Trường Dạ Dư Hỏa

Chương 455: Người máy mờ mịt

Chưa từng? Long Duyệt Hồng suýt thì nghi ngờ lỗ tai mình.

Trong tổng bộ của "Thiên đường máy móc" lại không có một con người nào?

Đó thuần túy là thành phố do "Não nguồn" và người máy thông minh thống trị?

Kỳ lạ hơn là, trong một thành phố như vậy, người máy thông minh còn có tiêu chuẩn đánh giá mức độ nhân loại hóa, khiến chúng có thể giống nhân loại hơn, phục vụ nhân loại tốt hơn, không làm hại nhân loại, nhưng không đến mức coi mình là nhân loại.

Một phần rất lớn trong số chúng, từ khi xuất xưởng đến giờ, và trong tương lai có thể dự kiến, đều không tiếp xúc được với nhân loại, nhân loại với chúng mà nói, có lẽ chỉ là một dòng chữ viết, một đoạn số liệu, một hình ảnh hoặc một ký hiệu.

Tương Bạch Miên im lặng một hồi mới cảm khái:

"Thảo nào "Não nguồn" không cho chúng tôi tới tổng bộ của các ông, chỉ đồng ý trao đổi qua điện thoại."

Lúc trước cô đã có linh cảm lờ mờ, nghi ngờ "Thiên đường máy móc" rốt cuộc còn sự tồn tại của con người không.

"Cũng vì nguyên nhân khác nữa." Gnawa nói ra lý giải của mình: "Ví dụ như, một vài thiết bị thí nghiệm quan trọng và thử xây dựng xã hội người máy thông minh, cụ thể liên quan đến điều khoản bảo mật, tôi không thể nói."

Trong lòng ông vẫn coi mình là một thành viên của "Thiên đường máy móc"... Tương Bạch Miên không nhắc nhở đối phương giờ đã trốn ra ngoài rồi, không cần phải tuân theo điều khoản bảo mật gì đó nữa.

Đương nhiên, cô cũng không xác định người máy thông minh có chương trình tự hủy sau khi tiết lộ bí mật hay không.

Gnawa không tiếp tục đề tài này nữa, lúc Long Duyệt Hồng, Bạch Thần còn đang chìm đắm trong chấn động do hiện trạng của "Thiên đường máy móc" mang đến, thì lại hỏi:

"Rốt cuộc các cô từ đâu đến?"

"Không những có đầu óc xuất sắc, mà còn có cả thiết bị khung xương quân dụng."

Thậm chí còn có thể thắng được người máy thông minh trong trận chiến một đối một ở khoảng cách rất gần, việc này thật sự khác thường!

Tương Bạch Miên quay đầu liếc mắt nhìn đám người Thương Kiến Diệu, thản nhiên nói:

"Chúng tôi tới từ "Sinh vật Bàn Cổ"."

"Thế nào, có hứng thú gia nhập vào công ty chúng tôi không?"

Tuy cô còn chưa gửi báo cáo cho công ty, "Sinh vật Bàn Cổ" cũng chưa chắc đã đồng ý, nhưng vẫn phải thể hiện lịch sự.

"Sinh vật Bàn Cổ... Người mày màu bạc đen Gnawa lặp lại danh từ này, im lặng vài giây rồi nói: "Hiện giờ tôi chỉ muốn tìm được hậu duệ của người sáng tạo, xem ông ta có lưu lại cho người máy thông minh chúng tôi cái gì không."

"Hiểu rồi."

"Đã hiểu."

Thương Kiến Diệu và Tương Bạch Miên đều trả lời, không ép buộc.

Nói thẳng, hiện giờ Tương Bạch Miên vẫn chưa muốn báo cáo chuyện của Gnawa về công ty, điều này có nghĩa là cô không thể nhúng tay vào việc sắp xếp tương lai cho Gnawa cũng như giúp đỡ.

Mà nếu giữ nguyên hiện trạng, thì "Tổ điều tra cũ" sẽ thu nhận được một thành viên ngoài biên chế lại rất mạnh mẽ, tương lai có thể dễ dàng giải quyết rất nhiều chuyện.

Mà quan trọng hơn là, với một người máy thông minh như Gnawa mà nói, phúc lợi khi gia nhập vào "Sinh vật Bàn Cổ" gần như không có ý nghĩa quá lớn.

Ông ta không sợ "Bệnh vô tâm", cũng không bị bệnh dịch ảnh hưởng, không bị nhiễm bệnh, không lo chết đói, cũng không bị các sinh vật biến dị, các loại dã thú tấn công, chỉ có nhu cầu về nguồn điện, linh kiện, dầu máy, cập nhật module, bảo trì vũ khí...

Tương Bạch Miên vừa nghĩ đến cảnh người máy màu bạc đen xách cà men, đi tới trước cửa sổ căng tin, nói với nữ nhân viên "dì ơi, cho tôi một thanh pin tính năng cao U-32 của "Trí tuệ tương lai", thêm một ly dầu máu vị cà phê", đã cảm thấy rất hình tượng rồi.

Nếu người máy thông minh mang theo chút khẩu âm địa phương thì càng hoàn hảo.

Đương nhiên, cô cũng biết, nếu Gnawa thực sự muốn gia nhập "Sinh vật Bàn Cổ", tầng mà ông ta ở cùng bộ phận kết nối chắc chắn không giống với nhân viên bình thường, chỉ là bản thân không nhịn được mà suy nghĩ theo hướng đó mà thôi.

Tương Bạch Miên ngừng suy nghĩ, cân nhắc rồi nói:

"Lần này chúng tôi phải về công ty báo cáo công việc, nghỉ ngơi lấy sức một thời gian trước, rồi mới đến thành phố Ban Sơ được."

"Ông tìm một chỗ đợi chúng tôi, hay là một mình hành động?"

Nghe thấy câu hỏi này, Thương Kiến Diệu thành khẩn nói giúp một câu:

"Nhiều người sức lớn."

Cũng không biết có phải bị từ "người" này đả động, hay là cảm thấy đơn độc hành động quá nguy hiểm mà Gnawa suy tư mấy giây rồi nói:

"Tôi tìm một chỗ đợi các cô đi cùng, ừm, cần phải có chỗ sạc điện."

Là một người đàn ông sắt thép thật sự, không có điện thì chẳng khác nào bại liệt.

"Vậy có thể đến thành phố Cỏ Dại đợi." Thực ra Tương Bạch Miên đã nghĩ xong phương án rồi: "Nhưng ông phải ngụy trang một chút, ví dụ như lắp thêm kính lọc đỏ, thay đổi đặc trưng ngoại hình, để trông giống một người máy bình thường. Ông cũng biết, thành phố Cỏ Dại có quan hệ hợp tác với "Thiên đường máy móc" các ông, nếu phát hiện người máy thông minh ra vào, chắc chắn sẽ thông báo cho "Não nguồn"."

Thấy Gnawa im lặng không nói gì, Thương Kiến Diệu vừa cười vừa nói:

"Bình thường chúng tôi ra ngoài cũng sẽ ngụy trang khác nhau, ông xem..."

Bởi vì đang lái xe, cho nên Gnawa bỏ qua ý nghĩ cần phải phản ứng giống với nhân loại, trực tiếp cho mắt giả phụ trợ sau đầu mở ra, nhìn về phía Thương Kiến Diệu.

Thương Kiến Diệu đã đeo mặt nạ khỉ mặt lông mỏ nhọn lên.

"Được." Gnawa chấp nhận lời giải thích của anh.

Thương Kiến Diệu lập tức tháo mặt nạ xuống, dặn Gnawa với vẻ lo lắng:

"Đến thành phố Cỏ Dại, đi trên đường nhất định phải đề phòng người khác đến gần, người máy độc thân rất thơm, không biết có bao nhiêu thợ săn di tích muốn bắt về nhà..."

Giờ phút này vẻ mặt Tương Bạch Miên hơi dại ra, trong đầu chỉ có một suy nghĩ: Mình sẽ không cho tên này xem phim của thế giới cũ nữa!

Long Duyệt Hồng nghe vậy thì khóe miệng giật giật.

Mà khóe mắt của hắn cũng thấy Bạch Thần khẽ gật đầu một cái.

Gật đầu một cái!

Người gì đây?

Tương Bạch Miên lấy lại tinh thần, mạnh mẽ cắt ngang lời quan tâm của Thương Kiến Diệu:

"Nói chung, trong nhân loại tồn tại một số lượng lớn người có tính cách ác liệt, ông tuyệt đối phải cẩn thận, không thể mù quáng tin tưởng."

Thương Kiến Diệu hài lòng gật đầu một cái.

"Tôi có rất nhiều kinh nghiệm sống chung với loài người." Gnawa tỏ ý mình biết rồi.

Thật sao? Long Duyệt Hồng đảo mắt qua Gnawa, Tương Bạch Miên và Thương Kiến Diệu vài lần.

Tương Bạch Miên không tiếp tục đề tài này nữa, như có điều suy nghĩ hỏi:

"Ở "Thiên đường máy móc" của các ông, có ghi chép thế nào về "Sinh vật Bàn Cổ"?"

Cô có chút tò mò một thế lực người máy thông minh cứng nhắc như thế sẽ đánh giá công ty mình như thế nào.

Long Duyệt Hồng cũng vậy.

Lúc trước lấy nước, hắn vẫn luôn phụ trách canh gác, hiện giờ hơi khát nước, vừa chờ Gnawa trả lời, vừa cầm lấy túi nước, mở nắp uống ừng ực.

Đôi mắt lóe ra ánh sáng xanh lam của Gnawa nhìn chằm chằm phía trước, ông ta suy nghĩ một chút rồi nói:

"Nghi ngờ là cơ quan bí mật còn lại từ thế giới cũ, nghi ngờ có liên quan đến ngọn nguồn "Bệnh vô tâm"."

Phụt!

Long Duyệt Hồng phun hết nước trong miệng ra, nước bắn cả lên chỗ tay vịn và cần số.

"Khụ, khụ, bị sặc, sặc rồi." Sau khi hắn trở lại bình thường, vội vàng giải thích.

Gnawa không để ý, nói tiếp:

"Bệnh vô tâm" là bước thụt lùi thuộc phương diện sinh vật, các cô lại là thế lực am hiểu kỹ thuật sinh vật nhất, hơn nữa còn rất bí ẩn, không ai biết tổng bộ của các cô ở đâu."

Thì ra là dựa vào những suy luận này, tôi còn tưởng các ông có chứng cứ gì... Long Duyệt Hồng nhất thời thở phào nhẹ nhõm.

Tương Bạch Miên lại chú ý đến một vấn đề khác: "Não nguồn" dường như cũng cho rằng "Sinh vật Bàn Cổ" đến từ một viện nghiên cứu.

"Thực ra, nội bộ chúng tôi cũng hay có "Bệnh vô tâm" bùng phát, hơn nữa cũng chưa điều trị hết được." Tương Bạch Miên giải thích đơn giản một câu, lại thở hắt ra: "Đợi ra khỏi vùng núi Chilar, chúng ta đi về phía chợ Đá Đỏ."

Cô vốn không muốn quay lại chợ Đá Đỏ nhanh như vậy, dù sao xung đột đổ máu giữa người không hoàn chỉnh và dân cư thị trấn mới xảy ra không lâu, muốn đạt được mục đích của Thương Kiến Diệu cơ bản là không có khả năng lắm, cần thời gian để mọi việc lắng xuống, mà giáo đường Cảnh Giác lại có giáo chủ mới đến.

Nhưng bây giờ, "Tổ điều tra cũ" gặp phải nguy cơ về nguồn năng lượng!

Họ chỉ có một tấm pin năng lượng mặt trời có thể bổ sung điện năng, mà xe jeep, thiết bị khung xương quân dụng và Gnawa đều cần sử dụng đến pin tính năng cao.

Xe jeep có hai thanh thay phiên nhau sử dụng, thiết bị khung xương quân dụng cũng có hai thanh, Gnawa thì mười thanh.

Nói cách khác, chỉ dựa vào pin năng lượng mặt trời, nhất định là không nạp đủ.

Cho nên, Tương Bạch Miên định lấy thêm chút pin tính năng cao, sạc đầy toàn bộ ở nơi có thể sạc điện, tranh thủ một lần có thể giữ được thời gian dài.

Mà khu vực chợ Đá Đỏ là một điểm buôn lậu quan trọng nhất, phía tây nối liền "Trí tuệ tương lai", là nơi dễ lấy được pin tính năng cao nhất, đồng thời khoảng cách cũng phù hợp.

Đây cũng không phải là rau cải trắng gì.

Nói là tới chợ Đá Đỏ, thực ra đường đi hoàn toàn khác lúc "Tổ điều tra cũ" tới Tarnan.

Để đề phòng đội vệ binh người máy đuổi theo, Gnawa lựa chọn ra khỏi vùng núi Chilar từ hướng tây bắc, vòng một vòng lớn đến chợ Đá Đỏ, làm vậy tốn khá nhiều thời gian, nhưng được cái an toàn.

Trên đường, để Gnawa tiết kiệm năng lượng, bốn thành viên của "Tổ điều tra cũ" thay phiên lái xe, thay phiên nghỉ ngơi với ông ta.

Trưa nay, ánh nắng chói chang, xe jeep đỗ lại bên cạnh một dòng suối nhỏ.

"Tổ điều tra cũ" phân công hợp tác, lúc lấy nước chuẩn bị cơm trưa, Gnawa không hề động tay vào đứng ở vị trí đầu xe, ngây ra nhìn tấm pin năng lượng mặt trời, không biết đang suy nghĩ gì.

"Ông rất mù mịt?" Giọng của Thương Kiến Diệu vang lên bên tai Gnawa.

Ông ta im lặng không trả lời.

Thương Kiến Diệu mặc quần dài bằng kaki màu xanh lam, vừa đi về phía xe jeep, vừa cười nói:

"Tôi cảm thấy ông không kiên định lắm."

Gnawa im lặng một lát rồi nói:

"Thật sao? Có thể nhìn ra được?"

"Tôi đoán." Thương Kiến Diệu đút hai tay vào túi quần, mỉm cười đáp lại: "Có nghi vấn gì? Biết đâu tôi có thể giải đáp giúp ông thì sao? Dù tôi không làm được thì cũng có họ."

Đây là chỉ Tương Bạch Miên, Long Duyệt Hồng và Bạch Thần bổ sung nước xong, ăn cơm xong quay về.

Gnawa vẫn nhìn vào tấm năng lượng mặt trời, do dự nói:

"Thực ra, tôi không vững tin lắm vào việc người máy thông minh có thể tương đương với nhân loại."

"Lúc đó các anh hẳn cũng nhìn thấy, người máy pháp luật chỉ chỉnh sửa lại chương trình, che đậy số liệu, Susanna và Ruides hoàn toàn không biết tôi nữa, coi tôi là một người xa lạ."

"Một khắc đó, hai người họ dường như chỉ là một tổ hợp số liệu có thể sửa chữa tùy ý, chứ không phải là nhân loại..."

Thương Kiến Diệu nở nụ cười:

"Nhân loại cũng thế, ông xem..."

Lúc nói chuyện, ánh mắt của anh nhìn về phía Long Duyệt Hồng.

Long Duyệt Hồng vô thức lùi về sau hai bước:

"Anh muốn làm gì?"

Thương Kiến Diệu thu lại đường nhìn, lắc đầu:

"Thôi bỏ đi, như vậy quá sỉ nhục."

Anh lại nhìn về phía Gnawa, giải thích cặn kẽ:

"Tôi là một người thức tỉnh, có năng lực khiến nhân loại xuất hiện tình huống tương tự."

"Ôi, nếu gặp phải một tên cướp thì tốt rồi, tôi có thể khiến hắn buổi sáng là bạn tôi, buổi chiều nhận tôi là cha, ngày thứ hai lại không quen tôi, hệt như người xa lạ."
Bạn cần đăng nhập để bình luận