Trường Dạ Dư Hỏa

Chương 780: Sàng lọc

Long Duyệt Hồng vẫn mờ mịt ngơ ngác như trước:

"Dọa chạy cái gì chứ?"

Thương Kiến Diệu đẩy cửa xuống xe, lên tiếng giải thích với vẻ "chỉ hận rèn sắt không thành thép":

"Lúc trước không phải chúng ta nhận thấy có ai đó đang âm thầm theo dõi sao? Kết quả đợi một hồi, đối phương lại không đến."

"Cho nên, Đại Bạch giả vờ đi ngủ, dẫn dụ hắn tập kích, tìm cơ hội bắt hắn lại, nghiên cứu đặc thù của hắn, ừm, nếu như hắn thực sự là "Vô tâm giả" cao cấp kia."

"Ai biết được anh lại tự mình đặt ra phương án, làm cho hắn sợ chạy mất!"

Lúc Thương Kiến Diệu nói chuyện, Tương Bạch Miên cũng đi xuống xe jeep.

"Tổ trưởng không nói như vậy..." Long Duyệt Hồng nhớ lại kỹ càng tình huống lúc trước, đưa ánh mắt cầu xin giúp đỡ về phía Tương Bạch Miên.

Hắn cảm thấy việc này rất là sai lầm, bản thân chỉ khoe khoang khoác lác trước mặt Tiểu Bạch, vậy mà lại dọa một "Vô tâm giả" cao cấp cấp chạy mất?

Nếu đối phương thực sự có năng lực "dự báo", hẳn là không đến mức nhầm lẫn giữa phương án khoác lác và kế hoạch thật sự có tính khả thi!

Tuy Bạch Thần và Gnawa vừa rồi cũng không hiểu lắm, nhưng bây giờ dường như đã ngộ ra.

Tương Bạch Miên vẫn không trả lời, Thương Kiến Diệu hăng hái bừng bừng nói:

"Hiểu ngầm! Có biết cái gì gọi là hiểu ngầm không?"

"Đại Bạch là người như thế nào, anh còn không biết? Trong bụng đầy, à, đầu óc nhạy bén, làm sao có thể dễ dàng bỏ qua sự bất thường? Đặc biệt là chúng ta đều cảm nhận được ánh mắt theo dõi kia."

"Anh phải học cách nghe hiểu ý ở ngoài lời, cùng chúng tôi nắm giữ sự ăn ý thầm lặng."

Đây là Thương Kiến Diệu thích nói đùa, hay là Thương Kiến Diệu thích mới mẻ, lại đi đóng vai người có vai vế cao hơn Long Duyệt Hồng... Tương Bạch Miên lườm Thương Kiến Diệu, hắng giọng nói:

"Đừng nghe "Này" nói, tôi chỉ muốn trước khi ngủ quan sát thêm một chút, tránh thực sự xảy ra chuyện ngoài ý muốn."

Thì ra những gì "Này" nói đều là thật... Tổ trưởng, để lừa kẻ địch, ngay cả tổ viên cô cũng lừa... Long Duyệt Hồng bỗng nhiên nhớ tới lần đối mặt với tăng lữ máy móc Tịnh Pháp lúc trước.

Lần đó, Tương Bạch Miên bày ra phương án giả, thông qua việc lừa dối tổ viên để lừa dối tăng lữ máy móc Tịnh Pháp, thành công mai phục được hắn.

Thấy Bạch Thần cũng để lộ vẻ mặt nhớ lại, Tương Bạch Miên vội vàng bổ sung:

"Hơn nữa việc này cũng không thể nào nói ra."

"Mọi người còn nhớ tăng lữ máy móc Tịnh Pháp không? Lúc đó hắn biểu hiện ra thính lực xuất sắc, nắm giữ được kế hoạch của chúng ta, còn có, lúc chúng ta bị nhốt trong miếu Sikhara của "Giáo phái Ý Thức Thạch Anh", chẳng phải cũng từng trải nghiệm tình huống nhìn thấy điều người khác nhìn được, nghe thấy điều người khác nghe được rồi sao?"

"Căn cứ vào sự lý giải của tôi về kinh Phật, căn cứ vào việc nơi này là thánh địa Phật môn, sự bất thường hẳn là đều liên quan đến nó, tôi nghi ngờ "Vô tâm giả" cao cấp đặc biệt kia nắm giữ năng lực không phải là "dự báo", mà là "Thiên nhĩ thông", "Thiên nhãn thông"."

"Ừm, sau khi Tiểu Hồng nói lão Gnawa có thể giám sát trong mọi hoàn cảnh, tôi có thể cảm ứng được tính hiệu điện sinh vật, ánh mắt thầm theo dõi kia đột nhiên biến mất, từ đó tôi bắt đầu nghi ngờ."

"Ừm." Bạch Thần và Gnawa đều bày tỏ tán thành.

Long Duyệt Hồng nghiêm túc suy nghĩ một chút, cảm thấy quả thực có lý.

Cho nên, lời khoác lác vừa rồi của mình đã bị "Vô tâm giả" cao cấp kia nghe thấy, dọa cho hắn sợ chạy mất? Long Duyệt Hồng như bừng tỉnh, cảm thấy buồn cười.

Có điều, hắn vẫn còn một chút nghi hoặc:

"Tổ trưởng, chỉ là một "Vô tâm giả" cao cấp, vì sao có thể nghe hiểu được lời chúng ta nói, còn hiểu ý tứ trong đó? Nó hoàn toàn khác với hiệu quả của năng lực "dự báo", có thể thông qua trực giác cảm nhận được nguy hiểm."

Cho dù "Vô tâm giả" cao cấp lấy lại được một chút trí khôn, cũng chỉ có thể nghe hiểu những lời nói tương đối đơn giản, giống như mấy vị đi theo Tiểu Xung.

Tương Bạch Miên khẽ gật đầu nói:

"Nếu là "Vô tâm giả" cao cấp đặc biệt, vậy thì chắc chắn có chỗ đặc biệt, chưa biết chừng hắn cũng bị thứ gì đó nhập xác, đối phương trở thành "máy phiên dịch"."

"Anh cũng không thể quá coi thường "Vô tâm giả" cao cấp." Thương Kiến Diệu bất bình: "Thuộc hạ của Tiểu Xung tiến hóa thêm một lần nữa, chưa biết chừng có thể nghe được những lời nói khá phức tạp."

Mình cảm thấy tình huống mà tổ trưởng nói rất có khả năng, nơi này không những là thánh địa Phật môn, hơn nữa còn từng có thứ nhập xác Lưu Lộ... Long Duyệt Hồng vừa lầm bầm, vừa dùng cách thức khéo léo hơn để truyền đạt nội dung tương ứng cho mọi người.

Thương Kiến Diệu đã đổi nhân cách khác, không giữ khăng khăng ý kiến của mình nữa, chỉ tiếc nuối nói:

"Tiếc quá, bẫy rập không có hiệu lực, không thể bắt được hắn."

"Thôi bỏ đi, đi ngủ." Tương Bạch Miên thở hắt ra nói: "Đêm nay chắc hẳn hắn sẽ không quay lại nữa."

Các thành viên còn lại của "Tổ điều tra cũ" cũng có phán đoán tương tự về điều này.

Một đêm không tiếng nói chuyện, chín giờ ba mươi phút sáng hôm sau, "Tổ điều tra cũ" đến công ty thực phẩm Số 2 thành phố Thiết Sơn sớm nửa tiếng đồng hồ.

Cánh cửa chính của nơi này vẫn trong trạng thái bị đổ sập.

Đám người Tương Bạch Miên mất mười lăm phút để tìm kiếm nhanh trong công ty thực phẩm, phát hiện tình hình không khác ngày hôm qua.

Tiếp đó, Thương Kiến Diệu lần lượt lấy ra bản bệnh án và ngọc phật, thử chúng, kết quả không hề tạo ra sự biến hóa nào.

"Hôm qua chúng ta thực sự rơi vào ảo ảnh?" Tương Bạch Miên tiếc nuối lẩm bẩm: "Đây là mục đích của "U Cô"?"

Trong lúc cô và đám người Long Duyệt Hồng cảm khái, chiếc xe tối màu của Từ Đại Đồng và Lê Thủ Nghĩa lái tới.

"Thế nào, có phát hiện gì không?" Từ Đại Đồng thân thiết nhiệt tình hỏi.

Người khác nhiệt tình, Thương Kiến Diệu đương nhiên càng nhiệt tình hơn:

"Không có!"

"Nhưng không có vừa vặn chứng minh hôm qua chúng tôi đã rơi vào ảo ảnh!"

Ảo ảnh... Đây là một lời giải thích hay... Tương Bạch Miên nảy ra ý hay, lên tiếng nói:

"Chúng tôi đã gây ra một vài sự bất thường trong ảo ảnh, khiến bảng giới thiệu nhân viên mà chúng tôi đề cập đến lúc trước được tái hiện lại hoàn chỉnh..."

Cô kể lại những gì đã xảy ra ngày hôm qua, chỉ giấu đi ngọc phật, coi tất cả vấn đề đều là do ảo ảnh.

Cuối cùng, cô suy đoán:

"Chúng tôi chứ không phải là các anh gặp phải, nguyên nhân có thể là vì trên người chúng tôi mang theo một bản bệnh án lấy được từ xưởng sắt thép liên hợp thành phố Trường Hà, đó là một thánh địa khác."

"Thảo nào..." Từ Đại Đồng chợt hiểu ra: "Có điều, cảnh tượng mà các cô nhìn thấy trong ảo ảnh, dường như cũng không có giá trị gì."

Tương Bạch Miên chia sẻ nội dung bản bệnh án cho đối phương trước, sau đó mới nói:

"Chúng tôi đang đi tìm sự liên quan giữa hai bên."

Cô không nói ra suy đoán của tiểu đội mình tối hôm qua, nó hơi đáng sợ, hơn nữa lại thiếu chứng cứ.

"Thật sự rất cảm ơn các cô." Từ Đại Đồng nói từ đáy lòng: "Không biết chúng tôi có thể giúp đỡ gì không?"

Tương Bạch Miên suy nghĩ một chút rồi nói:

"Lúc trước các anh từng đề cập đến, các anh có thu thập được mấy ổ cứng từ phế tích thành phố Thiết Sơn, còn lấy được số liệu bên trong, một phần thông tin chỉnh lý đưa cho chúng tôi lúc trước đến từ trong ấy, hiện giờ có thể cho tôi sao chép lại toàn bộ kho số liệu được không?"

"Những gì đưa cho các cô đều đã được chúng tôi sàng lọc kĩ càng, cảm thấy có chút hữu dụng, những thứ còn lại đều tạp nham, không có giá trị gì." Từ Đại Đồng cảm thấy việc này không có ý nghĩa gì.

Tương Bạch Miên hắng giọng, vừa cười vừa nói:

"Thực không dám giấu giếm, tôi còn một thân phận là học giả dân tộc, có hứng thú rất lớn với hoàn cảnh sinh hoạt của thế giới cũ, mà nội dung tạp nham này xác suất cao sẽ bao hàm chi tiết về phương diện này."

Từ Đại Đồng nhìn cô, bật cười ha ha:

"Được rồi."

Anh ta lập tức bảo một thành viên của "Quân cứu thế" bên trong xe lấy một chiếc máy tính xách tay ra.

Gnawa làm việc rất tự giác, mang theo "tường lửa" và "phần mềm diệt virút" tới, sao chép lại tất cả tư liệu.

"Lão Gnawa, hiện giờ ông làm sàng lọc đơn giản vài lần những số liệu này." Tương Bạch Miên ra lệnh ngay trước mặt đám người Từ Đại Đồng.

"Từ khóa đầu tiên là thành phố Trường Hà." Lần này người nói chuyện là Thương Kiến Diệu.

Sàng lọc tương tự, lúc trước "Tổ điều tra cũ" đã làm với những thông tin về thành phố Thiết Sơn mà bản thân đang nắm giữ, mọi người đều vô cùng thành thạo.

"Chỉ có mấy nội dung liên quan đến thương mại, không có ý nghĩa gì." Gnawa nhanh chóng đưa ra kết quả.

Bạch Thần lập tức nói:

"Từ khóa thứ hai là Montes."

Đây là tên chủ nhân đầu tiên của "Chiếc thuyền Noah ngầm", ông ta đã từng đến thành phố Thiết Sơn tham gia đấu thầu cải tạo thành phố cũ, sau khi thế giới cũ bị hủy diệt đã thức tỉnh năng lực thuộc lĩnh vực "Bồ Đề".

"Không có." Gnawa đáp.

"Từ khóa thứ ba, doanh nhân nước ngoài." Tương Bạch Miên suy nghĩ một chút rồi nói.

Gnawa nhanh chóng hoàn thành mục tìm kiếm:

"Có mấy báo cáo tin tức về thương hội nước ngoài, không liên quan đến Montes và cải tạo thành phố cũ."

Tiếp theo, "Tổ điều tra cũ" dùng các từ khóa như "cải tạo thành phố cũ" để sàng lọc nhiều hơn, nhưng cũng không có thu hoạch.

Đám người Từ Đại Đồng, Lê Thủ Nghĩa khá kiên nhẫn, đứng ở bên cạnh xem.

Thời gian nhanh chóng trôi đi, Tương Bạch Miên chậm rãi đi lại vài bước:

"Từ khóa, người ngoại quốc."

Gnawa lại một lần nữa tìm kiếm.

Qua vài giây, ông ta dùng giọng mang theo cảm giác âm thanh điện tử hợp thành nói:

"Có phát hiện."

"Là gì?" Thương Kiến Diệu phấn khích vây đến.

Gnawa ngẩng đầu nhìn về phía Tương Bạch Miên nói:

"Có một bài đăng trên diễn đàn bản địa thành phố Thiết Sơn, chủ đề là lên án việc thi hành pháp bất công."

"Trong bài đăng này có người nói, lúc trước có người ngoại quốc không có bằng lái xe, đã đâm vào một người đi đường, khiến người đó phải sống thực vật, nhưng người ngoại quốc kia không bị xử phạt, chỉ phải bồi thường một khoản tiền."

Có người ngoại quốc không bằng lái, đâm vào một người đi đường khiến người ấy sống đời thực vật? Con ngươi Long Duyệt Hồng phóng to, tóc gáy lập tức dựng đứng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận