Trường Dạ Dư Hỏa

Chương 680: Đốm lửa

Viện nguyên lão, thành phố Ban Sơ.

More đang gác súng ngắm bắn lên cửa sổ, vẻ mặt nghiêm túc, nhìn vô số công dân bị quân phòng thủ thành phố ngăn cản ở bên ngoài, căng thẳng đến mức cổ họng bốc khói, muốn uống nước.

Hắn nghe nói trên chiến trường thực sự có rất nhiều binh sĩ bại trận vì trạng thái tương tự, nhưng hắn không cảm thấy mình sẽ giống bọn họ.

Bởi vì hắn là một người không hoàn chỉnh.

Chỗ bị biến dị của hắn là đại não, khiến con ngươi lồi ra, giống như quái vật trong một vài câu chuyện của thế giới cũ.

Điều này khiến lúc hắn nổ súng, trong đầu sẽ tự nhiên hiện ra quỹ đạo của viên đạn có tỷ lệ chính xác cao, từ đó điều chỉnh từ trước, đạt được xác suất gần như trăm phát trăm trúng.

Sở trường đặc biệt này khiến cha và mấy anh chị của More trở thành "người mắt ma" có chút nổi tiếng ở phế tích bờ bắc trước khi bị quân đội thành phố Ban Sơ bắt giữ.

Mà họ kiên trì cho rằng bản thân đã nhận được "mắt thần".

Bất kể là "người mắt ma" hay là "mắt thần", cũng không thể tính là một quần thể người không hoàn chỉnh, khởi nguồn của họ là ông nội của More, sau đó phân tách thành mấy gia đình lớn, mà More bình thường cũng chưa phát hiện ra người không hoàn chỉnh có đặc thù và thiên bẩm hoàn toàn giống với gia đình mình.

More chưa từng mạo hiểm nơi hoang dã, bởi vì lúc gia đình họ bị quân đội thành phố Ban Sơ bắt, hắn vẫn chưa đến tám tuổi, vừa mới biết cách sử dụng một phần súng ống.

Hiện giờ, hắn là một tiểu đội trưởng chi đội vệ binh ngắm bắn người không hoàn chỉnh.

"Hi vọng đừng xảy ra xung đột..." More nghe một thuộc hạ của mình ở bên cạnh lẩm bẩm.

Hắn cố gắng trấn định, nghiêng đầu đi, dùng đôi mắt lồi ra nhìn về phía thuộc hạ kia:

"Sẽ không xảy ra xung đột lớn, những công dân này yêu cầu trừng phạt nguyên lão Varro, trong tình huống đã bị chỉ ra như thế, thực ra phần lớn nguyên lão đều từ bỏ rồi, nếu không phải quan chấp chính vẫn gắng gượng, cho rằng cần đầy đủ chứng cứ chứ không được tùy tiện dựa vào lời khai của hai ba người, thì ông ta đã sớm bị ném ra khỏi cửa sổ rồi."

"Trong tình huống hiện giờ, tôi nghĩ quan chấp chính cũng không kiên trì nữa."

Là một thành viên của đội vệ binh được Viện nguyên lão chỉ định, đám người More vô cùng hiểu rõ các chuyện xảy ra ở nơi này, chỉ có điều bình thường không có bao nhiêu nhân loại tiếp xúc với họ, không thể phát hiện ra điểm này.

Thuộc hạ của More có hai lỗ tai co rút lại thành hố đen, trên trán có một con mắt trông khá linh động.

Gã ta nuốt nước bọt:

"Hi vọng là thế."

More biết đây là tiếng lòng của đại đa số đội vệ binh người không hoàn chỉnh, tuy bên ngoài đồn đại rằng họ chỉ có thể dựa vào phái nắm quyền Viện nguyên lão, đối diện với buổi mít-tinh của công dân chắc chắn sẽ lạnh lùng ra tay sát hại, về cơ bản là thật, nhưng điều này không có nghĩa là họ muốn để sự tình phát triển đến mức độ không thể cứu vãn.

Đến lúc đó, thành công thì còn dễ nói, nếu phái nắm quyền Viện nguyên lão thất bại, tất cả thành viên trong đội vệ binh người không hoàn chỉnh đều không thể thoát được.

More nhớ con mình luôn hỏi mình rằng:

"Bố ơi, vì sao chúng ta không thể ra ngoài khu nhà ở này? Bên ngoài hình như rất náo nhiệt, chúng con muốn đi xem một chút."

"Bố ơi, bên ngoài thực sự như đài phát thanh và ti-vi nói sao? Lúc nào chúng con có thể ra ngoài ạ?"

Mỗi một lần, More đều chỉ đành khổ sở nói với con:

"Công việc chúng ta làm rất nguy hiểm, vì sự an toàn của mọi người, người chưa trưởng thành không thể rời khỏi khu nhà ở."

Các con của hắn kiểu gì cũng hỏi: "Bố ơi, có thể không làm công việc này nữa được không?"

More rất muốn nói cho bọn chúng biết, nếu không làm "công việc" này, tất cả mọi người sẽ chết.

Cho nên đội vệ binh người không hoàn chỉnh cũng không hi vọng xảy ra xung đột, càng muốn sự tồn tại của bản thân mãi mãi là một nỗi sợ hãi.

Chỉ có như vậy, họ mới không cần sợ thất bại, mới bảo vệ được người nhà, vẫn tiếp tục sống sót, đến khi sinh sản đời sau may mắn không còn bị dị tật ở vẻ ngoài nữa.

Đương nhiên, thỉnh thoảng More cũng sẽ nổi nên suy nghĩ "sau khi xung đột xảy ra, phái nắm quyền Viện nguyên lão nhận được thắng lợi cuối cùng", nếu là vậy, địa vị của đội vệ binh người không hoàn chỉnh chắc chắn sẽ cao hơn, chưa biết chừng còn được trao quyền, chỉ huy một bộ phận quân đội nhân loại bình thường, chưa biết chừng có thể có nhiều bạn hơn, khiến quy mô của khu nhà ở tăng lên vài lần, để đám trẻ có thêm chỗ chơi đùa.

Như vậy có thể chờ mong một ngày nào đó trong tương lai, người không hoàn chỉnh có thể được tản bộ, mua đồ trên đường phố thành phố Ban Sơ một cách quang minh chính đại.

Nhưng More rất tỉnh táo, so với hậu quả của việc thất bại, hắn thà duy trì cục diện hiện giờ.

Hắn tin rằng đây cũng là suy nghĩ của phần lớn thành viên trong đội vệ binh người không hoàn chỉnh, chỉ ngoại trừ số ít người có dã tâm.

"Trừng phạt Varro!"

"Trừng phạt Varro!"

Trong tiếng la ó ầm ĩ, đã có một bộ phận công dân thử xông phá qua hàng rào quân phòng thủ thành phố, nhưng đều bị tấm chắn chống bạo động cản lại.

Đúng vào lúc này, đám lính bắn tỉa More ở trên cao nhìn thấy từng chiếc xe ô tô con chống đạn lái vào cửa ngách của Viện nguyên lão.

Quan chấp chính tới rồi... Các tay súng bắn tỉa người không hoàn chỉnh đều thở phào nhẹ nhõm.

Họ sợ quan chấp chính chậm chạp không đến, các nguyên lão ở nơi này lại không ai muốn đứng ra gánh vác trách nhiệm, khiến cho vụ việc kéo dài, đám đông tụ tập bên ngoài ngày càng sốt ruột, ngày càng kích động.

Đến lúc đó, chỉ cần có chút ngoài ý muốn, thì chẳng khác nào một đốm lửa rơi vào thùng thuốc súng.

Beulius mặc đồng phục thống soái màu xanh nâu ở giữa vòng vây của từng nhân viên an ninh, từng cảnh vệ cả ngoài sáng lẫn trong tối, đi vào Viện nguyên lão.

"Cuối cùng ông cũng tới rồi." Quan giám sát Alexander cách khá xa, gật đầu với kẻ địch chính trị từ xưa đến nay này.

Con gái của ông ta Già La Lan mặc một chiếc váy dài đến đầu gối màu xám đơn giản nhẹ nhàng, đứng bên cạnh làm thư ký cho ông ta.

Beulius lặng lẽ nhìn quanh một vòng, dưới đôi mắt màu xanh lam ấy, phần lớn nguyên lão ở đây đều bất giác tránh tầm mắt của ông ta.

Vị thống soái rất có quyền uy này đi từng bước đến bên cửa sổ, nhìn về phía các công dân đang thị uy và Gaius ở giữa đám người.

Thực ra Gaius và Beulius có vài phần giống nhau, đều có mái tóc đen, gương mặt gầy gò thậm chí còn hơi lõm vào, cùng khí chất nghiêm nghị.

Nhưng họ một người mũi ưng, một người không có điểm đặc thù rõ ràng, một người có vẻ nham hiểm, một người vô cùng thâm trầm.

Lúc ánh mắt hai người đối diện, một nguyên lão tên là Carlo đến gần Beulius, nói bằng giọng gấp gáp:

"Quan chấp chính, không thể do dự nữa!"

"Tất cả công dân trong thành phố đều đứng về phía Gaius, chúng ta vẫn nên cách chức nguyên lão Varro thì hơn. Dù sao sau đó vẫn còn có xét xử, còn thời gian, nhất định có thể tìm được chứng cứ, chứng minh ông ta vỗ tội."

Beulius đột nhiên nghiêng đầu:

"Ông muốn phản bội lại lập trường của mình?"

Carlo vội vàng giải thích:

"Không, tôi chỉ là cảm thấy không cần thiết phải vì hư danh không có ý nghĩa mà gây ra hỗn loạn..."

Vị nguyên lão gốc người Akerson, đã hơn năm mươi tuổi này nói đến đây, đột nhiên dừng lại.

Ông ta không hiểu sao lại cảm thấy ánh sáng lóe lên trong mắt Beulius có chút kỳ dị.

"Kẻ phản bội!" Giọng nói của Beulius gần như truyền ra từ sâu trong lồng ngực.

Gần như đồng thời, khóe miệng Carlo nhếch lên, làm mặt quỷ như một đứa trẻ.

Nhưng ông ta không thè lưỡi ra, mà nó trở nên cực kỳ lỏng lẻo, sau đó nhét vào trong yết hầu.

Ặc ặc!

Carlo vùng vẫy ngã xuống.

"Beulius!" Quan giám sát Alexander hoàn toàn không ngờ sẽ xảy ra chuyện như vậy.

Nhưng khi ông ta vừa gọi tên đối phương, đã thấy trong con ngươi màu xanh sâu thẳm của Beulius đột nhiên hiện ra từng tia máu màu đỏ.

Đôi mắt của ông ta nhanh chóng trở nên đục ngầu.

Lưng ông ta còng xuống.

Ông ta há miệng ra, nước bọt nhiễu xuống thật dài.

"Bệnh vô tâm".

Vị quan chấp chính kiêm thống soái của thành phố Ban Sơ này đột nhiên mắc "Bệnh vô tâm"!

Mọi chuyện xảy ra bên cạnh cửa sổ bị khá nhiều công dân bên dưới nhìn thấy, họ sững sờ nhìn lẫn nhau.

Thời khắc mấu chốt, Gaius cầm micro lên, cao giọng hô:

"Quan chấp chính tập kích các nguyên lão khác!"

"Quan chấp chính đã bị "Quân cứu thế" khống chế!"

"Tất cả các công dân, chúng ta phải ngăn chặn mọi thứ!"

Nội tâm gần như nổ tung của tất cả các công dân có mặt lập tức được đốt bùng lên, họ như thủy triều xông về phía quân phòng thủ thành phố.

Đoàn quân phòng thủ thành phố tuy đưa lưng về phía Viện nguyên lão, không nhìn thấy vụ việc xảy ra phía sau, nhưng vẫn có thể cảm nhận được chút động tĩnh, có thể nghe thấy Gaius hô lên cái gì.

Họ do dự.

Bức tường do những tấm khiên phòng bạo động tạo thành đã bị phá thủng.

Ducasse chỉ huy hiện trường thấy thế, vội vàng thông qua điện thoại di động, xin chỉ thị từ tướng quân Forcas.

Forcas im lặng vài giây, nói:

"Giữ thế trung lập."

Các thành viên của đội vệ binh người không hoàn chỉnh ở những vị trí khác nhau trong Viện nguyên lão thấy quân phòng thủ thành phố xuất hiện dấu vết tan rã, nỗi sợ hãi và căng thẳng đẩy lên đến cực hạn.

Nó nhanh chóng biến thành động lực để đội quân người không hoàn chỉnh bóp cò.

Pằng! Pằng! Pằng!

Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!

Mấy chục công dân hoặc trên người tóe máu, hoặc bị khói thuốc súng bao vây, đều ngã xuống.

Điều này không những không dọa được các công dân còn lại, mà còn triệt để chọc giận họ.

Nếu đã nổ súng, đám người More cũng không do dự nữa, chuẩn bị tiến hành một cuộc giết chóc quy mô lớn.

Lúc này, Gaius trong đám người giơ tay phải lên, để vào vị trí giữa miệng và mũi.

Chỉ chớp mắt đám người không hoàn chỉnh phát hiện bản thân không biết bắn súng nữa.

Dường như họ đã quên mất kỹ năng có được thông qua học tập nhiều ngày này!

Số 15 đường Hoàng Đế, khu Kim Bình Quả.

Nghe thấy tiếng súng và tiếng nổ ở phía xa, Connor đang nói chuyện với "Tổ điều tra cũ" đứng dậy, vừa cười vừa nói:

"Có thể đi tìm Avia rồi."

Tương Bạch Miên hơi cau mày:

"Không đợi thêm lát nữa sao?"

Cô hi vọng đợi đến khi cuộc xung đột trở nên kịch liệt hơn, tất cả người thức tỉnh cấp bậc "Hành lang tâm linh" đều chạy về phía Viện nguyên lão.

Connor mỉm cười:

"Trong tình huống bình thường, không ai dám tiếp xúc với Avia là vì cô ấy được "thế giới hư cấu" bảo vệ, mà một khi bị chủ nhân của "thế giới hư cấu" giữ chân, những cường giả khác ở thành phố Ban Sơ cũng sẽ nhanh chóng chạy tới."

"Mà bây giờ, trọng điểm của họ đều đặt ở phái Viện nguyên lão, không quan tâm đến những nơi khác."

"Về phần chủ nhân của "thế giới hư cấu", tôi sẽ giữ chân ông ta giúp các cô."
Bạn cần đăng nhập để bình luận