Trường Dạ Dư Hỏa

Chương 1019: Trưởng chính viện

"Vậy thì tốt quá." Nghe thấy Murray và Benito không bao lâu nữa sẽ kết thúc nhiệm vụ, quay về viện nghiên cứu Số 8, Thương Kiến Diệu toét miệng cười, để lộ ra hai hàng răng trắng, khen ngợi một câu.

Điều này có nghĩa là "Tổ điều tra cũ" sẽ có cơ hội theo đuôi và tra xét.

Tương Bạch Miên không có ý kiến về vấn đề này, lại hỏi:

"Anh gia nhập vào viện nghiên cứu Số 8 từ lúc nào?"

Murray để mái tóc dài như nghệ thuật gia, ngáp một cái nói:

"Từ lúc sinh ra tôi đã là nghiên cứu viên..."

Theo sự miêu tả của hắn, nhân viên của viện nghiên cứu Số 8 hiện nay được cấu thành từ ba bộ phận, một là hậu duệ của những nhân viên còn sống sót sau khi thế giới cũ bị hủy diệt kết hôn với nhau sinh ra, lúc đó viện nghiên cứu Số 8 không gặp phải sự đả kích gì, cũng không có bao nhiêu người mắc "Bệnh vô tâm", tình huống rất giống Konimis, hai là bao nhiêu năm qua, các đặc phái viên tương ứng của viện nghiên cứu Số 8 đưa về từng nhóm người mới từ Đất Xám, ba là những đứa trẻ được nhóm người mới mang về ghép đôi với những người "sinh trưởng ở địa phương" kia sinh ra.

Murray là loại thứ ba, Benito là loại thứ hai.

Trẻ con ở viện nghiên cứu Số 8 được tiếp nhận kiểm tra từ bé, ghi nhớ và quen thuộc với những cái giá phải trả và lĩnh vực tương ứng, đến khi mười bảy mười tám tuổi, kết thúc thời kỳ dậy thì, việc thức tỉnh sẽ trở thành bài thi tốt nghiệp của họ.

Có thể thuận lợi thức tỉnh, sẽ tiếp nhận đào tạo sâu hơn, sau đó căn cứ vào cái giá phải trả và năng lực có được, được sắp xếp vào những công việc khác nhau, có người trở thành nhân viên nội bộ, có người trở thành đặc phái viên chuyên dụng, có người trở thành người thẩm tra hoặc là nghiên cứu viên...

Những người không thể thức tỉnh chỉ có thể làm các công việc tạp nham, hoặc tham gia các công việc sản xuất, hoặc làm trợ lý cho nghiên cứu viên, hoặc làm ruộng ở thung lũng, suối nước nóng, hoặc đảm nhiệm các chức vụ hành chính cấp thấp, về phần vệ sinh trong viện nghiên cứu Số 8 đã có người máy bình thường phụ trách.

Trong hệ thống của viện nghiên cứu Số 8, loại "công nhân bình thường", cao nhất là lên tới "Nghiên cứu viên phụ tá" này, trừ phi có năng khiếu nghiên cứu khoa học xuất chúng, mới có thể phá vỡ được giới hạn.

Hoặc là họ buộc phải tích lũy đủ kinh nghiệm hoặc là làm ra cống hiến không nhỏ, mới có cơ hội được phân phối thuốc cải tạo gien.

Mà người thức tỉnh ngay từ đầu đã là "Nghiên cứu sinh" cao hơn công nhân bình thường một cấp bậc rồi, được hưởng thụ các loại tài nguyên, đợi họ hoàn thành chương trình học, phân phối đến các chức vụ, là thành công trở thành nhân viên chính thức, gọi là "Giảng viên".

Murray và Benito ở cấp bậc này.

Bình thường, nếu họ tiếp tục ở lại pháo đài Guest một hai năm nữa, không để xảy ra sai sót gì, đợi người mới đến giao ban, sau khi quay trở lại có thể thăng cấp thành "Nghiên cứu viên phụ tá".

Cao hơn "Nghiên cứu viên", hiện giờ họ không có bất cứ hi vọng gì, điều kiện cứng là phải tiến vào "Hành lang tâm linh".

Nếu các "Nghiên cứu viên" làm ra cống hiến cực lớn, còn chưa thăm dò đến chỗ sâu trong hktkm viện nghiên cứu Số 8 thường sẽ cho họ một chức danh có tính danh dự là "Phó giáo sư".

Tất cả những người thức tỉnh thăm dò vào chỗ sâu trong "Hành lang tâm linh" đều là "Giáo sư", nhưng không phải mỗi giáo sư đều là thành viên của "Hội liên tịch giáo sư", chỉ khi nhận được nửa số đề cử từ bốn người "Phó viện trưởng", "Charlie", "Giáo sư Lý", "Tiến sĩ", mới có thể chen chân vào đội ngũ trung tâm, quản lý viện nghiên cứu Số 8 này.

Mà các nhân viên trong viện nghiên cứu thích gọi thành viên của Hội liên tịch này là "Giáo sư trọn đời".

"Ở thế giới cũ, nghiên cứu viên và giáo sư rất nhiều thời điểm là như nhau, nghiên cứu viên phụ tá và phó giáo sư cũng thế." Tương Bạch Miên nghe xong, nhỏ giọng làu bàu một câu.

Murray có chút cởi mở của nghệ thuật gia:

"Dù sao cũng phải vạch ra cấp bậc đầy đủ để xây dựng hệ thống thăng chức."

"Vậy có thể dùng giáo sư trọn đời, giáo sư cấp 1, giáo sư cấp 2, giáo sư cấp 3 mà." Thương Kiến Diệu nói với giọng sâu xa: "Các anh như vậy là còn đọc quá ít sách, chơi quá ít trò chơi, nếu là tôi, sẽ quy định thế này: giáo sư trúc cơ kỳ, giáo sư nửa bước viên mãn, giáo sư đại viên mãn, giáo sư tiên thiên..."

"Thôi!" Tương Bạch Miên thấy anh sắp làm Murray choáng váng, vội vàng ngăn lại, không cho anh nói hết.

Cô lập tức quay đầu sang, hỏi Murray:

"Người có thể xóa bỏ ký ức quy mô lớn kia là phó giáo sư hay là giáo sư?"

"Giáo sư, nhưng không phải là thành viên của "Hội liên tịch giáo sư", ông ta đang nỗ lực vì điều này." Murray không che giấu.

Người thăm dò sâu trong "Hành lang tâm linh"... Tương Bạch Miên hỏi thêm một bước:

"Ông ta tên là gì?"

"Ông ta là người Đất Xám, tên Hồng Hà là Chris, nhưng ông ta thích chúng tôi gọi là giáo sư Tần." Murray đáp: "Về phần tướng mạo ông ta thế nào, có cái giá phải trả gì, cô cảm thấy chúng tôi có thể nhớ được không?"

"Tôi hiểu." Thương Kiến Diệu tỏ ra vô cùng thông cảm.

Tiếp đó, anh tò mò hỏi:

"Vì sao chỉ có "Phó viện trưởng", không có "Viện trưởng"?"

"Từ lúc tôi có ký ức, đã không tồn tại viện trưởng rồi." Murray lắc đầu: "Lúc đó còn có mấy nhân viên sống sót sau khi thế giới cũ bị hủy diệt, họ vô cùng cấm kỵ với vấn đề này, ngay cả con cái mình cũng không nói cho biết."

Viện trưởng của viện nghiên cứu Số 8 xem ra là liên quan đến một bí mật, hơn nữa xác suất cao là chưa chết trong lúc thế giới cũ bị hủy diệt, nếu không thì hai ba mươi năm trước, những nhân viên kỳ cựu này cũng không phải kiêng kỵ vấn đề tương ứng... Tương Bạch Miên thầm đưa ra suy đoán nhất định ở trong lòng.

Nếu viện trưởng của viện nghiên cứu Số 8 thật sự chết vào lúc thế giới cũ bị hủy diệt thì đây là chuyện hết sức bình thường, không đáng ngạc nhiên, không có gì phải kiêng kỵ, trừ phi tên của bản thân ông ta có ma lực nào đó, hoặc sẽ chỉ ra một bí mật nào đó, lúc này mới khiến các nhân viên kỳ cựu phải giữ kín miệng.

"Bình thường các anh có thể nhìn thấy bầu trời sao không?" Tương Bạch Miên thay đổi đề tài.

Nếu có thể, cô và Gnawa có thể dựa vào các vật tham chiếm tự nhiên để trực tiếp suy tính ra vị trí của viện nghiên cứu Số 8.

Murray lắc đầu, tỏ ý đây là chuyện bị nghiêm cấm.

Hỏi một hồi về những chuyện liên quan, đại khái đã hiểu về kết cấu của "Hội liên tịch giáo sư" và rất nhiều vấn đề chi tiết của viện nghiên cứu Số 8, Tương Bạch Miên nháy mắt với Thương Kiến Diệu.

Thương Kiến Diệu theo phương án đã định, đi tới, dùng cách hỏi và trò chuyện để trao đổi với Murray.

Thông qua anh hướng dẫn từng bước, Murray nhận thức sâu sắc đây là một đội ngũ đáng tín nhiệm, sở dĩ họ điều tra chuyện của viện nghiên cứu Số 8 là vì trong viện nghiên cứu Số 8 có phản tặc, muốn phá hủy "Hội liên tịch giáo sư", thống trị tất cả.

Để giúp đỡ đội ngũ này giải quyết vấn đề nội bộ của viện nghiên cứu Số 8, để không đánh rắn động cỏ, Murray cần phải lặng lẽ liên lạc với họ trước khi trở về viện nghiên cứu Số 8, cho ra địa điểm và thời gian gặp mặt đã giao hẹn với "người đưa đón".

"Hợp tác vui vẻ." Nói đến cuối, Thương Kiến Diệu mỉm cười đưa tay phải ra.

Murray đáp lại bằng nụ cười, đưa tay ra bắt tay với anh:

"Hợp tác vui vẻ."

Lúc này Benito rốt cuộc cũng tỉnh lại.

Thương Kiến Diệu nói với Murray:

"Anh đi ra ngoài chờ, chúng tôi cần phải xác nhận xem anh ta có phải là phe phản tặc không."

Đây là yêu cầu "hợp tình hợp lý", Murray vui vẻ đồng ý.

Đối với Benito, Thương Kiến Diệu làm theo cách cũ, không những nhận được sự tín nhiệm của hắn, hơn nữa còn hỏi lại những vấn đề đã hỏi Murray.

Câu trả lời của hai bên đều ăn khớp.

Sau đó, Tương Bạch Miên gọi Murray vào, nói với hắn:

"Benito cũng không có vấn đề gì, sau này các anh phải chân thành hợp tác."

Murray và Benito dùng sức bắt tay.

"Đây là cách thức liên lạc của chúng tôi." Tương Bạch Miên xé ra một tờ giấy, đưa cho Murray.

Thương Kiến Diệu lại hỏi:

"Trên người các anh còn bao nhiêu kinh phí?"

"Bảy tám đồng vàng đại kỵ sĩ." Benito đáp lại.

"Ít vậy sao?" Thương Kiến Diệu tỏ vẻ thất vọng: "Là đặc phái viên của viện nghiên cứu Số 8, các anh như vậy là quá nghèo."

Murray nhất thời hơi xấu hổ:

"Bảy tám đồng vàng đại kỵ sĩ đủ cho chúng tôi dùng hơn nửa năm."

"Hơn nữa, kinh phí của chúng tôi đều đòi ở chỗ More, hiện giờ nhà của ông ta đã bị quản lý trị an của pháo đài Guest tiếp quản rồi."

Thương Kiến Diệu thở dài nói:

"Bảy tám đồng thì bảy tám đồng vậy."

"Các anh xem, bây giờ chúng tôi đã thực hiện cam kết không lấy mạng các anh, các anh cũng nên đền bù một chút vì điều này, ví dụ như sáu đồng vàng đại kỵ sĩ."

Tương Bạch Miên không ngăn cản, bởi vì nếu cần Murray và Benito làm mồi nhử, bắt lấy "người đưa đón" của viện nghiên cứu Số 8, thì không thể nói tung tích của bọn họ cho quản lý trị an Yergai biết, từ đó đổi lấy tiền thưởng được.

Mà không có năm đồng vàng đại kỵ sĩ làm tiền thưởng, trong thời gian ngắn "Tổ điều tra cũ" không biết làm thế nào để gặp mặt Gittis.

Cũng không thể thực sự cầm đầu đạn hạt nhân hay là Gnawa đi thế chấp được.

Murray và Benito cảm thấy rất có lý, thế là đều lấy tiền từ trong túi mình ra, góp được sáu đồng, đưa cho Thương Kiến Diệu.

Số còn thừa hẳn là đủ cho họ sinh hoạt đến lúc quay về viện nghiên cứu Số 8.

"Không tệ." Thương Kiến Diệu vừa đưa đồng vàng đại kỵ sĩ cho Tương Bạch Miên, vừa khen ngợi Murray và Benito: "Hai người rất có tinh thần giao dịch công bằng."

Tương Bạch Miên thu tiền lại, suy nghĩ một chút rồi nói:

"Tốt nhất là hai người ngụy trang, di chuyển chỗ ở đi."

"Chắc là có căn phòng an toàn dự phòng chứ?"

"More có hai nơi dự phòng, nhưng đều không ở khu quảng trường này." Benito đáp.

"Vậy thì tốt rồi." Tương Bạch Miên thở phào một hơi: "Nhanh lên."

Cô định ngày mai hoặc là ngày kia cầm tranh chân dung của Benito và tin tức tay súng bắn tỉa này hoạt động ở khu quảng trường này báo cho Yergai biết để bòn chút tiền, à không, đổi chút tiền thưởng.

Dù sao nó cũng đáng giá một đồng vàng đại kỵ sĩ!

Sau khi tạm biệt Murray và Benito, Tương Bạch Miên và Thương Kiến Diệu dẫn theo Gnawa, tiếp tục đi kiểm tra tình hình đường dây điện ở khu nhà này, phải để quản lý trị an hoặc là các thợ săn di tích sau này điều tra đến đây tin rằng họ không tìm được gì.

Mất khoảng mười phút, họ kết thúc công việc này, quay về xe jeep, chia sẻ tình hình cho Bạch Thần và Long Duyệt Hồng.

Long Duyệt Hồng nhíu mày, nói:

"Cho nên, kế hoạch tiếp theo là chờ Murray và Benito được gọi về, sau đó đi cùng họ đến địa điểm gặp mặt, bắt sống nhân viên nội bộ hoặc đặc phái viên của viện nghiên cứu Số 8 phụ trách đưa đón kia, từ chỗ họ tìm ra vị trí cụ thể của viện nghiên cứu Số 8?"

Việc này phải chăng quá đơn giản rồi?
Bạn cần đăng nhập để bình luận