Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 1263: Máy tạo oxy

Một dụng cụ to bằng cái chậu rửa mặt xuất hiện trước mặt của Trần Mặc.
Dụng cụ này có hình dáng khá kỳ lạ, chính giữa mặt trước là một cái vòng trống rỗng được đổ đầy loại chất lỏng trong suốt màu đỏ, còn bốn phía được nối các ống lớn chừng ngón tay, chính giữa mặt sau là một cái quạt, bên dưới là một cái ống lớn dẫn vào mặt trong của cái vòng trống rỗng.
Dụng cụ này chính là máy tạo oxy, một cỗ máy được sử dụng để đẩy nhanh quá trình chuyển đổi carbon dioxide thành oxy trên sao Hỏa, nhằm gia tăng tiến độ của giai đoạn biến đổi khí quyển sao Hỏa.
Chất lỏng màu đỏ bên trong nó chính là một loại chất xúc tác với khả năng thu giữ khí CO2 và SO2 trong không khí, khiến cho cấu trúc phân tử càng hoạt động mạnh hơn, sau đó điện phân và phân hủy CO2 thành C và O2.
“Thử vận hành xem sao.”
“Được.”
Mặc Nữ nhấn xuống nút điều khiển từ xa, cánh quạt ở chính giữa máy tạo oxy bắt đầu chuyển động.
Trần Mặc cố ý để đá khô ở gần quạt nhằm quan sát lực hấp thụ của quạt, để xem liệu nó có thể hút bao nhiêu không khí xung quanh vào vòng tròn của khu vực quản lý, chất xúc tác lỏng bên trong cũng nổi bọt điên cuồng.
Nếu nhìn kỹ, thì có thể nhìn thấy bọt khí đang dâng cao, sau đó dần dần thu nhỏ, hơn nữa còn có thể nhìn thấy các điểm bọt khí của chất lỏng xúc tác bám vào thành vòng, giống như những bọt nhỏ của cola.
Những bong bóng nhỏ đó, chính là oxy được phân giải.
Một lúc lâu sau, Trần Mặc đã có thể nhìn thấy những vật rắn nhỏ màu đen lắng đọng ở bên trong chất lỏng, đó chính là than phấn đơn chất được pha loãng.
“Trong điều kiện hoạt động liên tục, máy tạo oxy loại nhỏ này có thể tạo ra một kg oxy mỗi giờ. Hơn nữa, nó chỉ cần phân tách chất rắn bên trong bình để có thể tái sử dụng chất xúc tác. Chất rắn chủ yếu là cacbon và lưu huỳnh, sau khi qua giai đoạn phân ly và rửa sạch, thì than có thể dùng để chế tạo kim cương, nguyên liệu Graphene và than nano.”
Mặc Nữ nói.
“Bắt đầu chế tạo máy tạo oxy quy mô lớn và một số máy tạo oxy di động trên sao Hỏa.”
Trần Mặc nói.
“Cần bao nhiêu chiếc?”
Mặc Nữ hỏi.
“Đủ để khiến cho nồng độ oxy trên sao Hỏa đạt đến tiêu chuẩn sinh học càng sớm càng tốt, ta không có con số cụ thể.”
Trần Mặc nói.
Bây giờ, vấn đề cải tạo oxy trên sao Hỏa chính là vấn đề mà hắn đang phải đối mặt. Nếu dựa vào những loại thực vật ở bên trong sao Hỏa, hắn phải đợi thêm một khoảng thời gian rất dài thì bầu khí quyển của sao Hỏa đạt được tiêu chuẩn sinh sống của con người. Vì lẽ đó, Trần Mặc không thể không sử dụng đến các phương pháp khoa học kỹ thuật để trực tiếp cải tạo oxy trên sao Hỏa.
Phần quan trọng nhất trong máy tạo oxy là các chất xúc tác, còn việc chế tạo máy rất đơn giản.
Trần Mặc ra lệnh nhà máy hóa chất ở thành phố Huỳnh Hoặc trên sao Hỏa bắt đầu phối chế chất xúc tác.


Vô Song ngậm một cái kẹo que trong miệng, nắm tay Trần Mặc đi vào thang máy của khách sạn, bên cạnh còn có cả Tiểu Ngư và Mặc Nữ.
“Ba à, lần này ông bà đến đây, chắc chắn không có ý tốt nha.”
“Sao ngươi biết?” Trần Mặc cười hỏi.
“Ta đương nhiên biết, ông bà cũng không phải đến đây lần đầu.”
Vô Song tự lo nói: “Ngươi và mẹ không để thêm mấy em trai em gái, ông bà sẽ rất nóng lòng.”
“Ha, con bé này, ăn kẹo que của mình đi.”
Thỉnh thoảng, Tiểu Ngư sẽ đưa Vô Song trở về quê một chuyến, để cô bé được ăn cơm cùng ông bà, hoặc ba mẹ sẽ đến thành phố Tân Hải gặp bọn họ.
Mỗi lần gặp mặt, họ đều dùng đủ mọi cách để ám chỉ Trần Mặc và Tiểu Ngư nhanh chóng sinh đứa thứ hai, Trần Mặc đều giả vờ không hiểu, sau đó liền né tránh.
Sau khi bọn họ tiến vào phòng khách, ba mẹ Trần đều đã ngồi ở trước bàn, dì Trân và dượng cũng ở đó, ngay cả Trương Hân Hân cũng có mặt. Sau khi nhìn thấy mấy người Trần Mặc và Tiểu Ngữ, bọn họ chỉ cười chứ không nói lời nào, rõ ràng là vừa nghe được chuyện không nên nghe.
“Ông, bà.”
Vô Song vừa nhìn thấy hai người thì liền chạy bước nhỏ đến.
“À, Vô Song đến đây ngồi đi.”
Khi nhìn thấy Vô Song, Thiệu Tuyết Mai và Trần Sơn Hà lập tức mặt mày hớn hở, kéo ghế ở chính giữa để cho Vô Song ngồi lên.
“Ba mẹ, dì Trân, Dượng.”
Trần Mặc và Tiểu Ngư chào hỏi đơn giản một chút sau đó cũng tìm chỗ ngồi xuống.
Người một nhà đều đã đến động đủ.
“Mẹ, gọi món chưa?” Tiểu Ngư hỏi.
“Gọi xong rồi, các ngươi đến là có thể lên đồ ăn.”
Vô Song đang tán gẫu với Trần Sơn Hà, Thiệu Tuyết Mai bảo phục vụ bắt đầu mang đồ ăn lên: “Tiểu Ngư, ta đã chọn một số món tốt cho cơ thể của ngươi, hôm nay ngươi ăn nhiều một chút, cơ thể là quan trọng nhất.”
Tiểu Ngư nhận lấy menu, cười nói: “Ta biết rồi, cảm tạ mẹ.”
“Ài, không cần khách khí cùng ta.”
Nhìn thấy phục vụ mang đồ ăn lên thì mẹ Trần vội giới thiệu với Tiểu Ngư: “Tiểu Ngư, ngươi nếm thử canh Hắc Phượng Mẫu cùng với canh nấm tuyết hạt sen này đi, rất tốt cho cơ thể của ngươi. Thích cái nào thì cứ ăn cái đó.”
“Canh Hắc Phượng Mẫu là canh gì?” Trần Mặc hiếu kỳ hỏi.
“Gà ác, ngải cứu.” Trương Hân Hân thấp giọng nhắc nhở Trần Mặc.
“…”
“Còn có món tráng miệng là bánh ngọt hương sen này, tạm thời chưa ăn vội, chờ ăn cơm xong sẽ ăn. Còn có long phượng tình trường này, nhị long hí châu, chim khách trèo lên mai, còn có ngũ tử đăng khoa…”
“Phốc phốc!”
Trương Hân Hân cũng nhịn không được mà bật cười ra tiếng, nhưng mà rất nhanh tỏ ra khiêm tốn, làm bộ gắp thức ăn.
—–-
P/s: các đh ủng hộ KP, NP cho truyện nhé :3
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi