Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 1331: Theo đuôi

Trong mật thất, nhà vua Tam Nhãn đang xem một tấm bản đồ, đó là lộ trình phi thuyền của Tử Vận.
Tam Vấn đã trở lại, hắn ta cũng không ở lại điểm dừng chân của đoàn sứ gỉa đến nền văn minh Tử Vi, hơn nữa, những người kia cũng không cho phép bọn họ làm điều đó.
“Đã tìm được gì chưa?” Nhà vua Tam Nhãn hỏi.
Tam Vấn lắc đầu: “Vẫn chưa, bọn họ dường như chỉ đến đây để tham quan, còn hỏi ta về những cảnh quan đặc biệt trong thành phố Nguyên Điểm. Căn cứ theo thông tin điều tra về các khu vực xung quanh tại thành phố Nguyên Điểm, ta cũng không thấy điều gì đặc biệt. Tuy nhiên, ta không dám phái người đi điều tra chi tiết cụ thể, vì nếu bị phát hiện thì có thể sẽ gặp rắc rối.”
Nhà vua Tam Nhãn gật đầu.
Ông ta biết rõ sự độc đoán của nền văn minh cấp thần, nếu bọn họ không hài lòng, thì nhất định sẽ không nhân từ. Nền văn minh cấp độ thần có xuất phát điểm rất lâu đầu, bọn họ đã rất quen thuộc với các quy luật của vũ trụ, cho nên ông ta không tin sứ giả của nền văn minh Tử Vi chỉ tới đây để tham quan.
Tuy rằng thành phố Nguyên Điểm có một trong những hải cảng sấm uất nhất trong vũ trụ, nhưng đối với các nền văn minh cao cấp, nó chỉ là một cửa khẩu của một quốc gia lạc hậu nhỏ bé thôi. Hơn nữa, thần dân của nền văn minh cấp thần bình thường sẽ không xuất đầu lộ diện ở bên ngoài, huống chi là một vị sứ giả cao quý.
“Trong thời gian này du hành trên đường, liệu có chuyện gì đặc biệt xảy ra hay không? Hay là khi ngươi dẫn bọn họ đi tham quan khắp nơi, có chuyện gì phát sinh hay không?”
Nhà vua Tam Nhãn hỏi.
“Không có.”
Tam Vấn nhớ lại, lắc đầu: “Nữ sứ giả đó chỉ đứng bên cửa sổ rồi ngắm nhìn vũ trụ, hơn nữa cô ta có chút lạnh lùng, cho nên ta không dám hỏi dò hay quấy rầy!”
“Gần đây, rất nhiều sinh mệnh đặc biệt đã đi đến thành phố Nguyên Điểm, bọn họ đều có thực lực rất mạnh, ắt hẳn cũng đã nghe tiếng gió nên mới tới đây, và điều này chắc chắn có liên quan đến chuyện gì đó.”
Nhà vua Tam Nhãn trầm ngâm.
“Ý của cha là, những sinh vật bên ngoài đang theo dấu sứ giả của nền văn minh cấp thần? Nói cách khác, bọn họ đang bám đuổi nền văn minh Tử Vi?” Tam Vấn hỏi.
“Ta không chắc.” Nhà vua Tam Nhãn khá tin vào suy luận của mình: “Những sinh mệnh kia đều đến từ nền văn minh có địa vị không kém chúng ta, bọn họ có lẽ cũng cảm thấy động thái lần này của nền văn minh Tử Vi có chút kỳ lạ! Người của nền văn minh cấp thần, có cái gì mà chưa thấy kia chứ? Bọn họ tới đây để tham quan ngắm cảnh, tám phần mười là có mục đích riêng!”
“Cụ thể là mục đích gì?”
Nhà vua Tam Nhãn lắc đầu: “Ai mà biết được? Món ăn mà có thể làm cho bọn họ ưa thích, nhất định là một bữa thịnh soạn với chúng ta, nhưng có lẽ không dễ dàng chiếm được! Ngươi tiếp tục theo dõi bọn họ, cố gắng hết sức giúp đỡ, đừng hỏi bất cứ điều gì, cũng suy đoán đề tài của bọn họ, nhưng phải nhớ chú ý những điều bất thường xảy ra trong quá trình theo dõi.”
“Vâng thưa cha.” Tam Vấn gật đầu nói.
“Ta e là thành phố Nguyên Điểm sẽ không được yên bình.” Nhà vua Tam Nhãn thì thào.
Nếu nền văn minh Tử Vi tới đây vì một mục đích nào đó, thì đối với nền văn minh Tam Nhãn, đó sẽ là cơ hội nghìn năm có một. Nhưng nếu bọn họ phạm sai lầm, hậu quả tồi tệ nhất là toàn bộ nền văn minh Tam Nhãn sẽ hoá thành đống phế tịch.


Trần Mặc bước ra khỏi phòng nghiên cứu, cầm một mảnh vật liệu có kích thước bằng khối bìa cứng, bề mặt có màu vàng đất, kết cấu không có gì nổi bật.
Đó là thành quả thí nghiệm của hắn.
“Già, ngươi có biết có chỗ nào thu mua vật liệu không?”
“Ồ? Nhanh như vậy à?”
Già nhìn vật liệu trong tay Trần Mặc, sau đó ước lượng một chút, ánh mắt hiện lên vẻ kinh ngạc.
“Nhìn khá nhẹ, ngươi nói thử xem, đặc tính của nó là gì?”
“Loại vật liệu này có trọng lượng bằng 1/4 so với hợp kim titan cường độ cao, độ bền gấp hai lần so với các vật liệu làm chiến giáp trên thị trường. Nó có cấu trúc lục giác, sở hữu khả năng giảm xóc và giảm bớt lực cực tốt, đích thị là một loại nguyên liệu thích hợp để làm vỏ giáp.”
“Ồ?”
Già hơi bất ngờ, cầm thiết bị bên cạnh gõ nhẹ một cái, sau đó đeo dụng cụ lên để kiểm tra lại lần nữa.
“Vật liệu rất tốt, ngươi định bán vật liệu sao?”
“Ta muốn bán công thức và quy trình nấu chảy.”
Trong khoảng thời gian tìm hiểu này, Trần Mặc đã xác định Già chỉ là một ông cụ sắp hết tuổi thọ, bị bắt đến đây từ khi còn nhỏ. Từ những gì mà Già từng nói, hắn có thể cảm giác được sự chán ghét của ông đối với nền văn minh Tam Nhãn, hoặc là nhà giam này.
Câu trả lời của Trần Mặc khiến Già ngạc nhiên, ông ta mỉm cười rồi trả lại khối vật liệu cho Trần Mặc.
“Nếu ngươi bán nó cho công ty chiến giáp, bọn họ có thể sẽ ép giá, hoặc có thể sẽ từ chối rồi tìm cách giật lấy! Ta biết một nơi mà ngươi có thể bán vật liệu với giá cao, nhưng chỗ đó hơi đặc biệt.”
“Ở đâu?” Trần Mặc chần chừ rồi hỏi.
“Sân Tự Do.” Già bình tĩnh nói: “Một thị trường giao dịch.”
Sân Tự Do toạ lạc ở trung tâm của thành phố Tinh Linh — thành phố lớn nhất ở ngôi sao Thanh Thủy, nằm cách thành phố Thanh Thủy hơn 400 cây số.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi