Trường Dạ Dư Hỏa

Chương 975: Chuyện năm đó

Làng Huyền Nhai, buổi tối, Tương Bạch Miên triệu tập các thành viên của "Tổ điều tra cũ" lại.

Cô nương theo ánh sáng màu vàng tỏa ra từ bóng đèn, nhìn quanh một vòng, nói với Thương Kiến Diệu:

"Anh kể lại cặn kẽ những chuyện đã hỏi được trong giấc mơ đi..."

Thương Kiến Diệu ngồi nghiêm chỉnh, hắng giọng nói:

"Không biết chủ nhân căn phòng "506" đã gặp phải điều gì trong thực tế, cũng có thể là do mỗi ngày đều gặp ác mộng, nhớ lại chuyện lúc trước, cảm xúc tích tụ trong ngực đã đến điểm giới hạn, vừa rồi đã hoàn toàn sụp đổ, la hét trong giấc mơ, không cần tôi dẫn dắt đã nói ra toàn bộ chuyện của viện nghiên cứu Số 4."

"Thần kỳ chính là..."

Nói đến đây, Thương Kiến Diệu hơi nghiêng người về phía trước, dùng giọng điệu kể truyện ma để nói tiếp:

"Lần này không còn có cảm giác nguy hiểm từ việc Chấp tuế sắp mở mắt trong bóng tối."

"So sánh một trước một sau, chứng tỏ một vài điều kiện đã có sự thay đổi." Gnawa bình luận với thái độ vô cùng khách quan.

"Là điều kiện gì thay đổi, khiến cho hồi ức của vị trong căn phòng "506" không còn dấy lên gợn sóng nữa..." Thương Kiến Diệu sờ cằm, rơi vào trầm tư.

Tương Bạch Miên liếc nhìn anh:

"Có thể là vị ở căn phòng "506" kia quyết định lành làm gáo vỡ làm muôi, chiến thắng nỗi sợ hãi trong lòng, cảm xúc không còn bị dao động nữa, giấc mơ cũng không tái hiện ra cảnh tượng tương ứng, liên quan đến Chấp tuế nữa."

"Tiếp tục."

Vẻ mặt Thương Kiến Diệu dần đắc ý:

"Sau khi lắp ghép lại, từ những lời mà chủ nhân căn phòng "506" nói, tôi đã tái hiện lại được câu chuyện xảy ra năm đó."

Việc này, có đáng tin không? Anh luôn thêm mắm dặm muối, tự mình phát huy... Long Duyệt Hồng nghe vậy thì nghi ngờ, không có lòng tin lắm.

Hắn đang định đưa ra vấn đề này, Thương Kiến Diệu đã nhìn Tương Bạch Miên một cái:

"À đúng rồi, là chúng tôi."

"Tôi phụ trách kể lại, Đại Bạch phụ trách lắp ghép."

"Vậy thì tôi an tâm rồi." Người nói câu này không phải Long Duyệt Hồng, mà là Gnawa thành thật.

Thương Kiến Diệu không cảm thấy gì, kể lại những gì vị ở căn phòng "506" kia gặp phải với vẻ mặt phong phú:

"Chủ nhân căn phòng theo đội ngũ ra ngoài giao dịch của viện nghiên cứu Số 4, đã đến rất nhiều điểm tụ cư nhân loại, tiếp xúc với một vài người thức tỉnh của giáo phái "Năm Tháng Vĩnh Hằng".

"Cô ta rất có lòng hiếu kỳ, lại thích những điều mới mẻ, cảm thấy lén lút tín ngưỡng "Trang Sinh" là một chuyện rất thời thượng, thế là tiếp nhận truyền giáo, trở thành tín đồ."

Nghe đến đó, Long Duyệt Hồng không nhịn được nghiêng đầu liếc nhìn Bạch Thần, phát hiện lúc này vợ mình cũng đang nhìn mình.

Giờ phút này, hai người có lẽ đều hiểu đối phương đang suy nghĩ gì.

Chủ nhân căn phòng "506" lúc đầu rất giống Thương Kiến Diệu!

Đều rất có lòng hiếu kỳ và thích những thứ mới mẻ.

Chỗ khác biệt là một người gia nhập giáo phái "Năm Tháng Vĩnh Hằng", một người trở thành thành viên của giáo đoàn "Lễ tế sinh mệnh".

Mà mục đích gia nhập có sự khác nhau nhất định: Lúc đầu Thương Kiến Diệu là tò mò, cảm thấy thú vị, nhưng sau đó lại thích tiệc thánh, hơn nữa còn ôm suy nghĩ công ty giám sát giáo đoàn bí ẩn này, mà vị ở căn phòng "506" kia thì thật sự là tò mò và cảm thấy thú vị.

Thương Kiến Diệu tiếp tục nói:

"Được một vị đô công nào đó ở giáo phái "Năm Tháng Vĩnh Hằng" dạy dỗ, người ở căn phòng "506" kia nắm giữ khá nhiều nghi thức."

"Sau khi quay về viện nghiên cứu Số 4, tuổi dần lớn lên, cô ta cũng bắt đầu làm việc, được điều đến phòng thí nghiệm."

"Lúc đầu, mọi chuyện vẫn bình thường, nhưng một lần nào đó, cô ta cúng bái "Trang Sinh" xong, hi vọng thời gian đó mau chóng kết thúc tăng ca, tình cờ cô ta nhận thấy một căn phòng sâu trong khu thí nghiệm rất giống với nhà ma trong tư liệu giải trí của thế giới cũ, thần bí, nguy hiểm, âm u."

"Về phần làm sao cô ta nhận thấy điều này, chúng tôi suy đoán là "Trang Sinh" đã làm gì đó cô ta."

Bạch Thần gật đầu:

"Vậy cô ta làm thế nào khẳng định được chỗ sâu trong phòng thí nghiệm kia là Chấp tuế?"

Thương Kiến Diệu lắc đầu đáp:

"Cô ta không trả lời vấn đề này, chúng tôi chỉ căn cứ vào những lời kể khác để suy đoán."

"Lúc phát hiện ra sự bất thường của căn phòng sâu trong khu thí nghiệm kia, cô ta còn tưởng rằng viện nghiên cứu Số 4 có vài thành quả cơ mật, nhưng dần dần, cô ta chú ý thấy, rất nhiều đối tượng thí nghiệm được đưa vào đó vẫn còn sống, nhưng lại được mang ra ngoài với hình thức là thi thể, mà đồng nghiệp thường xuyên tiếp xúc với căn phòng kia thỉnh thoảng sẽ có người đột tử."

Tuy tần suất không cao, nhưng đủ để khiến cô ta cảnh giác."

"Sau đó, có thể là do cô ta cử hành thêm vài nghi thức, trong giấc mơ nhận được nhắc nhở từ "Trang Sinh", biết được trong căn phòng sâu trong khu thí nghiệm kia chính là Chấp tuế."

"Qua thời gian dài quan sát và "cảm ứng", cô ta từ từ tổng kết ra quy luật."

"Lúc Chấp tuế trong căn phòng kia trở nên suy yếu, lãnh đạo của viện nghiên cứu Số 4 sẽ hạ lệnh đưa vào một số lượng lớn đối tượng thí nghiệm, mà thỉnh thoảng còn kèm theo cái chết của nhân viên thí nghiệm."

"Điều này khiến cho vị ở căn phòng "506" kia cho ra suy đoán Chấp tuế ăn thịt người, đồng thời, cô ta cho rằng các lãnh đạo đang bình định, dùng củi cứu hỏa, củi chưa hết thì lửa không tắt."

Nghe đến đó, Bạch Thần thử suy đoán:

"Vì vậy, cô ta định nói bí mật cho mọi người trong viện nghiên cứu Số 4, tổ chức họ làm phản vị Chấp tuế ở sâu trong phòng thí nghiệm kia?"

"Cô ta không làm vậy, trong nhận thức của cô ta, Chấp tuế là sự tồn tại không thể chiến thắng." Thương Kiến Diệu đáp: "Cô ta chỉ muốn mọi người đều biết được chân tướng, sau đó đợi cơ hội, mang theo vật tư, tập thể thoát ra khỏi viện nghiên cứu Số 4, đến nơi khác ở Đất Xám, thành lập một điểm tụ cư nhân loại mới."

Giống với ý tưởng của bọn mình... Long Duyệt Hồng thầm lẩm bẩm một câu.

Hiện giờ tuy "Tổ điều tra cũ" còn đang điều tra sếp tổng "Tư Mệnh" có coi công nhân viên trong "Sinh vật Bàn Cổ" là gia súc mà nuôi dưỡng không, có mang theo ác ý thực sự hay không, còn chưa tiến hành bước phản kháng, nhưng họ hoặc ít hoặc nhiều đều nghĩ đến chuyện nếu suy đoán được chứng thực, nhóm người mình nên làm ì.

Dự định ban đầu của họ cũng là nhân lúc sếp tổng còn chưa chuyển sự chú ý vào "Sinh vật Bàn Cổ", nghĩ cách loại bỏ những tên chó săn kiên định nhất, dẫn theo các công nhân viên còn lại thoát khỏi tòa nhà ngầm.

Mà muốn làm vậy thì trước đó cần phải nói bí mật cho phần lớn các công nhân viên, nếu không trong lúc nguy cấp không thể tổ chức được đội ngũ.

"Sau đó thì sao?" Long Duyệt Hồng quan tâm đến bước phát triển tiếp theo giống như quan tâm đến tương lai "Sinh vật Bàn Cổ" vậy.

Thương Kiến Diệu thở dài nói:

"Cô ta bị bán đứng."

"Cô ta vừa nói bí mật mình phát hiện ra cho họ hàng và bạn bè đáng tin cậy, thì lập tức bị vài người bán đứng."

"Cô ta bị bắt, đối diện với lãnh đạo của viện nghiên cứu Số 4."

"Cô ta lên án mạnh mẽ họ, nói họ đang dùng mạng của nhân viên để đổi lấy địa vị và quyền thế, vinh hoa phú quý của mình."

"Những người lãnh đạo này lại nói thực ra có khá nhiều nhân viên biết chân tướng, người tiến vào chỗ sâu trong phòng thí nghiệm đều đã ký hiệp ước, dùng sự hi sinh của mình để đổi lấy cuộc sống tốt đẹp cho người nhà và sự phát triển ổn định của viện nghiên cứu Số 4."

"Vị ở căn phòng "506" kia không tin, trước khi bị bắt cô ta cũng đã chuẩn bị chiêu cuối cùng, khiến cho bí mật về Chấp tuế ở sâu trong phòng thí nghiệm "ăn thịt người" đã bùng ra ở viện nghiên cứu Số 4."

"Nhưng chào đón cô ta không phải là sự cảm kích, mà là oán giận, chỉ trích."

"Rất nhiều nhân viên mắng cô ta cấu kết với kẻ thù bên ngoài, mắng cô ta xé rách miệng vết thương, mắng cô ta làm vậy sẽ khiến Chấp tuế tức giận, dẫn đến tai họa cho toàn bộ viện nghiên cứu Số 4."

"Cô ta cố gắng nói lý, nói rằng nếu như Chấp tuế kia rơi vào trạng thái suy nhược cực độ, chỉ dựa vào đối tượng thí nghiệm và một phần nhân viên thí nghiệm thì không thể thỏa mãn được ngài, đến lúc đó tất cả mọi người đều sẽ chết!"

"Cô ta bị mắng chửi rất thê thảm, có người thù địch cô ta, cũng có người căm hận cô ta, có người lại trở nên vô cùng lạnh lùng..."

Long Duyệt Hồng nghe vậy, trong lòng hơi bi ai, có chút đồng cảm.

Hắn thực sự sợ rằng đây là tương lai của nhóm người mình.

"Sau đó thì sao?" Lần này người hỏi là Bạch Thần.

Đoạn trước Thương Kiến Diệu nói rất nhập tâm, lúc này vành mắt dường như đã ươn ướt:

"Sau đó vị ở căn phòng "506" kia bị phán quyết trở thành vật thí nghiệm, bị ép đưa vào phòng thí nghiệm."

"Có một lần, cô ta tiếp nhận một thí nghiệm, lúc gần hôn mê thì "cảm ứng" được vị Chấp tuế kia trở nên vô cùng yếu ớt."

"Cô ta không kịp nhắc nhở đã tiến vào trạng thái hôn mê, đến khi tỉnh lại, cả phòng thí nghiệm đã hoàn toàn thay đổi, mọi người đều chết, mà vị Chấp tuế ở căn phòng sâu bên trong cũng không cảm ứng được nữa."

"Cô ta cuống quýt trốn ra khỏi phòng thí nghiệm, kết quả thấy khu nhà ở thuộc viện nghiên cứu Số 4 toàn là tử thi, không một ai sống sót..."

Phù... Long Duyệt Hồng nghe vậy, cảm thấy rất nặng nề.

Cuối cùng Thương Kiến Diệu nói:

"Trong quá trình trốn thoát, có lẽ là do thí nghiệm lúc trước, cũng có thể là sớm hơn, vị ở căn phòng "506" kia đã hoàn thành thức tỉnh, trở thành người thức tỉnh lĩnh vực "Người Giám Sát".

"Mà theo cô ta kể, kết hợp những gì các lãnh đạo nói cùng những gì cô ta trải qua sau đó, vị Chấp tuế ở sâu trong phòng thí nghiệm kia nghi là "Bình Minh" Tháng Hai."

"Vị Chấp tuế được xưng là đối đầu với ác mộng, tránh cho nhân loại bị bóng tối trong giấc mơ nuốt chửng kia?" Long Duyệt Hồng không ngờ lại là vị này.

Hắn vẫn luôn cảm thấy ngài ấy rất chính nghĩa.

Cảm giác mà các tín đồ của "Bình Minh" mang đến cho hắn đại khái vẫn tạm được, gồm đám người Odick, ông chủ Ugo, tướng quân Forcas.

Tương Bạch Miên gật đầu:

"Bước đầu xác nhận là "Bình Minh", nhưng vị ở căn phòng "506" kia cũng không chắc chắn lắm."

Đám người Long Duyệt Hồng nhất thời im lặng, không biết nên nói gì.

Tương Bạch Miên nhìn quanh một vòng, trấn an:

"Ý nghĩa của việc này chủ yếu là để tham khảo, không thể thay thế việc điều tra của bản thân chúng ta, được rồi, mọi người quay về phòng ngủ đi, ngày mai tiếp tục tiếp xúc với người của thành Tuế Mạt."

"Được." Long Duyệt Hồng, Bạch Thần, Gnawa và Thương Kiến Diệu lần lượt trả lời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận