Trường Dạ Dư Hỏa

Chương 750: Thì ra anh cũng ở đây

Nghe Thương Kiến Diệu nhắc nhỏ, Long Duyệt Hồng bất giác đưa ra đề nghị:

"Vòng qua nơi khác?"

Khu phế tích này nói lớn không lớn, nhưng để so sánh với khu phế tích thành phố Thiết Sơn, phế tích đầm lầy Số 1, di tích Số 13 khu đất hoang thì thời thế giới cũ, trên thực tế nó có thể cung cấp cho ba bốn trăm nghìn người sinh sống.

Một khu vực rộng lớn như vậy, hai đội ngũ hoàn toàn có thể ở chỗ riêng của mình, không quấy rầy lẫn nhau, thậm chí còn chưa chắc đã biết đến sự tồn tại của đối phương.

Với thực lực hiện giờ của "Tổ điều tra cũ", Long Duyệt Hồng thật sự không sợ xảy ra xung đột, chỉ là hắn không thích phải chiến đấu vô nghĩa.

Trên Đất Xám mọi người sinh sống đều rất vất vả, không cần thiết phải tụ tập lại một chỗ, hai bên đều lo lắng, nghĩ ngợi, nói lời đãi bôi.

Nếu ở thế giới cũ, hai đội ngũ như vậy đụng phải nhau, chưa biết chừng có thể tổ chức một buổi liên hoan theo đúng tâm ý của Thương Kiến Diệu, nhưng bây giờ là ở Đất Xám, trật tự chỉ có ở những điểm định cư chủ yếu của các thế lực lớn, gặp gỡ ở vùng dã ngoại, bên nào yếu hơn bên ấy chính là có tội.

Người tham lam nhiều vô số kể, bởi vì không tham lam, rất có khả năng mấy hôm nữa sẽ chết đói.

Bạch Thần lái xe hơi liếc về bên cạnh:

"Có thể đợi thêm một lát."

"Sau khi cách đám người đó gần hơn một chút, rồi mới vòng đến tòa nhà khác."

Ơ, vì sao... Long Duyệt Hồng nhanh chóng suy nghĩ trong đầu, tự hỏi về dụng ý khi Bạch Thần nói vậy.

Chẳng mấy chốc, hắn đã biết được nguyên do cụ thể: Lúc này quay đầu lại hoặc đi đường vòng, trông thì có vẻ ổn thỏa, nhưng thực ra sẽ để lộ một vài vấn đề.

Đội ngũ hơn hai mươi người kia không có người thức tỉnh cấp bậc "Hành lang tâm linh" thì còn dễ nói, nếu có, chắc chắn hắn sẽ phát hiện "người xâm nhập" trong phạm vi một trăm mét đột nhiên thay đổi phương hướng.

Điều này khiến hắn dễ dàng đưa ra một kết luận: Trong nhóm người tới xác suất cao có người thức tỉnh cấp bậc "Hành lang tâm linh", đồng thời phạm vi cảm ứng khoảng chừng một trăm năm mươi mét!

Điều đó chẳng khác nào hai bên còn chưa tiếp xúc, bên kia đã biết rõ một phần ba thực lực của "Tổ điều tra cũ", nắm giữ được phạm vi năng lực lớn nhất của Thương Kiến Diệu.

Theo cách làm của Bạch Thần, "Tổ điều tra cũ" cũ sẽ biểu hiện ra giống như một đội ngũ chỉ có chút thực lực, chưa mạnh đến mức khó tin, khiến bên kia cho rằng họ thực sự có người thức tỉnh, nhưng vẫn còn đang trong "Biển khởi nguồn", đến khi khoảng cách giữa hai bên thu hẹp lại xuống còn khoảng ba bốn mươi mét mới cảm ứng được.

Vì vậy, phạm vi năng lực của Thương Kiến Diệu sẽ được che đậy ở mức độ lớn nhất, thực lực của "Tổ điều tra cũ" cũng bị đánh giá thấp đi rất nhiều, một khi đội ngũ kia muốn làm gì đó nhắm vào họ, kết quả có thể tưởng tượng ra được.

Bốp bốp bốp, Thương Kiến Diệu vỗ tay vì phương án của Bạch Thần, cũng nói với "vẻ nho nhã":

"Kế giả heo ăn thịt hổ này thật tuyệt!"

Lúc này, xe jeep đang men theo "bùng binh", vòng qua mấy tòa nhà, khiến khoảng cách Thương Kiến Diệu cảm ứng được đội ngũ kia không có sự thay đổi quá lớn.

Vì sao lại dùng cách gọi tầm thường như thế, nghe vào tai giống như Tiểu Bạch là một người rất xảo trá nham hiểm... Long Duyệt Hồng lặng lẽ phê bình Thương Kiến Diệu một câu.

Rõ ràng có thể dùng từ hay hơn để miêu tả!

Tương Bạch Miên đột nhiên bật cười:

"Thực ra cũng không cần thiết."

"Lúc trước không phải Tiểu Bạch quen với việc phô trương thực lực từ xa, dọa sợ đối phương, tránh xảy ra xung đột không cần thiết sao?"

"Nếu thật sự bị bên kia đánh giá là người thức tỉnh bình thường, còn tính là đội ngũ mạnh, mà họ thật sự có người thức tỉnh cấp bậc "Hành lang tâm linh", chẳng phải sẽ khiến họ nảy lòng tham, chủ động gây ra một trận chiến vừa nguy hiểm, lại chưa chắc có thu hoạch gì, cần gì chứ?"

Bạch Thần vừa lái xe, vừa giải thích:

"Nhưng như vậy sẽ làm lộ phạm vi lớn nhất của năng lực của Thương Kiến Diệu."

"Đây là một trong những bí mật quan trọng nhất của người thức tỉnh."

Tương Bạch Miên khẽ gật đầu, vừa cười vừa nói:

"Cho nên chúng ta chuyển hướng ở phạm vi bảy mươi đến chín mươi mét là được rồi."

"Như vậy vượt qua cực hạn của "Biển khởi nguồn", nhưng lại mới chạm đến "Hành lang tâm linh", khiến cho đối phương dễ dàng đoán được chúng ta có người thức tỉnh cấp bậc "Hành lang tâm linh", nhưng phạm vi năng lực chắc chắn chỉ có một chút như vậy."

"Cụ thể là bao nhiêu, việc này để tự họ phát huy trí tưởng tượng đi, điều chưa biết mới là đáng sợ nhất."

"Được." Bạch Thần suy nghĩ một chút, lập tức thay đổi phương án.

Như vậy là tốt nhất, không phát sinh ra xung đột gì... Long Duyệt Hồng nghe vậy, thầm thở phào một hơi.

Trong tình huống không biết người thức tỉnh của "Tổ điều tra cũ" mạnh đến mức nào, trừ phi đội ngũ kia có cường giả cấp bậc "Thế giới mới", nếu không sẽ không thể nắm chắc phần thắng, chỉ có thể lựa chọn kính trọng từ xa.

Mà cường giả cấp bậc "Thế giới mới", hoặc là đã ra khỏi Đất Xám, hoặc là ngủ say thời gian dài, đâu dễ gặp được như thế.

Dừng! Dừng đại não của anh lại, đừng nghĩ nữa!" Thương Kiến Diệu đột nhiên hoảng hốt, nghiêng đầu nhìn về phía Long Duyệt Hồng.

"..." Long Duyệt Hồng nén giận: "Tôi không nghĩ gì cả."

"Ôi, việc này không được, không dùng đến đại não sẽ bị rỉ sét." Không biết là Thương Kiến Diệu nào lắc đầu nói.

Long Duyệt Hồng lựa chọn im lặng.

Bạch Thần dựa theo phương án được bốn người nhất trí, sau khi tiến vào phạm vi khoảng chín mươi mét so với địa điểm mục tiêu, cô xoay tay lái, rẽ về một phía khác của khu phế tích thành phố.

Trên đường, không có bất cứ bất thường nào xảy ra.

Thương Kiến Diệu bắt đầu tự hỏi về một vấn đề, cũng nói ra thành lời:

"Nếu như đội ngũ kia không có người thức tỉnh cấp bậc "Hành lang tâm linh", thuộc về đội ngũ thợ săn di tích hoặc băng cướp thường gặp thì sao?"

Long Duyệt Hồng rầu rĩ đáp: "Việc chúng ta vừa làm chính là nháy mắt với một tên mù."

"Không cần để ý. Tương Bạch Miên ngồi ở vị trí lái phụ nói với vẻ khá thoải mái: "Tục ngữ nói rất hay, cẩn tắc vô ấy náy."

Không lâu sau, "Tổ điều tra cũ" tìm được một tòa nhà nhìn có vẻ kiên cố và nguyên vẹn để trú mưa, cách chỗ đám người kia khoảng mấy cây số.

Sử dụng bình đun điện để giải quyết nhanh gọn cơm tối xong, Thương Kiến Diệu và Tương Bạch Miên một người ngồi ở hàng ghế sau, một người ngồi ở ghế lái phụ, cùng tiến vào giấc ngủ say.

Trong thời gian này, thế giới tâm linh của họ đều có thu hoạch khá lớn.

Tương Bạch Miên đã sớm nắm giữ cách sử dụng các loại năng lực, rời khỏi "Đại sảnh Quần Tinh", tiến vào "Biển khởi nguồn", leo lên hòn đảo sợ hãi đầu tiên.

Hòn đảo này biểu hiện là cô vừa bước lên thì lập tức hôn mê, hôn mê lâu đến mức tự động ra khỏi "Biển khởi nguồn".

Gần hai tháng trôi qua, cô vẫn không thể tìm được cách chiến thắng nỗi sợ hãi này.

Sau khi Thương Kiến Diệu vượt qua bóng ma tâm lý có cảnh tượng của "Công ty thực phẩm Số 2 thành phố Thiết Sơn", vốn đang định đối diện với bóng ma tâm lý thứ hai, nghĩ cách leo lên du thuyền bỏ hoang từ lâu kia, kết quả chủ nhân căn phòng dường như đã nhận ra anh đến thăm dò, thông qua sự thay đổi nhất định về cảnh tượng, đưa ra lời cảnh cáo.

Tuy việc này không phù hợp để vượt qua nhiều bóng ma tâm lý, thăm dò vào sâu trong thế giới tâm linh của mục tiêu mới khiến đối phương liên tục gặp ác mộng, từ đó phát giác ra, nhưng Thương Kiến Diệu lịch sự vẫn lựa chọn rời đi.

Đến khi "Tổ điều tra cũ" xuất phát, anh căn cứ vào tài liệu "tiến công" mà "Sinh vật Bàn Cổ" cung cấp, gần đây có tìm hai căn phòng, đều tự vượt qua ba bóng ma tâm lý, cuối cùng tuy không thăm dò hoàn chỉnh nhưng vẫn tính là đã thành công.

Mà tiếp tục đi sâu vào, độ rủi ro quá lớn, thu hoạch lại chưa chắc đã cao, trong "tài liệu tiến công" kia cũng không đề cử.

Cho dù là vậy, năng lực người thức tỉnh của Thương Kiến Diệu cũng tăng lên rõ ràng: Phạm vi "Dẫn dắt tư duy" vẫn giới hạn trong khu vực mục tiêu có thể nghe rõ âm thanh tương ứng, nhưng thông qua sóng điện từ để truyền ra xa lại có hiệu quả mạnh hơn rất nhiều.

Phạm vi của "Thanh niên văn học - Người quái đản" cũng tăng thêm mười mét, "Tứ chi thiếu sót động tác" là một trăm năm mươi mét, "quấy nhiễu điện từ" cũng là một trăm năm mươi mét, "can thiệp vật chất" là sáu mươi mét.

Biên độ tăng lên của những năng lực này không giống nhau, bởi vì trong căn phòng khác nhau, bóng ma tâm lý khác nhau thì hiệu quả rèn luyện các năng lực cũng khác nhau.

Về phần nhân số có thể ảnh hưởng đến, chúng đều đật tới bảy mươi mốt.

Bởi vậy có thể thấy được, hiệu quả sau khi thăm dò bóng ma tâm lý có cảnh tượng "Công ty thực phẩm Số 2 thành phố Thiết Sơn" rốt cuộc tốt đến mức nào.

Ra khỏi phòng "131", các Thương Kiến Diệu đi tới hành lang được trải thảm vàng thẫm.

Một người trong đó nhìn thoáng qua xung quanh, trầm giọng tự nói:

"Không thể nào cứ luôn đi theo các căn phòng có trong "tài liệu tiến công" được, như vậy không thú vị."

"Lần này chúng ta tìm một căn phòng không có trong đó, thế nào?"

"Ôi, vậy sao anh không đến mấy phòng như "101", "205" ấy, mặc dù có trong tài liệu, nhưng đảm bảo sẽ kích thích!" Thương Kiến Diệu "nhu nhược, nhát gan" cười khẩy một tiếng.

Cảnh tượng thường gặp trong căn phòng "101" là bệnh viện tâm thần, vô cùng nguy hiểm, cảnh trong căn phòng "205" là giấc mơ của "Bình Minh" hoặc "Trang Sinh", kỳ quặc, vô cùng nguy hiểm.

Thương Kiến Diệu "thành thực" lập tức trả lời:

"Một, "205" quá nguy hiểm, không thích hợp với chúng ta bây giờ; hai, những phòng khác không ở gần đây, không biết lúc nào tìm được."

"Ba, nếu như có thể, tôi thực sự muốn vào "101" xem." Thương Kiến Diệu "thích khám phá cái mới" bổ sung.

Qua một hồi cãi cọ, các Thương Kiến Diệu rốt cuộc đạt được nhát trí: Tìm một căn phòng không có ghi chép trong "tài liệu tiến công" để thăm dò.

Tùy ý đi dạo, ánh mắt Thương Kiến Diệu dừng lại trên căn phòng có biển số nhà "912".

Nó không có trong "tài liệu tiến công".

"Gặp gỡ cũng là có duyên." Thiền sư "Phổ Độ" nửa tăng lữ máy móc lần tràng hạt "Ngọc sáu giác quan".

Các Thương Kiến Diệu chập lại làm một, đi tới trước cửa phòng "912", vặn nắm cửa, đẩy nó ra.

Vừa mới tiến vào, trước mắt Thương Kiến Diệu xuất hiện một đại dương u ám và một du thuyền bám đầy sò hến.

Vài giây sau, anh mỉm cười:

"Thú vị đây..."

Bóng ma tâm lý chỗ này thoạt nhìn giống hệt bóng ma tâm lý thứ hai trong căn phòng "522"!
Bạn cần đăng nhập để bình luận