Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 991: Cướp máy bay

Máy bay chuyên dụng của đám người Linna đã xuất hiện trong tầm mắt của Trần Mặc, hắn nhanh chóng tiếp cận quỹ đạo bay của đối phương.
“Đã chặn.”
“Bắt đầu vào việc.”
“Anh Mặc, sao ngươi không trực tiếp hủy diệt máy bay cho xong?”
“Giết người thì dễ quá rồi, nhưng ta muốn xem bọn họ có nắm giữ thứ mà ta muốn hay không.”
Trần Mặc tăng tốc tới gần, ngay khi đến bên cạnh máy bay, hắn mới khống chế tốc độ chiến giáp cho ngang bằng với mục tiêu, để cho đám người ở bên trong nhìn thấy mình.
“Chúa tôi ơi.”
Mallon nhìn chiến giáp xuất hiện ngoài cửa sổ, cả người sững sờ choáng váng.
Giờ khắc này, hắn không thể không hoài nghi mình vẫn còn đang nằm mơ.
“Chẳng lẽ ta chưa tỉnh ngủ?”
Mallon vỗ vỗ mặt mình rồi nhìn thêm lần nữa, hắn vẫn trông thấy hai chiếc chiến giáp ở bên cạnh cửa sổ.
“Tổ trưởng, có vấn đề gì à?”
Trợ lý bên cạnh cảm thấy Mallon có gì đó bất ổn.
“Người Sắt.”
Ánh mắt Mallon ngập tràn kinh hãi, giọng nói còn có chút run rẩy.
Trợ lý nhìn ra ngoài cửa sổ theo ánh mắt của Mallon, cả người như bị sét đánh, miệng há to đến mức có thể nuốt cả một quả trứng ngỗng.
Trần Mặc đương nhiên cũng nhìn thấy Mallon, nhưng hắn không để ý tới đối phương mà bay đến bên cửa sổ rồi đưa tay ra…
Một chùm tia laser phát ra từ trong lòng bàn tay của chiến giáp, phản chiếu lên cánh cửa sổ thủy tinh, cắt dọc theo mép cửa.
Vù… Đùng.
Cửa sổ thủy tinh của máy bay bật mở, áp suất không khí mất cân bằng, đồ vật bên trong lập tức bị hút về phía cửa sổ bị phá vỡ rồi bay ra ngoài.
Ở chỗ ngồi bên cạnh cửa sổ, một tên nhân viên CIA đang ngáy ngủ cũng đã bị hút về khoảng không trong lúc không đề phòng, cả người hắn bị hút về phía lỗ hổng cửa sổ, sau đó kêu rên liên hồi. Vô số mặt nạ dưỡng khí bên trên ghế ngồi đều rơi xuống.
Biến cố đột ngột này khiến tất cả mọi người trong máy bay hoảng sợ tột độ.
“Chuyện gì đã xảy ra thế?”
Giọng nói của Linna cũng thay đổi, bà ta vội vàng đeo mặt nạ dưỡng khí lên.
Áp suất không khí trong máy bay mất căn bằng khiến bà ta cảm thấy vô cùng sợ hãi.
“Người Sắt.”
Thân thể Mallon đang run rẩy kịch liệt, bờ môi cũng đang run cầm cập, không biết có phải bởi vì sợ hãi hay không mà hắn nhìn chằm chằm ra ngoài cửa sổ, ngay cả người trợ lý ở bên cạnh cũng không khỏi run lên.
“Câu chuyện này nói cho chúng ta biết, nhớ thắt dây an toàn khi đi máy bay.”
Trần Mặc giơ tay lên, đánh một quyền lên người đàn ông chắn ở cửa sổ máy bay.
Rầm!!
Tiếng xương vỡ vụn, tiếng la hét thất thanh hòa lẫn với tiếng va chạm ghê người, người đàn ông đâm vào phía bên kia của thân máy bay, máu me khắp người, hít nhiều thở ít.
Cửa sổ lại thông thoáng như cũ, một luồng gió to lùa vào buồng máy bay.
“Đi mở cửa máy bay.”
Trần Mặc ném hai quả bóng có kích thước bằng nắm tay vào trong máy bay.
Ngay khi rơi xuống mặt đất, hai quả bóng biến thành hai cỗ máy kỳ kị như nhện tám chân, nhanh chóng bò đến cửa cabin.
Ầm!!
Không bao lâu sau, toàn bộ cửa khoang máy bay đã bị mở toang toàn bộ.
Bởi vì tình trạng mất cân bằng khí lưu. cho nên máy bay không thể hoạt động ổn định, hai bên cánh có chút lắc lư.
“Mặc Nữ, điều khiển máy bay quay đầu về phía Đại Tây Dương.”
Trần Mặc và Mặc Nữ tiến vào khoang máy bay rồi đóng cửa lại.
Chiến giáp của Mặc Nữ trực tiếp đi thẳng vào bên trong buồng lái và ngồi bên bàn điều khiển máy bay.
Hành động của Trần Mặc không hề dây dưa dài dòng, từ lúc hắn phá cửa sổ đến khi tiến vào cabin chỉ mất có nửa phút.
Đám người CIA ngồi ở bên trong không dám tùy tiện cởi dây an toàn bởi vì sự thay đổi của khí áp, thậm chí có một số người còn không kịp nhận thức được tình hình hỗn loạn này.
Khi nhìn thấy Trần Mặc mặc chiến giáp xuất hiện ở trong buồng máy bay, cơ thể Mallon càng run rẩy mãnh liệt hơn, đôi mắt bị lấp đầy bằng nỗi sợ hãi, bởi vì ông chính là người đã chứng kiến toàn bộ quá trình.
“What the hell?”
Hai tên đặc vụ phụ trách an ninh trông thấy Trần Mặc mặc chiến giáp thì kêu lên sợ hãi, cầm súng ngắn lên rồi bắn về phía Trần Mặc.
Đạn bắn vào trên chiến giáp, nhưng không để lại bất kỳ dấu vết gì.
“Nếu như ta là các ngươi, ta sẽ ngoan ngoãn ngồi xuống, nếu không thì sẽ chết nhanh một chút đấy.”
Trần Mặc giơ tay, giết chết một tên nhân viên an ninh bằng tia laser, sau đó dùng tiếng Anh có chút không quá thành thạo để cảnh cáo những người còn lại. Tiếp theo, tầm mắt của Trần Mặc rơi vào hai người Linna và Mallon, hắn tiếp tục đi về phía họ.
“Ngươi là ai?” Linna nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.
Bà ta là người từng trải qua sóng to gió lớn nên có năng lực kiềm chế và tố chất tâm lý mạnh hơn những người bình thường rất nhiều nhiều, nhưng vẫn phải mấy một lúc lâu mới có thể khôi phục cảm xúc như cũ.
Dù sao đi nữa, bà ta chỉ từng thấy chuyện như thế này xảy ra trong phim ảnh, sự xuất hiện của nó trong hiện thực khiến bà ta chấn động đến mức không thể giải thích bằng lời.
“Đưa túi công văn của ngươi cho ta.”
Trần Mặc không trả lời câu hỏi của Linna, chỉ nhìn vào túi tài liệu của Mallon, ngoắc ngoắc ngón tay với hắn.
“Ngươi là ai? Rốt cuộc ngươi muốn làm gì?”
Thấy đối phương không để ý tới mình, Linna có chút khó chịu trong lòng, nhưng cũng không dám hành động khinh suất.
Hai chiếc gai sắc nhọn của hai con nhện máy đang cắm ở trên ghế của Linna và Mallon, chỉ cần bọn họ hơi nhúc nhích lộn xộn, đầu sẽ bị xuyên thủng ngay tức khắc.
Đối phương đến phá hủy và cướp quyền máy bay, không cần nghĩ cũng biết kẻ này chẳng có ý đồ tốt. Lúc này, đầu óc của Linna ngập tràn những suy nghĩ, hy vọng có thể tìm ra phương pháp đối phó với tên người máy này.
Nhưng vừa nghĩ ra cách nào, bà ta lại bác bỏ ngay cách đó.
Đối phương tiến vào máy bay dễ như trở bàn tay, đạn bắn cũng không để lại một chút vết tích nào.
Bộ chiến giáp kinh khủng của đối phương không phải là thứ mà vũ khí thông thường trong tay bọn họ có thể đối phó được.
Trừ phi đối phương chịu lộ mặt, bọn họ mới còn có một chút cơ hội.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi