Trường Dạ Dư Hỏa

Chương 695: Nghi ngờ

"Hả?" Long Duyệt Hồng không hiểu lời cảm thán của Thương Kiến Diệu: "Vì sao lại nói vậy?"

Bởi vì thời gian cấp bách, nội bộ "Tổ điều tra cũ" còn chưa kịp chia sẻ tin tức lấy được từ chỗ Avia.

Tương Bạch Miên nghe vậy, giới thiệu sơ lược về hai phương hướng của viện nghiên cứu Số 3, cùng với đánh giá và nghi ngờ của Orey về "Não nguồn".

"Cho nên, trí tuệ nhân tạo của "Thiên đường máy móc" có thể sinh ra ý thức gần với loài người, chỉ là cơ sở tồn tại và hình thức biểu hiện có sự khác nhau khá lớn." Tương Bạch Miên cười nói: "Lão Gnawa hẳn là thích đáp án này."

Bạch Thần lái xe bất giác hỏi:

"Vậy vì sao "Não nguồn" lại muốn hạn chế mức độ nhân loại hóa?"

"Có lẽ là vẫn tồn tại tai họa ngầm nhất định, tai họa ngầm có thể uy hiếp đến bản thân "Não nguồn"?" Long Duyệt Hồng đưa ra suy đoán.

Thương Kiến Diệu rất tán thưởng ý nghĩ này của hắn, hăng hái nói:

"Quay về nhất định phải để mức độ nhân loại hóa của lão Gnawa vượt lên trăm phần trăm, xem "Thiên đường máy móc" sẽ xảy ra chuyện gì!"

Có anh ở đây, thì chưa chắc đã là mức độ nhân loại hóa... Tương Bạch Miên lẩm bẩm một câu.

Cô lập tức cân nhắc rồi nói:

"Lần này đánh bậy đánh bạ khiến lão Gnawa theo lão Hàn, Tăng Đóa, bận rộn vì thị trấn Sơ Xuân, có lẽ là một chuyện đáng ăn mừng."

"Cái gì?" Long Duyệt Hồng một lần nữa không hiểu.

"Đúng vậy, tôi sợ lão Gnawa không thể tiếp nhận nổi tin tức tốt như vậy, sẽ tự nổ ngay tại chỗ." Thương Kiến Diệu cố gắng đấm nắm tay phải vào lòng bàn tay trái, nhưng vết thương ở cánh tay đã ngăn cản anh.

Bạch Thần nhíu mày, liếc nhìn Tương Bạch Miên:

"Ý của cô là lão Gnawa không đáng tín nhiệm?"

Đối với điều này, cô khá bài xích.

"Không, lão Gnawa rất đáng tín nhiệm, nhưng trong cơ thể lão Gnawa có thể cấy ghép thứ gì đó, hoặc nên nói, chưa chắc đã không giấu hậu chiêu gì." Tương Bạch Miên nghiêm túc nói.

Bạch Thần phản ứng lại:

""Não nguồn"? Cô lo lắng "Não nguồn" có thể khống chế lão Gnawa tầm xa, khiến lúc ông ấy gặp Avia, nghe những tin tức liên quan đến "Não nguồn", sẽ đột nhiên nổ tung?"

Trong lúc Long Duyệt Hồng biến sắc, Tương Bạch Miên gật đầu:

"Lúc trước tôi chỉ hơi nghi ngờ, chuyện của lão Gnawa tồn tại khá nhiều điều trùng hợp, ví dụ như chúng ta trao đổi với "Não nguồn" không bao lâu thì lão Gnawa bị thẩm tra, với cả, chúng ta chạy trốn cũng dễ dàng hơn dự tính rất nhiều, "Thiên đường máy móc" lại không cài cắm người ở chợ Đá Đỏ?"

"Đến khi Avia nói cho chúng tôi biết, Orey nắm giữ cách format "Não nguồn", để lại tư liệu tương ứng, tôi càng tin rằng việc lão Gnawa chạy trốn là do "Não nguồn" một tay đạo diễn."

"Mọi người nghĩ lại mà xem, tin tức quan trọng liên quan đến sống chết của "Não nguồn", nó có thể tùy tiện nói ra cho một đội ngũ gần như xa lạ không? Nó thực sự yên tâm sao? Nó không sợ sau khi chúng ta có được tư liệu, giao cho công ty, hoặc là bán cho các thế lực lớn của thành phố Ban Sơ, hai bên hợp tác khống chế "Thiên đường máy móc", khống chế nó sao?"

Bốp bốp bốp!

Mặc dù tay bị thương, nhưng Thương Kiến Diệu vẫn ngoan cường vỗ tay.

Long Duyệt Hồng càng nghe càng cảm thấy tổ trưởng nói vô cùng có lý.

Hắn không ngờ một trí tuệ nhân tạo như "Não nguồn" lại biết gài bẫy người như thế!

Tương Bạch Miên tiếp tục nói:

"Hôm nay nếu có lão Gnawa ở đây, thực ra vấn đề cũng không lớn lắm."

"Khả năng cao là ông ta sẽ thực sự "nổ tung" vào lúc chúng ta thăm dò phòng thí nghiệm bí ẩn kia, tìm được tư liệu mà Orey để lại."

"Đến lúc đó, chúng ta dùng lý do di tích Số 13 khu đất hoang có Ngô Mông, không thích hợp để người máy tham dự vào, bảo lão Gnawa ở ngoài tiếp ứng."

Nói đến đây, Tương Bạch Miên cười tự giễu:

"Phòng thí nghiệm kia vô cùng nguy hiểm, không phải là nơi mà chúng ta có thể thăm dò vào lúc này, công ty rất có thể sẽ phái tiểu đội đến đó, do người thức tỉnh cấp bậc "Hành lang tâm linh" dẫn đầu. Như vậy chúng ta càng không cần lo lắng."

"Ừm." Long Duyệt Hồng liếc nhìn ngoài cửa sổ, chuyển đề tài về quỹ đạo: "Tiếp theo nên làm gì?"

Dựa theo kế hoạch và suy nghĩ của hắn lúc trước, có hai phương án để lựa chọn.

Phương án một là nhân lúc bạo động chưa kết thúc, nhanh chóng rời khỏi thành phố Ban Sơ từ phía nam, vòng một vòng đến bờ bắc sông Hồng Hà, tập hợp với Gnawa, Hàn Vọng Hoạch và Tăng Đóa, giành giật từng giây giải quyết chuyện của thị trấn Sơ Xuân.

Cho nên sẽ không lựa chọn đi qua khu vực Hồng Cự Lang và Thanh Cảm Lãm, từ cây cầu lớn phía bắc sông Hồng Hà đi về khu phế tích, vì nơi đó thuộc bến cảng then chốt ra vào thành phố Ban Sơ, chắc chắn sẽ trở thành trọng tâm hai bên tranh đoạt, trong thời gian ngắn chưa chắc đã qua được.

Hơn nữa, cho dù bạo động đã gần đến cuối, phe thắng lợi sẽ thanh trừ tất cả những người ủng hộ ngoan cố của thế lực thất bại, chắc chắn sẽ khống chế chặt cây cầu lớn.

Để so sánh, lối ra phía nam thành phố được coi là khu vực lệ thuộc thành phố Ban Sơ, hẳn là không đề phòng nghiêm ngặt lắm.

Phương án này có vấn đề ở chỗ, cần phải tốn rất nhiều thời gian để di chuyển, sau đó mới có thể tạm thời yên ổn, mà "Tổ điều tra cũ" mang theo một tù binh là người thức tỉnh cấp bậc "Hành lang tâm linh", hi vọng có thể lấy được tin tức từ tổ chức bí ẩn kia, nếu như dừng lại quá lâu để xử lý, thì rất dễ xảy ra chuyện bất ngờ trên đường.

Phương án thứ hai là, tiến vào khu Hồng Cự Lang hoặc là khu Thanh Cảm Lãm, chuyển tù binh đến một trong những phòng an toàn đã được chuẩn bị sẵn, không vội rời khỏi thành phố Ban Sơ.

Như vậy, trong thời gian ngắn "Tổ điều tra cũ" có thể ép ra được tin tình báo, giải quyết tù binh, tiêu trừ tai họa ngầm.

Đồng thời, không chạy lung tung ở trên đường họ cũng sẽ không bị lục soát, hỏi ra chuyện gì đó, có thể vượt qua trận hỗn loạn sau đó một cách khá bình yên.

Nhưng nếu thực hiện phương án này, thì khi bạo động hoàn toàn lắng xuống, tàn dư của phe thất bại cơ bản bị bắt hết, giới nghiêm được giải trừ, thì "Tổ điều tra cũ" không còn cơ hội rời khỏi thành phố Ban Sơ nữa, bỏ qua thời cơ tốt nhất để giải quyết vấn đề thị trấn Sơ Xuân.

Hơn nữa, việc đám người Tương Bạch Miên tiếp xúc vấn đề Avia chưa biết chừng sẽ bị điều tra ra, đến lúc đó, nếu bị một hoặc nhiều vị cường giả ở thành phố Ban Sơ để mắt tới, thì sẽ rắc rối to.

Tương Bạch Miên đã sớm nghĩ ra cách, nhìn thẳng phía trước nói:

"Về khu Hồng Cự Lang trước, tìm một nơi gọi điện thoại cho tướng quân Forcas."

"A..." Long Duyệt Hồng đầu tiên là sửng sốt, sau đó ngộ ra: "Tổ trưởng, cô muốn nhờ tướng quân Forcas để ra khỏi thành phố?"

"Chỉ cần ông ấy không trở thành phe thất bại trong cuộc bạo động lần này, thì giúp ta an toàn nguyên vẹn ra khỏi thành phố chỉ là chuyện nhỏ." Tương Bạch Miên cười nói: "Mà loại cáo già như ông ta, cũng sẽ không khiến bản thân trở thành phe thất bại."

Tương Bạch Miên dừng một chút lại nói:

"Không phải ông ta muốn chia sẻ tin tức lấy được từ chỗ Avia sao?"

"Hiện giờ sẽ tặng cho ông ấy!"

Điều này có thể hoàn thành lời hứa với Avia, lại thực hiện được lời giao hẹn với tướng quân Forcas.

"Ừm." Long Duyệt Hồng và Bạch Thần đều cảm thấy đây là lựa chọn tốt nhất lúc này.

Tướng quân Forcas nói là sẽ giúp đỡ, nhưng cho tới giờ, chỉ là một tờ giấy thông hành, dù sao cũng phải để ông ta trả "đúng giá" mới được.

"Ông ta còn nợ chúng ta một buổi yến tiệc mừng công." Thương Kiến Diệu vẫn chưa từng quên chuyện này.

Long Duyệt Hồng thầm cười nhạo tên này hai tiếng, đột nhiên nghĩ đến một chuyện, thốt lên:

"Chúng ta nên thẩm vấn tù binh thế nào?"

Đây chính là người thức tỉnh cấp bậc "Hành lang tâm linh", trong trạng thái hôn mê còn đỡ, một khi tỉnh lại, cho dù "Tổ điều tra cũ" chuẩn bị đầy đủ, cũng chưa chắc đã đánh bại được, cũng không thể cứ nhét miếng vải đẫm máu vào miệng đối phương được.

Như vậy có thể hóa giải nguy hiểm, nhưng không nhận được tin tức, mục tiêu lại hôn mê hoặc là nhồi máu cơ tim.

Có "Ngọc số mệnh" lúc trước thì không thành vấn đề, nhưng hiện giờ quà tặng của ngài Dimarco đã tiêu hao hết rồi.

"Cho ông ta nghe ghi âm của Ngô Mông, khiến ông ta toàn tâm toàn ý tin tưởng chúng ta? Nghe đài trong trạng thái hôn mê có hiệu quả không?" Bạch Thần bất giác nói.

Tương Bạch Miên lại mỉm cười:

"Vấn đề này cứ giao cho tướng quân Forcas nghĩ cách đi."

Đây là một mục đích khác khiến cô muốn liên lạc với tướng quân Forcas!

Không có một người thức tỉnh cấp bậc "Hành lang tâm linh" tọa trấn, "Tổ điều tra cũ" thật sự không dễ dàng tra ra được tin tình báo từ miệng tù binh trước mặt.

Bởi vì buổi mít-tinh công dân gây ra hỗn loạn, tiếng súng, tiếng nổ lớn thi nhau xuất hiện, khiến cho rất nhiều cửa hàng ở khu Hồng Cự Lang không dám mở cửa, đã mở rồi cũng sẽ đóng lại.

Chủ của chúng hoặc là đến quảng trưởng hi vọng, hoặc là trốn trong nhà, khẩn cầu đừng xảy ra bạo động quá lớn.

"Tổ điều tra cũ" tìm một quán cà phê, nhờ Bạch Thần làm một loạt động tác cạy cửa bẻ khóa.

Lúc Tương Bạch Miên gọi điện thoại đến phủ tướng quân, Long Duyệt Hồng trên xe thấy giữa không trung xuất hiện từng chiếc phi cơ và máy bay không người lái.

Chúng mang theo tiếng động ầm ĩ, bay về những nơi khác nhau trong thành phố, dường như đang lục soát cá lọt lưới.

Bạch Thần phát giác ra, đã sớm trốn vào trong quán cà phê, nếu không thì thiết bị khung xương quân dụng trên người cô thực sự vô cùng bắt mắt.

Không lâu sau, Tương Bạch Miên nghe thấy giọng của tướng quân Forcas:

"A lô?"

Cô thầm thở phào một hơi:

"Chúng tôi đã lấy được tin tức tương ứng."

Tướng quân Forcas im lặng một chút rồi nói:

"Các cô đi thẳng đến phủ của tôi."

"Trong tình huống hiện giờ, quay trở lại khu Kim Bình Quả lại là an toàn nhất, chỉ cần không tới gần mấy biệt thự phái bảo thủ là được."

Xem ra Gaius đã thắng? Phái bảo thủ có rất nhiều người đang cố gắng chạy ra khỏi thành phố? Tương Bạch Miên chỉ từ vài câu của Forcas đã đoán ra được tình huống trước mắt.

Cho nên, hiện giờ từ khu Kim Bình Quả ra ngoài sẽ bị kiểm tra nghiêm ngặt, tiến vào khu Kim Bình Quả lại không bị chú ý đặc biệt.

"Được." Tương Bạch Miên đồng ý.

Tù binh người thức tỉnh cấp bậc "Hành lang tâm linh" kia đối với họ mà nói chính là một quả bom hẹn giờ, phải mau chóng giải quyết.

Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là "Tổ điều tra cũ" đã lấy được tin tức từ tổ chức bí ẩn kia.

Chạy trời không khỏi nắng!

Đây cũng là nguyên nhân Tương Bạch Miên lựa chọn mạo hiểm bắt lại kẻ địch hùng mạnh mà không giết chết ngay tại chỗ.

Đến khi phi cơ và máy bay không người lái giữa không trung đi xa hơn chút, Tương Bạch Miên và Bạch Thần quay trở lại xe jeep.

Trong quá trình quay lại khu Kim Bình Quả, Tương Bạch Miên cầm máy thu phát vô tuyến điện, gửi điện báo cho đám người Gnawa.

Hiện giờ chính là thời khắc mấu chốt, cô muốn phân độ nhỏ phải giữ liên lạc thông suốt.

Điều khiến cô vui mừng là, đám người Hàn Vọng Hoạch không bảo thủ khư khư nếp cũ, cần phải chờ đến lúc tập hợp, họ đang trên đường chạy đến thị trấn Sơ Xuân rồi.

"Họ có một thiết bị khung xương quân dụng, còn có lão Gnawa, chỉ cần thị trấn Sơ Xuân không có người thức tỉnh cấp bậc "Hành lang tâm linh" kia, quân đội cũng bị điều đi một phần, thì trong tình huống đột kích bất ngờ, cơ hội là không nhỏ." Tương Bạch Miên vui mừng nói với đám người Thương Kiến Diệu.

"Hi vọng là vậy." Bạch Thần vừa đáp, vừa cho xe jeep lái về phái cửa sau của phủ tướng quân.

Dọc đường, quả nhiên họ không hề bị kiểm tra, có giấy thông hành, xe gần như chạy thẳng một mạch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận