lẽ anh ta thực sự làm việc ở công ty thực phẩm Số 2, đồng thời thầm yêu Lưu Lộ, hoặc là hai bên lén lút yêu đương, chỉ kém lên giường, kết quả, lúc đó anh ta bị tai nạn giao thông, trở thành người thực vật..."

"Vài năm sau, trước khi thế giới cũ bị hủy diệt, anh ta dùng trạng thái nào đó quay về, một mặt đứng ở phía xa xem cha mẹ của mình, xác nhận tình huống của họ, mặt khác tới thành phố Thiết Sơn, theo dõi cuộc sống của Lưu Lộ, phát hiện sau khi tiến vào công ty, cô ta đã hẹn hò với Cát Tuấn Phi."

"Cát Tuấn Phi không những cướp bạn gái của anh ta, hơn nữa ảnh chụp còn chiếm vị trí cũ của anh ta, sau khi nhìn thấy, anh ta nổi giận không thể kiềm chế."

Tương Bạch Miên nghe vậy thì gật đầu lia lịa, có chút phấn khởi.

Tuy đây chỉ là suy đoán của Bạch Thần, nhưng khá hợp tình hợp lý, rất nhiều chi tiết đều xâu chuỗi lại!

Quả nhiên, chỉ có người tinh tế mới có thể đưa ra suy đoán như vậy... Tương Bạch Miên bất giác nghiêng đầu, nhìn về phía Thương Kiến Diệu, Long Duyệt Hồng và Gnawa, định hỏi xem họ có suy nghĩ khác nào không.

Ba tên này đều ngây người lắng nghe, mặt nghệt ra không theo kịp tiết tấu.

Thấy Tương Bạch Miên nhìn lại, Thương Kiến Diệu bất giác giơ hai tay lên.

Bốp bốp bốp, anh vỗ tay.
Bạn cần đăng nhập để bình luận