Thư Viện Khoa Học Kỹ Thuật

Chương 2031: Một người hủy diệt một thiên hà (2)

Trái với các tướng tinh đang căng thẳng, Trần Mặc lại bình tĩnh ung dung.
Trận chiến sắp bắt đầu, hắn cũng cảm thấy gì, cực kỳ bình thản.
Từ sau khi trở thành sinh mệnh lượng tử, tầm mắt và tâm tính của hắn ngày càng rộng lớn, khung cảnh trong mắt hắn là sự tồn vong của cả chiều không gian vũ trụ, chứ không chỉ là chuyện tranh cướp một thiên hà. Đối mặt với những chuyện cỏn con này, hắn càng hờ hững hơn bao giờ hết.
“Bắt đầu đi!”
Trần Mặc lạnh nhạt ra lệnh, không hề trịnh trọng, hoàn toàn chẳng giống như đang ra quyết định cho cả một thời khắc lịch sử.
Cuộc chiến này, chỉ cần một mình hắn.
Trần Mặc tiến lên một bước, biến mất tại chỗ, rồi lại đột ngột xuất hiện ngay giữa vũ trụ. Tất cả động thái này đều xảy ra lặng yên không tiếng động.
Toàn thể bộ phận tác chiến Hải Vô Tẫn tập trung ánh mắt về phía tiên tri đương nhiệm, bóng dáng của hắn cũng được chiếu trên màn hình trực tiếp của các chiến hạm Hải Vô Tẫn.
Trong thoáng chốc, một gợn sóng không tên bao phủ thiên hà Dã Mã.
Các tướng tinh liên quân Ám Sâm Lâm không khỏi hoảng hốt.
Còi báo động réo lên.
Gợn sóng ẩn chứa luồng năng lượng khủng khiếp nhấn chìm thiên hà Dã Mã với vận tốc cực đại, vượt quá mức đo được của thiết bị đo lường. Nguồn sức mạnh này còn lớn hơn chẳng biết bao nhiêu lần so với vũ khí không gian, hơn đang tiếp tục tăng lên, tưởng chừng không có điểm cuối.
Đây là loại sức mạnh gì chứ?
“Đã xảy ra chuyện gì?”
Nghe được cảnh báo truyền về từ thiên hà Dã Mã, Địch Nam Dã không giữ bình tĩnh nổi.
Hắn không ở thiên hà Dã Mã, nhưng vẫn luôn để ý tình hình.
“Nói mau cho ta, đã xảy ra chuyện gì? Tại sao lại xuất hiện gợn sóng năng lượng lớn như vậy?”
Địch Nam Dã nhìn con số đang tăng trưởng điên cuồng, liền giật giật mí mắt, hắn ta hiểu rõ dòng số này có nghĩa là gì: nguồn sức mạnh kia tăng vọt qua mỗi giây, đã vượt quá mức cao nhất.
“Có lẽ đối phương có vũ khí bí mật nào đó”
Một sĩ quan phụ trách ra-đa tình báo điều khiển các thiết bị kỹ thuật, không lâu sau, ra-đa đã khóa được hướng của nguồn năng lượng khởi nguồn.
Toàn bộ tướng tinh há hốc miệng, thân thể run rẩy mất kiểm soát.
Sức mạnh đủ để hủy diệt cả thiên hà, do một chỉ một con người phát ra.
Không thể nào có chuyện thế này.
“Hình như hắn là tiên tri Hải Vô Tẫn”
Một tướng tinh Ám Sâm Lâm sợ hãi kêu lên.
Con ngươi của Địch Nam Dã co lại, hắn bỗng nghĩ tới gì đó, mặt biến sắc.
“Lệnh cho các tướng tinh rút khỏi thiên hà Dã Mã mau”
Địch Nam Dã sợ hãi kêu, nhưng quá muộn rồi, hắn vừa nói xong, trong thiên hà Dã Mã đã xảy ra sự
cố.
Rầm rầm rầm
Quả cầu lửa mấy vạn mét nổ tung giữa vũ trụ thiên hà Dã Mã, một chiếc chiến hạm bị nổ thành mảnh vụn chỉ trong nháy mắt, theo đó, trận địa chiến hạm nghênh quân địch của nền văn minh
Ám Sâm Lâm cũng đua nhau nổ tung như pháo trong vũ trụ.
Quả cầu lửa còn chưa tắt, vũ khí thiên cơ và pháo đài không gian bên trong phòng tuyến cũng đột ngột nổ tung như bong bóng, tia lửa chói lóa tựa mưa, , mảnh vỡ bắn ra nhưng rồi bị quả cầu lửa nhấn chìm, hóa thành tro bụi.
Chưa từng thấy trận chiến tranh nào quỷ dị như thế.
Không có kẻ địch, không có vũ khí.
Binh lính bên trong pháo đài không gian tới chết cũng chưa được thấy cái bóng của kẻ địch.
Không phải chỉ một chiến hạm hay một pháo đài, mà là toàn bộ máy móc chiến tranh đặt trong phòng tuyến thi nhau nổ tung một vùng, bạo phát giữa vũ trụ như pháo hoa ngày lễ.
Phòng tuyến của một thiên hà, tan tành chỉ trong nháy mắt.
Tướng tinh Hắc Hải chấn động, không nhịn nổi run rẩy, nắm chặt tay thành nắm đấm, chẳng biết đang hưng phấn hay bị kinh sợ.
Hắn đột nhiên tỉnh táo lại.
Thời khắc chuỗi nổ tung kết thúc, hắn biết, tiếp theo là việc của hắn.
Hắn ấn mạnh nút bấm trên tay.
Tiến công!
Trông thấy Câu Tuyên, Minh Đồ khẽ gật đầu chào hỏi.
Từ một loạt thao tác xử lý trên chiến trường của Câu Tuyên, Minh Đồ có thể nhận ra thực lực của cô ta không tồi, trước kia bị thua mất vài trận chiến quan trọng chỉ bởi vì vận may không tốt. Kể cả trận chiến Lỗ Trùng tại thiên hà Cô Lộc trước đó, nếu không nhờ có chiến bộ siêu năng lực, hắn ta cũng chưa chắc đánh hạ được pháo đài hằng tinh trong tay Câu Tuyên.
Nền văn minh Bạch Tinh trải qua kiếp nạn lớn như vậy, sinh mệnh nữ tính này còn có thể phòng thủ vững vàng suốt mấy năm qua với số quân còn sót lại, hắn ta không thể không công nhận tính bền bỉ của cô ta phải xếp hàng đầu trong số các danh tướng đỉnh cấp.
Câu Tuyên trông vẻ mệt mỏi, nhưng Minh Đồ không thấy sự ủ rũ và suy sụp trên nét mặt cô ta. Hắn nhìn sang các tướng tinh đứng bên cô ta, tuy rằng bọn họ có chút buồn bã, nhưng ánh mắt vẫn kiên định, chất chứa nỗi căm thù và phẫn nộ.
Nỗi hận thù và phẫn nộ này cũng không phải tới từ Kiến Hành Quân, mà là Kiêu tộc.
Kiến Hành Quân Kiến từng là kẻ thù của bọn họ, có làm gì tàn nhẫn với bọn họ thì cũng là điều dễ
hiểu, bọn họ chỉ đành chịu tài nghệ không bằng người. Tuy nhiên, sự phản bội của Kiêu tộc mới là nguyên nhân chính khiến cho bọn họ cận kề sự diệt vong.
Đây quả là một nhánh Thiết Quân.
Mặc dù Minh Đồ kiệm lời, nhưng cũng chợt cảm thấy có chút kính phục Câu Tuyên.
“Việc phòng thủ cứ để chúng ta lo, các ngươi cứ tu sửa lại tuyến phòng thủ đi. Các loại chiến hạm tiếp tế sẽ tới mau thôi, các ngươi cũng sớm có thể bổ sung đội ngũ. Minh Đồ chậm rãi nhả chữ. Dù là đối thủ hay bằng hữu, một chiến bộ có tinh thần như vậy đều vô cùng đáng tôn trọng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận

admin

Cấp 7

3 tháng trước

emođỉnh quá, tìm bộ này mãi