Trường Dạ Dư Hỏa

Chương 470: Thế như bão táp

Đối với Dư Thiên và Baldur mà nói, cường giả giáo phái Cảnh Giác thực hiện lời hứa, đúng hẹn có mặt khiến lòng tin của họ được củng cố, nhưng gia tộc Dimarco thống trị "Chiếc thuyền Noah ngầm" đã vài thập niên, ảnh hưởng rất sâu nặng, trước khi nhìn thấy ánh rạng đông, họ vẫn còn lo sợ, không thể nào thả lỏng.

Thương Kiến Diệu đứng dậy, quay đầu nhìn họ, giơ ngón tay trỏ đặt lên bên miệng.

Đây là một loại ngôn ngữ cơ thể khá thông dụng, Dư Thiên và Baldur ngậm chặt miệng lại, không dám nói lung tung.

Cùng lúc đó, Bạch Thần lưng đeo súng trường "Quả quýt", tay cầm súng tự động "Cổ ngắn" và Long Duyệt Hồng mặc thiết bị khung xương quân dụng lần lượt ngồi xuống, rút thắt lưng của người hôn mê, kéo tay họ bắt tréo sau lưng, trói chặt lại.

Họ còn dùng miếng vải nhét vào miệng bốn lính gác, tụt quần xuống vị trí mắt cá chân.

Cứ thế không cần lo những người này tỉnh lại sẽ lớn tiếng kêu cứu hoặc là tự cởi trói.

Tuy Tương Bạch Miên yêu cầu "kế hoạch chém đầu" phải tốc chiến tốc thắng, xác suất lớn là kết thúc chiến đấu trước khi mấy lính gác này tỉnh lại, loan tin ra toàn bộ "Chiếc thuyền Noah ngầm", nhưng cẩn tắc vô áy náy, dù sao cũng không ai nói được ở giữa không xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Đến khi Bạch Thần và Long Duyệt Hồng làm xong, Gnawa một tay nắm vào chỗ hở, vững vàng dán lên tường cũng thu lại nửa ngón tay đang cắm vào mối nối của camera giám sát B12.

Ánh sáng xanh lam trong mắt ông ta lập lòe một hồi, chỉ dùng mười đến mười hai giây lại cắm ngón tay trở lại.

Không lâu sau, ông ta rút tay về, ấn dây cắm trở lại mối nối của camera giám sát B12, tiện thể sửa chữa luôn hỏng hóc do chập điện gây ra.

Sau khi sửa xong vấn đề của camera giám sát B10 và B11, Gnawa khẽ nhảy trở lại mặt đất.

Ông ta nói với tốc độ khác nhanh, nhưng rõ ràng mạch lạc:

"Tôi đã phân tích xong hệ thống của "Chiếc thuyền Noah ngầm", viết xong mã độc, hoàn thành xâm nhập."

"Đợi thêm ba mươi giây nữa, tất cả camera sẽ mở lại, phát đi phát lại đoạn video cách đây mười năm phút, mà thời gian tương ứng sẽ đổi thành hiện giờ."

Nếu vậy, lính gác trực ở phòng giám sát sẽ thấy mọi nơi trong "Chiếc thuyền Noah ngầm" đều không có chuyện gì, tất cả như bình thường, giống như mười lăm phút trước.

Thật sự là giống y hệt.

Đương nhiên, nếu lặp lại đoạn video quá lâu chắc chắn sẽ bị phát hiện ra vấn đề, nhưng "hành động chém đầu" không cần quá nhiều thời gian.

"Hiểu rồi." Tương Bạch Miên "ừm" một tiếng, thấp giọng nói với Dư Thiên và Baldur: "Các anh đã biết nên báo cáo thế nào chưa?"

Dư Thiên và Baldur liếc nhìn nhau, gật đầu với vẻ phấn chấn.

Họ có chút không hiểu lắm những gì Gnawa vừa nói, nhưng điều này không cản trở việc họ cảm thấy ông ta rất lợi hại.

Họ vốn cho rằng hệ thống phòng ngự của "Chiếc thuyền Noah ngầm" có thể làm đến mức một con ruồi bay vào cũng không thể qua mắt được ai, người xâm nhập không có cách nào tập kích bất ngờ, chỉ có thể lựa chọn cứng đối cứng, nào ngờ mấy vị cường giả của giáo phái Cảnh Giác lại chỉ dựa vào thực lực của bản thân và người máy thông minh, có thể dễ dàng xâm nhập vào hệ thống theo dõi mà không gây ra tiếng động nào, thậm chí còn khiến nó trở thành đồng lõa của mình.

Lòng tin của Dư Thiên và Baldur cũng bởi vậy mà được nhân lên.

Họ bắt đầu cảm thấy hành động lật đổ sự thống trị tàn bạo của Dimarco có khả năng thành công không nhỏ!

Mắt thấy thời gian đang trôi đi, Dư Thiên cầm lấy sản phẩm điện tử trên cổ áo, báo cáo:

"Vấn đề không lớn, chúng tôi thử vài lần, cảm thấy sắp xong rồi."

Lính gác trong phòng giám sát đang định hỏi chi tiết, thì đã thấy màn hình của ba camera giám sát một lần nữa sáng lên, hiện ra tình hình ở khu B3: Sáu lính gác thuộc ba tổ đang làm việc của mình, tất cả bình thường.

"Được, để tôi bảo thợ máy không cần gấp gáp, đợi lát nữa rồi kiểm tra, tránh lại bị hỏng." Lính gác phụ trách thông qua loa ở khu vực đó đáp lại.

Thực sự qua mắt được... Dư Thiên và Baldur liếc nhìn nhau, phát hiện vẻ vui mừng trong mắt đối phương.

Thương Kiến Diệu đi tới trước mặt họ, giữ chiếc mặt nạ khỉ sống động như thật kia, vừa cười vừa nói:

"Tiếp theo không làm phiền hai người nữa."

Anh còn chưa dứt lời, đã giơ tay lên.

Dư Thiên và Baldur đầu tiên là sửng sốt, sau đó hiểu ra, lần lượt nghiêng người, để lộ ra vị trí gáy cho Thương Kiến Diệu.

Thương Kiến Diệu dùng sống bàn tay cho mỗi người một đòn vào gáy, lực độ được điều chỉnh vừa vặn.

Đầu óc Dư Thiên và Baldur cùng choáng váng, không thực sự ngất đi, nhưng họ vẫn thuận thế nằm xuống đất.

Trong quá trình này, động tác của họ vô cùng khẽ khàng, dường như sợ đập đầu xuống đất.

Nếu hành động của giáo phái Cảnh Giác không thành, thì coi như họ thật sự bị uy hiếp, bị đánh ngất, nếu tất cả thuận lợi, họ sẽ xoay người đứng lên, kích động các lính gác khác, cố gắng chiếm lấy một miếng bánh ga tô trong lúc giáo phái Cảnh Giác xử lý những chuyện sau đó.

Làm xong mọi việc, Thương Kiến Diệu đưa tay phải về phía Gnawa.

Gnawa lấy ra chiếc găng tay cao su đựng viên dạ minh châu màu vàng xanh, ném tới.

Thương Kiến Diệu dùng tay trái lấy hạt châu lớn bằng mắt cá ra, tiện thể cất chiếc găng tay cao su vào túi áo.

"Chuẩn bị." Tương Bạch Miên thấy thế, hít một hơi, ra lệnh.

Bạch Thần ôm súng tự động "Cổ ngắn" lên, hơi cong người, chuẩn bị chạy ra khỏi khu vực này bất cứ lúc nào.

Long Duyệt Hồng mặc thiết bị khung xương quân dụng đi đến phía trước Bạch Thần, cũng bày ra tư thế tương tự.

Tương Bạch Miên tay cầm súng chống tăng "Tử thần" và người máy màu bạc đen đã chuẩn bị sẵn sàng phóng ra tia laser và lựu đạn đều bước lên phía trước Long Duyệt Hồng.

Thương Kiến Diệu đứng đầu tiên, tiếc nuối thở dài:

"Đáng tiếc không thể dùng loa..."

Vì tiếp theo không có chỗ nào sử dụng đến tiểu xảo nữa, chỉ một đường tiến lên như bão táp, trước khi phần lớn lực lượng trong "Chiếc thuyền Noah ngầm" phản ứng lại, phải chém bay thủ lĩnh Dimarco, nếu trên đường sử dụng loa nhỏ, nhất định sẽ khiến camera giám sát nghi ngờ.

"Tổ điều tra cũ" không cân nhắc đến việc đi vào đường ống thông gió một lần nữa, vì đi lòng vòng quanh co như thế sẽ tốn nhiều thời gian hơn, mà càng kéo dài thì càng dễ xảy ra bất trắc.

"Dimarco ở khu C tầng sáu ngầm, nơi đó chỉ có một căn phòng, bình thường ông ta đều ở trong đó, rất ít khi giữa chừng thay đổi chỗ ở... Khu C có hai thiết bị khung xương quân dụng loại mới, mười sáu lính gác vũ trang đầy đủ chia làm tám tổ và hai "cố vấn" nắm giữ siêu năng lực... Khu A là nơi ở của phần lớn tình nhân của Dimarco... Khu B hiện giờ thuộc về tình nhân đang mang thai con của Dimarco, camera giám sát cũng ở đó..."

"Thang máy không thể đi thẳng đến khu C, chỉ có thể tới khu A trước, thông qua khu B tiến vào khu C..."

"Trong căn phòng của Dimarco dường như còn có một lối thoát hiểm bí mật, có thang máy riêng..."

Từng nội dung mà Dư Thiên và Baldur đã miêu tả hiện lên trong đầu Tương Bạch Miên, cuối cùng ngừng lại ở hình ảnh Dimarco mặc trang phục giáo sĩ màu đen của thế giới cũ.

"Hành động!" Cô khẽ hô lên một tiếng, không chút do dự chạy thẳng về phía khu B3 tầng hai ngầm.

Thương Kiến Diệu tay trái cầm viên dạ minh châu màu vàng xanh kia, là người đầu tiên xông vào khu B2.

Đám lính gác kia còn chưa kịp phản ứng lại, đã cảm thấy một nỗi sợ hãi khó diễn tả thành lời, không thể kìm chế nổi lao thẳng vào các góc, co ro ở trong đó, cả người run rẩy.

Họ đều biến thành "Đồ nhát gan".

Ngoại trừ sợ hãi, họ không thể sinh ra được suy nghĩ khác trong đầu!

Thương Kiến Diệu gần như dốc toàn lực kích hoạt sức mạnh của viên dạ minh châu, muốn hiệu quả của "Đồ nhát gan" duy trì lâu hơn.

Mà thông qua thí nghiệm lúc trước, họ đã xác nhận trong tình huống không gia tăng thêm ảnh hưởng, thì chỉ kéo dài tối đa chừng nửa phút.

Rầm rập, rầm rập!

"Tổ điều tra cũ" chạy một mạch về phía thang máy, dọc đường, tất cả lính gác như thủy triều dạt sang hai bên, trên mặt đều mang theo vẻ hoảng sợ cực độ.

Họ không ai hét lên, sợ rằng mình vừa phát ra âm thanh thì sẽ biến thành bia ngắm. Họ chỉ muốn tìm chỗ an toàn nhất, nhét bản thân vào trong, chờ ngọn gió lướt qua.

Rầm rập, rầm rập!

"Tổ điều tra cũ" chỉ mất hơn mười giây đã xông đến thang máy.

Trong quá trình này, đám người Tương Bạch Miên vẫn giữ nguyên vị trí trước sau và khoảng cách một cách nghiêm ngặt, một mặt là lo lắng bị tập kích đột ngột, bị một lưới bắt hết, mặt khác là nếu vượt lên trước Thương Kiến Diệu sẽ tiến vào phạm vi ảnh hưởng của viên dạ minh châu.

Lúc này, ba buồng thang máy màu xám đen đứng sừng sững phía trước, có vẻ rất nặng nề.

Gnawa đã khiến toàn bộ hệ thống trong "Chiếc thuyền Noah ngầm" bị nhiễm mã độc của mình, cho nên họ đợi thang máy đến, đi vào, đều không cần quẹt thẻ, không cần nhập mật mã, chỉ cần ấn nút xuống thẳng tầng sáu là được.

Cánh cửa buồng thang máy chậm rãi đóng lại trước mắt đám người Long Duyệt Hồng, chỉ mất vài giây đã lại mở ra.

Bên ngoài là một hành lang trải thảm vàng thẫm, hai bên có rất nhiều căn phòng.

Dựa theo bản đồ bố cục mà Dư Thiên và Baldur cung cấp, Thương Kiến Diệu cầm viên dạ minh châu màu vàng xanh đã tối đi nhiều, dẫn đầu xông vào khu vực này.

Gương mặt anh bị chiếc mặt nạ khỉ sống động như thật che khuất, không ai nhìn thấy được.

Lúc này, khu vực này đã có rất nhiều người ngủ say, ai nấy đều gặp ác mộng, có người gắng sức giãy giụa, có người uốn éo vặn vẹo, có người bỗng giật mình tỉnh giấc, há miệng thở dốc.

Đám lính gác tuần tra giống như đồng nghiệp ở tầng hai, tất cả đều tìm chỗ trốn, hoặc lùi vào trong góc run rẩy, hoặc là tung chăn ra quấn chặt lấy người.

Tuy việc này gây ra chút động tĩnh, nhưng không rõ ràng lắm.

Trong phòng giám sát, lính gác trực ban nhìn chằm chằm vào rất nhiều màn hình trước mặt, xác nhận không có bất cứ dị thường nào, giống mười năm phút đồng hồ trước.

Thật sự là giống nhau như đúc.

Đột nhiên, họ cảm thấy xung quanh có vô số bóng ma lượn lờ, vô duyên vô cớ tin rằng đồng đội muốn mưu sát mình.

Can đảm của họ nhanh chóng tan rã, ai nấy đều ra khỏi chỗ ngồi, chạy về nơi có thể ẩn nấp.

Rầm rập, rầm rập!

Nhóm năm người "Tổ điều tra cũ" xông vào khu C tầng sáu ngầm.

Mà từ khi họ chạy như bão táp vào đến đây, mới qua hơn bốn mươi giây.

Khu C, tầng sáu ngầm.

Hai lính gác mặc thiết bị khung xương quân dụng vắt chân lên cổ chạy đầu tiên, chỉ để lại cho đám người Thương Kiến Diệu bóng lưng mình.

Hai người đàn ông trung niên nghi là người thức tỉnh vì phạm vi năng lực không bằng viên dạ minh châu màu vàng xanh kia, còn chưa cảm ứng được ý thức con người tới gần, đã như chim sợ ná lao vào lối thoát hiểm, lăn xuống cầu thang.

Đám người còn lại nhanh chóng chạy tứ tán.

Toàn bộ lực lượng phòng ngự vẫn lấy làm kiêu ngạo của "Chiếc thuyền Noah ngầm" không gắng gượng nổi đến ba giây đồng hồ.

"Trong phòng chỉ có một người!" Tương Bạch Miên vừa chạy vừa hô.

Đến nơi, cô không còn che giấu động tĩnh nữa.

Thương Kiến Diệu đi đầu, lao thẳng về phía người là mục tiêu chính của "Đồ nhát gan" ở trong phòng, lúc này càng không có chút thả lỏng nào.

Rầm rập, rầm rập!

Thương Kiến Diệu mặc đồng phục rằn ri màu lam xám chạy một mạch đến trước cửa phòng Dimarco, giơ chân đá văng cửa gỗ màu đỏ thẫm.

Anh không đi vào, mà theo quán tính của cơ thể, chạy về phía trước thêm vài bước.

Tương Bạch Miên vẫn luôn theo sát sau anh, lập tức "phanh lại" trong chớp mắt, chĩa súng chống tăng "Tử thần" vào cánh cửa màu đen kịt kia, chĩa về phía con người bên trong.

Không hề do dự, cô lập tức bắn tên lửa ra.

Trong tiếng động vang dội, tầng sáu ngầm rung chuyển, một quả cầu lửa hừng hực bắn ra.

Tương Bạch Miên đã sớm lao sang một bên, tránh sóng xung kích của vụ nổ.

Sau đợt "sóng gió" này, Gnawa, Long Duyệt Hồng đã kịp thời đến trước cửa, lần lượt bắn lựu đạn vào trong phòng.

Bốn quả lựu đạn lăn vào các góc, đan xen bao trùm lẫn nhau, không để lại góc chết nào.

Ầm ầm! Ầm ầm!

Trong tiếng nổ mạnh liên tiếp, "Tổ điều tra cũ" hoàn thành đợt tấn công đầu tiên của "hành động chém đầu".
Bạn cần đăng nhập để bình luận