Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 365: Tính kế?

(*) 女追男隔层纱: Câu này bắt nguồn từ câu nói bên TQ “男追女隔层山, 女追男隔层纱” với ý nghĩa nam theo đuổi nữ như trèo đèo vượt suối, gian nan khó khăn vô cùng còn nữ theo đuổi nam thì dễ như kim đâm tờ giấy.
Phản ứng không mặn không nhạt của Trần Mặc khiến Từ Nghiên Tâm bị đả kích nặng nề, cô lập tức dịch mông đến bên cạnh Trần Mặc: “Trần tiên sinh, ngươi thích uống rượu gì?”
Trần Mặc vẫn cố giữ khoảng cách thích hợp với Từ Nghiên Tâm. Hắn cũng không thể không thừa nhận rằng Từ Nghiên Tâm rất xinh đẹp, so với nhiều cô gái khác thì còn ưu tú hơn. Nhưng một cô gái như Tiểu Ngư, vừa hiểu chuyện lại vừa dịu dàng, mới là kiểu người mà hắn yêu thích.
Ý đồ của Từ Gia Lân rất rõ ràng, hắn muốn một người trẻ tuổi có điều kiện tốt như Trần Mặc trở thành con rể của mình. Với tiềm lực tài chính của cả hai công ty, cộng thêm mạng lưới quan hệ của tập đoàn Từ Thị, ông ta nhất định sẽ đưa gia tộc của mình trở thành tập đoàn tài chính có ảnh hưởng nhất trong nước.
“Ta không tìm hiểu về rượu, mỗi khi đi với bạn bè thì mới uống chút bia mà thôi.”
Trần Mặc cười nói.
“Trần tiên sinh đúng là thật thà, vậy ta có vinh hạnh mời Trần tiên sinh uống một ly không?”
Từ Nghiên Tâm gọi nhân viên phục vụ tới, lấy ra một ly sâm panh rồi cười nói.
“Có thể cùng uống rượu với một người đẹp như Từ tiểu thư đây, chính là vinh hạnh của ta.”
Trần Mặc nâng ly rượu lên trước mặt, cùng chạm ly với Từ Nghiên Tâm.
Keng......
Ở trong góc, một người phụ nữ cất kỹ chiếc máy ảnh thu nhỏ đi, sau đó bước đến bên cạnh Từ Gia Lân: “Ông chủ, đã chụp xong rồi.”
“Tốt lắm, cứ dựa theo kế hoạch mà tiến hành, đừng để cho người thứ ba biết.”
Từ Gia Lân nói.
“Đã hiểu.”
Người phụ nữ kia gật đầu, sau đó quay người rời đi.
Từ Gia Lân khẽ cười thỏa mãn. Có một số việc cần phải lửa cháy thêm dầu(*) mới ổn. Ông ta cảm thấy con gái của mình vô cùng ưu tú, cộng thêm sự hỗ trợ của ông nữa, thì việc giành được Trần Mặc hẳn không phải là vấn đề.
(*) Lửa cháy thêm dầu: thúc đẩy sự việc tiến triển mạnh và rộng thêm.
Chỉ cần Trần Mặc và Từ Nghiên Tâm nảy sinh tình cảm với nhau, thì tập đoàn Từ Thị có thể hợp tác suôn sẻ cùng công ty Kiến Hành Quân. Nếu thế mạnh công nghệ của công ty Kiến Hành Quân cộng hưởng với nguồn nhân lực và tài nguyên của tập đoàn Từ Thị, thì việc bọn họ trở thành một tập đoàn có tầm cỡ thế giới cũng là điều có thể đoán trước.
Trần Mặc ngồi trên sô pha, thỉnh thoảng có người đi qua đưa danh thiếp cho hắn, tự giới thiệu bản thân rồi trò chuyện vài câu. Tất cả đều là những lời tán gẫu vô thưởng vô phạt.
Những buổi xã giao như thế này, Trần Mặc cũng không phải là lần đầu tiên tham gia. Khi có người đi đến chào hỏi, làm dáng một chút vẫn là điều cần thiết.
Trong lúc bất giác, bản nhạc đệm đã dừng lại rồi thay thế bằng một đoạn hoà tấu khiêu vũ. Khung cảnh cũng trở nên sôi động hơn, mọi người cũng bắt đầu đi tìm bạn nhảy, bước vào sàn rồi di chuyển cơ thể theo nhạc.
So với phần yến tiệc ban đầu, phương thức giao lưu khi khiêu vũ phong phú và tự do hơn, mọi người không bị giới hạn ngôn ngữ như khi cầm ly rượu trên tay, có thể tiếp xúc cơ thể nhiều hơn, rút ngắn khoảng cách giữa hai bên, để rồi vui vẻ trao đổi một số tin tức với nhau.
“Trần tiên sinh, không đi mời bạn nhảy hợp ý để khiêu vũ sao?”
Vào những trường hợp thế này, nam giới thường chủ động mời nữ giới khiêu vũ, nhưng thấy Trần Mặc chậm chạp không có động tĩnh, Từ Nghiên Tâm không còn cách nào khác, chỉ có thể chủ động đi tới.
“Ta nhảy không giỏi, nếu mắc sai lầm thì cũng quá lúng túng.”
Trần Mặc nhún nhún vai rồi nói ra.
“Hóa ra là như vậy.”
Từ Nghiên Tâm bật cười, ánh mắt hiện lên tia khác thường: “Không ngờ cũng có thứ mà Trần tiên sinh không am hiểu.”
Trần Mặc nói: “Ta cũng không phải toàn năng.”
“Vậy ta có cơ hội mời ngươi nhảy một điệu không? Lỡ có nhảy sai cũng không sao.”
Từ Nghiên Tâm liếc mắt thấy những người phụ nữ khác cũng bắt đầu rục rịch, nên cô đành ngỏ lời mời.
Trần Mặc không từ chối, hắn đã đến buổi tiệc rượu này, thì nhất định phải tôn trọng nghi thức của nó. Hắn không chủ động mời, nhưng Từ Nghiên Tâm đã nói đến như thế, hắn cũng không thể khước từ.
Những người khác nhìn thấy cảnh này, ánh mắt đều lộ ra vẻ hâm mộ ghen tị.
Trần Mặc là đối tượng trong mộng của bọn họ, nhưng lại bị người khác đoạt trước, mà đối thủ còn là Từ Nghiên Tâm xuất sắc không hề có khuyết điểm, khiến cho bọn họ cảm thấy cơ hội càng thêm xa vời.
Bàn tay Từ Nghiên Tâm đặt trên vai Trần Mặc, khuôn mặt của hai người sát lại gần nhau. Đôi mắt đẹp của Từ Nghiên Tâm nhìn Trần Mặc gần trong gang tấc, cô có thể nhìn rõ từng biểu cảm trên khuôn mặt của hắn, vững vàng, bình tĩnh, còn xen lẫn một chút nghiêm túc. Khóe miệng Từ Nghiên Tâm khẽ nhếch lên một đường cong, khi cha yêu cầu cô đến đây, trong lòng cô có chút kháng cự, nhưng đến lúc biết đối phương là Trần Mặc, Từ Nghiên Tâm mới bằng lòng xuất hiện.
Sau cuộc trò chuyện vừa rồi, cô dần có hứng thú với Trần Mặc. Hắn có phong thái vô cùng trầm ổn bình thản, nói năng thản nhiên thoải mái, không hề giống mấy tên thân sĩ giả bộ ga lăng. Cảm giác mà Trần Mặc mang lại, khác hẳn với những người đàn ông cô đã từng gặp trước đây.
Có lẽ Trần Mặc không xuất thân từ gia tộc hào môn, nên không có khí thế lịch lãm của con em nhà giàu, nhưng tính cách tùy ý này của hắn lại hấp dẫn cô.
Động tác khiêu vũ của hắn có chút rập khuôn cứng nhắc. có vẻ Trần Mặc thật sự là một người không biết nhảy.
Từ Nghiên Tâm không biết, Trần Mặc lúc này đang tập trung vào nhịp chân của mình. Tất cả các bước khiêu vũ của hắn đều là dựa vào trí nhớ để thực hiện, thậm chí còn bắt chước động tác của người bên cạnh, cho nên vô cùng cứng nhắc.
May mắn đó chỉ là một vài bước chân đơn giản, nếu không, Trần Mặc có khi không thể hoàn thành được điệu nhảy này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi