Trường Dạ Dư Hỏa

Chương 768: Cường giả tương phùng

Nghe Tương Bạch Miên giải thích xong, Long Duyệt Hồng dè dặt giơ cánh tay phải bằng sắt thép lên:

"Tổ trưởng, ý của tôi là, làm sao cô biết đám người kia muốn điều tra nguyên nhân thế giới cũ bị hủy diệt và năm đại thánh địa của Phật môn?"

Không phải tìm các quái núi để hỏi thăm tin tức về khu phế tích thành phố Thiết Sơn sao?

Tương Bạch Miên "ơ" một tiếng:

"Những vật phẩm có giá trị ở khu phế tích thành phố Thiết Sơn đều đã bị lấy sạch, một nơi có bí mật nhưng qua nhiều năm như thế có lẽ cũng chẳng còn lại gì, điều duy nhất đáng để thế lực lớn như "Quân cứu thế" phái người đi điều tra, hẳn là chỉ có thánh địa Phật môn công ty thực phẩm Số 2 này."

Là một trong những di tích thành phố được "khai phá" sớm nhất, khu phế tích thành phố Thiết Sơn đã bị người ta cày lên hết lần nọ đến lần kia, ngoại trừ "sự bất thường" chôn rất sâu trong công ty thực phẩm Số 2 liên quan đến các Chấp tuế lớn, những thứ khác không lý nào lại giấu được thành viên của các thế lực lớn và các thợ săn di tích.

"Mà điều tra thánh địa Phật môn, xác suất cao là để vạch trần bí mật của tầng lớp cấp cao, chưa chắc đã đơn thuần nhắm vào Phật môn." Tương Bạch Miên nói không chắc chắn lắm: "Đây là cách suy luận hợp lý nhất, nhưng cũng có thể tồn tại ngoại lệ, sau khi tiếp xúc với đám người kia thử thăm dò một chút xem sao."

Long Duyệt Hồng vẫn còn chút lo lắng:

"Tổ trưởng, cô không sợ họ rõ là người của "Quân cứu thế", sẽ ngầm hợp tác với viện nghiên cứu Số 8 à?"

"Nếu như chúng ta chia sẻ những thu hoạch trong công cuộc điều tra nguyên nhân thế giới cũ bị hủy diệt và căn nguyên của "Bệnh vô tâm" , chưa biết chừng sẽ dẫn tới họa sát thân."

Cho dù đám người kia không phải là đặc phái viên của viện nghiên cứu Số 8, cũng có khả năng sẽ tiết lộ thông tin của "Tổ điều tra cũ", để viện nghiên cứu Số 8 để ý nhiều đến bên này hơn, phái ra nhiều cường giả hơn để bịt đầu mối.

Tương Bạch Miên bật cười nói:

"Yên tâm, tôi không phải đồ ngu, vừa tới đã dốc hết tâm tư ngọn ngành ra cho người ta biết, đương nhiên phải thử từ từ, dựa vào tình huống rồi quyết định cái gì nói được, cái gì không."

"Nào, xuất phát thôi!"

Cô phất tay, xung phong bước ra khỏi phòng khách của tầng ngầm thứ hai, rẽ sang một hướng khác.

Bạch Thần và Long Duyệt Hồng do dự không lên tiếng, Thương Kiến Diệu thì mỉm cười.

Gnawa thành thực vội vàng hô lên:

"Nhầm đường rồi, thang máy ở bên kia!"

Tương Bạch Miên thuận tiện đeo mặt nạ tăng nhân thanh tú lên mặt.

Lúc này, Thương Kiến Diệu ghé sát vào bên cạnh Gnawa, "nói thầm" với ông ta:

"Đại Bạch đã thành người thức tỉnh, cái giá phải trả là "mù đường"."

Anh có cần phải lớn tiếng như thế không? Tương Bạch Miên nghiến răng nghĩ.

Sau khi Thương Kiến Diệu nói xong, lập tức đeo mặt nạ khỉ mặt lông mỏ nhọn lên, chạy về phía thang máy.

Tổn thương tinh thần của anh đã hồi phục được hơn nửa, trạng thái vào buổi sáng rất tốt.

Tương Bạch Miên ổn định tâm trạng, đi theo phía sau.

Hai hôm nay cô đã từ từ nhận ra một vấn đề: Một vị hoặc một vài vị trong số Thương Kiến Diệu có sở thích đóng vai, sau khi trở lại chợ Đá Đỏ, lại lấy mặt nạ khỉ ra, trở nên "hoạt bát" hơn...

"Mù đường là cái giá phải trả tương ứng với lĩnh vực "Gương Vỡ"?" Gnawa không bắt kịp tiết tấu của Thương Kiến Diệu, đành phải tìm Long Duyệt Hồng ở bên cạnh để thảo luận.

Biết là được, đừng nói ra, ông không phát hiện ra Đại Bạch đi nhanh hơn sao? Long Duyệt Hồng thầm lẩm bẩm một câu trong lòng, chỉ hận rèn sắt không thành thép.

Hắn lo Gnawa hỏi đi hỏi lại không ngừng, hoàn toàn bất đắc dĩ, dùng thái độ qua loa nhất gật đầu một cái, đáp lại một câu ngắn gọn:

"Ừ."

Bạch Thần đi bên cạnh họ, không biết đã mỉm cười từ lúc nào.

Năm thành viên của "Tổ điều tra cũ" đi thang máy đến đại sảnh của giáo đường, đã nhìn thấy Zug và mấy người bạn của hắn ta vái "U Cô" xong, đang định đi tìm các thành viên lẩn trốn của giáo phái Cảnh Giác để kết giao bạn bè với họ.

"Bạch Thần!" Zug mắt tinh nhìn thấy đám người Tương Bạch Miên.

Hắn ta nhiệt tình đến gần, bước chân cực nhanh.

Cô gái trang điểm màu khói Mộ Trì và thanh niên mặc áo sơ mi hoa Thiệu Lương theo sát đằng sau.

Sau khi đi đến trước mặt Bạch Thần, Zug liếc nhìn xung quanh, ánh mắt dường như ngừng lại trên người Gnawa.

Người máy thông minh cao một mét chín, khung kim loại ánh lên màu bạc đen, mặc quân phục màu xanh lục, mắt lóe ra ánh sáng đỏ, cũng đeo một chiếc mặt nạ ngựa thể hiện sự nhập gia tùy tục.

Zug kinh ngạc, trong đầu loé lên một suy nghĩ: Người máy thông minh cũng có thể trưởng thành, cao lớn lên?

Hắn ta nhớ người máy thông minh của Bạch Thần lúc trước cũng chỉ cao bằng cô, hơn nữa "màu da" không phải là màu bạc đen.

Sau đó, kiến thức nói cho Zug biết điều này là không thể nào.

Hắn ta bắt đầu nghi ngờ sở dĩ Bạch Thần có bạn đồng hành mới, bằng lòng rời khỏi khu vực quen thuộc, là vì người máy cũ của cô đã bị phá hủy.

... Hỏng rồi còn có thể sửa.

"Chào buổi sáng." Bạch Thần lịch sự, khách sáo nhưng xa cách, gật đầu với Zug.

Long Duyệt Hồng thấy thế, trái tim rơi trở về chỗ cũ.

Zug không đeo mặt nạ, mỉm cười nói như quen biết:

"Không ngờ các cô lại là hội trưởng danh dự của ủy ban quản lý "Chiếc thuyền Noah ngầm"."

Lúc này đại giáo chủ của "Bàn Tay Thân Thiện" Dello đã mặc thêm áo choàng trắng, đi đến bên cạnh họ

Thấy ông ta, Thương Kiến Diệu tiến lên hai bước.

Ánh mắt của anh từ đằng sau chiếc mặt nạ khỉ bắn ra, chạm vào ánh mắt của Dello.

Xẹt!

Từng ngọn đèn tường trong đại sảnh của giáo đường đồng loạt sáng lên, lại nhanh chóng ảm đạm đi.

Xẹt, xẹt, xẹt... các bóng đèn tường lúc sáng lúc tối, mọi người đều nghe rõ tiếng dòng điện chạy qua.

Các thành viên của giáo phái Cảnh Giác núp trong bóng tối bất giác rúc vào nơi sâu hơn, để bản thân an toàn hơn một chút.

Người thức tỉnh cấp bậc "Hành lang tâm linh"... Đám người Zug, Mộ Trì, Thiệu Lương cùng rùng mình, hơi biến sắc, lui về sau hai bước theo bản năng

Tương Bạch Miên thấy thế, đi đến bên cạnh Thương Kiến Diệu, lên tiếng hỏi với giọng hơi trầm xuống:

"Xảy ra chuyện gì vậy?"

"Tôi cũng không làm gì." Dello nhún vai, xoay người, giao đằng sau lưng cho "Tổ điều tra cũ".

Thương Kiến Diệu gật đầu xác nhận lời ông ta nói, vừa cười vừa nói:

"Hai cường giả gặp nhau không nên xuất hiện cảnh tượng tương tự để tô điểm bầu không khí hay sao?"

Thì ra vừa rồi anh tự biên tự diễn ra cảnh tượng kia? Hay lắm, sau này mỗi ngày anh không được phép xem tư liệu giải trí của thế giới cũ quá hai tiếng đồng hồ! Chỉ được học thứ tốt, không được nhiễm thói xấu! Tương Bạch Miên đau lòng nhức óc nghĩ.

Đây là loại tư liệu giải trí gì vậy? Khiến tên này bị "đầu độc" như thế?

"Làm sao anh biết tôi là cường giả?" Dello quay người lại, mỉm cười hiền hòa hỏi.

"Tóc của ông nói cho tôi biết." Vẻ thành khẩn trên mặt Thương Kiến Diệu đã bị mặt nạ che khuất.

"Hả?" Dello nghi ngờ sò mái tóc không còn nhiều lắm của mình.

Tương Bạch Miên thầm hít vào một hơi, rồi chậm rãi thở ra.

Cô đi lên phía trước một bước, chắn một nửa Thương Kiến Diệu ở phía sau:

"Ý của anh ta là thái độ của đám người Zug đối với ông cùng độ tuổi đã chứng tỏ địa vị của ông không thấp, thực lực chắc chắn là rất mạnh."

"Sức quan sát của các cô thực sự rất nhạy bén." Dello tháo bỏ nghi ngờ trong lòng.

Ông ta không che giấu sự tò mò của mình, thân thiết hỏi:

"Nghe nói các cô đã lật đổ ách thống trị của Dimarco - chủ nhân cũ của "Chiếc thuyền Noah ngầm"?"

"Đúng vậy." Đây là chuyện mà mọi người ở chợ Đá Đỏ đều biết, Tương Bạch Miên cảm thấy không có gì cần phải giấu giếm.

"Hình như phần lớn thời gian các cô không ở bên này, cũng không lấy đi tài nguyên ở đây, vì sao phải làm chuyện này?" Dello lại hỏi thêm một câu.

Thương Kiến Diệu giơ tay phải đặt lên trước ngực trái, đáp lại bằng giọng to, rõ ràng, nghiêm túc:

"Để cứu vớt toàn bộ nhân loại!"

Đám người Dello ngẩn ra.

Qua mấy giây sau, Zug mới ngộ ra:

"Các cô là người của "Quân cứu thế"?"

"Ngoại trừ đám lão già kia thì không còn mấy ai kiên trì lý tưởng này của "Quân cứu thế" nữa."

"Không phải." Không để cho Thương Kiến Diệu nói linh tinh, lừa dối bạn cũ, Bạch Thần chủ động lên tiếng phủ nhận.

Tương Bạch Miên thuận thế lật cổ tay, xem đồng hồ:

"Xin lỗi, chúng tôi còn có việc, lúc khác trò chuyện tiếp."

"Được." Thành viên của "Bàn Tay Thân Thiện" luôn thân thiết.

Nhìn theo "Tổ điều tra cũ" ra khỏi giáo đường Cảnh Giác, lên chiếc xe jeep mà tối hôm qua họ lái từ cổng Thiết Sơn đến bên này, Zug cảm khái một câu từ đáy lòng:

"Quả thực là rất mạnh, thật sự có người thức tỉnh cấp bậc "Hành lang tâm linh"."

Dello khẽ vuốt cầm:

"Hơn nữa cậu ta còn không phải là thủ lĩnh của đội ngũ này."

"Rất rõ ràng, cô gái cao cao kia mới là thủ lĩnh."

Nghe thấy câu này, đám người Zug, Mộ Trì, Thiệu Lương một lần nữa im lặng.

Qua gần một năm, "Tổ điều tra cũ" một lần nữa vào chợ Đá Đỏ.

Nơi này vẫn như lúc trước, không có sự thay đổi rõ rệt nào, đa số người đều trốn đi, vẫn giữ nguyên sự cảnh giác và đề cao sự an toàn.

Chỉ có nghiệp đoàn thợ săn bản địa và công ty mậu dịch Visa của "Chiếc thuyền Noah ngầm" là ngoại lệ.

"Sao không nhìn thấy Duy Gia Nhĩ nhỉ?" Long Duyệt Hồng thuận miệng hỏi một câu.

Tương Bạch Miên cười đáp lại:

"Sau chuyện lần trước, có lẽ cậu ta không muốn chúng ta xuất hiện trước mặt cậu ta nữa."

Nếu Duy Gia Nhĩ không thể ngăn cản được "Tổ điều tra cũ" đi đến bên này, thì cậu ta chỉ có thể tự mình né đi.

Lúc nói chuyện, đám người Tương Bạch Miên đã đi vào sở trị an ở trong cùng của chợ Đá Đỏ.

Hiện giờ, đội trưởng đội cảnh vệ thị trấn, quản lý sở trị an Đàm Kiệt đang ngồi sau bàn làm việc mình, nhìn đám người quen này với vẻ mặt lạnh tanh.

Hắn ta bắt chước Hàn Vọng Hoạch, không đeo mặt nạ, lấy tín nhiệm của tất cả cư dân thị trấn.

"Nghe nói các anh tiếp đón một đám người tới từ "Quân cứu thế"?" Thương Kiến Diệu "thành thực" từ trước đến nay đều rất trực tiếp.

Đàm Kiệt có tóc đen mắt đâu, gương mặt như trẻ con đáp lại ngắn gọn:

"Bọn họ muốn mua một lô thiết bị khung xương quân dụng từ "Công nghiệp liên hợp", cũng định đi đến khu phế tích thành phố Thiết Sơn một chuyến."
Bạn cần đăng nhập để bình luận