Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 626: Chúng ta là thương nhân

“Đúng vậy, nếu không thì chúng ta cũng sẽ không ngồi ở chỗ này.”
“Nếu đã vậy, ta cũng xin đưa ra một vài ý kiến cá nhân.Thứ nhất, công ty liên doanh bắt buộc phải là doanh nghiệp quốc doanh và thuộc quyền quản lí của nhà nước.Thứ hai, tính nhạy cảm và tầm quan trọng của kỹ thuật chủ chốt trong hạng mục hợp tác lần này là điều không cần nói cũng biết. Nếu các ngươi cứ cố chấp với những điều kiện này, thì dù chúng ta nói tới sang năm cũng không thể ký kết hợp tác đọwc.”
Thấy Tiêu Chính Nghĩa có ý muốn thả lỏng, Triệu Mẫn lập tức đoán được điểm mấu chốt của phía chính phủ. Trước khi bắt đầu đàm phánm cô cũng đã dự liệu đến điều này, nhưng bây giờ thì đã có thể chắc chắn.
"Ngươi và ta đều là người hiểu chuyện, nếu cứ tiếp tục giằng co như vậy cũng không có ý nghĩa gì cả. Tất nhiên, nếu đại diện Tiêu đã mở lời, ta cũng không kiên trì nữa. Chúng ta muốn 49,99% cổ phần.”
Tiêu Chính nghĩa bất đắc dĩ lắc đầu: “Nhiều nhất là 20%.”
“Điều này chắc chắn không được, chúng ta có thể lùi một bước, 49,98%, coi như là chúng ta đã nhượng bộ rồi .”
“......”
Nhượng bộ 0.01% cũng coi là nhượng bộ? Tiêu Chính Nghĩa có chút dở khóc dở cười.
Cục diện bế tắc đã được phá vỡ phần nào, một vòng đàm phán mới tiếp tục bắt đầu, nhưng thái độ của hai bên vẫn như cũ, nhất quyết không nhượng bộ.
Hai ngày tiếp theo, diễn biến của cuộc đàm phán bắt đầu tiến triển thuận lợi, cuộc giao tranh giữa hai bên cũng tiến vào giai đoạn ác liệt.
“Công ty Kiến Hành Quân sẽ nắm giữ 49% cổ phần của công ty liên doanh. Trong đó, chúng ta sẽ bỏ số vốn 300 triệu để làm quỹ nghiên cứu và phát triển trong giai đoạn đầu, sau đó sẽ tiếp tục cung cấp 60% cho quỹ nghiên cứu này trong các giai đoạn tiếp theo. Về phương diện nghiên cứu kỹ thuật, cả hai bên sẽ hợp tác cùng phát triển. Đây chính là ranh giới cuối cùng của chúng ta, nếu các người vẫn không thể đáp ứng, vậy thì hạng mục hợp tác này không thể tiếp tục được nữa đâu. Ta nhất định sẽ không nhượng bộ, ngươi có nói nữa thì cũng chỉ lãng phí thời gian.”
Triệu Mẫn công khai điểm mấu chốt của công ty Kiến Hành Quân với thái độ bất cần.
Tiêu Chính Nghĩa gõ gõ ngón tay trái lên bàn, sau đó mắt đối mắt với Triệu Mẫn.
Sau hai ngày đàm phán, công ty Kiến Hành Quân nhất định cắn chặt không buông con số 49%. Triệu Mẫn cũng đã bày tỏ thái độ rõ ràng, xem ra, đây rõ ràng là ranh giới cuối cùng của bọn họ.
Tuy nhiên, khi hắn nắm được ranh giới cuối cùng của đối thủ, thì tinh lực của chính mình cũng đã hao tổn hơn phân nửa.
Bởi vì kỹ thuật này có tính chất vô cùng đặc thù, phía chính phủ nhất định phải làm chủ công ty liên doanh, mà con số 51% cổ phần rõ ràng đã đạt được chỉ tiêu đề ra, Triệu Mẫn chắc chắn cũng biết điểm này.
“Được.”
Tiêu Chính Nghĩa gật đầu.
Trải qua mấy ngày đàm phán cam go, điều kiện thứ nhất rốt cuộc cũng đã đạt được, hai bên cuối cùng cũng có thể thở phào nhẹ nhõm.
“Bước kế tiếp là ban quản lý công ty, chúng ta nhất định phải được tham dự vào việc quản lý của công ty. Trong số các nhân sự cấp cao của công ty, ít nhất có bốn người sẽ do chúng ta uỷ nhiệm. Vị trí chủ tịch công ty sẽ do người của các ngươi đảm nhiệm. Còn vị trí tổng giám đốc, sẽ là người bên phía chúng tôi đảm nhiệm.”
“Cái này thì không được.”
Tiêu Chính Nghĩa giãy nảy: “Các vị trí đặc thù của công ty nhất định phải do chúng ta quản lý.”
“Chúng ta vừa đầu tư vốn, chủ tịch của chúng ta còn đích thân nghiên cứu kỹ thuật, bây giờ quyền quản lý cũng bị cướp luôn sao? Các người giành giật lợi ích cũng triệt để thật đấy.”
Triệu Mẫn kiên quyết lắc đầu.
“Chúng ta có thể để các ngươi tự quyết định nhân sự quản lý cho các bộ phận trong công ty.”
“Thứ ta cần là những vị trí có thể ảnh hưởng trực tiếp tới các quyết sách của công ty.”
“Tổng giám đốc Triệu, ngươi cũng biết công ty này có ý nghĩa vô cùng đặc biệt.”
“Ta tất nhiên biết rõ điều này, cho nên mới bằng lòng nhượng bộ. Nếu như không đặc biệt, chúng ta đã sớm tự mình nghiên cứu mà không cần ngỏ lời hợp tác với chính phủ. Các ngươi vừa muốn chúng ta bỏ vốn đầu tư, vừa muốn chúng ta cung cấp kỹ thuật…
Chúng ta đang đàm phán dựa trên nguyên lý đôi bên cùng có lợi, công ty chúng ta không có nghĩa vụ cống hiến nhân lực và tài lực cho bên ngươi. Nhưng thời gian phát triển công nghệ này vẫn còn rất dài, chúng ta bắt buộc phải có quyền quyết định các sự vụ trong công ty liên doanh, bằng cách đề cử nhân sự của chúng ta nắm giữ vị trí tổng giám đốc. Đây chính điểu mấu chốt, các người còn muốn như thế nào?”
“Tổng giám đốc Triệu, ta thấy việc giao quyền kinh doanh cho bên ngươi thì không thích hợp cho lắm.”
“Chúng ta cần phải bảo đảm quyền lời của chính mình, tiền của công ty Kiến Hành Quân không phải từ trên trời rơi xuống, chúng ta bỏ tiền ra, là để thu tiền về. Ngươi nói không thích hợp? Được thôi. Chúng ta đổi sang một phương thức hợp tác khác. Công ty của chúng ta sẽ gánh vác tất cả chi phí phát sinh trong quá trình nghiên cứu và phát triển công nghệ, tất cả các công trình được xây dựng đều sẽ thuộc quyền sỡ hữu của công ty chúng ta vĩnh viễn, còn các ngươi chỉ có quyền giám sát.”
Triệu Mẫn mặt không biểu tình nói.
“Cái này không có khả năng.”
“Một khi lợi ích của chúng ta không được đảm bảo, thì hạng mục hợp tác lần này cũng không còn cách nào tiếp tục được nữa. Chúng ta là thương nhân, mục đích là kiếm tiền, không phải làm từ thiện. Nếu cứ bị hạn chế bởi các điều kiện của các ngươi, công ty Kiến Hành Quân không đủ khả năng tiếp tục dự án này được nữa, và chúng ta cũng không cần thiết phải hợp tác nghiên cứu.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi