Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 664: Cướp tân nương (1)

Lí Nhược Hi hét lên.
“Chị Triệu cũng đến đây, cả chị Trân Châu nữa.”
Tiểu Ngư nhìn Triệu Mẫn và Bạch Trân Châu.
“Được.”
Nhìn nhóm chị em nào nhiệt cùng nhau, Triệu Mẫn bất giác mỉm cười bước tới. Với thân phận của cô không thích hợp làm phù dâu, nhưng cô vẫn có thể góp mặt đưa Tiểu Ngư xuất giá.
Ở công ty, Tiểu Ngư trên danh nghĩa là trợ lý của cô, nhưng từ trước đến nay cô không xem Tiểu Ngư là trợ lý, mà giống em gái hơn.
Trong mắt cô, Tiểu Ngư là cô gái tự lập tự cường, dịu dàng ôn nhu, luôn khiến người khác quý mến. Lần đầu gặp nhìn thấy Tiểu Ngư, Triệu Mẫn đã yêu thích cô gái này, cho nên đã trực tiếp bổ nhiệm Tiểu Ngư làm trợ lý của mình dù còn chưa tốt nghiệp.
Vì vậy, cho dù cô ấy có được Trần Mặc, người khác cũng không cảm thấy đố kị, bởi vì đó là những gì cô ấy xứng đáng nhận được.
Bạch Trân Châu cũng mỉm cười đi đến.
Chụp xong liền đăng lên vòng bạn bè, Vương Hiểu Lan liền nói: “Chú rể đã xuất phát rồi, chúng ta phải chuẩn bị tốt các cửa ải, không thể cho hắn ta dễ dàng cướp mất Tiểu Ngư xinh đẹp nhất của chúng ta.”
“Bao nhiêu cửa là tốt nhất?”
Julie tham gia cuộc trò chuyện của các chị em.
“Mười cửa?”
Chu Đồng Đồng đang ăn đồ ăn vặt, phát hiện ra các chị em đang nhìn mình, sững sờ nói: “Đánh phú hào, lấy hồng bao, không đúng sao?”
“Có nhiều quá không? Giảm bớt một chút, nhưng cũng phải phức tạp một chút, khiến cho chú rể phải móc hồng bao lấy gợi ý.”
Tiểu Man cũng xen vào nói.
Tiểu Ngư đang ngồi xếp bằng trên chăn bông đỏ, quan sát các chị em vui đùa với nhau.
“Trước tiên chúng ta nên hỏi Tiểu Ngư, hai người bên nhau nhiều năm như vậy, có chuyện gì khiến ngươi tiếc nuối vì Trần Mặc chưa làm được không?”
Lý Nhược Hi hỏi, những người khác đều nhìn về phía Tiểu Ngư.
“Không làm được?”
Tiểu Ngư nghĩ một chút, cười đáp: “Từ lúc yêu nhau đến bây giờ, hắn đã thực hiện hết tất cả lời hứa, thậm chí còn cho ta tất cả mọi thứ, nhưng lại chưa từng chủ động tặng hoa cho mình.”
“À? Lúc hắn cầu hôn ngươi thì sao? Cũng không có hoa?”
Triệu Mẫn cũng ngẩn người, Trần Mặc bình thường rất lãng mạn, vậy mà một bông hoa cũng chưa từng tặng?
“Không có, nếu hôm nay hắn sẽ tặng hoa cho ta, vậy thì không có gì hối tiếc rồi.”
“Hôm nay không tính, thật quá đáng, chúng ta phải làm khó hắn ta, ngay cả một bông hoa cũng không tặng, đúng là không hiểu lãng mạn là gì.”
“Đúng, ta thực sự cũng không hiểu sự lãng mạn của sinh viên ngành khoa học tự nhiên.”
“Chúng ta phải trừng phạt anh ta, tống tiền lì xì của hắn ta.”
Trong chốc lát, nhóm chị em đều phấn khích vô cùng. Trần Mặc không biết rằng, bản thân hắn còn chưa có mặt, nhưng đã chọc giận đến nhóm phù dâu.
….
….
“Chú rể đến rồi.”
“Chú rể tới…”
Đoàn xe dừng lại ngay trước căn biệt thự nhỏ, âm thanh ầm ĩ lập tức vang lên.
Trong căn biệt thự nhỏ, sau khi nghe tin chú rể đã tới, người thân và bạn bè của Tiểu Ngư nhanh chóng đi ra, mọi ánh mắt đều tập trung về hướng xe hoa.
“Chiếc xe này đẹp quá đi, chắc cũng tiền triệu mới mua được ha? Thậm chí còn tận mấy chiếc như vậy.”
“Ta nghe nói, chú rể là cái người thường xuyên được nhà báo nhắc tới đó, là ông chủ của công ty lớn nha, kinh doanh điện thoại với tivi gì đó, giá trị con người cũng mấy chục tỉ.”
“Nhà lão Hà đúng là có phúc, sinh được có cô con gái gả cho người tài giỏi như vậy.”
“Ngươi còn không biết, con gái nhà họ Hà từ nhỏ đã ngoan hiền lại hợp tính, dung mạo thì xinh đẹp, nhìn qua đã biết có phúc, vóc dáng vượng phu. Nếu không phải con bé đã có bạn trai, sợ là vừa học xong, bà mai đã gõ cửa tìm nhà.


Mọi người đều tập trung nhìn xe hoa của Trần Mặc, sau đó sôi nổi bàn luận.
Nghe được bạn bè và người thân đều khen Trần Mặc, còn dùng hết lời khen ngợi, Hà Chính Hoa và Vương Lan đều vui vẻ ra mặt, dù sao con rể nhà mình ưu tú như vậy, ông già này coi như có chút mặt mũi.
Sau khi anh rể dẫn đường tới mở cửa xe, Trần Mặc cầm theo bó hoa bước xuống xe. Chỉ trong chốc lát, ánh mắt của tất cả mọi người ở đây đều hướng về phía Trần Mặc.
Một lần nữa, Trần Mặc cảm thấy mình như con gấu trúc được mọi người soi xét kỹ càng từ đầu tới chân, nhưng cũng không sao cả, vì hắn đã quá quen với cảnh này.
“Chú rể này đẹp trai nha.”
“Tại sao con gái ta lại không tìm được người chồng tốt như vậy chứ!”
“Trời ơi là Trần Mặc, ta thật không tin mình sẽ được nhìn thấy hắn ngoài đời, người thật sao lại đẹp trai thế, nhất định phải chụp một tấm rồi đăng lên vòng bạn bè rằng mình đã tới tham gia hôn lễ của Trần Mặc.”
“...”
Dưới ánh mắt hâm mộ của tất cả mọi người, Trần Mặc nở nụ cười tự tin, đi thẳng vào căn biệt thự nhỏ.
“Chú rể tới, chú rể tới.”
Từ sân thượng, Chu Đồng Đồng nhìn thấy Trần Mặc đi vào, cô bé sợ hãi hét lên, sau đó chạy vào phòng của Tiểu Ngư.
Trong nháy mắt, đám phù dâu vội vàng khóa kỹ cửa phòng lại.
“Tiểu Ngư, chắc hẳn ngươi đang rất mong chờ nhỉ? Chú rể của ngươi sắp tới đón ngươi rồi.”
“Tiểu Ngư, ngươi chờ chút không được gấp nha. Chúng ta phải khảo nghiệm chú rể, không thể cho hắn tùy ý mang ngươi rời đi được.”
“...”
Nhìn mấy chị em của mình háo hức như vậy, Tiểu Ngư nở nụ cười vui vẻ, trong lòng cũng vô cùng mong đợi những điều sắp tới.
Trần Mặc cầm hoa trong tay, bước tới cửa phòng của Tiểu Ngư cửa dưới sự chỉ dẫn của chú Đường. Đoàn phù rể cũng nhanh chóng đi theo hắn.
“A di đà phật, các vị nữ thí chủ trong phòng, xin hỏi có thể mở cửa phòng không ạ, lão nạp tới đây để hóa duyên giúp người huynh đệ này.”
Ngô Phổ Nguyên dẫn đầu gõ cửa. Hắn vừa dứt lời, mọi người đã bật cười thành tiếng.
“Ha ha ha… đây cũng thật là!”
Bên trong, cả đám Lý Nhược Hi đều cười lăn, không màng thể diện.
“Không được, ngươi muốn vào thì phải có hồng bao mở đường, đoàn phù dâu chúng ta có năm người, còn có Triệu Mẫn và Bạch Trân Châu nữa, mấy người liệu mà làm, hồng bao càng lớn, cửa mở càng nhanh nha. À đây không nhận 999, hay 998 đâu nhé, giá ưu đãi ít nhất 13800.”
P.s: cầu KP~
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi