Trường Dạ Dư Hỏa

Chương 858: Chia sẻ thông tin

Nhận thấy ánh mắt của Trương Khứ Bệnh thay đổi, lại nhớ đến chuyện Tiết Thập Nguyệt nói anh ta là người hâm mộ cuồng nhiệt của "Quân cứu thế", Hồng Quang Minh bỏ xấp phiếu vào túi áo, lầu bầu một câu:

"Tôi liều mạng cả đời, không phải là muốn thế hệ mai sau của mình sống tốt hơn chút sao?"

Ông ta lập tức vung tay lên:

"Được rồi, đi vào cấp giấy thông hành cho mấy người.: Tay vừa vung lên là cánh tay phải không phải máy móc.

Thấy Hồng Quang Minh khập khiễng quay lại tòa nhà "Ủy ban quản lý Ô Bắc", Tương Bạch Miên lại nghiêng đầu liếc nhìn Thương Kiến Diệu.

Vẻ mặt Thương Kiến Diệu nghệt ra, vừa có chút mê man vừa có chút hụt hẫng.

"Đi thôi, không phải anh đã sớm chuẩn bị tâm lý rồi sao?" Tương Bạch Miên giục anh một câu.

Thương Kiến Diệu thở dài nói:

"Cô không hiểu đâu."

Thấy Tương Bạch Miên hơi híp mắt lại, anh vội vàng bổ sung:

"Hiện thực là hiện thực, lý tưởng là lý tưởng, sự chênh lệch của hai bên quá lớn, tâm trạng khó tránh bị ảnh hưởng, lấy một ví dụ, Tiểu Hồng..."

"Dừng!" Tương Bạch Miên và Long Duyệt Hồng cùng lên tiếng, cắt ngang ví dụ có thể vô cùng thần kỳ của Thương Kiến Diệu.

Đinh Linh không hiểu cách ở chung của họ lắm, chỉ lẳng lặng đứng xem, không tiện xen miệng vào.

"Tổ điều tra cũ" nhanh chóng quay trở lại phòng làm việc của trưởng phòng Hồng Quang Minh.

Hồng Quang Minh vừa vùi đầu viết giấy thông hành, vừa nói:

"Lấy toàn bộ phiếu định mức trên người các cô ra tôi kiểm tra một chút."

"Thứ này cũng cần kiểm tra sao?" Tương Bạch Miên cảm thấy nghi hoặc.

Đối với cô gái vừa xinh đẹp vừa lễ phép, Hồng Quang Minh vẫn khá khoan dung:

"Kiểm tra theo thông lệ, chủ yếu sợ các cô mang theo một lượng lớn phiếu định mức giả nhập cảnh."

Đinh Linh ở bên cạnh giải thích thêm:

"Phiếu định mức của chúng tôi đều được dùng nhựa ép để tạo ra, người bình thường không thể ngụy tạo được, họ vừa không có nguồn nguyên liệu, vừa không lấy được thiết bị tương ứng."

"Nhưng những thế lực lớn như thành phố Ban Sơ thì có thể làm được, cho nên một trong những chức trách chính của điểm định cư biên cảnh và các sở nhập cảnh, sở kiểm tra an toàn của chúng tôi chính là ngăn chặn phiếu định mức giả từ ngoài đến."

Vậy à... Ở thế giới cũ, tùy tiện tìm một công xưởng nhỏ, thậm chí là xưởng gia đình đều có thể sản xuất được loại thẻ nhựa này, ừm, đó là sự tiện lợi mà hệ thống công nghiệp có mức độ thuần thục cao mang tới, Đất Xám hiện giờ, chỉ thu hoạch dầu mỏ cũng đã là chuyện khó khăn... Tương Bạch Miên bỗng nhiên cảm thán.

Đây là sự khác nhau giữa thời đại mới và thời đại cũ.

Đinh Linh lại nói với Hồng Quang Minh:

"Ông Hồng, tất cả phiếu định mức trên người họ đều là do cháu mới đổi cho họ vào hôm qua."

"Vậy thì không có vấn đề gì." Bàn tay thép của Hồng Quang Minh bắn ra một chiếc chìa khóa, mở khóa máy móc ở ngăn kéo phía dưới, lấy ra con dấu và mực dấu bên trong.

Cộp, ông ta đóng một dấu đỏ tươi lên tờ giấy thông hành.

Tương Bạch Miên nhận lấy giấy thông hành, phát hiện bên trên quả nhiên có thêm hai câu so với nội dung thông thường:

"Tờ giấy thông hành này không bao gồm người máy thông minh."

"Lúc bốn người tương ứng tiến vào điểm tụ cư, không được mang theo vũ khí hạng nặng, trang bị công nghệ cao, không được mang theo thùng gỗ."

"Cảm ơn ông, trưởng phòng Hồng." Cuối cùng Tương Bạch Miên cũng thành khẩn nói một tiếng cảm ơn.

Tuy rất nhiều hạn chế, nhưng có một tờ giấy thông hành như thế này, quãng đường sau này của "Tổ điều tra cũ" sẽ dễ dàng hơn nhiều, đặc biệt là ở việc bổ sung vật tư sẽ càng thêm thuận lợi, giúp họ có thể yên tâm đi thẳng đến Băng Nguyên.

Ra khỏi "Ủy ban quản lý Ô Bắc", "Tổ điều tra cũ" lái xe jeep, theo chiếc xe địa hình màu xanh lục của Đinh Linh đi tới một nơi có tên là "Khách sạn lớn Đất Xám" ở sát biên giới thành phố.

Gọi là khách sạn lớn, thực ra là một nhà kho từ thế giới cũ được sửa lại, có diện tích không nhỏ, đô xe rất tiện lợi, nhưng cao nhất cũng mới ba tầng.

"Đây là nơi chuyên dành để cho những người từ ngoài đến như các cô ở lại." Sau khi Đinh Linh giúp "Tổ điều tra cũ" làm xong thủ tục vào ở, còn theo họ tới một căn phòng trong đó, vừa cười vừa nói: "Những nơi khác các cô không đủ tư cách, kể cả có giấy thông hành cũng không được."

Bên trong và bên ngoài thuộc về hai hệ thống... Tương Bạch Miên gật đầu như có điều suy nghĩ:

"Hai hôm nay làm phiền chị rồi."

"Lúc trước đưa cho trưởng phòng Hồng bao nhiêu phiếu định mức? Chúng tôi sẽ trả lại cho chị."

"Không cần đâu." Đinh Linh lắc đầu cười nói: "Đó là phần chênh lệch kiếm được từ chỗ các cô lúc trước, hơn nữa, sau này còn có thể xin thanh toán với cấp trên."

Nghe nửa câu sau, đám người Long Duyệt Hồng cảm thấy rất quen thuộc.

Đinh Linh liếc nhìn xung quanh, chủ động đóng cửa phòng lại, nghiêm mặt nói:

"Lúc trước các cô nói đã đánh cắp được một ít tin tình báo từ chỗ thành phố Ban Sơ, là về phương diện nào, có thể bán cho chúng tôi không?"

Chị ta vốn không tin, nhưng thấy ba thiết bị khung xương quân dụng và hai bộ áo giáp thông minh sinh học, lại cảm thấy có lẽ đội ngũ Tiết Thập Nguyệt không chém gió.

Không hổ là đội ngũ có tổng giá trị giải thưởng lên đến hơn mười nghìn Orey!

Tương Bạch Miên liếc nhìn nhau với các thành viên khác, rồi mỉm cười nói với Đinh Linh:

"Thực ra những tin tình báo này đều không cần cố tình giấu giếm, người liên quan thậm chí còn yêu cầu chúng tôi lan truyền rộng rãi."

"Là thế này, chúng tôi đã tiếp xúc với hậu duệ của Orey ở thành phố Ban Sơ, Orey, cô biết chứ? Là quan chấp chính thành phố Ban Sơ lúc trước, còn từng làm hoàng đến một thời gian."

"Trên sách giáo khoa của chúng tôi có." Đinh Linh gật đầu, nghiêm túc nói: "Cô tiếp tục đi."

Tương Bạch Miên "ừm" một tiếng:

"Hiện giờ Orey còn hai hậu duệ, một là cháu gái tên là Avia, một là cháu ngoại Marcus."

"Hai người này cùng nắm giữ một vài bí mật mà Orey để lại, được thành phố Ban Sơ bảo vệ nghiêm ngặt, cũng coi như canh giữ."

"Những gì đã trải qua không cần nói nhiều, nói chung chúng tôi mất sức chín trâu hai hổ, rốt cuộc đã tiếp xúc được với hai hậu duệ của Orey, nhận được tin tình báo tương ứng từ chỗ họ."

"Trong đó bao gồm di tích Số 13 khu đất hoang có một phòng thí nghiệm bí mật, Orey giấu suy đoán của mình về nguyên nhân thế giới cũ bị hủy diệt, lý giải cá nhân về "Thế giới mới", cùng với cách xử lý "Não nguồn" của "Thiên đường máy móc" như thế nào ở trong đó, Avia có một chiếc điện thoại di động bí ẩn mà Orey từng sử dụng, thông qua nó có thể gọi đến một dãy mã số khó hiểu, kết nối với một sự tồn tại khủng khiếp và khẩu lệnh mở phòng thí nghiệm bí mật kia là "Chúa cứu thế"..."

"Sau đó chúng tôi đã lẻn vào di tích Số 13 khu đất hoang, tìm được phòng thí nghiệm bí mật kia, dựa vào khẩu lệnh mở cửa ra, nhưng bên trong không có gì cả, toàn bộ tư liệu mà Orey để lại đều không thấy."

"Mọi chuyện xuất phát từ việc lúc cuối đời ông ta tạo ra một trí tuệ nhân tạo hoàn toàn mới tên là "Tương lai", nó có thể thông qua tiếp điểm "Thế giới mới" thao túng điện từ bên trong phòng thí nghiệm bí mật, khống chế những chiếc máy tính kia, di dời thông tin mà Orey đã để lại đến chỗ khác, biến phòng thí nghiệm bí mật này thành một cái bẫy..."

Tương Bạch Miên biết cái gì có thể nói cái gì không, chủ yếu là muốn truyền ra ngoài những gì Orey để lại.

Nghe đến đây, Đinh Linh ngây dại cả người.

Quá trình suy nghĩ vừa rồi của chị ta là thế này:

"Vì sao lại muốn lan truyền thông tin tình báo này?"

"Liên quan đến người từng là hoàng đến của thành phố Ban Sơ đấy... thông tin này quả thực rất quan trọng."

"Đội ngũ này thực sự rất mạnh, có thể vòng qua lớp bảo hộ nghiêm ngặt của thành phố Ban Sơ, tiếp xúc với nhân vật then chốt."

"Tuy mình không hiểu lắm, nhưng nghe có vẻ rất lợi hại."

"Đợi đã, cô ta đang nói gì vậy, tiếp điểm "Thế giới mới" gì cơ, trí tuệ nhân tạo gì lại thao túng điện từ..."

Càng về sau, Đinh Linh càng mờ mịt, có cảm giác đối phương đang dùng loại ngôn ngữ mà mình không biết.

Đợi Tương Bạch Miên nói xong, chị ta bất giác nuốt nước miếng:

"Tôi, tôi sẽ báo cáo việc này lên trên."

"Nếu như, nếu như thực sự có giá trị lớn, chúng tôi có thể đền bù cho các cô một ít vật tư, hoặc là phiếu định mức."

Sau khi bày tỏ thái độ thân thiện, Đinh Linh lấy lại bình tĩnh, gặng hỏi:

"Vậy phòng thí nghiệm bí mật kia hiện giờ như thế nào?"

Tuy chị ta không rõ rốt cuộc lúc đó đã xảy ra chuyện gì, hệt như đang nghe sách trời, nhưng kinh nghiệm của chị ta nói cho chị ta biết, phòng thí nghiệm bí mật này là một trong những trọng điểm, mà bản thân không cần lý giải danh từ này, nắm được trọng điểm là được.

Tương Bạch Miên chần chừ rồi nói:

"Bị phá hủy rồi."

Thương Kiến Diệu thành thực vội vàng bổ sung:

"Chị đừng hiểu lầm, không phải chúng tôi phá hủy, lúc đó để thoát ra khỏi cảnh khốn cùng mà trí tuệ nhân tạo "Tương lai" bày ra, chúng tôi bất đắc dĩ kích hoạt thiết bị tự hủy của phòng thí nghiệm."

Điều này nghe còn khủng khiếp hơn... Đinh Linh gật đầu:

"Tôi hiểu rồi, tôi sẽ nhân lúc trước khi tan làm báo cáo chuyện này lên trên, ngày mai hẳn là có kết quả."

Nói xong, chị tay vẫy tay:

"Ngày mai gặp."

"Ngày mai gặp!" Thương Kiến Diệu luôn nhiệt tình.

Đinh Linh suy nghĩ một chút, lại dặn dò thêm một câu:

"Gặp phải tình huống gì, đừng nóng vội tự ra tay, nhất là sử dụng mấy trang bị kia, cứ tố cáo lên "Ủy ban quản lý trị an Ô Bắc" là được, trong khách sạn có điện thoại, trên đó có dãy số tương ứng."

"Không thành vấn đề." Tương Bạch Miên thành khẩn đồng ý.

Dù sao "Tổ điều tra cũ" mạnh nhất không phải là trang bị, cũng không phải là Gnawa, mà là Thương Kiến Diệu có thể lẳng lặng ảnh hưởng đến người khác.

Tiễn Đinh Linh về, Tương Bạch Miên không hỏi buổi tối ăn gì, mà đi đến bên cửa sổ, ngắm nhìn phía ngoài, quan sát cảnh vật xung quanh.

Tuy đây chỉ có ba tầng, nhưng kiến trúc xung quanh chủ yếu không cao, phạm vi nhìn khá tốt.

Trong lúc mấy người quan sát, Bạch Thần mắt tinh phát hiện ở trên đường cái phía xa xa có những chiếc xe thiết giáp màu xanh rằn ri và xe tăng lái qua, theo sau đều là binh lính mặc đồng phục màu đen, súng vác trên vai, đạn đã lên nòng, bầu không khí dường như hơi căng thẳng,
Bạn cần đăng nhập để bình luận