Trường Dạ Dư Hỏa

Chương 767: Khôi phục số liệu

Quyển tạp chí trong tay Bạch Thần không có bìa ngoài và rất nhiều trang phía trước, có vẻ rách nát, ngay cả tiêu đề kia, cô cũng phải đọc ở chỗ mép trang.

"Tạp chí mà "Này" đã phát hiện ra trong bóng ma tâm lý kia." Bạch Thần đưa tạp chí trong tay cho Tương Bạch Miên.

Quyển tạp chí này dùng loại giấy tương đối tốt, cho dù đã qua vài chục năm, cũng không bị úa vàng và mủn đi quá nhiều, cảm giác vẫn còn trơn bóng.

"Lâm Toái?" Tương Bạch Miên không che giấu sự vui mừng của mình, nhận quyền tạp chí nhân vật, nhanh chóng xem lướt qua đoạn phỏng vấn chỉ còn một nửa.

Trong đoạn phỏng vấn kia, người được gọi là thiên tài khoa học trẻ tuổi chủ yếu nói về nhân sinh quan của mình, không có điểm gì đáng chú ý.

Phải biết rằng, trước khi thế giới cũ bị hủy diệt, khoa học kĩ thuật ở các nước đều rất phát triển, người được xưng là nhà khoa học hơn nữa còn trẻ tuổi cho dù không đến một trăm, thì cũng tuyệt đối hơn năm mươi người, không phải ai cũng được gia nhập vào hạng mục của chín viện nghiên cứu lớn.

Tương Bạch Miên lấy lại bình tĩnh, quyết định đọc lại bài phỏng vấn từ đầu đến cuối một lượt để xác nhận.

Dù sao bài phỏng vấn này chỉ còn gần một nửa, tất cả các văn tự cộng lại không quá sáu nghìn chữ.

Trong lúc đọc từng câu từng chữ, vẻ mặt của Tương Bạch Miên trở nên nghiêm túc.

Cô phát hiện lúc Lâm Toái về nhân sinh quan của mình, đã nói ra vài câu như thế này:

"Khá nhiều các tác phẩm khoa học viễn tưởng lúc trước đều có nội dung đem ý thức, ký ức của nhân loại tải lên máy tính và mạng internet hư cấu, trong mắt của tôi, có lẽ đây là một lời tiên đoán..."

"Con người trong tương lai, có thể tồn tại dưới hình thức sinh mệnh ý thức, chỉ cần chuẩn bị trước một phiên bản, cho dù chết đi, cũng không phải tất cả đều đến điểm kết thúc, nhưng điều này cần chúng ta xây dựng triết học tương ứng, giải quyết vấn đề "tôi sở dĩ là tôi", ban đầu phải kiểm soát được mâu thuẫn luân lý giữa bản thể và phiên bản chuẩn bị.."

Mấy câu nói giống như đang mặc sức tưởng tượng này khiến đầu Tương Bạch Miên lóe lên một danh từ:

"Kế hoạch "Người bất tử"!"

Lẽ nào Lâm Toái là một trong những người chủ trì kế hoạch "Người bất tử", nhà khoa học chính của một viện nghiên cứu nào đó? Tương Bạch Miên kiềm chế nội tâm kích động, xem từng câu trong đoạn phỏng vấn, sau đó mới đưa nội dung tương ứng cho Long Duyệt Hồng và Bạch Thần xem.

Long Duyệt Hồng có ấn tượng sâu sắc với tăng lữ máy móc và "Người bất tử", dễ dàng hiểu được tổ trưởng muốn bày tỏ điều gì, cảm thán bằng giọng tiếc rẻ:

"Quyển tạp chí này bị thiếu quá nhiều, không có giới thiệu nhân vật, nếu không thì chúng ta có thể biết được Lâm Toái là người ở đâu, đã từng học trường gì, sau đó lại công tác ở cơ quan nào..."

Thông tin mà Long Duyệt Hồng đề cập đến nói vô dụng có lẽ thật sự vô dụng, nói hữu dụng có lẽ lại là bí mật vô cùng mấu chốt, khiến cho người ta chỉ cần nhìn thấy là sởn tóc gáy, mồ hôi đầm đìa, ví dụ như, lỡ đâu Lâm Toái là người ở thành phố Thiết Sơn, từng làm việc trực tiếp ở công ty thực phẩm Số 2 thì sao? Ví dụ như, cô ta từng học trường cao đẳng Số 1 thành phố Băng Nguyên Đài thì sao?

Bị nghi ngờ là một trong những người chủ trì kế hoạch "Người bất tử" như cô ta, nếu thật sự có liên quan đến thánh địa Phật môn, thì chuyện đó thực sự khiến người ta phải suy nghĩ nhiều.

Hiện nay tuyệt đại đa số "Người bất tử" đều quy y Phật môn, tín ngưỡng "Bồ Đề" hoặc "Trang Sinh", đồng thời coi sở nghiên cứu lúc trước là Lưu Ly Niết Bàn!

"Đầu tiên, chúng ta phải loại trừ khả năng Lâm Toái là người thực vật." Người nói chuyện là Thương Kiến Diệu không biết đã tỉnh dậy từ bao giờ.

Kết luận này hiển nhiên là dễ thấy, bởi vì quyển tạp chí này được phát hành trước khi thế giới cũ bị hủy diệt một tuần.

Tương Bạch Miên "ừm" một tiếng:

"Cô ta trông có vẻ không liên quan gì đến Phạm Văn Tư, Lý Cẩm Long trong khu phế tích nhà xưởng."

"Tôi đang nghĩ, phải chăng trong Lưu Ly Niết Bàn của giáo đoàn tăng lữ có đầu mối liên quan đến cô ta."

Thương Kiến Diệu lập tức phấn khởi:

"Sau này nếu có cơ hội tôi có thể thử tham gia giáo đoàn tăng lữ, trà trộn vào Lưu Ly Niết Bàn của họ."

Dường như anh muốn cho thiền sư "Phổ Độ" danh xứng với thực.

Trao đổi một hồi, mấy thành viên của "Tổ điều tra cũ" tiếp tục lật xem sách báo khác.

Gần đến xẩm tối, họ hoàn thành việc sàng lọc, không tìm được nhiều đầu mối hơn.

Lúc rời khỏi doanh trại trên vách núi, Thương Kiến Diệu lên tinh thần, dùng ngôn ngữ cưỡng ép giải trừ hiệu quả "Dẫn dắt tư duy", tránh cho nơi này quá nhiệt tình hiếu khách, dẫn tới những hạng người không có ý tốt.

Tất cả thành viên của "Tổ điều tra cũ" không thể không thừa nhận, ở nơi này, trong hoàn cảnh này, cảnh giác là sự lựa chọn tốt nhất.

Sau khi trở lại "Chiếc thuyền Noah ngầm", đám người Bạch Thần mừng rỡ phát hiện Gnawa đã đến.

Người máy thông minh này đang lau chùi bụi bẩn trên người.

"Ông không lái xe?" Long Duyệt Hồng có chút kinh ngạc.

Gnawa dùng giọng nam trung có cảm giác do hợp âm tạo thành đáp lại:

"Nếu lái xe điện năng, tôi phải tốn điện, xe cũng tốn điện, còn không bằng tự mình cõng theo tấm pin năng lượng mặt trời tự chạy, như vậy có thể tiết kiệm được năng lượng, hơn nữa tốc độ cũng không chậm lắm."

"Nếu như lái xe chạy dầu, cần phải vòng một vòng rất lớn, tốn nhiều thời gian hơn, mới có thể đảm bảo cung ứng xăng."

Sau khi tính toán cẩn thận chi li, ông ta đã đưa ra kết luận "đi bộ" là cách tốn ít nhiên liệu nhất.

"Lão Gnawa, ông như thế không được!" Thương Kiến Diệu vô cùng đau xót.

"Vì sao?" Gnawa tỏ ý không hiểu.

Thương Kiến Diệu nghiêm túc giải thích:

"Là một con người, phải học được cách lười biếng và hưởng thụ, đấy mới là động lực để phát triển khoa học kĩ thuật."

"Tôi biết, ông không có cảm giác mệt mỏi, nhưng ông phải giả vờ là có, nếu không thì sẽ không giống mọi người."

Keng! Gnawa đấm đấm nắm tay phải vào lòng bàn tay trái:

"Tôi biết rồi!"

"Khuyết điểm có thể khiến anh càng giống con người hơn."

"Ông chính là một con người." Bạch Thần nói xen vào.

Để không khiến Gnawa lạc lối, Tương Bạch Miên quyết định cắt ngang lời dẫn dắt tư duy không cần dùng năng lực của Thương Kiến Diệu.

Cô hắng giọng nói:

"Lão Gnawa, thiết bị đã chuẩn bị xong chưa?"

"Có thể sửa chữa và phục hồi số liệu." Gnawa chỉ vào ba lô chiến thuật đằng sau lưng.

Tương Bạch Miên lập tức lấy ra hai chiếc điện thoại di động thu được ở phế tích xưởng sắt thép, đưa cho Gnawa:

"Bây giờ bắt đầu đi."

Gnawa lập tức tiến vào trạng thái làm việc.

Đến sáng hôm sau, ông ta cầm văn kiện đã được in ra, báo cáo thu hoạch:

"Số liệu được lưu trữ trong hai chiếc điện thoại di động là từ hai năm trước khi thế giới cũ bị hủy diệt, nhưng có một vài bức ảnh cũ được chuyển vào."

"Chỉ có thể khôi phục được một vài bức ảnh trong đó, đều là ảnh chụp chung một nhà ba người."

"Trong các số liệu còn lại chỉ lấy ra được vài từ ngữ xuất hiện nhiều lần, chúng theo thứ tự là: Bệnh viện Nhân Huệ, khu nhà ở cảng biển, tiền thuê nhà, tiến độ..."

Bệnh viện Nhân Huệ... Là nơi mà con trai của Phạm Văn Tư và Lý Cẩm Long - người đã trở thành người thực vật dùng thân phận người tình nguyện tham gia điều trị kiểu mới? Tương Bạch Miên như có điều suy nghĩ gặng hỏi:

"Không có địa điểm cụ thể sao? Tên bệnh viện và khu nhà ở tương tự có rất nhiều trong các thành phố thời thế giới cũ."

"Do hư hại phần cứng, không thể nào khôi phục." Gnawa tỏ vẻ tiếc nuối vì việc này.

Bạch Thần bắt được một chi tiết khác:

"Hai chiếc điện thoại di động đều bắt đầu lưu trữ số liệu cùng một thời gian sao?"

"Đúng vậy." Gnawa đưa ra câu trả lời khẳng định.

"Vì sao Phạm Văn Tư và Lý Cẩm Long lại đột nhiên cùng đổi điện thoại mới?" Bạch Thần bày tỏ phía sau phải chăng có cất giấu nguyên nhân gì đó.

Mà nó có thể chính là đầu mối.

"Lúc mua quà tặng cho vợ mình, tiện thể mua cho mình một chiếc, việc này không phải rất bình thường sao?" Thương Kiến Diệu "coi trọng tình cảm" cảm thấy việc này không có gì khó hiểu.

Ngay sau đó Thương Kiến Diệu "thành thật" phản bác:

"Rõ ràng sau khi con trai bị tai nạn trở thành người thực vật, họ đã nhận được một số tiền bồi thường rất lớn."

"Thời gian không khớp, ở giữa còn cách nhau ít nhất một năm." Long Duyệt Hồng lắc đầu phủ định.

Tuy họ còn chưa thể xác định con trai của Phạm Văn Tư và Lý Cẩm Long bị tai nạn giao thông, trở thành người thực vật vào lúc nào, nhưng nhìn từ chữ "mấy năm" trên bệnh án để phán đoán, chắc hẳn là trước khi thế giới cũ bị hủy diệt ba đến năm năm, Phạm Văn Tư và Lý Cẩm Long cùng đổi điện thoại vào hai năm trước khi thế giới cũ bị hủy diệt.

Thương Kiến Diệu "thành thật" đưa ra lý do của mình:

"Trong một hai năm sau khi nhận được bồi thường, họ không dám tiêu pha quá nhiều, nhịn ăn nhịn mặc, dùng tiền vào việc chữa trị cho con trai, đến khi phát hiện con mình thực sự không tỉnh lại được nữa, phải thử điều trị kiểu mới miễn phí, mới nhớ ra điện thoại di động của mình đã gần hỏng hẳn rồi."

Đây là một cách giải thích vô cùng hợp lý, hợp lý đến mức khiến Tương Bạch Miên, Long Duyệt Hồng và Bạch Thần đều phải im lặng.

Gnawa quét mắt nhìn thoáng qua, quyết định im lặng theo.

Qua một hồi lâu, Tương Bạch Miên thở dài nói:

"Nếu như bệnh viện Nhân Huệ là nơi con trai của Phạm Văn Tư và Lý Cẩm Long tiếp nhận điều trị kiểu mới, vậy khu nhà ở cảng biển có lẽ là nơi ở của họ, từ chữ "tiền thuê nhà" có thể chứng thực được điều này."

"Mọi người nghĩ xem, con trai của mình, à mọi người đều chưa có con, nói chung, người thân của mình bị đưa đến một bệnh viện tiếp nhận điều trị kiểu mới, phải chăng mọi người sẽ thuê một căn nhà gần đó, để định kỳ đến thăm?"

"Có." Mặc dù không có con trai, nhưng Gnawa từng có con gái, ông ta trả lời chắc như đinh đóng cột.

Long Duyệt Hồng tưởng tượng ra cảnh đó:

"Nhưng vì sao Phạm Văn Tư và Lý Cẩm Long lại tới khu phế tích xưởng sắt thép?"

Vừa dứt lời Long Duyệt Hồng đã tự nghĩ ra một lời giải thích:

"Sau khi phát hiện điều trị kiểu mới dường như không có hiệu quả, hy vọng của họ đã hoàn toàn bị dập tắt."

Tương Bạch Miên lắc đầu:

"Thế giới cũ bị hủy diệt cách tết âm lịch không bao lâu, Phạm Văn Tư và Lý Cẩm Long quay về quê thăm họ hàng là chuyện bình thường."

"Đúng vậy." Là người Đất Xám, Long Duyệt Hồng rất hiểu điều này.

Sau khi trao đổi thêm một hồi, Tương Bạch Miên lệnh cho Gnawa cất hai chiếc điện thoại di động đi, lại nói: "Nếu trong đây không có tin tức liên quan đến khu phế tích thành phố Thiết Sơn, vậy thì chúng ta tạm thời bỏ qua."

"Bây giờ phải chúng ta sẽ đến thăm đội ngũ nghi là đến từ "Quân cứu thế" kia."

"Vì sao?" Long Duyệt Hồng không hiểu, lên tiếng hỏi.

Tương Bạch Miên mỉm cười:

"Điều tra nguyên nhân thế giới cũ bị hủy diệt, điều tra về năm đại thánh địa Phật môn không phải là đặc quyền thuộc về một thế lực hay một đội ngũ nào đó."

"Vì sao chúng ta không thể tìm họ tâm sự, trao đổi một ít thông tin?"

"Việc này cũng không gây tổn hại gì cho công ty."

Thấy Long Duyệt Hồng và Bạch Thần vẫn còn có chút không rõ, Tương Bạch Miên giải thích thêm:

"Giống như nghiên cứu lý luận vật lý ở thế giới cũ, thành quả thuộc về toàn bộ nhân loại, giá trị giấu trong đó không sánh bằng việc giao lưu, thảo luận, tranh cãi, ganh đua lẫn nhau."
Bạn cần đăng nhập để bình luận