Trường Dạ Dư Hỏa

Chương 828: Máy hỏi đáp vô tình

Không có gì cả?

Không có cách thức để format "Não nguồn" mà hoàng đế Orey để lại và các thông tin liên quan đến thế giới cũ bị hủy diệt mà ông ta đã tìm hiểu được?

Avia nói dối?

Không thể nào...

Một loạt suy nghĩ hiện ra trong đầu Tương Bạch Miên, cô vô cùng kinh ngạc trước những gì mà Gnawa nói.

Một mặt cô nghi ngờ "Não nguồn" không tìm đúng nơi, những tư liệu kia còn đang được cất giữ trong một nơi kín đáo của phòng thí nghiệm này, mặt khác lại cảm thấy chuyện này không có khả năng lắm, bởi vì "Não nguồn" đã đến đây một thời gian dài, là một người máy thông minh thứ thiệt, làm việc nghiêm cẩn, logic chặt chẽ, không thể nào xuất hiện sơ suất trong lúc tìm kiếm.

Trong lúc suy tư, Tương Bạch Miên cũng đề cao cảnh giác, chuẩn bị sẵn sàng, sợ rằng "Não nguồn" thất vọng sẽ làm khó dễ đám người mình.

Cô nghĩ như vậy, Bạch Thần và Long Duyệt Hồng cũng nghĩ như thế, hai người tản sang hai bên, dùng trạng thái nửa vây quanh.

Đúng vào lúc này, Thương Kiến Diệu phớt lờ lời "Não nguồn" nói, đi tới trước một bước, tò mò hỏi:

"Ông mặc quần áo gì đấy?"

Gnawa nghi là đã bị "Não nguồn" khống chế được một bộ quần áo màu trắng kỳ lạ bọc từ trên xuống dưới, ngay cả hai mắt cũng che giấu phía sau, chỉ có chút ánh sáng đỏ lóe lên.

Trong lúc ánh sáng đỏ hơi lập loè, Gnawa đáp:

"Quần áo che chắn điện từ để lại từ thời thế giới cũ, lúc ở thành phố Ban Sơ, tôi tốn phần lớn thời gian để tìm nó.

"Chỉ cần mục tiêu không tiến vào phạm vi phong ấn, hiện giờ Ngô Mông chỉ có thể thông qua "Thao túng điện từ" để sử dụng năng lực, một khi ngăn chặn tín hiệu hắn truyền tới, hắn sẽ không thể làm gì."

"À, vậy à?" Thương Kiến Diệu như hiểu ra, rất hào hứng.

Đám người Long Duyệt Hồng lập tức hiểu ra vì sao "Não nguồn" không sợ bị Ngô Mông ảnh hưởng, có gan tiến vào di tích Số 13 khu đất hoang, tìm kiếm phòng thí nghiệm bí mật này.

Lúc này, Thương Kiến Diệu lại lên tiếng:

"Không đúng."

"Ánh sáng cũng là sóng điện từ, tôi có thể nhìn thấy trong mắt ông loé lên ánh sáng đỏ, chứng tỏ bộ quần áo này hoàn toàn không thể che hết được sóng điện từ."

Anh vừa nghi hoặc, vừa lo lắng, dường như sợ Gnawa sẽ chịu thiệt trong tay Ngô Mông.

"Chắc chắn không thể nào hoàn toàn che chắn, nhưng chỉ cần có thể che được phần lớn các bộ phận, những phần còn lại làm yếu đi một cách hữu hiệu, hơn nữa bản thân tôi có năng lực kháng điện từ, Ngô Mông không thể làm gì được." "Não nguồn" nghiêm túc đáp lại.

Thương Kiến Diệu, Bạch Thần, Long Duyệt Hồng bất giác gật đầu, tỏ ý cách nói của "Não nguồn" không hề có vấn đề gì, Tương Bạch Miên lại từ từ nhận ra một vấn đề khác: Vì sao "Não nguồn" lại trả lời câu hỏi của Thương Kiến Diệu?

Trong trường hợp này, trong tình cảnh thế này, "Não nguồn" khống chế Gnawa không phải nên lạnh lùng vô tình, coi việc tìm tư liệu Orey để lại là mục tiêu duy nhất, không lãng phí thời gian vào những chuyện vô nghĩa này hay sao?

Vừa rồi Tương Bạch Miên vẫn còn lo lắng đối phương sẽ gây khó dễ!

Hiện giờ hai bên thân thiện giống như bạn bè lâu ngày gặp lại, cứ thế tán gẫu không phân biệt thời gian địa điểm.

Lẽ nào... Trong đầu Tương Bạch Miên loé lên một suy đoán, cô chủ động nói:

"Bây giờ, bây giờ ông là "Não nguồn"?"

"Đúng vậy." Người máy cao lớn mặc quần áo che chắn điện từ thực sự trả lời câu hỏi của Tương Bạch Miên.

Thương Kiến Diệu nghe vậy, thốt lên hỏi:

"Lão Gnawa đâu?"

"Ông ấy thế nào rồi?"

Ánh sáng đỏ loé lên đằng sau bộ quần áo che chắn điện từ, giọng nói của "Não nguồn" mang theo cảm giác âm thanh điện tử hợp thành:

"Module trung tâm của ông ta vẫn tồn tại, chỉ có điều bây giờ tôi đang tiếp quản cơ thể, để ông ta tiến vào trạng thái ngủ say."

Thật sự có hỏi sẽ đáp... Tương Bạch Miên ở bên cạnh nghe một người một "Não nguồn" nói chuyện, từ từ xác nhận suy đoán kia:

"Não nguồn" bây giờ không phải là "Não nguồn" hoàn chỉnh!

Lúc ở Tarnan, "Tổ điều tra cũ" đã trao đổi với "Não nguồn" từ xa, nó giống như một con người thực sự, trong lúc nói chuyện hoàn toàn không bị chương trình hóa, tuân theo cảm giác có quy luật nào đó, nếu không phải sớm biết ở đối diện là "Não nguồn", hơn nữa giọng nói của đối phương là do âm thanh điện tử hợp thành, đám người Tương Bạch Miên cảm thấy đầu dây bên kia là một vị trưởng giả có trí thức phong phú, từng trải nhiều, mà bây giờ, vị này có mô hình hành vi tương đối máy móc.

Nó dường như tuân theo tôn chỉ phục vụ nhân loại, trong tình huống "Tổ điều tra cũ" không thể hiện ra ý định tấn công, thì nó gần như có hỏi tất đáp!

Bởi vì module trung tâm và phần cứng của Gnawa không đủ để "Não nguồn" bày ra toàn bộ chức năng, "Não nguồn" trước mắt là phiên bản rút gọn? Tương Bạch Miên kết hợp với kiến thức về máy tính của bản thân, có suy đoán nhất định.

Cô cân nhắc rồi hỏi:

"Vừa rồi ông nói ở đây không có gì cả?"

"Não nguồn" nghiêng đầu nhìn chiếc máy tính lớn không vận hành, giọng nói thêm vài phần lạnh lùng:

"Đúng vậy, không có tư liệu mà Orey lưu lại, ít nhất tôi không tìm thấy."

"Tôi đã thử lấy linh kiện lưu trữ của máy tính ra."

Mãi cho đến lúc này, Long Duyệt Hồng mới phát hiện dưới chân "Não nguồn", phía trước chiếc máy tính cỡ lớn có một vài linh kiện điện tử.

Thực ra, phần cứng của Gnawa được lắp đặt module tương ứng, nhưng "Não nguồn" không muốn để bản thân thoát ra khỏi bộ quần áo bảo hộ, lựa chọn sử dụng công cụ đã chuẩn bị từ trước, dù sao những thứ này có bị Ngô Mông ảnh hưởng, cũng không thể ảnh hưởng hoàn toàn đến người máy thông minh.

"Avia không cần thiết phải lừa chúng ta, trừ phi đây là một cái bẫy được bố trí nhắm vào ông." Tương Bạch Miên cố gắng để lời nói của mình kết thúc bằng câu hỏi: "Nhưng cái bẫy như vậy hẳn là không thể uy hiếp được đến bản thể của ông đúng không?"

"Chỉ có thể phá hủy khung máy móc này." "Não nguồn" trả lời đơn giản.

"Vậy thì... lúc trước, đã có người dựa vào khẩu lệnh thông hành đi vào đây, lấy được tài liệu mà Orey để lại?" Tương Bạch Miên lại đưa ra một vấn đề.

"Không thể loại trừ khả năng này." "Não nguồn" trả lời khá thẳng thắn.

"Có phải là cường giả của thành phố Ban Sơ không?" Người hỏi lần này là Thương Kiến Diệu.

"Cháu gái và cháu ngoại của Orey đều được thành phố Ban Sơ bảo vệ, địa điểm và khẩu lệnh thông hành tương ứng của phòng thí nghiệm bí mật này, không phải là bí mật đối với một vài lãnh đạo trung và cao cấp của họ, họ còn có cường giả tiến vào "Thế giới mới", nhân lúc vị nào đó trở về, bảo người đó đến chỗ phế tích này mang tài liệu Orey để lại đi, từ lý thuyết mà nói là có tính khả thi." Tương Bạch Miên vừa phân tích xong, đột nhiên nhớ ra mình không hỏi, vội vàng thêm một câu: "Ông cảm thấy thế nào?"

Đằng sau bộ quần áo bảo hộ lóe ra chút ánh sáng đỏ:

"Nếu quả thật là vậy, họ cần gì phải bảo vệ Avia và Marcus, câu cá sao?"

Bốp bốp bốp, Thương Kiến Diệu vỗ tay cho "Não nguồn":

"Đã học được từ "câu cá" này rồi."

Tương Bạch Miên mau chóng bổ sung giúp một câu hỏi:

"Nhưng phòng thí nghiệm bí mật này còn có nguy hiểm tiềm tàng gì, cho nên các cường giả của thành phố Ban Sơ mới đưa ra lựa chọn giữ lại."

"Ông tiến vào đây lúc trước có phát hiện gì không?"

"Sau khi nhập khẩu lệnh thông hành, cửa chính của phòng thí nghiệm tự động mở ra, lính gác bên trong cũng không thức tỉnh, vẫn ở trong hình thức ngủ say." "Não nguồn" miêu tả lại những việc mình trải qua đúng như sự thật: "Chỉ cần không cố tình đi nói chuyện với đám lính gác, chúng sẽ không tỉnh lại, quét đặc thù cơ thể cô, xác định thân phận cụ thể của cô."

"Vậy à..." Tương Bạch Miên không khỏi nghiêng đầu lườm Thương Kiến Diệu một cái.

Trận chiến lúc trước vốn có thể tránh được, là do tên này gây ra!

"Não nguồn" tiếp tục nói:

"Tôi tiếp quản hệ thống điều khiển trung tâm của nơi này, phát hiện ra nếu không có khẩu lệnh thông hành chính xác, muốn dùng cách thử lỗi để mở cửa, sau ba lần hệ thống sẽ khóa chết, một tuần sau mới có thể thử tiếp."

"Nếu như liên tiếp xuất hiện ba lần khóa chết, thì thiết bị tự hủy sẽ được khởi động."

"Dùng bạo lực để mở cửa cũng sẽ dẫn đến kết quả giống vậy."

"Tôi có một câu hỏi." Thương Kiến Diệu giơ tay lên: "Trước khi thế giới cũ bị hủy diệt, nếu phòng thí nghiệm này có vị nhân viên nào tự ý nhập sai liên tiếp ba lần khẩu lệnh thông hành, nhân viên nghiên cứu bên trong chẳng phải sẽ bị nhốt nguyên một tuần hay sao?"

"Não nguồn" trước mặt có hỏi là sẽ đáp:

"Trong kho lạnh thuộc phòng thí nghiệm này có dự trữ đồ ăn và nước uống trong ít nhất hai tuần, chính là để đề phòng tình huống ấy."

Nghe thấy mấy từ nhân viên, nhân viên nghiên cứu, Tương Bạch Miên nhớ lại một hiện tượng không bình thường quan sát được trên đường tới đây:

"Hài cốt ở nơi này đều là đối tượng thí nghiệm."

"Vậy nhân viên nghiên cứu và công nhân viên của phòng thí nghiệm đâu?"

"Hài cốt của họ ở trong kho?"

Hiện giờ "Tổ điều tra cũ" còn chưa có đến kho mà "Não nguồn" nói.

"Não nguồn" đáp:

"Số liệu mà tôi lấy được cho thấy, sau khi thế giới cũ bị hủy diệt không bao lâu, có nhân viên nội bộ sử dụng khẩu lệnh thông hành để mở cửa phòng thí nghiệm bí mật."

"Họ đều đã rời khỏi đây, đồ ăn được dự trữ trong kho lạnh cũng đã bị hỏng hoàn toàn, nước cũng bốc hơi hết."

Có chút đáng để suy nghĩ... Tương Bạch Miên như có điều suy nghĩ, sau đó con ngươi của cô đột nhiên phóng to.

Cô vừa mới lấy ra được một thông tin vô cùng quan trọng từ câu trả lời của "Não nguồn".

Cô nhìn về phía "Não nguồn", trầm giọng hỏi:

"Một đường tới đây, ông không hề gặp phải tập kích?"

"Thời gian của ông chủ yếu tốn ở việc xâm nhập vào hệ thống phòng thí nghiệm, lấy ra và khôi phục số liệu, sau đó lục soát thêm ở các phòng khác?"

"Đúng vậy."

"Não nguồn" được bọc trong quần áo che chắn điện từ đáp lại.

Đôi mắt của Tương Bạch Miên hơi nheo lại:

"Nhưng chúng tôi nghe thấy bên này có tiếng nổ mạnh cho nên mới qua đây, xác định phòng thí nghiệm bí mật ở nơi này."
Bạn cần đăng nhập để bình luận