Trường Dạ Dư Hỏa

Chương 1013: Phản ứng

Đứng trước phản chứng, Long Duyệt Hồng không nghĩ ra lý do gì để cãi lại, chỉ đành ngậm miệng, không thảo luận vấn đề này nữa.

Cũng không thể là lúc thế giới cũ bị hủy diệt, những nơi thể giáng thế của "Trang Sinh" từng sống đều bị nhắm vào, đúng chứ?

Lúc này, Bạch Thần lái xe hỏi:

"Bây giờ đi tìm người buôn tin tình báo More luôn sao?"

"Gần trưa rồi, có muốn ăn cơm trước không, buổi chiều rồi đi?

"Không được, phải đi ngay!" Thương Kiến Diệu giành trả lời trước.

Anh giải thích với vẻ khá kích động:

"Nếu vì ăn mà nán lại, muộn thêm một chút, More bị người ta diệt khẩu thì sao?"

"Trong tư liệu giải trí của thế giới cũ rất nhiều chuyện kiểu này, chúng ta không thể phạm phải sai lầm tương tự."

Nói đến đây, giọng của anh trở nên thấm thía.

Ơ... Long Duyệt Hồng nghe vậy, hơi sửng sốt.

Nhưng hắn không thể không thừa nhận, Thương Kiến Diệu nói có lý.

Tình huống như vậy quả thực không thể không đề phòng.

Tương Bạch Miên "ừm" một tiếng:

"Dù sao mới hơn mười một giờ, hỏi tin tức cũng không tốn bao nhiêu thời gian, đi tìm More trước đi."

Muốn bắt được cái đuổi của tổ chức bí ẩn như viện nghiên cứu Số 8, nhất định phải đề phòng cẩn thận, không cho họ có cơ hội kịp phản ứng!

Lúc trước Gittis đã cho thông tin liên quan đến đám người More, "Tổ điều tra cũ" không cần hỏi lại nữa, sau khi rẽ qua vài khúc quanh, họ đến một quảng trường có hoàn cảnh phức tạp.

Kiến trúc nơi này dường như chưa từng được quy hoạch, lộn xộn xếp lại với nhau, có cái rất gần, có cái rất xa, cách ra thành những con ngõ nhỏ không biết thông đến phương nào.

More ở trong một nhà trọ có bức tường ngoài màu xám đen, tổng thế khiến người ta có cảm giác nó rất nặng nề, thô kệch, so với ngôi nhà xinh đẹp xa hoa của Esther, tạo thành sự đối lập rõ rệt.

Pháo đài Guest gần với Băng Nguyên, đa số kiến trúc ở đây đầu tiên đều suy tính đến việc giữ ấm bên trong, vì vậy tạo ra phong cách kiến trúc như vậy.

Đương nhiên, phong cách tương tự chủ yếu là phòng ốc được xây sửa sau khi thế giới cũ bị hủy diệt, những tòa nhà thuộc về thế giới cũ không phải như thế, bởi vì khi đó khí hậu còn chưa thay đổi ác liệt, Băng Nguyên chưa mở rộng nhiều, tuy thời tiết ở pháo đài Guest không ấm áp bằng phía nam, nhưng không đến mức rét căm căm.

"More ở tầng trên cùng của tòa nhà này." Bạch Thần đỗ xe jeep xong, nhìn phía trên nhà trọ, nói.

Tương Bạch Miên quan sát kỹ càng một hồi, bỗng nhiên cười nói:

"Hai người buôn bán tin tức ở pháo đài Guest đều có chỗ kỳ quặc, Gittis thì không cần phải nói, More lựa chọn chỗ ở cũng lộ ra sự mâu thuẫn nhất định."

"Lựa chọn gì?" Long Duyệt Hồng không hiểu, hỏi lại.

Tương Bạch Miên liếc nhìn xung quanh:

"Phố phường, ngõ hẻm ở nơi này đan mắc như mạng nhện, khá phức tạp, nhưng người ở cơ bản là công nhân trong nhà xưởng và người thân của họ, thành phần rất đơn nhất.

"Nói cách khác, thợ săn di tích như chúng ta vừa tiến vào quảng trường kia, giống như mấy con sư tử chui vào giữa bầy dê, vô cùng bắt mắt, không thể giấu được đặc điểm khác biệt so với nơi này, More chỉ cần dựa vào rất ít tai mắt ngầm là có thể giám sát được có người từ ngoài đến không, dáng vẻ đại khái là như thế nào."

"Sau đó, ông ta có thể đưa ra phán đoán từ sớm, xem xét có nên rời khỏi chỗ ở, trốn vào căn phòng an toàn hay không, hay là chuẩn bị sẵn sàng, chờ khác tới."

"Đây là phẩm chất cơ bản của một người buôn bán tin tình báo."

Long Duyệt Hồng như hiểu ra:

"Mâu thuẫn ở chỗ ông ta lại lựa chọn tầng trên cùng khó di chuyển và rút lui nhất?"

"Đúng vậy." Tương Bạch Miên khẽ gật đầu.

Cùng lúc đó, Thương Kiến Diệu bật cười:

"Lỡ đâu căn phòng an toàn của ông ta ngay trong tầng ấy, chẳng phải càng tiện hơn sao?"

"Hơn nữa, tầng trên cùng tiện cho ông ta quan sát tình huống trong quảng trường kia."

"Hoặc là ông ta có thiết bị khung xương quân dụng, có thể dựa vào những chỗ nhô ra trên tường, dễ dàng đáp từ tầng sáu xuống đất."

Anh càng nói càng thái quá.

"Dựa theo cách nói của Gittis, More đã lớn tuổi, không còn lòng dạ gì, người như vậy sẽ không để phòng an toàn ở gần nhà, bởi vì ông ta sẽ sợ kẻ địch tiện thể lục soát phòng ốc xung quanh." Tương Bạch Miên nói đơn giản: "Có khả năng nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất, kẻ địch dễ lầm tưởng ông ta vốn không ở nhà, nhưng More có dám đánh cược không? Lúc còn trẻ ông ta có thể dám, nhưng hiện giờ..."

Nói đến đây, Tương Bạch Miên lại đổi lời:

"Nhưng nếu ông ta thực sự có quan hệ nhất định với viện nghiên cứu Số 8, chúng ta quả thực phải đề phòng thiết bị khung xương quân dụng và những tồn tại ngoài ý muốn khác."

"Lão Gnawa, lần này ông đi lên cùng chúng tôi, Tiểu Hồng, Tiểu Bạch, hai người canh trong xe."

Cô thuận thế bố trí luôn.

Sau đó, Thương Kiến Diệu, Tương Bạch Miên và Gnawa dựa theo địa chỉ Gittis cung cấp, men theo hàng hiên lạnh lẽo mờ tối, đi lên tầng trên cùng.

Cốc cốc cốc!

Thương Kiến Diệu không kịp chờ đợi, gõ cửa phòng nhà More.

Một trận ho khan vang lên dữ dội, có người tiến tới chỗ mắt mèo sau cửa.

"Các người là ai? Tới đây làm gì?" Giọng nói hơi khàn, cổ họng còn mang theo đờm lên tiếng hỏi, cách một cánh cửa gỗ nặng nề.

"Tới hỏi thăm tin tức." Thương Kiến Diệu đáp lại theo những gì Gittis nói.

Qua vài giây, cửa phòng kẹt một tiếng mở ra, có người ho khan hai tiếng rồi nói:

"Vào đi."

Thương Kiến Diệu nghiêng người đi vào, Tương Bạch Miên và Gnawa vốn trốn ở một bên theo sát đằng sau.

More tóc đã hoa râm, nhưng có thể nhìn ra màu tóc là màu vàng kim thường gặp ở pháo đài Guest.

Lưng ông ta hơi còng, thỉnh thoảng lại ho khan một tiếng, sắc mặt không tốt lắm, da cũng nhiều vết đốm, có cảm giác suy yếu.

Lúc này, trong phòng sực mùi đã lâu chưa dọn dẹp, tình hình quả thực cũng là vậy.

More cầm một khẩu "Liên hợp 202" trong tay, đi tới vị trí cửa sổ, xoay người lại, nói với đám người Tương Bạch Miên:

"Mấy người muốn nghe tin tức gì?"

Ánh mắt của ông ta dừng lại trên người Gnawa lâu nhất.

Đợi More thu lại ánh mắt, Gnawa giơ tay phải lên, dùng ngón cái và ngón trỏ làm thành hình vòng tròn về phía Tương Bạch Miên và Thương Kiến Diệu, sau đó đưa ba ngón tay khác ra.

Dấu tay này có ý là theo sự kiểm tra, trong căn phòng, gồm cả trên người More, không có vật phẩm đặc biệt nguy hiểm.

"Chúng tôi muốn nghe một việc." Thương Kiến Diệu tiến lên vào bước, lấy một đồng bạc kỵ sĩ mà Tương Bạch Miên cho anh trước đó, bắn về phía More.

Đợi More nhận được đồng bạc, anh mới vừa cười vừa nói:

"Đây là tiền đặt cọc."

"Các cậu rất hào phóng." Sự cảnh giác của More rõ ràng được hạ xuống, không còn khống chế cơn ho khan của mình nữa.

Thương Kiến Diệu đáp lại:

"Đúng vậy."

"Bây giờ ông đã nhận tiền của chúng tôi, tương đương với việc đã chấp nhận giao dịch được thành lập, mà ông là người có uy tín, chắc chắn sẽ không phớt lờ câu hỏi của chúng tôi, hoặc là dùng tin tức giả để lừa chúng tôi."

Anh trực tiếp dùng "Cấy ghép tư duy".

Điều tra đến bước này, thêm chút nữa có khả năng cao sẽ chạm đến người của viện nghiên cứu Số 8, "Tổ điều tra cũ" tuyệt đối không dám sơ ý.

Ánh mắt More hơi ngẩn ra, ông ta nói:

"Các cậu muốn biết cái gì?"

Thương Kiến Diệu cười hỏi:

"Là ai ủy thác ông tìm Esther mua một lô kim loại hiếm giao cho đội buôn "Viễn hành giả"?"

Vẻ mặt More thay đổi, gương mặt đột nhiên vặn vẹo.

Cả người ông ta dường như đang rơi vào trạng thái đấu tranh khó diễn tả, hệt như đang có thiên sứ và ác quỷ giằng co nhau trong đầu ông ta.

Nhưng bởi vì vẻ mặt của ông ta thay đổi, Thương Kiến Diệu và Tương Bạch Miên lập tức đề cao cảnh giác, tinh thần trở nên căng thẳng, chỉ cần phát hiện có điều không đúng, sẽ phản ứng lại ngay.

Bốp!

Tương Bạch Miên dùng tay trái ném một quả lựu đạn chưa kéo chốt tới, nó đập vào tay More một cách chính xác và mạnh mẽ, khiến khẩu súng của ông ta bị đánh nghiêng đi.

Cạch một tiếng, khẩu "Liên hợp 202" rơi xuống đất.

Choang!

Từ xa một quả lựu đạn nằm ngoài dự đoán của mọi người bay tới, phá vỡ cửa sổ, rơi vào người More.

Nửa người More tan nát trong chớp mắt, biến thành máu thịt văng tung tóe khắp nơi.

Pằng pằng... Hai tiếng súng vang lên ngay sau đó, Tương Bạch Miên và Thương Kiến Diệu kịp thời né tránh.

Đến khi hai người lăn đến góc chết của hướng bắn, tiếng súng mới lắng xuống.

"Là súng bắn tỉa công phá." Gnawa căn cứ vào mức độ căn phòng bị phá hủy nghiêm trọng và thi thể của More để đưa ra phán đoán.

Tương Bạch Miên không đứng lên ngay, trầm giọng nói:

"Vị trí đại khái."

"Theo tính toán, kẻ địch ở ngoài 398 mét, trên tầng cao nhất của một tòa nhà mười bảy tầng, hiện giờ đã rời khỏi." Gnawa vốn định định vị ngược lại, nhưng không được như ý.

Vị trí này vượt quá phạm vi năng lực của Thương Kiến Diệu.

Tòa nhà mười bảy tầng... Đó là tòa nhà của Hội liên hiệp khai thác mỏ pháo đài Guest... Tương Bạch Miên ra khỏi chỗ ẩn thận, vừa chạy về phía cửa sổ, vừa ra lệnh:

"Đuổi theo!"

Mặc dù bây giờ đuổi theo, đối phương cũng sớm rút lui rồi, nhưng bên kia chưa biết chừng còn lưu lại vết tích gì.

Hơn nữa, súng bắn tỉa công phá không tiện mang theo, khá dễ thấy, nếu "Tổ điều tra cũ" kịp thời chạy tới bên kia, chưa biết chừng còn gặp được một vài người chứng kiến."

Tương Bạch Miên chưa mặc thiết bị khung xương quân dụng, nhưng dựa vào năng lực giữ thăng bằng, năng lực phối hợp siêu mạnh, mượn những nơi gồ ra bên bệ cửa sổ, nhảy xuống từng tầng một, nhanh chóng từ tầng cao nhất đáp xuống mặt đất, Thương Kiến Diệu và Gnawa cũng học theo cô, không hề chậm trễ, linh hoạt hệt như khỉ.

Trong quá trình này, Tương Bạch Miên suy nghĩ rõ ràng một việc.

Chắc hẳn More đã từng bị cấy ghép tư duy, coi như bị người ta khống chế, nếu cố gắng nói ra tin tức liên quan đến viện nghiên cứu Số 8, thì sẽ dùng các cách thức để tự sát.

Hơn nữa, còn có một người khác nấp trong bóng tối, luôn giám sát tình huống của ông ta, vừa phát hiện bất thường sẽ ra tay giết người bịt miệng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận