Trường Dạ Dư Hỏa

Chương 1052: Cơ hội

Bên đường đối diện, có một bóng người đang chậm rãi đi trên vỉa hè.

Ông ta chừng bốn mươi tuổi, chiều cao gần một mét tám, mặc áo dài đen, để mái tóc dài màu đen, bên miệng để một chòm râu trông rất có khí chất, đó chính là vị Đỗ Hoành mà "Tổ điều tra cũ" quen biết.

Nhưng Tương Bạch Miên, Long Duyệt Hồng, Bạch Thần không hề có chút vui sướng nào từ việc xa quê gặp người quen, sau lưng thậm chí còn toát mồ hôi lạnh.

Họ không kịp ngăn Thương Kiến Diệu lại nữa.

Khi nghe thấy lời gọi của Thương Kiến Diệu, Đỗ Hoành nghiêng đầu nhìn về phía bên này, trong xe jeep yên lặng như tờ.

Thấy Đỗ Hoành mỉm cười đi về phía bên này, Bạch Thần nhịn xuống sự kích động muốn đạp chân ga cho chiếc xe phóng đi, lí trí đạp lên phanh xe, để chiếc xe đỗ lại bên đường.

Thương Kiến Diệu đẩy cửa xe đi xuống, mừng rỡ đón người.

Tương Bạch Miên điều chỉnh biểu cảm trên mặt, đi theo phía sau.

"Sao các cậu cũng đến pháo đài Guest?" Đỗ Hoành cười hỏi.

Thương Kiến Diệu đang định trả lời, Tương Bạch Miên đã tranh nói trước:

"Thầy Đỗ Hoành, ở đây đông người, có một vài chuyện không tiện thảo luận, chi bằng chúng ta đến khách sạn nói chuyện một chút?"

Cô đã bước đầu lấy lại bình tĩnh, mang theo sự tự tin "tới cũng tới rồi, đưa đầu là một đao, rút đầu cũng là một đao, chẳng thà xin chút thông tin".

Đỗ Hoành nhìn xung quanh, gật đầu nói:

"Cũng được."

Tuy rằng nơi này là pháo đài Guest, họ nói chuyện bằng tiếng Đất Xám, nhưng ở đây có rất đông thợ săn di tích bản địa, chưa biết chừng có vị nào đó tinh thông ngoại ngữ.

Để trừng trị Thương Kiến Diệu nhất thời kích động, Tương Bạch Miên bảo anh nhường vị trí cho Long Duyệt Hồng, để khách là Đỗ Hoành ngồi vào vị trí ghế lái phụ.

Thương Kiến Diệu chỉ đành chen chúc cùng với Gnawa, nhưng việc này không làm khó được họ.

Quay trở lại khách sạn "Lửa và thép", vào trong phòng căn hộ của tiểu đội, sau khi mọi người ngồi xuống, Tương Bạch Miên nhìn về phía Đỗ Hoành nói:

"Thầy Đỗ Hoành, chúng tôi vừa đến Băng Nguyên thăm dò Konimis, rồi tới pháo đài Guest bổ sung vật tư."

Lúc cô quan sát vẻ mặt Đỗ Hoành, phát hiện ông ta không có phản ứng đặc biệt gì đối với Konimis, chỉ khẽ gật đầu một cái.

"Còn thầy, thầy tới pháo đài Guest làm gì?" Thương Kiến Diệu hỏi ngay không kịp chờ đợi.

Đỗ Hoành khẽ mỉm cười:

"Còn không phải là nghe nói đã tìm ra vị trí cụ thể của tổng bộ viện nghiên cứu Số 8 hay sao, tôi đột nhiên nhớ lại một vài chuyện."

Nghe nói? Nghe ai nói? Thầy Đỗ Hoành lại không thuộc về thế lực lớn nào... Tương Bạch Miên không nói ra lời này.

"Nhớ lại chuyện gì?" Thương Kiến Diệu tò mò hỏi.

Đỗ Hoành để lộ vẻ mặt nhớ lại:

"Sâu trong viện nghiên cứu Số 8 dường như cất giấu thứ gì đó, khá quan trọng, tôi muốn đi xem."

"Tổng bộ của viện nghiên cứu Số 8 có rất nhiều cường giả, sợ rằng không dễ lẻn vào." Tương Bạch Miên mang theo ý định dò xét, nói bằng giọng thân thiết.

Đỗ Hoành mỉm cười, không để ý lắm:

"Tình huống cụ thể, phân tích cụ thể, đến đó rồi sẽ quyết định làm như thế nào."

"Lỡ đâu cả viện nghiên cứu Số 8 đã rút lui hết, di cư đến căn cứ dự phòng thì sao? Vậy thì tôi không cần tốn nhiều sức để vào tổng bộ của họ nữa."

"Nếu như những cường giả kia vẫn ở đó, tôi sẽ chờ xem, luôn có người đến gây phiền toái cho họ, đến lúc đó đương nhiên sẽ có cơ hội."

Bốp bốp bốp, Thương Kiến Diệu vỗ tay:

"Rất hợp lý."

Hợp lý cái quỷ gì? Anh có biết phạm vi cảm ứng của cường giả "Thế giới mới" là bao nhiêu không, anh có biết viện nghiên cứu Số 8 có những tạo vật nào của thế giới cũ không? Trong tình huống không biết gì, muốn lẩn trốn xung quanh tổng bộ của họ quả là nằm mơ giữa ban ngày... Tương Bạch Miên thầm lẩm bẩm, không lên tiếng.

Cô giả thiết tiền đề là Đỗ Hoành này chính là Đỗ Hoành kia, trên Đất Xám thực sự có một nhóm người "tự xưng" là Đỗ Hoành.

Trong tình huống thành phố Tuế Mạt có cường giả "Thế giới mới" và Tần Khoa biến thành Đỗ Hoành vẫn có thể trốn thoát, cuối cùng "Chân Lý" phải tự mình ra tay mới giết chết được ông ta.

Một bên khác, Long Duyệt Hồng và Bạch Thần đều cố gắng giữ yên lặng, Gnawa gánh vác trọng trách cảnh giác.

Đối với lời khen của Thương Kiến Diệu, Đỗ Hoành cười nói:

"Dù sao qua nhiều năm như vậy, tôi vẫn sống như thế, tìm kiếm một vài chuyện, đi đến một vài nơi, xem tình huống rồi mới quyết định làm thế nào, cũng chưa từng gặp khó khăn nào lớn."

Đó là vì ngài là ngài... Tương Bạch Miên thầm trách móc.

"Lúc nào tôi mới có thể giống vậy..." Thương Kiến Diệu tỏ ra cực kỳ hâm mộ.

Không đợi Đỗ Hoành đáp lại, anh đã hỏi với giọng tràn đầy mong đợi:

"Chúng tôi có thể đi cùng thầy đến tổng bộ của tổ viện nghiên cứu Số 8 để xem không?"

Nói xong, anh nhớ ra bản thân đã tự ý quyết định, vội vàng nghiêng đầu nhìn về phía Tương Bạch Miên:

"Cô cảm thấy thế nào?"

Tương Bạch Miên bất chợt có linh cảm, không ngăn cản, khẽ gật đầu nói:

"Việc này phải xem thầy Đỗ Hoành có bằng lòng hay không."

Lúc trước cô hoàn toàn không cân nhắc đến việc đến tổng bộ của viện nghiên cứu Số 8, bởi vì việc này thật sự rất nguy hiểm, vẫn nên để lại cho các thế lực lớn như công ty và "Đoàn bạch kỵ sĩ" giải quyết thì hơn, nhưng nếu có một người có lai lịch bí ẩn, thực lực rõ ràng rất mạnh như Đỗ Hoành đi cùng đường, tìm kiếm tổng bộ của viện nghiên cứu Số 8 vẫn có thể được coi là một sự lựa chọn.

Dù sao có thể đến nơi xem tình hình cụ thể rồi đưa ra quyết định cuối cùng cũng được.

Đỗ Hoành buồn cười:

"Thế nào, các cô cảm thấy rất hứng thú với viện nghiên cứu Số 8?"

"Đúng vậy." Thương Kiến Diệu trả lời không chút do dự.

Đỗ Hoành cân nhắc một chút:

"Cũng có thể, ngồi nhờ xe của các cậu tiết kiệm khá nhiều thời gian cho tôi."

Tương Bạch Miên lập tức nói:

"Thầy Đỗ Hoành, xin phép cho chúng tôi thảo luận nội bộ, thương lượng phương án tương ứng."

"Được." Đỗ Hoành tỏ ý hiểu được.

Tương Bạch Miên lập tức gọi Long Duyệt Hồng, Bạch Thần, Thương Kiến Diệu và Gnawa ra khỏi phòng căn hộ, tới sân thượng của khách sạn "Lửa và thép".

"Tổ trưởng, không phải chúng ta quyết định quay về công ty sao?" Long Duyệt Hồng là người lên tiếng đầu tiên.

Tương Bạch Miên "ừm" một tiếng:

"Nhưng việc các thế lực lớn tìm ra tổng bộ của viện nghiên cứu Số 8 rất hấp dẫn, việc này có lẽ cũng giúp chúng ta biết được rất nhiều thông tin cực kỳ quan trọng."

"Chưa nói đến chuyện ở sâu trong viện nghiên cứu Số 8 cất giấu điều gì, chỉ riêng việc họ thành thục quy trình thức tỉnh đã là một điều vô giá, hai người các anh chưa biết chừng có thể nhân cơ hội trở thành người thức tỉnh."

Nếu bước đầu giải quyết được bí ẩn các Chấp tuế nuôi nhốt nhân loại, Tương Bạch Miên chắc chắn sẽ không gửi gắm hy vọng vào các lãnh đạo công ty.

Long Duyệt Hồng nghe vậy thì tim đập thình thịch.

Cân nhắc đến việc tương lai có thể phải đối diện với phái bảo thủ trong công ty, dẫn dắt mọi người chạy ra khỏi tòa nhà ngâm, hắn lập tức có khát vọng nâng cao thực lực của bản thân một cách cấp thiết.

Bạch Thần cũng vậy.

"Đúng vậy đúng vậy." Thương Kiến Diệu phụ họa.

Tương Bạch Miên đảo mắt qua Long Duyệt Hồng và Bạch Thần, chợt đổi giọng:

"Để đảm bảo không có gì bất trắc xảy ra, tôi định lần này sẽ phân công nhau hành động."

"Tiểu Bạch, Tiểu Hồng, hai người quay trở lại công ty, lão Gnawa sẽ đi cùng một đội với hai người, ở lại vùng hoang dã Hắc Trảo giữ liên lạc, còn tôi và "Này" sẽ theo thầy Đỗ Hoành đi đến tổng bộ của viện nghiên cứu Số 8."

Bạch Thần bất giác há miệng, muốn từ chối.

Tương Bạch Miên biết tính cách của cô, giành nói trước:

"Làm như vậy, bất kể tôi và "Này" ở viện nghiên cứu Số 8 và ở bên cạnh thầy đỗ Đỗ Hoành xảy ra chuyện gì, còn có thể quay về hay không, đều có ít nhất một vài người biết được bí ẩn các Chấp tuế nuôi nhốt nhân loại, luôn sẵn sàng chuẩn bị dẫn mọi người thoát ra khỏi tòa nhà ngầm."

"Tiểu Bạch, Tiểu Hồng, người nhà của tôi, bạn bè của "Này", mọi người trong công ty đều giao cho hai người."

"Tôi biết đối với hai người mà nói đây là một nhiệm vụ vô cùng nặng nề, nhưng tôi không có sự lựa chọn nào khác."

Long Duyệt Hồng và Bạch Thần lập tức cảm thấy sự nặng nề khiến người ta không thở nổi.

Qua vài giây, Bạch Thần cắn môi nói:

"Cô thuyết phục được tôi rồi."

Long Duyệt Hồng cũng nói theo:

"Tổ trưởng, cô yên tâm, người nhà của chúng tôi cũng ở dưới tòa nhà ngầm, trọng trách kia chúng tôi dù không muốn cũng phải nhận lấy."

Tương Bạch Miên vui mừng gật đầu, Thương Kiến Diệu vỗ tay bôm bốp.

Sau khi im lặng một lát, Tương Bạch Miên định chi tiết hóa phương án.

Đúng lúc này, Bạch Thần mím môi một cái, vành mắt thoáng đỏ lên, nói:

"Hai người nhất định phải trở về đấy!"

Giọng của cô hơi cao hơn bình thường, mang theo chút run rẩy.

"Chắc chắn!" Thương Kiến Diệu tràn đầy tự tin: "Chúng ta phải cùng nhau cứu vớt toàn bộ công ty, toàn bộ nhân loại."

Tương Bạch Miên chớp mắt, thở hắt ra nói:

"Một khi tìm được biện pháp thức tỉnh từ tổng bộ của viện nghiên cứu Số 8, tôi sẽ thông qua điện báo gửi cho lão Gnawa."

"Nếu như lúc đó mọi người còn chưa quay trở lại công ty, có thể trực tiếp thử thức tỉnh, nếu như đã vào tòa nhà ngầm, thì chủ động một chút, đến chỗ phó ban Tất Ngu xin lên mặt đất huấn luyện dã ngoại định kỳ, dựa theo cách thức đã định gặp lão Gnawa, lý do ra ngoài rất đơn giản, chính là phải chuẩn bị sẵn sàng tiếp ứng cho tôi và "Này" bất cứ lúc nào."

Từ pháo đài Guest đến tổng bộ của viện nghiên cứu Số 8 chắc chắn là gần hơn rất nhiều từ pháo đài Guest quay trở về "Sinh vật Bàn Cổ".

Nhưng cân nhắc đến thời tiết ở Băng Nguyên và tổng bộ của viện nghiên cứu Số 8 còn chưa biết là tình huống gì, Tương Bạch Miên vẫn đưa ra hai phương án trước.

"Được." Bạch Thần và Long Duyệt Hồng cùng gật đầu.

Ngay sau đó, Long Duyệt Hồng hỏi:

"Tổ trưởng cô định nói với công ty như thế nào?"

Hai người quay về, hai người không quay về, ai cũng sẽ nghi ngờ.

"Nói đúng như tình hình thực tế." Tương Bạch Miên cười nói: "Thì nói chúng ta gặp được thầy Đỗ Hoành, có cơ hội tiến vào tổng bộ của viện nghiên cứu Số 8, quyết định mạo hiểm thử xem, còn hai người không phải là người thức tỉnh, mức độ nguy hiểm khi tham gia hành động lần này rất cao, bị đuổi về công ty."

"Độ đáng tin vô cùng cao." Thương Kiến Diệu bình luận.

Đây cơ bản cũng là sự thật, chỉ có điều không phải là toàn bộ sự thật.

Bạch Thần suy nghĩ một chút rồi nói:

"Nếu như công ty phái người đọc ký ức của chúng tôi thì sao?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận