Trường Dạ Dư Hỏa

Chương 770: Bổ sung cho nhau

Từng thăm dò một bóng ma tâm lý có bao gồm "Công ty thực phẩm Số 2 thành phố Thiết Sơn"?

Từ Đại Đồng há miệng, nhưng không biết nên hỏi thế nào.

Nó không giống một vài thông tin công cộng không liên quan đến lợi ích cá nhân, mà là kinh nghiệm tích lũy thuộc về một người thức tỉnh cấp bậc "Hành lang tâm linh", đây là vô giá.

Cho nên, Từ Đại Đồng lựa chọn im lặng, xem Tiết Thập Nguyệt sẽ nói tiếp điều gì.

Tương Bạch Miên đã sớm nghĩ sẵn trong đầu, từ tốn nói:

"Công ty thực phẩm Số 2 thành phố Thiết Sơn" quả thực có tồn tại sự kỳ dị nhất định, ngay cả bóng ma tâm lý tương ứng cũng bị ảnh hưởng, kéo dài đến vài chục năm sau."

"Chắc hẳn hai vị hiểu tôi muốn nói gì chứ?"

Việc này liên quan đến khá nhiều bí mật của "Tổ điều tra cũ" , ví dụ như "Ngọc sáu giác quan" và ngọc phật, Tương Bạch Miên không thể nói quá kỹ càng.

Từ Đại Đồng là người có kinh nghiệm phong phú, nhanh chóng tìm được ví dụ tương ứng:

"Ý cô muốn nói, chủ nhân của bóng ma tâm lý kia sau khi tiến vào "Công ty thực phẩm Số 2 thành phố Thiết Sơn" đã bất tri bất giác bị ảnh hưởng, mà bản thân không hề phát hiện ra, cho dù qua vài chục năm, đến khi bạn cô thăm dò nơi đó, vẫn có thể phát hiện ra một vài sự bất thường cắm rễ trong bóng ma tâm lý đó?"

"Đúng vậy." Tương Bạch Miên đầu tiên là gật đầu, sau đó bổ sung thêm một câu: "Lúc đó chủ nhân căn phòng còn chưa là người thức tỉnh."

Lê Thủ Nghĩa trẻ tuổi để lộ vẻ mặt kinh ngạc, Từ Đại Đồng thì bất giác nhíu mày.

Người sau không nhịn được, hỏi lại:

"Ý của cô là, sau khi chủ nhân căn phòng bị ảnh hưởng, không những trở thành người thức tỉnh, hơn nữa còn thuận lợi vượt qua "Biển khởi nguồn"?"

"Đến khi người đó tiến vào "Hành lang tâm linh", ảnh hưởng này vẫn không biến mất?"

"Hiện giờ hẳn là đã biến mất rồi." Thương Kiến Diệu đáp lại với vẻ khá tự hào.

Từ Đại Đồng trầm tư một lát, hỏi dò:

""Kết nối số mệnh"?"

Anh ta từ việc "Công ty thực phẩm Số 2 thành phố Thiết Sơn" là một trong những thánh địa của Phật môn mà liên tưởng đến năng lực "Kết nối sinh mệnh".

Không hổ là người thức tỉnh cấp bậc "Hành lang tâm linh" của thế lực lớn, nắm giữ rất nhiều tri thức... Tương Bạch Miên không giấu giếm, thản nhiên đáp:

"Chúng tôi cũng đoán thế."

Từ Đại Đồng khẽ gật đầu:

"Nếu muốn đạt được hiệu quả này, ít nhất phải là "Kết nối sinh mệnh" cấp bậc "Thế giới mới"."

Đây là phán đoán của anh ta.

Bởi vì Tiết Thập Nguyệt, Trương Khứ Bệnh có thái độ thẳng thắn thành khẩn, còn đưa ra một tin tức quan trọng như vậy, Từ Đại Đồng cũng không keo kiệt kinh nghiệm và kiến thức của mình.

"Lẽ nào nơi đó có chôn một cái xác khô chưa chết?" Thương Kiến Diệu "khiếp sợ".

Anh trực tiếp lồng trường hợp của Diêm Hổ vào.

Tương Bạch Miên không cho anh tiếp tục cơ hội phát huy, mà chuyển sang nói về một vài kinh nghiệm lúc anh thăm dò bóng ma tâm lý đó.

Gồm cả nữ chuyên gia Lưu Lộ "mỗi lần" xuất hiện đều có trạng thái khác nhau, bảng giới thiệu nhân viên thiếu một tấm ảnh và phần giới thiệu tương ứng, cùng với việc Thương Kiến Diệu bị đưa về điểm khởi đầu mấy lần.

Đương nhiên, Tương Bạch Miên không nói cụ thể cuối cùng Thương Kiến Diệu vượt qua bóng ma tâm lý ấy bằng cách nào, cũng không nói thiền sư Phổ Độ tụng niệm bản bệnh án dẫn đến thay đổi khác thường.

Cái gì có thể nói, cái gì không thể nói, cô vẫn phân biệt rất rõ ràng.

"Không hổ là một trong những thánh địa của Phật môn..." Hiển nhiên Từ Đại Đồng đã liên hệ những gì Thương Kiến Diệu trải qua và các năng lực lực khác nhau của lĩnh vực "Bồ Đề", cảm khái rất thật lòng.

Anh ta nhìn về phía Tiết Thập Nguyệt và Trương Khứ Bệnh, cân nhắc rồi nói:

"Các cô đã cho thấy đầy đủ thành ý của mình, tôi chắc chắn cũng sẽ không giấu giếm."

"Đầu tiên tôi muốn xác nhận một điểm, các cô điều tra căn nguyên "Bệnh vô tâm" đến mức độ nào rồi?"

"Thế giới mới." Tương Bạch Miên thành thật trả lời: "Đây tạm thời mới chỉ là suy đoán của chúng tôi."

Từ Đại Đồng liếc nhìn xung quanh theo bản năng:

"Không biết các cô lý giải thế nào về việc cường giả "Thế giới mới" rơi vào giấc ngủ say?"

"Ý tôi là loại hình không thể tự mình trở về, ví dụ như Diêm Hổ trên hòn đảo giữa Nộ Hồ."

Anh ta đã nghe được về chuyện của thần sứ người cá và Diêm Hổ từ nhà họ Đàm ở chợ Đá Đỏ.

"Ở khu vực xung quanh Diêm Hổ quá một giới hạn thời gian, chắc chắn sẽ bị mắc "Bệnh vô tâm", mà cách Diêm Hổ càng gần thì giới hạn thời gian càng ngắn." Tương Bạch Miên dùng cách nói khá mập mờ để nói ra các hạng mục cần chú ý mà công ty đã cung cấp.

Từ Đại Đồng mỉm cười:

"Xem ra các cô quả thật đã biết được rất nhiều."

"Cho nên, các cô phán đoán "Thế giới mới" là ngọn nguồn của "Bệnh vô tâm", mà các cường giả có tinh thần tiến vào thế giới mới, cơ thể ở lại Đất Xám tương đương với một điểm chuyển tiếp, khiến cho "Bệnh vô tâm" bị lây lan ra ngoài?"

"Cũng gần như thế." Thương Kiến Diệu vuốt cằm, biểu hiện rất nghiêm túc.

Từ Đại Đồng chậm rãi thở hắt ra:

"Đây cũng là suy đoán của "Quân cứu thế" chúng tôi, mà các vị tiền bối tiến vào thế giới mới của chúng tôi mặc dù không nói rõ, nhưng đều đưa ra ám chỉ nhất định."

"Vì sao họ không nói rõ? Tinh thần "vì toàn bộ nhân loại" của họ đi đâu rồi?" Thương Kiến Diệu chợt kích động, chất vấn bằng giọng khá giận dữ.

Đây là Thương Kiến Diệu "thành thật", hay là Thương Kiến Diệu "giàu lòng thông cảm", hay là Thương Kiến Diệu "coi trọng tình cảm"? Tương Bạch Miên ở bên cạnh suy đoán.

Thẳng thắn mà nói, cô có chút sợ hai thành viên của "Quân cứu thế" đối diện thẹn quá hóa giận, đánh nhau với Thương Kiến Diệu ngay tại trận.

Lê Thủ Nghĩa trẻ tuổi rõ ràng có chút tức giận, Từ Đại Đồng tự xưng là hơn năm mươi tuổi thì lại im lặng.

Qua vài giây, anh ta cười tự giễu:

"Ngoại trừ một bộ phận các tiền bối già, người tôi thấy cố chấp nhất với khẩu hiệu "vì toàn bộ nhân loại" này, lại là một người ngoài như cậu."

Anh ta nhanh chóng thu lại biểu cảm trên mặt, chậm rãi nói:

"Hoặc là họ có vài lời khó nói, hoặc là họ còn đang đợi cơ hội, hoặc là suy đoán của chúng ta có sự sai khác nhất định, trong sự sai khác này bao gồm nguyên nhân họ không thể trực tiếp nói cho chúng ta biết về căn nguyên của "Bệnh vô tâm"."

Không cho Thương Kiến Diệu có cơ hội đáp lại, Từ Đại Đồng tiếp tục nói:

"Ha ha, thiếu chút nữa bị cậu cắt ngang suy nghĩ, ý tôi muốn nói là nếu cường giả cấp bậc "Thế giới mới" có trạng thái bất thường như Diêm Hổ sẽ lan truyền "Bệnh vô tâm" ra xung quanh, thì đây là một đầu mối vô cùng rõ ràng lại vô cùng quan trọng, vì sao viện nghiên cứu Số 8 coi việc tiêu hủy toàn bộ thông tin liên quan đến nguyên nhân hủy diệt của thế giới cũ là nhiệm vụ, lại để mặc sự tồn tại của họ?"

"Những đặc phái viên của viện nghiên cứu Số 8 mà chúng tôi bắt được có ba người thức tỉnh cấp bậc "Hành lang tâm linh", mà họ chưa từng tiếp nhận nhiệm vụ tiêu diệt cường giả cấp bậc "Thế giới mới" như Diêm Hổ và tiêu hủy những dấu vết liên quan, không phải là do họ không rõ về tất cả những người đang ngủ say như thế, ít nhất một phần cụ thể mà họ nắm giữ được vẫn còn đang tồn tại, nhưng lãnh đạo cấp cao của viện nghiên cứu Số 8 lại bảo họ đi vòng qua những nơi đó, mặc kệ không quan tâm."

Bắt được ba đặc phái viên cấp bậc "Hành lang tâm linh"? Tương Bạch Miên nhất thời không biết nên cảm khái thực lực của "Quân cứu thế" hùng mạnh, không kiêng kỵ gì, hay nên ao ước phần huyền bí về thức tỉnh mà viện nghiên cứu Số 8 đang nắm giữ, người thức tỉnh cấp bậc "Hành lang tâm linh" nhiều đến mức liên tục tổn thất mấy người cũng không thương gân động cốt.

Sau khi Từ Đại Đồng nói xong, không biết Thương Kiến Diệu nào yếu ớt đáp lại:

"Có lẽ vì đánh không lại!"

Những đặc phái viên này cùng lắm là người thức tỉnh đã thăm dò đến chỗ sâu trong "Hành lang tâm linh", mà những người ngủ say giống Diêm Hổ đều đã tiến vào thế giới mới.

Từ Đại Đồng lắc đầu:

"Nếu thật sự muốn tiêu diệt người ngủ say, không cần tôi với cậu ra tay, chỉ Tiểu Lê cũng có thể làm được."

"Bất kể là tên lửa đạn đạo tầm ngắn hay oanh tạc siêu không, đều có thể tránh thoát được các nguy hiểm tương ứng, trực tiếp phá hủy cơ thể của những người ngủ say."

"Cho dù họ có thể "can thiệp vật chất", nhưng bởi vì sức tàn phá quá lớn, năng lực cũng không thể hoàn thành ở phạm vi quá xa, mà đến khi họ có thể gắng gượng ảnh hưởng, khoảng cách đã rơi vào phạm vi bao phủ của tên lửa đạn đạo tầm ngắn."

Bốp bốp bốp, Thương Kiến Diệu vỗ tay.

Bây giờ là thiền sư "Phổ Độ" thích hỏa lực chiếm ưu thế.

"Đây đúng là một vấn đề." Tương Bạch Miên cân nhắc một chút rồi nói: "Tôi tạm thời không có ý tưởng cụ thể nào, nhưng đã có một nhân vật lớn từng nói, trong viện nghiên cứu Số 8 có một vài người đã có sự biến đổi đáng sợ, trở thành chó săn cho bóng tối."

Câu này đến từ vị hoàng đế đầu tiên của thành phố Ban Sơ, cha của "Não nguồn" - Orey.

Từ Đại Đồng để lộ ra vẻ mặt suy nghĩ sâu sa.

Qua mấy chục giây, anh ta lên tiếng hỏi:

"Sắp tới các cô sẽ đi đến khu phế tích thành phố Thiết Sơn?"

"Chúng tôi định thu thập thêm chút thông tin." Tương Bạch Miên hỏi không hề khách sáo: "Trong tay các anh có không?"

Từ Đại Đồng khẽ gật đầu:

"Tôi quay về chuẩn bị một phần, thông qua đội trưởng Đàm của chợ Đá Đỏ giao lại cho các cô."

"Nhưng, các cô cũng đừng ôm hy vọng quá lớn, "Quân cứu thế" của chúng tôi và khu phế tích thành phố Thiết Sơn còn cách nhau một thành phố Ban Sơ, lúc trước chưa từng đặt chân đến bên này, những thông tin nắm giữ đều được từ từ thu thập sau khi quyết định thăm dò thánh địa Phật môn công ty thực phẩm Số 2này, chưa chắc đã nhiều bằng các cô."

"Bổ sung lẫn nhau thôi." Ý cười trong giọng nói của Tương Bạch Miên rất rõ ràng.

Cô giống như lơ đãng nói ra một câu:

"Các anh có biết thiên tài khoa học của thế giới cũ tên Lâm Toái không?"

"Cô ta có liên quan nhất định đến kế hoạch "Người bất tử" và giáo đoàn tăng lữ."

Từ Đại Đồng nhớ lại một hồi rồi nói:

"Cá nhân tôi chưa từng nghe thấy, tôi sẽ gửi điện báo về điều tra xem."

"Nếu có thu hoạch, đến lúc đó sẽ thông báo cho các cô."

"Được." Thương Kiến Diệu mừng rỡ đáp lại.

Hai bên trao đổi đến đây là kết thúc, Từ Đại Đồng và Lê Thủ Nghĩa để bày tỏ thành ý, đã xoay người rời khỏi địa điểm gặp mặt trước.

Nhìn theo bóng lưng của họ biến mất ở đằng xa, Tương Bạch Miên cảm thán nói:

"Đều nói "Quân cứu thế" sa đọa, nhìn cũng không có vẻ là sa đọa lắm!"

Nói xong, cô nhấc chân bước đi.

"Cô muốn đuổi theo họ à?" Thương Kiến Diệu tỏ vẻ tò mò dưới lớp mặt nạ.

Tương Bạch Miên lặng lẽ điều chỉnh phương hướng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận