Trường Dạ Dư Hỏa

Chương 449: Con đường tương lai

Mặc dù lúc Bạch Thần hỏi có phải là Orey của thành phố Ban Sơ không, Tương Bạch Miên đã có linh cảm nhất định, nhưng sau khi nghe "Não nguồn" nói ra một loạt thân phận, cô vẫn có chút chấn động.

Bạch Thần lại cảm thấy đây giống như là số mệnh vậy.

Bản thân lòng vòng cuối cùng vẫn không ra khỏi thành phố Ban Sơ.

"Não nguồn" không đợi họ lấy lại tinh thần, tiếp tục nói bằng giọng điệu không mấy lên xuống:

"Nếu các cô muốn theo đuổi việc điều tra chuyện về các viện nghiên cứu, làm rõ ngọn nguồn của "Bệnh vô tâm", thì có thể đến thành phố Ban Sơ, tìm hậu duệ của ông ấy, xem ông ấy có để lại đầu mối nào không."

"Là nhà khoa học đứng đầu viện nghiên cứu Số 3, ông ta có quyền hạn rất cao trước khi thế giới cũ bị hủy diệt, có thể tiếp xúc được nhiều chuyện cơ mật hơn tôi."

Tương Bạch Miên nhanh chóng suy nghĩ, thành khẩn đáp:

"Cảm ơn."

Giờ phút này, cô đã có ba lựa chọn cho phương hướng tiếp theo: Một là đến thành phố Ban Sơ, tìm Orey Obis, cũng chính là hậu duệ của Maximianus, xem nhà khoa học đứng đầu viện nghiên cứu Số 3, công dân đầu tiên, quan độc tài của thành phố Ban Sơ này có để lại đôi lời hay không.

Trong những năm cuối đời, Orey Obis nắm quyền hành của thành phố Ban Sơ trong tay, còn tạm thời xưng là hoàng đế, khi đó, Viện nguyên lão bị gạt ra ngoài lề, tương đương với nghị viện của thành phố Ban Sơ, chỉ phụ trách vận hành những công việc ngày thường của thành phố này.

Hai là tìm Kiều Sơ, tìm kiếm đầu mối từ vị đặc phái viên của viện nghiên cứu Số 8.

Ba là tự nâng cao quyền hạn, xem trong nội bộ của "Sinh vật Bàn Cổ" có thứ gì đáng để moi móc ra không.

Tương Bạch Miên hiện giờ có chút nghi ngờ tiền thân của "Sinh vật Bàn Cổ" cũng là một trong những thứ kia, giống như "Thiên đường máy móc" xuất phát từ viện nghiên cứu Số 3 vậy.

Đương nhiên, mấy phương hướng này đều không mâu thuẫn lẫn nhau, có thể thực hiện đồng bộ.

"Não nguồn" không nói thêm nữa, theo sự thay đổi của vòng xoáy trên màn hình, giọng nói cũng có sự lên xuống nhất định:

"Các cô còn gì muốn hỏi không?"

Nó vừa dứt lời, Thương Kiến Diệu đã tiến lên vài bước, lấy ra một tờ giấy vừa dày vừa mềm từ túi áo.

Anh nói với tốc độ hơi nhanh:

"Anh đã từng gặp người này chưa?"

Tương Bạch Miên liếc nhìn sang, phát hiện trong tay Thương Kiến Diệu là một tấm ảnh.

Tấm ảnh kia dường như đến từ thông tin của thẻ điện tử trong "Sinh vật Bàn Cổ", có vẻ là ảnh hồ sơ.

Trong giấy là một người đàn ông, chừng ba mươi tuổi, khí chất nhã nhặn, tóc đen không ngắn lắm, chải chuốt gọn gàng, dung mạo có vài phần giống với Thương Kiến Diệu.

Tương Bạch Miên hiểu ra, vội ngậm miệng lại.

"Não nguồn" dùng camera giám sát quét qua một lần, trả lời:

"Chưa từng."

Nó nói chưa từng thì chắc chắn là chưa từng, không có khả năng quên hay sơ suất.

Thương Kiến Diệu nhìn vòng xoáy trên màn hình lớn, im lặng vài giây rồi cất cảnh đi.

"Cảm ơn." Trong tiếng cảm ơn khe khẽ, anh lùi từng bước về vị trí cũ.

Giọng nói khá chín chắn của "Não nguồn" một lần nữa vang lên:

"Gần hết thời gian rồi."

"Cuối cùng tôi nhắc nhở các cô vài câu."

"Mời nói." Tương Bạch Miên vội trả lời một câu.

Vòng xoáy trên màn hình lớn thong thả phập phồng:

"Điều tra nguyên nhân thế giới cũ hủy diệt là một chuyện rất nguy hiểm, không phải chưa từng có ai thực hiện, nhưng họ hoặc mất tích, hoặc bỏ mạng, chưa một ai nhận được kết quả tốt."

"Các cô hẳn có thể hiểu được điều đó có nghĩa là gì, có người đang âm thầm bóp chết tất cả những nỗ lực tìm ra chân tướng."

"Lúc trước các cô có thể thuận lợi, chưa từng bị ngăn cản, nhưng sau khi tập trung phương hướng điều tra chính vào ngọn nguồn của "Bệnh vô tâm" thì nguy hiểm có lẽ đã lặng lẽ đến gần. Đến lúc đó, trong các cô, chưa chắc đã có người sống sót."

"Xin hãy chuẩn bị sẵn sàng cho sự thay đổi này, đừng coi thường."

Mặc dù lúc thành lập "Tổ điều tra cũ", Tương Bạch Miên cũng đã chuẩn bị tâm lý về chuyện này, nhưng chưa có ai trực tiếp nhắc đến mức độ nguy hiểm của nó như "Não nguồn".

Thứ mà "Tổ điều tra cũ" phải đối mặt có thể là một lực lượng đã từng phá hủy thế giới cũ!

Điều này khiến Tương Bạch Miên và Bạch Thần nhất thời hít thở không thông, Long Duyệt Hồng lại càng không thở nổi.

"Đây không phải là chuyện tốt sao?" Thương Kiến Diệu cười trả lời: "Họ chủ động nhảy ra sẽ bớt được rất nhiều chuyện so với việc chúng ta phải từ từ điều tra."

Cũng phải... Chỉ cần có thể tránh thoát được đợt tập kích thứ nhất, bắt được nhân viên do lực lượng kia phái ra, thì có thể tìm hiểu được nguồn gốc, làm rõ ràng mọi chuyện, đến lúc đó công ty có thể liên hợp với các thế lực lớn ở thành phố Ban Sơ, vây quét mục tiêu... Nghe thấy Thương Kiến Diệu nói, Tương Bạch Miên lập tức lạc quan hơn nhiều.

Đương nhiên, cô cũng biết, kết quả cuối cùng chưa chắc đã như cô mong muốn, lỡ đâu các thế lực lớn lại vây quét "Sinh vật Bàn Cổ" thì sao?

Hơn nữa cô cũng đang suy nghĩ đến một chuyện khác, đó là khi quay về công ty nghỉ ngơi lấy sức, sẽ hỏi Bạch Thần và Long Duyệt Hồng xem họ có muốn tiếp tục ở lại "Tổ điều tra cũ" không.

Nếu không muốn, cô sẽ tìm kiếm cơ hội để họ chuyển công tác.

"Não nguồn" không phản bác lời của Thương Kiến Diệu, dùng giọng nói không lên xuống nói:

"Mong rằng tương lai các anh vẫn có thể giữ được tâm thái này."

"Được rồi, đã hết giờ."

Tương Bạch Miên, Thương Kiến Diệu, Long Duyệt Hồng và Bạch Thần đồng thanh đáp:

"Cảm ơn anh đã giải đáp."

Trước đó họ có thảo luận về vấn đề lịch sự, cho rằng đừng vì đối diện không phải là con người mà tỏ ra thiếu kính trọng.

Vòng xoáy trên màn hình lớn phập phồng hai lượt, chậm rãi tan đi, không còn ánh sáng nữa.

"Quay về đi." Tương Bạch Miên nhìn quanh một vòng, dẫn đầu ra khỏi phòng họp.

Sau khi đi ra, nói lời tạm biệt với Gnawa, họ đi thang máy thẳng lên tầng một của tòa thị chính.

Bạch Thần vừa ngồi vào ghế tài xế, đã thấy một chiếc xe bảy chỗ màu đen có kết cấu phức tạp rẽ vào đây, dừng lại trước cửa tòa nhà.

Cửa xe lặng lẽ mở ra, năm người máy có mắt lóe lên màu xanh lam từ trên xe bước xuống.

Không giống những người máy thông minh trong thị trấn, đồng phục trên người chúng có màu đen.

Tương Bạch Miên đưa mắt nhìn mấy người máy đi vào trong tòa thị chính, nói như có điều suy nghĩ:

"Viện quân do "Thiên đường máy móc" phái tới?"

Lúc "Vô tâm giả" cao cấp kia còn chưa được giải quyết, Gnawa có xin viện trợ từ tổng bộ "Thiên đường máy móc".

"Vậy mà không phải ngồi phi cơ trực thăng tới." Thương Kiến Diệu bày tỏ viện quân thiếu chuyên nghiệp.

Tarnan không có sân bay chuyên dụng, lúc trước họ đã thấy, cho nên biết "Thiên đường máy móc" có khá nhiều máy bay.

"Có thể là sau đó không cần thiết nữa." Long Duyệt Hồng đưa ra lý giải của mình.

Đối với họ mà nói, đây không phải là một chuyện đáng để chú ý, nhanh chóng ngừng thảo luận, quay về Hà Đông.

Sau khi báo cáo lại tin tức do "Não nguồn" cung cấp về "Sinh vật Bàn Cổ", Tương Bạch Miên thở phào nhẹ nhõm, dựa vào lưng ghế, vừa cười vừa nói:

"Tiếp theo sẽ chọn mua lương thực, chuẩn bị quay về."

"Sinh vật Bàn Cổ" không có đại diện thương mại ở Tarnan, cho nên họ không thể nào bảo công ty tích góp vật tư, chỉ tự mình bắt tay vào làm.

Đương nhiên, sau khi trở lại công ty, chắc chắn sẽ được thanh toán những gì đã bỏ ra, không để họ lãng phí thu hoạch của mình.

"Tôi chỉ sợ..." Long Duyệt Hồng vừa nói ra ba chữ này, đã thấy Tương Bạch Miên, Thương Kiến Diệu và Bạch Thần đồng loạt nhìn về phía mình.

Hắn "ơ" một tiếng, ngậm miệng lại theo bản năng.

Tương Bạch Miên đoán được hắn đang lo lắng cái gì, mỉm cười trấn an:

"Không trực tiếp phái chúng ta đến thành phố Ban Sơ đâu, muốn treo cổ cũng phải để người ta lấy hơi cái đã."

"Chúng ta đi lâu vậy rồi, nếu không quay về nghỉ ngơi, kể cả là trạng thái tâm lý hay là trạng thái tinh thần đều sẽ xảy ra vấn đề."

"Nếu công ty lúc trước đã tỏ ý có thể về, thì chứng tỏ chuyện nội bộ về cơ bản đã giải quyết, không lấy cớ nữa."

"Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi." Long Duyệt Hồng chính là người muốn quay về nhà nhất trong tổ.

Không đợi Thương Kiến Diệu trêu chọc Long Duyệt Hồng, Tương Bạch Miên nói thêm hai câu:

"Hơn nữa chúng ta cũng không thể tin vào mọi thứ "Não nguồn" nói, tuy nó chưa chắc đã nói dối, nhưng có lẽ là chưa nói hết toàn bộ, muốn dụ chúng ta đi điều tra viện nghiên cứu khác."

"Cho nên vẫn phải quay về công ty, xem có thể xin được tài liệu liên quan không, phải chuẩn bị đầy đủ nhất. Chúng ta là người có chống lưng mà."

"Ừm." Long Duyệt Hồng tỏ ý quay về công ty là việc phải làm.

"Đúng vậy, không thể tin tưởng mù quáng." Thương Kiến Diệu lại một lần nữa hóa thân thành tín đồ vinh dự của giáo phái Cảnh Giác - đơn phương.

Bạch Thần không nói gì, chỉ nhìn họ thảo luận.

Lúc đề tài bị Thương Kiến Diệu lái sang chuyện về công ty bữa đầu tiên sẽ ăn gì, cô rốt cuộc không nhịn được nữa, nói ra chút ý kiến.

Bởi vì tiếp theo còn có tiệc cảm ơn của dân cư Tarnan, cùng nghi thức rửa tội của giáo phái Lò Luyện, cho nên "Tổ điều tra cũ" chưa vội tích góp lương thực trên đường về, còn nhàn nhã đi mua sách vở của thế giới cũ, xem chút ít tư liệu giải trí của thế giới cũ mà Thương Kiến Diệu mặt dày đi xin ở chỗ bà chủ Ainol. Bạch Thần vẫn hơi sợ mấy thứ này, Tương Bạch Miên lại lo tổ viên từ nay về sau sẽ chểnh mảng, cho nên không chỉ hạn chế số lượng, mà còn phải thẩm duyệt nội dung.

Cô chỉ sợ Thương Kiến Diệu từ nay về sau như hổ thêm cánh.

Đến sẩm tối, họ ra ngoài tản bộ trên đại lộ Tân Hà, dạo phố, ăn uống, chọn vật tư.

Vừa đi vào con phố náo nhiệt nhất này, Tương Bạch Miên đã nhạy bén phát hiện ra bất thường.

Số lượng người máy tuần tra rõ ràng tăng lên!

Bất kể là người máy thông minh hay là người máy phụ trợ tương ứng đều ra vào nhiều hơn ngày thường.

"Xảy ra chuyện gì?" Tương Bạch Miên nghi ngờ hỏi một câu.

Cô vừa định tìm một người bản địa quen thuộc hỏi một câu, thì đã thấy Thương Kiến Diệu tới trước mặt một thành viên đội vệ binh người máy mặc quân phục xanh lá, lên tiếng hỏi thăm:

"Alpha, đã xảy ra chuyện gì?"

Alpha... Alpha Stuart? Người máy thông minh mà Thương Kiến Diệu từng kết bạn kia? Thương Kiến Diệu lại nhận ra nó... Tương Bạch Miên cảm thấy vô cùng kinh ngạc.

Đối với những người máy thông minh này, nếu không có vi mạch phụ trợ giúp ghi lại sự đặc thù, thì cô nghĩ mình cũng bị mù mặt.

Alpha dùng giọng nói nghiêm trọng đáp lại câu hỏi của Thương Kiến Diệu:

"Sở tư pháp phái ra rất nhiều tiểu đội, thẩm tra mức độ nhân loại hóa của thị trưởng Gnawa."

Hả? Long Duyệt Hồng, Bạch Thần và Tương Bạch Miên nghe vậy thì mờ mịt, hoang mang.
Bạn cần đăng nhập để bình luận