Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 245: Nói thật, không tin!

Lý Thành Chi càng biết nhiều tin tức thì trong lòng càng chấn động hơn nữa. Theo những thông tin hắn có được, hệ điều hành Kiến Hành Quân, trợ lý di động thông minh và vật liệu tinh thể cacbon đều là những phát minh của Trần Mặc.
Cậu thanh niên này đúng là có một bộ não khủng bố!
Thật ra Lý Thành Chi rất kinh ngạc khi Trần Mặc chủ động liên hệ với hắn. Chẳng lẽ bởi vì sự kiện bài luận văn trước đó nên đối phương muốn nhờ hắn giúp đỡ sao?
Nhưng Lý Thành Chi đã nhanh chóng bác bỏ suy nghĩ này. Bài luận văn đó của Trần Mặc đã được các chuyên gia ở cơ quan khí tượng quốc gia xem qua rồi, tuy rằng nội dung bên trong rất chuyên nghiệp, nhưng cũng chỉ là lý luận suông, nếu không có số liệu thực tế thì cơ bản không thể thuyết phục được bất kỳ ai.
Những người đó không xem trọng nghiên cứu này của Trần Mặc, nhưng trong lòng Lý Thành Chi lại có một chút chờ mong. Trong ấn tượng của hắn, Trần Mặc không phải loại người làm việc không có mục đích như thế. Hắn ta sẽ không nhàm chán đến mức tùy tiện làm ra một bản luận văn để tìm phiền phức đến cho mình.
Nhưng mà lần này Trần Mặc chủ động tìm tới hắn là vì chuyện gì?
Lý Thành Chi mang theo nghi hoặc đi vào bên trong công ty của Kiến Hành Quân.
"Lý tiên sinh, chủ tịch đang chờ ngươi, xin mời đi theo ta."
Lý Thành Chi vừa mới bước vào cửa công ty Kiến Hành Quân thì đã có một con robot đến trước mặt rồi hắn rồi lên tiếng chào hỏi. Hắn đã từng nhìn thấy con robot này trước đây, đó chính là robot Yêu Cơ mà công ty Kiến Hành Quân đã trưng bày tại khu vực triển lãm của Hội nghị Internet. Ở thời điểm đó, khi hắn nhìn thấy các bài báo về con robot này thì cũng bị dọa sợ một phen.
Lý Thành Chi không ngờ công ty Kiến Hành Quân lại xa xỉ như vậy, dám để robot thông minh làm lễ tân ở sảnh lớn công ty.
Có thể dùng loại công nghệ kỹ thuật tân tiến này để đi tiếp khách, chắc cũng chỉ công ty Kiến Hành Quân mới làm được.
"Được.”
Lý Thành Chi vừa mới gật đầu thì robot Yêu Cơ đã kéo hắn đi về phía thang máy. Dưới sự hướng dẫn của nó, hắn nhanh chóng đi đến văn phòng của Trần Mặc.
"Chào mừng ngươi."
Sau khi nhìn thấy Lý Thành Chi, Trần Mặc lên tiếng bắt chuyện với hắn.
"Bởi vì tiểu huynh đệ Trần Mặc đặc biệt tìm ta, cho nên ta đã ngồi máy bay đi từ xa tới đây, không biết là có chuyện gì quan trọng?"
Lý Thành Chi cũng không khách khí mà ngồi vào ghế đối diện với Trần Mặc, sau đó bưng trà lên uống.
"Không có chuyện gì quan trọng, cũng không cần làm phiền đến ngươi. Chắc ngươi cũng biết chuyện luận văn lúc trước chứ?"
Trần Mặc trực tiếp đi thẳng vào chủ đề chính.
"Chỉ cần là người hay xem tin tức thì đều sẽ biết thôi."
Lý Thành Chi cười nói: "Nhưng không phải vì một chút ồn ào này mà ngươi phải tìm tới ta chứ?"
"Ồn ào? Ta chưa bao giờ để ý đến đánh giá của người khác đối với mình, nếu không thì ta đã sớm tức chết rồi."
Trần Mặc nói: "Lần này ta tìm ngươi là vì chuyện luận văn."
"Ồ? Ngươi nói đi."
Lý Thành Chi ngồi thẳng người lên, nhìn chằm chằm vào Trần Mặc.
"Ngươi có tin luận văn kia của ta là thật hay không?"
Trần Mặc cười hỏi.
"Ta không có đủ kiến thức nên không thể phán được."
Lý Thành Chi nói: "Nhưng với chuyện này, đại khái là người đời cười ngươi quá điên khùng, còn ngươi cười người đời nhìn không thấu.”
"Ta dẫn ngươi đi xem một thứ này."
Trần Mặc từ chối cho ý kiến, hắn đứng dậy khỏi ghế rồi đưa Lý Thành Chi đi đến phòng thí nghiệm. Lý Thành Chi chần chờ một chút rồi cũng đứng lên đi theo.
Ngoài trừ Tiểu Ngư và Triệu Mẫn thì Lý Thành Chi chính là người ngoài đầu tiên tiến vào cấm địa của hắn.
Trong phòng thí nghiệm của Trần Mặc, ngoại trừ vài món dụng cụ lặt vặt thì chỉ có ba con robot và một thiết bị hình trụ tròn đang được đặt ở vị trí dễ thấy nhất.
Ba con robot đã khiến Lý Thành Chi kinh ngạc một hồi, nhưng trong lòng hắn cũng có chút sáng tỏ. Phòng thí nghiệm này của Trần Mặc cũng chỉ có một mình hắn, có robot ở đây để làm trợ thủ, xử lý một ít chuyện vụn vặt thì thật là quá hợp lý.
Có lẽ Trần Mặc đã giấu thứ bí mật đó đi rồi, nên ngoại trừ mấy con robot này thì hắn cũng không biết Trần Mặc đang nghiên cứu cái gì.
"Ngươi có cho sản xuất robot số lượng lớn không?"
Lý Thành Chi cười hỏi.
"Hai ngàn vạn một con, ngươi có muốn mua hay không?"
Trần Mặc cười trả lời.
"Ta không mua nổi."
Lý Thành Chi vội vàng lắc đầu nói: "Nhưng mà có không ít người trong Học viện Kỹ thuật cảm thấy hứng thú với con robot của ngươi. Để ta trở về hỏi bọn họ xem có muốn mua không, nếu có thì ta sẽ đi tìm ngươi."
"Đối với những người bình thường thì mấy con robot này có giá trị không cao, cho dù sản xuất số lượng lớn thì cũng không có nhiều người mua, ta chỉ dùng nó để làm trợ lý cá nhân thôi. Nhưng mà chủ đề ngày hôm nay không phải là con robot này."
Trần Mặc đi đến trước máy đo địa chấn, vỗ vỗ vào thân máy.
"Nó là máy đo địa chấn được chế tạo dựa trên nguyên lý trong bài luận văn kia của ta."
Trần Mặc nói.
Lý Thành Chi lập tức hít một hơi khí lạnh, sau đó đánh giá thiết bị có ngoại hình xấu xí này. Bài luận văn trong lời của Trần Mặc, chính là nghiên cứu dự báo động đất đã gây ra một trận ồn ào náo loạn lúc trước. Khi đó, hầu hết mọi người đều cùng nhau chế giễu hắn.
Lý Thành Chi không ngờ Trần Mặc lại có thể hoàn thành thiết bị gây tranh cãi đó chỉ trong vòng nửa tháng. Nhưng khi hắn nhìn qua thì cũng không thấy có gì đặc biệt cả.
"Ngươi có tin nó có thể cảnh báo trước động đất không?"
"Nói thật, không tin!"
Lý Thành Chi lắc đầu, hắn cảm thấy thứ này không có gì đặc biệt, nếu máy đo địa chấn có thể chế tạo dễ dàng như vậy thì đúng là có quỷ rồi.
"Lần này tìm ta đến là vì thứ này sao?"
"Ta cần phải khảo nghiệm xem thứ này có dùng được không. Không nói đến trong nước, ta muốn đặt nó ở dải địa chấn Mariana, nơi đó có rất nhiều động đất, rất dễ thu gom được số liệu để tiến hành phán định. Ta muốn nhờ ngươi giúp đỡ việc vận chuyển thiết bị đến vị trí được chỉ định."
Trần Mặc nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi