Trường Dạ Dư Hỏa

Chương 675: Đến gần

Lúc xe jeep chạy đến nơi tiếp giáp giữa khu Hồng Cự Lang và khu Thanh Cảm Lãm, vừa vặn có một đám công dân tầng lớp thấp nhất mặc quần áo cũ kỹ, mặt mũi xanh xao, giơ cao bảng gỗ, kéo theo tờ giấy, đi thẳng về phía trước.

"Chúng tôi muốn đất đai!"

"Chúng tôi muốn công việc!"

"Chúng tôi muốn cuộc sống!"

Giọng hô của đám người này rất đồng đều, truyền đi rất xa.

Không giống với buổi biểu tình mà "Tổ điều tra cũ" gặp mấy lần trước, đám người biểu tình lần này đều có chút phấn chấn, dường như đã nhìn thấy hi vọng.

Đồng thời, họ còn thêm một câu khẩu hiệu:

"Trừng phạt nội gián, đối đầu tà ác!"

""Quân cứu thế" ít nhiều gì cũng từng cố gắng cứu vớt thế giới, từ lúc thành phố Ban Sơ thành lập đến giờ, các người chưa từng suy nghĩ về phương diện này..." Tương Bạch Miên tựa cánh tay phải lên cửa sổ xe, làu bàu một câu.

Cô biết, đối tượng của câu khẩu hiệu kia là "Quân cứu thế", "Giáo dục phản tri thức" và nguyên lão Varro nghe nói cấu kết với "Quân cứu thế", "Giáo dục phản tri thức".

Ngày trước, khi "Quân cứu thế" thành lập, rất có cảm giác sứ mệnh, tràn đầy tính tấn công, đánh thẳng đến ranh giới thành phố Ban Sơ, khiến nơi này vô cùng kiêng dè.

Để đối đầu với kẻ địch muốn cứu vớt nô lệ nhà mình này, bao nhiêu năm qua thành phố Ban Sơ vẫn luôn biến "Quân cứu thế" thành yêu ma quỷ quái, nói họ cực đoan, quá khích, điên cuồng, ai nấy đều giống như kẻ điên không thể thuyết phục, nói bê ngoài "Quân cứu thế" tuyên truyền sẽ thống nhất phân phối vật tư theo nhu cầu, thực ra chỉ bóc lót người bình thường, thỏa mãn người thống trị, nói họ nắm giữ sức mạnh vô cùng tà ác, sẽ bất tri bất giác thay đổi quan điểm, suy nghĩ và nhận thức của mục tiêu, bắt các công dân thành phố Ban Sơ trở thành con rối cho họ, làm đủ mọi chuyện khác với sở thích hiện giờ.

Cứ thế ma quỷ hóa ngày qua ngày, các công dân thành phố Ban Sơ vừa căm thù "Quân cứu thế", vừa sợ hãi họ, cho rằng "Quân cứu thế" là kẻ địch số một của thành phố Ban Sơ.

Tầng lớp quý tộc, nếu ai bị đồn cấu kết với "Quân cứu thế", cơ bản là mất đi sinh mạng chính trị.

"Đúng vậy, đúng vậy." Thương Kiến Diệu dùng giọng điệu của Long Duyệt Hồng để tán thành lời Tương Bạch Miên.

Đợi Bạch Thần đỗ xe ở chỗ không bắt mắt lắm, Tương Bạch Miên suy nghĩ một chút rồi nói:

"Không cần phải đợi đến tối, đúng thời gian đã hẹn để liên lạc với đám lão Gnawa, lão Hàn, thế cục thành phố Ban Sơ thay đổi trong chớp mắt, xác suất cao sẽ ảnh hưởng đến tình hình ở thị trấn Sơ Xuân, phải mau chóng thông báo cho họ."

"Ừm, mong là module liên lạc của lão Gnawa vẫn mở, nếu không thì phải chờ đến tối."

Ý của cô là, không cần đợi máy thu phát vô tuyến điện mà Hàn Vọng Hoạch, Tăng Đóa kiếm được bật lên, cứ trực tiếp liên lạc với Gnawa.

Máy thu phát vô tuyến điện của "Tổ điều tra cũ" vẫn luôn mở, đợi điện báo trả lời của công ty, về điều này, họ đã nói rõ trong báo cáo.

Trong lúc Tương Bạch Miên định liên lạc với Gnawa, thì "Sinh vật Bàn Cổ" gửi một bức điện báo về.

Nội dung điện báo không dài, phiên dịch ra là:

"Trước khi bạo động xảy ra, cố gắng đến cửa ngách số 15 đường Hoàng Đế khu Kim Bình Quả, gặp một người."

"Ám hiệu của người kết nối là."

"Đương quy."

Số 15 đường Hoàng Đế khu Kim Bình Quả? Tương Bạch Miên không hề xa lạ địa chỉ này, đây chính là chỗ ở của nguyên lão Meyers thành phố Ban Sơ, người bạn rất thân thiết với nhà khoa học đứng đầu công ty lão Hoàng mà cha cô từng nhắc đến.

Đây là nhà ông ta.

Mà trên con đường này còn có quan chấp chính kiêm thống soái Beulius của thành phố Ban Sơ.

Lúc nghe đến đường Hoàng Đế khu Kim Bình Quả, sắc mặt Bạch Thần đột nhiên hơi thay đổi, cho đến khi nghe thấy số nhà 15, cô mới lấy lại bình tĩnh.

"Người thức tỉnh cấp bậc "Hành lang tâm linh" của công ty đã lăn lộn đến thân phận quý tộc ở thành phố Ban Sơ?" Thương Kiến Diệu vuốt cằm, phát huy trí tưởng tượng của mình.

"Cũng có thể là một vị trong nhà quý tộc đang âm thầm hợp tác với chúng ta." Người đưa ra suy đoán này không phải là Long Duyệt Hồng, mà là "Garibaldi" Giuseppe.

Là một nhân viên tình báo, hắn có rất nhiều kiến thức ở phương diện này.

"Có lẽ." Tương Bạch Miên liếc nhìn đội ngũ biểu tình đang đi về phía quảng trường Hi Vọng, đưa ra quyết định: "Bây giờ chúng ta sẽ qua đó."

"Nhưng trong cục diện hiện giờ của thành phố Ban Sơ, có lẽ khu Kim Bình Quả cứ năm bước lại có một trạm canh gác, mười bước một tốp tuần tra, làm sao chúng ta sống để vào?" Long Duyệt Hồng đưa ra ý kiến.

Tương Bạch Miên gật đầu:

"Cho nên chúng ta tạm thời ở nơi nào đó tiếp giáp giữa khu Hồng Cự Lang và khu Kim Bình Quả, chờ cơ hội.

"Thực ra, khu vực được chú ý nhất lúc này hẳn là quảng trường Hi Vọng, khu Kim Bình Quả chưa chắc đã đề phòng nghiêm ngặt."

Nói đến đây, cô mỉm cười:

"Hơn nữa, làm không được thì báo cáo với công ty thôi."

"Chúng ta đã đi hết 80% con đường, 20% còn lại giao cho vị kia."

Ý của cô là để vị kia tới gặp, chứ không phải là gặp ở số 15 đường Hoàng Đế khu Kim Bình Quả.

"Ừm." Long Duyệt Hồng cảm thấy tổ trưởng suy tính rất toàn diện.

Lúc này, Bạch Thần nhíu mày lại:

"Công ty không thể nào đoán ra được tình huống hiện giờ ở khu Kim Bình Quả, vì sao không trực tiếp chỉ định một nơi nào đó ở khu Hồng Cự Lang, mà lại cho một địa điểm gặp mặt không dễ đến như số 15 đường Hoàng Đế?"

Tương Bạch Miên "ừm" một tiếng:

"Có lẽ có hai lý do về phương diện này, một là vị kia có thân phận đặc thù, giờ phút này không tiện rời khỏi đường Hoàng Đế, hai là nếu chúng ta có thể đi tới khu Kim Bình Quả trước khi bạo động xảy ra, sau đó tìm cơ hội tiếp xúc với Avia sẽ tiện hơn rất nhiều."

"Đúng rồi, báo cáo khó khăn của chúng ta với công ty trước, sau đó gửi điện báo cho đám lão Gnawa, lão Hàn."

Đột nhiên Tương Bạch Miên ngẩn người.

Vài giây sau, cô mới "ôi chao" một tiếng.

"Làm sao vậy?" Long Duyệt Hồng hơi run rẩy, cho là có sự thay đổi nào đó không ổn.

Tương Bạch Miên cười khổ:

"Chúng ta không đợi được Thiện Na Già đưa báo cáo kiểm tra của lão Hàn và Tăng Đóa của chúng ta rồi... Mọi người nói xem, đến khi bạo động ở thành phố Ban Sơ kết thúc, quay lại miếu Sikhara đòi, anh ta có để ý đến chúng ta nữa không?"

"Anh ta sẽ tẩn chúng ta." Thương Kiến Diệu đáp lại vô cùng đúng trọng tâm.

Phế tích bờ bắc.

Hàn Vọng Hoạch, Tăng Đóa và Gnawa không ngừng chạy về phía thành phố Ban Sơ, sắp đến bên bờ sông.

Đột nhiên, Gnawa mừng rỡ nói:

"Đám người "Này" và Đại Bạch gửi điện báo tới rồi!"

Để giữ trạng thái có thể liên lạc bất cứ lúc nào, ông ta không keo kiệt lượng pin.

Giờ phút này, trong đầu Tăng Đóa lóe lên một suy nghĩ kỳ lạ: Lần này Gnawa mừng rỡ không có cảm giác kim loại và nhựa...

"Họ xảy ra chuyện gì?" Hàn Vọng Hoạch lập tức hỏi.

"Bị tập kích..." Gnawa nói trọng điểm: "Còn nhắc nhở chúng ta chú ý giấc mơ."

Là một người máy thông minh, nhận được điện báo, đồng thời cũng tự động dịch mật mã.

"Quả nhiên giấc mơ kia có vấn đề." Hàn Vọng Hoạch thở phào nhẹ nhõm.

Gnawa gật cái cổ bằng kim loại:

"Tôi sẽ nói cho họ biết những gì xảy ra bên này, đưa ra suy đoán mục tiêu sợ mùi máu tươi."

"Với cả, Đại Bạch nói thành phố Ban Sơ có thể xảy ra bạo động bất cứ lúc nào, bảo chúng ta chú ý hướng đi của quân chính quy thành phố Ban Sơ ở phế tích bờ bắc, xác định tình huống thị trấn Sơ Xuân."

Sau khi nghe những lời này, Tăng Đóa lập tức phấn chấn.

Cô chỉ vào sông Hồng Hà cách đó không xa:

"Điều quân đội và cường giả từ Phù Tiên Tử về thành phố Ban Sơ, chắc chắn phải đi qua cây cầu lớn bắc qua sông Hồng Hà."

"Chúng ta dùng kính viễn vọng giám sát nơi đó là có thể biết được tin tức!"

"Được." Ánh sáng đỏ trong mắt Gnawa lóe lên.

Số 9 đường Hoàng Đế, khu Kim Bình Quả, thành phố Ban Sơ.

Đây là phủ của một trong hai người đứng đầu thành phố Ban Sơ, quan chấp chính kiêm thống soái Beulius.

Asus cởi trần, duỗi hai tay trong hồ bơi màu xanh lam nhạt.

Hắn vừa từ trong phòng tắm hơi trong nhà ra, muốn bơi một lúc cho mát mẻ.

Soạt!

Vị quý tộc trẻ tuổi có tướng mạo tuấn tú, tóc đen mắt xanh này từ trong hồ bơi trèo lên.

Dáng người hắn rất cao, cơ bắp rõ ràng, lúc này còn dính bọt nước, trông vô cùng quyến rũ.

"Buổi mít-tinh công dân của Gaius sắp bắt đầu chưa?" Asus hỏi một tùy tùng cầm khăn lông tới.

"Sắp rồi, còn mười lăm phút nữa." Tùy tùng kia không nhịn được hỏi: "Ngài không lo lắng sao?"

Asus có đôi mắt sâu mê người vừa lau người, vừa cười nói:

"Có gì phải lo lắng?"

"Chỉ cần Gaius không ngu, thì hẳn là biết dựa vào đám công dân này không có bất cứ phần thắng nào."

Sở dĩ Asus tin như vậy, là vì cha hắn, bản thân Beulius - quan chấp chính kiêm thống soát - là một trong người mạnh nhất thành phố Ban Sơ.

Vị trưởng giả này đã tìm được cánh cửa dẫn đến thế giới mới từ "Hành lang tâm linh", chỉ là kiềm chế bản thân, không mở ra.

Ông ta muốn đợi đến khi xác thịt suy yếu, sinh mệnh gần đi tới tận cùng mới hoàn thành bước này.

Ngoại trừ điều này, theo Asus biết, phần lớn người có thể xưng là cường giả ở thành phố Ban Sơ đều ủng hộ cha hắn, thậm chí mấy vị thường xuyên ngủ say cũng thế.

Ví dụ như, Cass.

Đúng vậy, Cass - một trong những người thành lập thành phố Ban Sơ lúc trước, đồng đội thân thiết của Orey, đã trở thành đơn vị tiền tệ - vẫn còn sống.

Ông ta đã hơn chín mươi tuổi, phần lớn thời gian đều ngủ say trong căn phòng bí mật.

Nhưng chỉ cần ông ta đồng ý, có thể tạm thời trở về từ "thế giới mới".

Mà những công dân Gaius triệu tập, trong mắt Asus chỉ là tư liệu sản xuất mà thôi, đây là danh từ mà hắn đọc được từ một vài sách vở trong thế giới cũ.

Trong lúc chiến đấu trong thành phố, người thức tỉnh hữu dụng hơn quân đội rất nhiều, trừ phi Gaius muốn đồng quy vu tận, dùng lực lượng lớn nhất cho nổ thành phố Ban Sơ.

Trong quảng trường Hi Vọng, một lượng lớn công dân đã tụ tập.

Wall mang theo hai ba mươi nhân viên trị an chạy đến đây, liếc mắt nhìn chỉ thấy người đông nghịt.

Hi vọng không xảy ra chuyện gì... Vị quản lý trị an này cũng nghiêng về sự ổn định hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận