Trường Dạ Dư Hỏa

Chương 1026: Tỉnh táo lại

Ánh mắt vốn đang ngẩn ngơ của Gittis lập tức trở nên sắc bén.

Cô ta liếc nhìn xung quanh, thấy không có ai mới thấp giọng nói:

"Các anh có thể đưa ra thù lao dạng gì?"

"Thù lao?" Thương Kiến Diệu tỏ vẻ "nói nhiều đến tiền làm tổn thương tình cảm".

"Bản thân việc cho mượn vật phẩm chính là giao dịch làm ăn." Gittis lại thất thần, không biết đang khống chế cơ thể nào, sau đó mới lên tiếng: "Hơn nữa, nếu không phải là các anh, tôi hoàn toàn không đồng ý giao dịch này."

Người làm ăn có đạo đức của người làm ăn.

Người buôn bán thông tin cũng là người buôn bán.

Tương Bạch Miên suy nghĩ một chút rồi nói:

"Thuốc sinh học có thể điều trị khỏi cho cha mẹ cô, hoặc là thuốc cải tạo gien loại hình cường hóa toàn diện, tùy cô chọn một trong hai."

"Ừm, mức độ tăng cường của thuốc cải tạo gien sẽ không bằng loại mới nhất, sẽ không xuất hiện sự thay đổi một cách khó tin, nhưng hơn ở chỗ sẽ khiến tổng thể trở nên mạnh mẽ, hơn nữa còn không có di chứng, với cả, ở tuổi của cô, hiệu quả khá bình thường, không được tốt như thế."

Vật phẩm tương tự từ đâu mà có, Tương Bạch Miên cũng đã sớm nghĩ xong: Xin công ty!

Nhiệm vụ tìm vị trí cụ thể của viện nghiên cứu Số 8 được "Sinh vật Bàn Cổ" phê duyệt, là kết quả mà ban giám đốc hi vọng sẽ có được, hơn nữa, "Tổ điều tra cũ" còn chưa có tư lợi cá nhân gì, cho nên Tương Bạch Miên có can đảm, không cần kiêng dè gì, đem trọng điểm báo cáo lên trên, cũng đưa ra yêu cầu của mình...

Nghe thấy lời cô nói, Gittis đáp ngay không hề do dự:

"Tôi chọn loại đầu tiên."

"Là chữa khỏi bệnh cho cả cha và mẹ tôi, hay chỉ có thể chữa được một người?

So với thuốc cải tạo gien loại hình cường hóa toàn diện, cô ta chú trọng đến những loại quen thuộc hơn, dù sao cô ta cũng đã cân nhắc xong về phần phối hợp kỹ năng rồi, hơn nữa hạn chế về độ tuổi này không lớn, chỉ cần không quá bốn mươi là được.

Về phần phiền phức sau khi về già, cô ta cũng đã chuẩn bị sẵn tâm lý rồi.

"Đều chữa được." Tương Bạch Miên đưa ra cam kết.

Cô liếc mắt nhìn ba lô của Gittis, mỉm cười bổ sung:

"Có điều, chưa biết chừng loại thuốc sinh học này có thể giúp sức khỏe của mẹ cô hồi phục một chút, khiến tình hình ổn định hơn.

"Ừm... không có loại thuốc nào là vạn năng, chúng ta cần bỏ chút thời gian đến gặp cha mẹ cô, kiểm tra tỉ mỉ cho hai người, như vậy mới có thể đưa ra loại thuốc sinh học thích hợp nhất.

Nhiệm vụ kiểm tra sức khỏe này đương nhiên là do Gnawa vạn năng đảm nhiệm.

"Không thành vấn đề." Gittis gật đầu: "Cô nói như vậy, tôi lại càng yên tâm."

Nếu chưa kiểm tra gì mà đã trực tiếp nói thuốc sinh học của tôi tuyệt đối có thể chữa khỏi bệnh cho cha mẹ cô, có lẽ Gittis sẽ nghi ngờ đây là lừa đảo.

Tương Bạch Miên khẽ gật đầu:

"Vậy cô sắp xếp thời gian đi."

"Với cả, để nhận được thuốc sinh học tương ứng, có lẽ phải cần mười ngày nửa tháng."

Nếu may mắn một chút, nhân viên nằm vùng gần "Đoàn bạch kỵ sĩ" của "Sinh vật Bàn Cổ" vừa vặn có vật tư tương ứng, hoặc là bản thân công tác trong phòng thí nghiệm sinh học, có thể tự điều chế thuốc, thì chỉ cần ba đến năm ngày là có thể đưa đồ đến tay "Tổ điều tra cũ", nếu kém may mắn, phải lấy hàng từ tòa nhà ngầm, thì nửa tháng vẫn còn là ít.

Gittis rất hiểu điều này.

Đôi khi, cô ta mua dược phẩm cho cha mẹ cũng phải chờ hơn một tuần, bởi vì pháo đài Guest chưa chắc đã có, phải mua từ tổng bộ của "Đoàn bạch kỵ sĩ".

"Trước khi nhận được thù lao, các cô cần để thiết bị khung xương quân dụng ở lại chỗ tôi làm vật thế chấp." Gittis nhấn mạnh.

"Được." Tương Bạch Miên định ném bộ cũ kỹ nhất cho Gittis.

Thương Kiến Diệu cũng theo đó đưa tay phải về phía Gittis, mỉm cười nói:

"Chốt giao dịch!"

Anh đã thêm "Cấy ghép tư duy" vào câu này, tránh Gittis giữa chừng đổi ý.

Gittis ngây người vài giây, đợi thoát thân khỏi sự vụ khác mới đưa tay phải ra, bắt tay với Thương Kiến Diệu:

"Chốt giao dịch.'

Tiếp đó, cô ta nói như có điều suy nghĩ:

"Đến lúc đó, pho tượng Bồ Đề vẫn do tôi khống chế, nhưng sử dụng dựa theo nhu cầu của các cô."

Ý của cô ta rất đơn giản, chính là không yên tâm lắm khi giao một vật phẩm thần kỳ như vậy cho "Tổ điều tra cũ", tự định bản thân cũng sẽ tham gia chuyện tương ứng, đưa ra sự trợ giúp.

"Như vậy rất nguy hiểm." Thương Kiến Diệu thành khẩn nhắc nhở: "Chưa biết chừng còn phải rời khỏi pháo đài Guest, đi sâu vào Băng Nguyên, chừng mấy ngày cũng chưa quay về."

Gittis suy nghĩ một chút, lộ ra vẻ do dự:

"Trong phạm vi ba cây số quanh pháo đài Guest thì tôi không có vấn đề."

"Nếu quả thật phải đến Băng Nguyên... có thể giao pho tượng cho các anh."

Một khi vượt qua khoảng cách này, ý thức trong các cơ thể khác của cô ta cũng sẽ bị cưỡng chế thu về, đến lúc đó, những người nên chết từ sớm sẽ lập tức chết bất đắc kỳ tử.

Để chữa được bệnh cho cha mẹ, cô ta bằng lòng gánh chịu mạo hiểm có thể mất đi pho tượng Bồ Đề và những Phương Thần khác.

"Dù ở pháo đài Guest cũng vô cùng nguy hiểm." Thương Kiến Diệu vẫn không tán thành lắm, tỏ vẻ bạn bè thực sự đang lo nghĩ cho cô.

"Đúng vậy." Tương Bạch Miên phụ họa.

Gittis để lộ nụ cười quyến rũ, ánh mắt hơi mất tiêu cự:

"Không sao, tôi sẽ không đích thân tham gia, mà để một cơ thể mang theo pho tượng phụ giúp các cô."

"Như vậy nếu thực sự xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cũng không ảnh hưởng đến bản thân tôi."

Thương Kiến Diệu nghe vậy, phát ra âm thanh tán thưởng:

"Thần kính thông và Kết nối sinh mệnh quả thực rất hữu dụng!"

"Vậy cũng được." Tương Bạch Miên gật đầu.

Sau khi quyết định xong chuyện này, Gittis hẹn "Tổ điều tra cũ" thời gian đến kiểm tra cho cha mẹ mình xong thì xoay người định rời đi.

Đúng lúc này, Thương Kiến Diệu gọi cô ta lại, tò mò nói:

"Tôi có một câu hỏi, trong tình huống cô phân chia ra một số ý thức, tôi sử dụng năng lực chỉ nhắm vào một ý thức, có ảnh hưởng đến các ý thức khác, cơ thể khác không?"

Gittis lại để lộ ra nụ cười quyến rũ kia:

"Không, trừ phi ý thức và cơ thể kia vừa vặn cũng ở trong phạm vi năng lực anh bao phủ."

"Đêm qua, nếu không phải các ý thức khác của tôi đều ngủ say, nghỉ ngơi, không thể kịp thời phản hồi lại tôi, tôi sẽ nhanh chóng phát hiện ra bất thường, thoát khỏi sự ảnh hưởng của anh, không cần chờ đến sáng nay."

Thương Kiến Diệu chợt hiểu ra:

"Chẳng trách vừa rồi cô chỉ nói chuyện làm ăn, không nói chuyện tình bạn!"

Anh tỏ vẻ ảo não.

"Nếu không có tình bạn, tôi hoàn toàn không nghe nội dung cặn kẽ của cuộc trao đổi này." Gittis phản bác ngay tại trận.

Cô ta không nói sẽ không đồng ý, bởi vì thù lao mà "Tổ điều tra cũ" đưa ra khiến cô ta không thể từ chối.

Tương Bạch Miên ngăn cản hai người dây dưa về vấn đề này, bật cười nói:

"Thảo nào Esther rõ ràng đã bị xóa ký ức, vẫn có thể biết được người ủy thác là More."

Là vì chỉ có ý thức trong cơ thể của Esther bị xóa ký ức, hơn nữa cô ta có "Kết nối sinh mệnh", có thể đối kháng phần nào, mà Gittis và các cơ thể khác được đồng bộ ký ức vẫn có thể nhớ được nội dung tương ứng.

Gittis không nói thêm nữa, chân thấp chân cao đi ra ngoài, quay về nhà mình như người mộng du.

Trong quảng trường gần với công sự vòng ngoài, pháo đài Guest.

Murray và Benito đang đợi trong căn phòng an toàn, đợi đến thời gian quay về.

Hiệu suất làm việc của viện nghiên cứu Số 8 vẫn khá nhanh, hai ngày trước đã thông báo với họ rằng nhiệm vụ đã kết thúc, có thể quay về tổng bộ, đồng thời cũng giao hẹn thời gian và địa điểm gặp người đưa đón với họ.

Cân nhắc đến việc cần phải bổ sung đầy đủ vật tư trước khi tiến vào Băng Nguyên, Murray và Benito không vội rời khỏi pháo đài Guest, để người chưa bị truy nã ngày ngày ra ngoài mua nhu yếu phẩm, cũng nhân cơ hội thông báo chuyện tương ứng cho đám người Tương Bạch Miên, Thương Kiến Diệu.

"Ngày kia có thể rời khỏi rồi." Murray liếc rễ cây lắc lư trong phòng, ném mình vào trong ghế sô pha, mở chiếc radio cũ kỹ bên cạnh lên.

Pháo đài Guest cung cấp điện rất đầy đủ, tiền điện lại rẻ, nơi có thể sử dụng thiết bị điện, các cư dân đều rất vui vẻ sử dụng.

Vấn đề duy nhất là, "Đoàn bạch kỵ sĩ" thiếu con đường sản xuất tương ứng về phương diện này, hàng năm hàng nhập khẩu trọng điểm không phải là những thứ này, các cư dân chỉ có thể thu thập thiết bị điện từ những phế tích thành phố xung quanh.

Mà thiết bị điện dễ dùng nhất, dễ lắp ráp lại nhất chính là radio, vì vậy pháo đài Guest có kênh truyền thanh của riêng mình.

Trò giải trí hàng ngày của Murray chính là nghe đài phát thanh.

Giờ này, radio đang phát chuyên mục Kể Chuyện, hắn nghe đến say sưa, suy đoán diễn biến tiếp theo.

Sau khi Benito trút ra xong, giải trừ hiệu quả "ẩn thân", ngồi xuống bên cạnh hắn.

Câu chuyện lần này đến từ thơi thế giới cũ, kể về một gián điệp chủ quan sơ ý đến chỗ quân địch dò hỏi tin tình báo, gây ra đủ loại chuyện cười, nhưng trải qua nhiều lần nguy hiểm, cuối cùng ma xui quỷ khiến mà hoàn thành nhiệm vụ.

"Buồn cười quá!" Murray giơ tay lau nước mắt chảy ra vì cười nhiều: "Ngay cả kẻ địch là ai, ở đâu cũng không biết, đã dám đi thu thập tin tình báo, nếu không phải đủ may mắn, hắn ta đã bị bắt lại, treo cổ rồi!"

"Đây chỉ là một câu chuyện hài." Tâm trạng của Benito lúc này khá tốt.

Giây tiếp theo, hai người cùng ngẩn ra.

Họ liên tưởng đến một chuyện, một chuyện tương tự với câu chuyện vừa rồi: Đội ngũ nói là được trịnh trọng mời tới, muốn giúp đỡ thanh trừ phe chống đối trong viện nghiên cứu ở đâu cũng không biết!

Còn muốn thông qua hai người mình để tìm ra vị trí cụ thể của viện nghiên cứu!

Đúng là buồn cười!

Murray và Benito liếc mắt nhìn nhau, trên mặt dần hiện ra vẻ hoảng sợ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận